“Ù...”. “Ông...”. Cả hai lực lượng không ngừng quán thâu vào trong vũ khí của mình để cho bọn chúng vốn đã là lợi khí khủng bố nay lại càng thêm bá đạo, bất quá theo thời gian trôi qua cả hai tranh đấu cũng không có kết quả rõ ràng, song phương đều không làm gì được nhau, cuối cùng cả hai đều là tách ra, hơi chút dừng lại lườm nhau thì đều có chút ăn ý im lặng rời khỏi, dĩ nhiên bọn hắn đã biết được đối thủ không dễ chơi, lúc này đánh tới cùng chỉ để cho kẻ khác làm ngư ông hưởng lợi mà thôi.
“Mẹ nó! Các ngươi cứ như thế rời đi sao? Lão tử xem chưa đã!”. Nhìn thấy hai người cứ như thế im lặng đình chiến thì những kẻ đang quan chiến đương nhiên không được vui vẻ, một là không được mục kích một trận đấu lớn, quan sát ưu nhược điểm của kẻ khác, hai đó là không thể nhân cơ hội này trừ khử đi một hoặc hai kẻ địch tiềm tàng, trong số những kẻ quan chiến đó có một cái đại hán râu quai nón đen dài, thân hình to lớn thô cuồng tức giận gầm lên chửi bậy. Nhìn dáng vẻ của hắn có vẻ là một kẻ thiểu năng nhưng trên thân hắn tỏa ra khí tức lại không hề chút nào yếu nhược, dĩ nhiên cũng là một cái cường giả không ai dám xem thường.
“Hắc! Hóa ra cũng chỉ là hai cái sợ chết mà thôi!”. Lại có một cái âm nhu nam tử cười lạnh một tiếng bất âm bất dương mỉa mai, âm thanh vang vọng vô cùng, tất nhiên là muốn cho trung niên nhân cùng lão giả kia nghe thấy, khiêu khích một chút.
“Hừ!”. Trung niên nhân cầm thương kia liếc nhìn xung quanh một chút rồi hừ lạnh một tiếng phá không biến mất, về phần lão giả kia phảng phất như gió thoảng bên tai, thân hình dừng lại một chút cũng không có, dĩ nhiên cũng cứ như thế biến mất. Trận chiến giữa hai người hôm nay cứ như vậy dừng lại, tại tương lai không xa bọn hắn có thể sẽ một lần quyết định thắng bại, thậm chí là sinh tử nhưng chắc chắc sẽ không phải là lúc này.
“Hắc! Đã không còn trò vui nữa, Ngài cùng ta đến chỗ kia một lát chứ?”. Thiên Quân nhìn đến hai người rời đi thì nhìn sang Thủy Vô Cực hỏi. Hắn cũng không có chen vào cái gì, theo như hắn thấy thì hiện tại vẫn chưa đến lúc, mục tiêu của hắn là Thái Huyền môn cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền, còn những Vực ngoại tu giả này chỉ là những kẻ mà hắn muốn lợi dụng mà thôi.
“Ừm! Hiện tại đúng là hết trò vui rồi, ngươi dẫn đường đi!”. Thủy Vô Cực cũng gật đầu đồng ý nói. Hắn mục tiêu là tìm đến Hạo Thiên châu, hiện tại đã tìm đến đây thì đương nhiên sẽ không thể bỏ qua được, hắn muốn thu lại Hạo Thiên châu là một chuyện, cùng Vực ngoại tu giả tranh đoạt Vũ trụ chi tử hắn cũng sẽ không đơn giản buông tay.
Không gian hơi chút chuyển đổi, Thiên Quân cùng Thủy Vô Cực đều đã về đến chỗ đỉnh núi, Thần Quân, Ma Quân, Ám Vũ mấy người cùng mấy thú đều đã tụ lại một chỗ này, nhìn đến Thiên Quân cùng Thủy Vô Cực đi đến thì cũng hơi chút chào hỏi. Thủy Vô Cực ánh mắt sau đó liền định lại trên thân Thần Quân cùng Ma Quân đầy nghi hoặc.
“Hai vị này là...?”. Hắn có thể cảm nhận được tu vi của Thần Quân cùng Ma Quân chắc chắn không phải Hỗn độn cảnh nhưng thể nội hai người đang cất dấu lực lượng vô cùng khủng bố, hắn thậm chí hoài nghi cảm giác của chính mình tại vì lực lượng kia so với hắn thậm chí còn muốn nhỉnh hơn một chút!
