“Ta hiện tại cần gặp mấy cái bằng hữu, ngươi đoạn đường này cho ta thông tin quả thực là rất hữu ích, bất quá hiện tại cũng không cần nữa!”. Thiên Quân hơi chút nhìn nữ phụ nhân nhàn nhạt nói.
“Tiểu nữ là Tuyền Thanh, là môn hạ của Thiên Khu Thần địa, nếu ngài sau đó có chuyện cần đến có thể tìm đến ta!”. Nữ phụ nhân một chút chậm tiêu liền đã hiểu, Thiên Quân đây là muốn đuổi nàng đi nên lập tức cúi đầu vội nói, quãng đường này Thiên Quân đến tên nàng là gì cũng không hỏi, quả thực có chút không cam lòng, bất quá còn chưa nói xong thì trước mắt thiếu niên thân hình đã biến mất, nhìn đến thì dĩ nhiên là đang chủ động đi hướng đến chỗ đám Hỗn độn cảnh kia.
“...”. Thiên Quân nhìn như bước chậm nhưng cũng là cực nhanh, ba bước hạ xuống thì đã bước ra khoảng cách mấy trăm dặm, đối diện cũng đã xuất hiện mười tám cái Hỗn độn cảnh cường giả đại năng, nhìn qua một vòng Thiên Quân đều nhận ra bọn hắn, đây tất cả đều đã từng trình diện trong lần họp trước khi bọn hắn quyết định đi vào Táng thiên chi địa đánh lén Vực ngoại tu giả mười năm trước. Tại hắn nhìn qua đám người thì bọn hắn cũng đều đang từng chút một đánh giá hắn.
“Các vị đã lâu không gặp!”. Thiên Quân hơi chút cười cợt nói. Những kẻ này chính là trong miệng Tuyền Thanh nữ phụ kia Liên minh cao tầng, bọn hắn chính là những kẻ quyết định giảng hòa với Vực ngoại Tu giả, Thiên Quân bị “bỏ rơi” cũng là quyết định của những kẻ này, do đó nhìn đến bọn hắn Thiên Quân một chút kính ý cũng không có, có chút thờ ơ. Nhất là khi liếc mắt nhìn đến Hình Thiên Vũ, cái kia vẫn là phong thần như ngọc, tư thái ưu việt thì đáy mắt lục quang lõa lồ xuất hiện, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Vũ tiểu hữu...”. Đi đầu đám người vẫn là Cự Kình, hắn có chút nghi hoặc nhìn Thiên Quân nói. Đi cùng hắn đến đây đám Hỗn độn cảnh cũng không một cái ngoại lệ, đều là dùng ánh mắt khác lạ nhìn hắn, hình tượng cùng trước kia có chút không đúng, bất quá khí tức siêu nhiên, đạo vận thần bí đúng là cùng trước kia rất giống, khác chỉ là đã cường đại hơn rất nhiều.
“...”. Thiên Quân như thế xích lõa nhìn đến Hình Thiên Vũ, cái sau đương nhiên cũng không dễ chịu, ánh mắt tràn ngập băng lãnh chi khí nhìn Thiên Quân, nếu không phải chỗ này nhiều người, hắn không tiện động thủ thì tuyệt đối không tha cho Thiên Quân, cái kia ánh mắt tính xuyên thấu nhưng là cực mạnh, để một cái sâu kiến như thế nhìn đến, bất kỳ một cái cự long nào cũng sẽ tức giận ah.
“Các vị đích thân đi ra chỗ này sẽ không phải chỉ là để nhìn ta thôi chứ?”. Song phương đều là im lặng một chút, Thiên Quân mới không tiếp tục nhìn đến Hình Thiên Vũ nghiêng đầu nghi hoặc hỏi.
“Ngươi hiện đang bị phong ấn bên trong Khóa vực đại trận kia làm sao lại có thể thoát khốn? Đại trận kia cho dù là ở vận chuyển đi nữa thì lấy ngươi một chút đó thực lực làm sao có thể chạy thoát được?”. Nội tâm đang là một mảnh tức giận, nghe đến như vậy thì Hình Thiên Vũ cười lạnh một tiếng nhìn Thiên Quân hỏi. “Ngươi sẽ không phải là đã quy phục Vực ngoại sinh linh, vì bọn hắn làm việc, do đó mới được thả về đây chứ?”.