“Ha ha, giới thiệu với ngài, đây là Thần Quân cùng Ma Quân, bọn hắn đều là bằng hữu của ta, lần này mới bọn hắn đi đến Hoàng Tuyền thiên cảnh này là muốn để bọn hắn cùng ta tiêu diệt Thái Huyền môn thế lực cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền!”. Thiên Quân cười cười chỉ vào hai người nói. Hiện tại hắn không muốn tiết lộ bí mật này cho quá nhiều người biết, ngoại trừ trước kia ở Tinh không vô tận mấy người biết ra thì cũng chỉ có Huyết Thiên, Thiên Luân khí linh cùng Huyết Long biết mà thôi, đến chính cả Ám Vũ cũng không biết thân phận thật sự của hai người, sau đó Thiên Quân liền muốn để cho bí mật này càng ít người biết càng tốt.
“Ồ? Quả thực không đơn giản!”. Thủy Vô Cực nghe nói như vậy thì cũng là âm thầm gật đầu nói. Cái gọi là vật họp theo loài đúng là không sai, Thiên Quân cái loại quái vật này bằng hữu đương nhiên cũng không thể kém nhiều được, từ trên thân bọn hắn khí huyết thì có thể thấy được tuổi tác không lớn nhưng thực lực đều là thâm sâu như biển.
Sau đó thời gian lại chầm chậm trôi qua mười ngày, trong mười ngày này số lần xung đột giữa các Vực ngoại cường giả cũng không ngừng tăng lên, ngày có hai ba lần cũng là chuyện dễ thấy, bọn hắn đều là ăn ý đánh giết ở bên ngoài Huyền Không tinh vực, sau đó cũng đều không có đánh đến tận cùng, dĩ nhiên lại có chút giống như là đang thăm dò đối phương mà thôi, đều là đình chiến trong im lặng.
Huyền Không tinh vực bên trong bản thổ tu giả lúc này cho dù là kẻ yếu nhất Khai mạch cảnh cũng biết được sắp có đại tai nạn xảy ra trong Huyền Không tinh vực này, thời gian mười ngày thì hầu như cũng đều đã rời đi khỏi Huyền Không tinh vực, còn sót lại ở đây đa phần đều là Vực ngoại tu giả cùng một ít đại năng khác ẩn núp trong Huyền Không tinh vực, điều này để cho trong Huyền Không tinh vực giảm đi không ít bạo loạn nhưng nước lại cũng sâu hơn, siêu cường Hỗn độn cảnh có thể nhặt ra một mớ, những kẻ có mưu đồ với Vũ trụ chi tử vị trí kia đương nhiên cũng cần có thực lực đầy đủ mới được, thấp nhất cũng phải là siêu cường Hỗn độn cảnh tu thành ba loại Chung cực lực lượng, về phần cao nhất là những kẻ nào thì rất khó nói, bọn hắn đều không hề có cái nào hiện thân.
Hoàng Tuyền thiên cảnh bên trong đám người Thái Huyền môn cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền như thế nào còn không có ai biết nhưng bên ngoài đã bắt đầu có kẻ bắt đầu không đủ kiên nhẫn nữa, dĩ nhiên là muốn trực tiếp đi vào Hoàng Tuyền thiên cảnh “hỏi thăm” một chút Thái Huyền môn về Vũ trụ chi tử manh mối, bất quá những đó chỉ là ý muốn mà thôi, còn chưa có kẻ nào nguyện ý là chim đầu đàn bước ra, dù sao thì Thái Huyền môn ở Tây Tổ vũ trụ uy danh cũng không phải chuyện đùa, kẻ muốn bước ra đầu tiên thì phải nghĩ đến bản thân có thể hay không chịu được Thái Huyền môn sau đó lửa giận. Bất quá đây đều là những gì mà Thiên Quân mong muốn được nhìn thấy, áp lực đè nén càng lợi hại thì một khi nó bộc phát sẽ càng thêm đáng sợ, cuồng phong sóng dữ một khi đã phát thì lại có ai có thể cản lại được sao?
Một ngày này Hoàng Tuyền thiên cảnh phía trước đột nhiên xuất hiện một cái bạch y nam tử, hắn trên người tất cả đều là màu trắng, bất luận là y phục, tóc, thậm chí là trên mặt cũng đã được một cái mặt nạ màu trắng hoàn toàn che đi dung mạo, thế nhưng cho dù là như thế cũng không chút nào che dấu được siêu nhiên khí tức từ trên thân hắn tỏa ra, đây không thể nghi ngờ chính là một vị thiên kiêu cường giả vô cùng mạnh mẽ.
“Tại hạ Thần Quân! Hôm nay đặc biệt đến bái phỏng Thái Huyền môn cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền các vị đạo hữu, không biết có thể hay không đi ra ngoài gặp mặt nói chuyện một chút!”. Kẻ đến đương nhiên chính là Thần Quân, hắn đi đến chỗ bờ vực không đáy tiếp nối trực tiếp vào Hoàng Tuyền thiên cảnh thì dừng lại cao giọng hô lên.