“...”. Một câu vừa ra nhưng để cho trong đám đại năng Hỗn độn cảnh có hơn nửa ánh mắt khẽ biến nhìn đến Thiên Quân, có kẻ càng là cười lạnh, kết hợp với những chuyện mà bọn hắn mới nghe được, cộng thêm nhiều tin tức khác tổng kết lại thì bọn hắn cảm thấy Hình Thiên Vũ nói cũng không phải không có khả năng.
“Quy phục Vực ngoại sinh linh? Ha ha ha, tốt cho một cái Hình Thiên Vũ, đến cả cái này nguyên nhân cũng nghĩ ra được!”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi chút ngẩn ra, sau đó nhưng là phá lên cười lạnh nói. Bất quá khi hắn nhìn đến ánh mắt cùng biểu tình của những kẻ bên cạnh Hình Thiên Vũ thì Thiên Quân ý cười biến mất, thay vào đó chính là lạnh lùng lãnh ý.
“Thời gian dài không thấy, trình độ vô sỉ của ngươi đúng là để ta được mở rộng tầm mắt!”. Trầm lặng chốc lát Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. “Còn có các ngươi một đám mắt chó nhìn người lại có thể làm Liên minh cao tầng thì ta đúng là không lạ khi Ngao Thần tinh không thất bại trước Vực ngoại sinh linh, đúng thật là kẻ địch mạnh không đáng sợ, đáng sợ đó là có một đám đồng đội óc heo!”. Hắn sau đó nhìn quét qua một vòng những kẻ ánh mắt khác lạ nhìn hắn kia một chút cũng không che dấu trào phúng nói, những kẻ này nhưng đã cướp đi một chút cảm tình còn lại mà hắn có, hiện tại nhìn đến chỉ có là chán ghét.
“Ngươi muốn chết!”. Một đám Hỗn độn cảnh nghe đến như vậy thì giận tím mặt, bảy tám cái đồng thời thả ra uy áp ép hướng Thiên Quân, càng có một kẻ khác nhanh hơn hẳn đám người đã lóe lên xuất hiện trước mặt Thiên Quân, một chỉ điểm thẳng mi tâm của hắn, dĩ nhiên chính là kẻ ngứa mắt nhìn đến hắn nhất, Hình Thiên Vũ.
“Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ...”. Hình Thiên Vũ trên mặt chỉ có là lạnh lẽo chi sắc lạnh lùng nói, hắn hiện tại nhưng cũng không có thời gian dừng lại suy nghĩ mà cố kị cái gì, lúc này chỉ muốn ngay lập tức đem Thiên Quân chém giết. Bất quá hắn muốn giết một kẻ mà hắn đã không có khả năng thì lại có thể sao? Mắt thấy một chỉ này chuẩn bị đâm vào mi tâm của Thiên Quân, Hình Thiên Vũ trên mặt lạnh lẽo chi sắc nổi lên một chút vui vẻ thì đột nhiên xuất hiện dị biến, hắn đột nhiên cảm giác bản thân như lâm vào một chỗ không gian áp chế vô cùng lợi hại, một chỉ chuẩn bị đâm đến kia cũng theo đó dừng lại tại chỗ, hắn thân thể hoàn toàn bị khóa lại.
“Hôm nay để ta dạy cho ngươi biết một điều...”. Thiên Quân hơi chút ngẩng đầu nhìn lên, tay phải hóa đao nâng lên chém ngang cánh tay của Hình Thiên Vũ, người sau hai mắt có thể nhìn thấy rõ ràng, hắn cánh tay phải cứ như thế bị cắt đôi ở bắp tay, cảm giác đau đớn truyền đến thì Thiên Quân chân trái cũng nâng lên đạp về phía bụng hắn, ngay tại lúc này loại kia trấn áp lực lượng biến mất, hắn thân hình lập tức bay ngược về phía sau, đến lúc này thì máu tươi mới điên cuồng từ nơi bả vai của hắn cuồng phun.