“...”. Thần Quân cái danh hiệu này cơ bản là không người biết đến, cũng không ai đoán được thân phận của Thần Quân, nghĩ đến hắn đã như thế mang lên mặt nạ che lại dung mạo thì đương nhiên là đã không muốn cho người biết được thân phận thật sự của mình, bất quá hành động này cũng khiến cho rất nhiều cường giả đang ở Huyền Không tinh vực ẩn núp nhìn lại, từ hành động mang lên mặt nạ của Thần Quân thì đã có đại khái ước lượng một chút thế lực sau lưng của Thần Quân nên có nhiều kẻ liền đã không xem thân phận của hắn vào đầu, ngược lại đó là có chút cười lạnh mà cảm tạ Thần Quân.
“Thần Quân các hạ nếu đã đến Hoàng Tuyền thiên cảnh này tìm đương nhiên là khách của Thái Huyền môn chúng ta, không biết có thể hay không đi vào nói chuyện?”. Đợi chờ cũng không phải rất lâu, một giọng nói tràn ngập uy nghiêm cùng bá đạo vang lên. Dứt lời thì một cái thanh niên hắc y dáng người dỏng cao đạp không mà lên đi đến trước mặt Thần Quân. Kẻ này ánh mắt có chút dò xét nhìn Thần Quân một chút thì đồng tử không nhịn được co lại, ngoài khí chất siêu nhiên bất phàm ra thì tu vi, khí thế một chút cũng không nhìn ra, trước mặt như là một đoàn sương mù, cơ bản là không có khả năng nhìn được một chút nào sâu cạn.
“Ha ha, đi vào Hoàng Tuyền cảnh này hay là thôi đi, tại hạ đến đây nhưng cũng chỉ có một cái thắc mắc mà thôi!”. Thần Quân hơi chút híp lại rồi cười cười nói. Theo như trí nhớ của Dao sư tỷ kia thì kẻ này là một vị hàng thật giá thật Ngũ Cực Hỗn độn cảnh, đều đã độ qua đại viên mãn năm loại lực lượng mà hắn tu hành, cách Dung Cực cảnh đã không phải rất xa, là tương lai trưởng lão có tiềm lực vô cùng lớn của Thái Huyền môn. Đồng thời với đó Thiên Quân ước đoán kẻ này có thực lực cùng Huyền tương đối, nếu là song phương va chạm thì ai bại còn khó nói, thực sự là một kẻ đáng sợ.
“Ồ? Nếu đã không tiện như thế thì cũng không có cách, chúng ta không thể tận đãi chủ nhà rồi!”. Hắc y thanh niên nghe nói như vậy thì trên mặt lại hiện ra một chút kinh ngạc chi sắc nói. “Như vậy thì không biết Thần Quân các hạ có điều gì thắc mắc đây? Nếu có thể bản nhân chắc chắn sẽ giải đáp đầy đủ!”.
“Ha ha, đủ sảng khoái!”. Thần Quân phá lên cười cười gật đầu nói. “Như vậy thì ta cũng không nói vòng vo nữa, Quý môn biết đến Ngao Thần tinh không chỗ Tiểu vũ trụ này Vũ trụ chi tử manh mối có phải hay không là sự thực?”. Hắn hai mắt nhìn chằm chằm hắc y thanh niên này, dĩ nhiên là như muốn nhìn trên mặt hắc y thanh niên biến hóa.
“Ah...”. Hắc y thanh niên nghe nói như vậy thì hơi chút giật mình kinh ngạc nhìn Thiên Quân, tiếp đó ánh mắt dần có chút lạnh xuống. “Như vậy Thần Quân các hạ thật không muốn cùng Thái Huyền môn chúng ta làm bạn sao?”. Trong khi nói thì trên thân khí tức cũng có chút nhúc nhích, tí ti sát khí lan tỏa ra bên ngoài, Thần Quân đứng ngay trước mặt hắn đương nhiên là kẻ đứng mũi chịu sào đầu tiên.
“Ồ? Lời này là có ý gì? Các vị Thái Huyền môn thật là muốn một mình nuốt chọn cái này Vũ trụ chi tử sao?”. Thần Quân nghe vậy thì cũng là phối hợp híp híp mắt hỏi lại, về phần sát khí kia hắn làm như không khí, cơ bản là không chút nào sợ hãi.
“Các hạ hiểu nhầm!”. Hắc y thanh niên nghe vậy thì lắc đầu nói. “Vũ trụ chi tử người có duyên mà đoạt được, chúng ta Thái Huyền môn không hề biết Vũ trụ chi tử manh mối, các vị vì một cái không biết gia hỏa tung tin đồn mà đến trước nhà chúng ta làm khó dễ, đây nhưng là đang xem thường Thái Huyền môn chúng ta hay sao?”. Hắn nói thì nhìn về phía Thần Quân một chút cũng không rời, sát khí tràn ngập.
“Hiểu nhầm?”. Thần Quân nghe vậy thì ngẩn ra, tiếp đó nhìn như không tin tưởng hỏi lại. “Các ngươi Thái Huyền môn thật không biết Vũ trụ chi tử manh mối?”.
“Đó là sự thực!”. Hắc y thanh niên chắc chắn gật đầu nói. “Chúng ta cùng các hạ là cùng lúc đi vào Ngao Thần tinh không này, chúng ta lại có thể tìm thấy mà các hạ lại không có chút nào manh mối, các hạ nghĩ như vậy có đúng không?”.
“Vậy tại sao lại có kẻ đi nói các ngươi có manh mối của Vũ trụ chi tử? Hắn sẽ không rảnh rỗi đi làm chuyện vô bổ như thế chứ? Ta thấy không có lửa làm sao có khói đây?”. Thần Quân còn chưa trả lời thì hư không một trận rung động, một cái lam y thanh niên uy thế bất phàm đạp không mà đến lạnh nhạt nói.
“Hắc hắc, không sai, ngươi đã nói như vậy thì có dám hay không hạ xuống huyết thệ, các ngươi Thái Huyền môn hiện tại còn không biết đến Vũ trụ chi tử manh mối?”. Tiếp ngay sau lam y thanh niên kia thì một giọng cười lạnh lẽo mà quái dị cũng vang lên, dĩ nhiên lại chính là cái kia thô cuồng đại hán có râu quai nón mấy ngày trước hiện thân quan sát mấy trận chiến, mỗi trận đều không nhịn được chen vào chửi bới vài câu.
“Khà khà, đúng thế, các ngươi nếu đã không biết chút manh mối nào thì có thể hay không hạ xuống huyết thệ? Chỉ cần ngươi hạ xuống huyết thệ, ta đảm bảo ở đây liền không còn bất luận kẻ nào dừng lại, Huyền Không tinh vực này lại là Huyền Không tinh vực trước kia!”. Như có kẻ đi đầu dẫn đường, hư không lại rung lên, một cái cầm cự kiếm thanh niên vang kiếm trên vai bước ra khỏi hư không liếm liếm trên môi vẫn còn đọng lại máu tươi lạnh lẽo nói.
“...”. Thần Quân âm thầm quan sát ba kẻ mới đến thì đúng là không nhịn được hít vào một chút khí lạnh, ba tên này thực lực đều vô cùng thâm ảo, hiện tại nếu muốn có thể đánh bại được bọn hắn thì cũng chỉ có Thiên Quân tự mình xuất thủ thì mới có một chút khả năng.
“Các vị đều là thiên kiêu cường giả siêu cấp, biết hạ xuống huyết thệ là có bao nhiêu kinh khủng mà vẫn như thế ép buộc sư đệ ta, thật sự xem Thái Huyền môn ta không ra gì như thế sao?”. Hắc y thanh niên đại diện cho Thái Huyền môn kia cũng không có nói cái gì thì phía sau hắn một cái khác mặc tử y thanh niên đạp không mà đến nói. Kẻ này trên thân khí tức so với ba người mới đến kia tuyệt đối không kém, thậm chí còn muốn nhỉnh hơn một chút, dĩ nhiên chính là Đại sư huynh của Thái Huyền môn, Trầm Hồng!
“Ha ha, Trầm Hồng! Ngươi đây là muốn che đi các ngươi thật sự nắm giữ manh mối của Vũ trụ chi tử sao?”. Nói là cái kia thô cuồng đại hán có râu quai nón, hắn đối diện với Trầm Hồng một chút cũng không chút sợ hãi, ánh mắt như điện nhìn đến, khí thế toàn thân cũng liền thay đổi, cùng với trước đó khác nhau rất nhiều.
“Hắc! Người có được tất là có duyên, các ngươi đã là cái thá gì mà muốn nói có là có, Vũ trụ chi tử chuyện kia ta không muốn nhắc đến, các ngươi kẻ nào muốn có thì cứ việc thử một chút, Trầm Hồng ta muốn xem các ngươi ai có khả năng này!”. Trầm Hồng mặt lập tức trầm xuống lạnh lùng nói, ánh mắt đảo qua Thần Quân bốn người, dù sao thì bốn người cũng chính là chim đầu đàn bước ra đối đầu với Thái Huyền môn bọn hắn.