“Ah!...”. Hình Thiền Vũ cảm giác được bên phải khẽ mát rồi hét thảm một tiếng vô cùng kinh hãi, quá trình kia quá ngắn, bản thân hắn cũng không hiểu được rút cục là có chuyện gì. Mà kỳ thực không phải mình hắn, đám Hỗn độn cảnh còn lại một cái cũng không có ngoại lệ, bọn hắn chỉ nhìn thấy Hình Thiên Vũ công kích về phía Thiên Quân, một cái sát na muốn đắc thủ thì lại đột nhiên dừng lại, tiếp đó Thiên Quân một đao nhanh như chớp chém xuống một cánh tay của Hình Thiên Vũ rồi đem hắn đạo bay, toàn bộ quá trình nhanh đến cực hạn, tất cả người chứng kiến ở đây ngoại trừ Thiên Quân ra thì tất cả đều mộng.
“Con...”. Đến khi Hình Thiên Vũ hét thảm đau đớn thì đám Hỗn độn cảnh này mới hoàn hồn, trong đó một cái mỹ phụ hoa dung thất sắc hô lên rồi cũng hóa thành một đạo lưu quang đến bên cạnh Hình Thiên Vũ, đây nhưng chính là mẫu thân của Hình Thiên Vũ, chân chính Tiên thiên Thái sơ sinh linh, Vũ! Ánh mắt của nàng đều là kinh hãi nhìn đến cánh tay bị mất của Hình Thiên Vũ, tiếp đó hai mắt biến lạnh quay ngoắt nhìn phía Thiên Quân tay trái đang cầm cánh tay phải của Hình Thiên Vũ, thân hình chớp mắt tiêu thất.
“Ông...”. “Xùy...”. “Xuy...”. Thiên không nháy mắt chấn động, bầu trời không có chút dấu hiệu nào xuất hiện mưa rơi nặng hạt, Thiên Quân quanh người một đạo màn sáng đột nhiên xuất hiện cản lại những hạt mưa kia, một cái cũng không thể đến gần hắn.
“Vù...”. Thiên không bên trên như xuất hiện cuồng phong, mưa càng thêm lớn nhưng lại chỉ bao phủ phương viên mấy chục dặm, nó nháy mắt đã tạo nên một kỳ quan bên ngoài Táng thiên chi địa để cho nhiều người nhìn thấy.
“Ầm...”. “Ầm...”. Thiên Quân tạo ra màn sáng phòng hộ bên trên bắt đầu hạ xuống điên cuồng mưa lớn, từng hạt mưa kia nhưng có lực lượng khủng bố quán thâu điên cuồng tập kích đến, mỗi một đạo đều có uy năng khó lường.
“Hừ!”. Thiên Quân mày hơi chút nhíu lại hừ lạnh một tiếng, phía sau đầu của hắn hơn trăm cái liệt nhật nháy mắt xuất hiện, một cái ý niệm khẽ động thì hơn trăm cái liệt nhật lập tức lao vào thiên không, dĩ nhiên là loạn xạ di chuyển bên trong khu vực xuất hiện cơn mưa lạ này.
“Oành...”. Hơn trăm cái liệt nhật công kích phạm vi nhưng là rất rộng, bọn nó đảo loạn không lâu thì một tiếng trầm đục vang lên, một cái kiều mị thân ảnh bị đẩy ép ra bên ngoài không gian, dĩ nhiên chính là mới biến mất không lâu, Vũ. Bị đẩy ra khỏi trạng thái ẩn thân để cho nàng trên mặt muốn bao nhiêu khó nhìn liền có bấy nhiêu, bất quá tiếp đó chính là sợ hãi, hơn trăm cái liệt nhật kia không một tiếng động toàn bộ lao về phía nàng, nhìn đến thì đáy lòng tức giận đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vô tận sợ hãi.
“Vũ hóa!”. Vũ hé miệng thét lên một tiếng, thân hình lại một nữa biến mất, dĩ nhiên là đã hoàn toàn dung nhập vào thiên không, nó khả năng ẩn dấu đi cao minh đến mức Thiên Quân cũng không thể nhìn ra môn đạo, bất quá hắn cũng không để tâm nhiều liền lạnh nhạt nói. “Bạo!”.
“Uỳnh...”. “Oành...”. Hơn trăm cái liệt nhật bạo tạc lập tức vang lên liên miên tiếng nổ kinh khủng, tại một sát na đó không gian nháy mắt chôn vùi, một mảng lớn hư không đen kịt xuất hiện, nó nối tiếp kỳ quan cơn mưa lạ kia để cho vô số ánh mắt hướng lại đây nhìn lại, phía sau xuất hiện chấn động khủng bố này để cho tất cả kinh dị, cấp độ lực lượng này đã không phải tầm thường có thể tưởng tượng được.
“Khặc...”. Hư không bên trong, Vũ thân hình như là xơ mướp rách nát bị đánh hiện nguyên hình, nguyên bản nhìn như hoàn mỹ nữ nhân đã hoàn toàn mất đi hình tượng, y phục rách nát, tóc buông xõa, ho ra từng ngụm máu lớn, khuôn mặt trắng bệch không có chút nào sức sống.
“Ngươi cho dù đáng ghét nhưng còn không đáng chết, còn muốn trước mặt ta nhảy nhót thì nên chuẩn bị tâm lý tìm chết đi!”. Thiên Quân ánh mắt hững hờ nhìn sang như không có gì nhàn nhạt nói, sau đó quay đầu bước về phía Hình Thiên Vũ.
“...”. Hình Thiên Vũ trên tay máu còn không có cầm lại, Thiên Quân đem mẫu thân của hắn đánh bại quá nhanh, cơ bản chỉ như là giơ tay nhấc chân đã làm xong, cho dù tay phải bị chặt đứt khiến hắn đau đớn đến tận tâm can nhưng hắn vẫn cảm giác đến không chân thực, một cái thiếu niên mười mấy năm trước hắn truy sát hiện tại lại có thể cường đại đến như thế? Nhìn Thiên Quân bước về phía mình, Hình Thiên Vũ không tự chủ được lùi lại, ánh mắt đề phòng, trên thân hắn Thời không chi lực cùng Thiên phạt chi lực đều đã đồng thời vận chuyển, chỉ có như thế hắn mới nổi lên được một chút tự tin.
“Ha ha ha, ngươi đây là biểu hiện gì? Sợ hãi? Không cần cánh tay này nữa sao?”. Thiên Quân bước chậm đi đến gần Hình Thiên Vũ nói. “Ngươi nếu cản được ba chiêu của ta mà không chết, ta sẽ trả lại cánh tay này cho ngươi, thế nào?”. Hắn biểu hiện đều là diễu cợt nhìn đến cười hỏi.
“...”. Hình Thiên Vũ đồng tử co rụt lại, thân thể căng cứng, trước người Lôi đình nổ vang, thời không lực lượng xoắn giết, đơn giản là vì trong lúc nói Thiên Quân cũng đã công kích rồi, trực diện một quyền.
“Bành...”. “Uỳnh...”. “Rắc...”. Một quyền nhìn như đơn giản đến chí cực nhưng trong đó lực lượng, đạo vận lại là mạnh mẽ đến đỉnh điểm, quyền kình đi qua thì cái gì Lôi đình, thời không cũng lập tức bị đánh tan, một nắm tay trực tiếp đánh lên ngực của Hình Thiên Vũ, kèm theo đó chính là tiếng xương vỡ, người sau thân hình lập tức bay ngược về phía sau.
“Ồ? Lại có thể tiếp một quyền mà không chết? Uhm! Không đến năm trăm tuổi đã đạt đến Hỗn độn cảnh đại năng đúng là không tầm thường! Lại tiếp ta một chưởng!”. Thiên Quân đứng tại nguyên bản vị trí của Hình Thiên Vũ khẽ vuốt cằm gật đầu thán phục nói, nói đoạn thì thân hình cũng khẽ lóe lên đuổi theo Hình Thiên Vũ.
“Ngươi...”. “Bành...”. Hình Thiên Vũ trước ngực sụp xuống, máu phun phè phè cố gắng lắm mới mở miệng nói được một chữ thì Thiên Quân một chưởng kia đã vỗ ngay ngực hắn, lực đạo xảo diệu tuy rằng không để ngực hắn tiếp tục biến dạng nhưng thương thế lại nặng hơn một điểm, thân hình cấp tốc bay ngược.
“Ah! Thực lực của ngươi đúng là ngoài ý muốn, tiếp chiêu thứ ba của ta!”. Thiên Quân trên mặt kinh ngạc chi ý lại càng nhiều, chưởng kia thủ lại hóa thành kiếm chỉ điểm vào hư không, nhất thời phô thiên cái địa kiếm quang xuất hiện xỏ xuyên hư không đánh về phía Hình Thiên Vũ.
“Thời không lôi huyền!”. Hình Thiên Vũ nội tâm cuồng hô, trước người hắn lực lượng lại một lần nữa tụ tập lại hình thành một tràng lực lượng cực mạnh, lôi điện cùng thời không lực lượng lại hòa vào nhau không xuất hiện chút nào xung đột, nó uy năng đương nhiên không phải tầm thường.
“Xuy...”. “Xuy...”. “Oành...”. “Hự...”. Kiếm quang chém đến thì tràng lực lượng kia cũng vang lên từng tiếng xuy xuy tan vỡ, cuối cùng cũng không trụ được mà tan vỡ, Hình Thiên Vũ bị không ít kiếm quang chém vào thân thể, thương thế lại nặng hơn không ít, không nhịn được ho ra một ngụm máu, bất quá hắn đáy mắt lại lóe lên một tia hưng phấn.
“Ồ? Thực là giỏi ra! Cản được ba chiêu của ta mà không chết!”. Ba chiêu qua đi Thiên Quân cũng không tiếp tục nữa công kích mà dừng lại kinh ngạc nói, biểu hiện kia dĩ nhiên đều là kinh ngạc trận trận.
“Ha... khặc... ha ha.. khặc! Ta đã tiếp được ba chiêu của ngươi, ngươi cũng nên giữ lời hứa!”. Hình Thiên Vũ thân thể lung la lung lay đứng lên cười cười đứt quãng gầm lên như đang phát tiết, dĩ nhiên là có cảm giác tuyệt xử phùng sinh, dạo qua một vòng quỷ môn quan rồi quay trở lại.
“Hắc! Đúng là như thế, Vũ Thiên Quân ta là người trọng chữ tín!”. Thiên Quân ra vẻ bất đắc dĩ nói, trong khi nói cũng đem cánh tay phải của Hình Thiên Vũ ném đến cho hắn.
“...”. Hình Thiên Vũ vươn tay ra bắt lấy cánh tay của mình thì cũng không có dừng lại, thân hình lung la lung lay đi đến bên cạnh Vũ, dĩ nhiên là muốn cùng mẫu thân của hắn cùng một đạo rời khỏi. Bất quá hắn bước đi còn chưa được ba bước thì phía sau Thiên Quân giọng nói tràn đầy nghi hoặc vang lên. “Hể? Ta nhớ được ta chỉ nói là trả lại cánh tay cho ngươi, ngươi đi đâu thế?”.
“Ngươi...”. Hình Thiên Vũ tâm thần kịch chấn, hai mắt toàn là tơ máu quay đầu nhìn về phía Thiên Quân không nói nên lời.
“Ha ha, mười mấy năm trước ngươi dạy cho ta một bài học, ta hôm nay cũng dạy lại ngươi một bài học!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. “Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, lấy đạo của ngươi trả lại cho ngươi”. Hắn hơi chút dừng lại một chút rồi lạnh lùng nói. “Ngươi cái này học phí cũng trước kia ngươi cho ta đồng dạng, đó là tính mạng của ngươi!”. Trong khi nói thì tay cũng nâng lên hóa đao chém xuống.