Hư thiên bí cảnh quả không hổ danh nó nên có, ngoại trừ những con non đều đang ở trong tổ thì những sinh vật đi lại đều có tu vi chí ít là Thần cảnh tam trọng thiên, thời đại Thái cổ có lẽ cũng chính là tình trạng này, có thể tại thời đại đó sinh tồn vừa là tự hào của cường giả cũng chính là bi ai của những kẻ yếu được sinh ra lúc đó.
Quả nhiên khi Thần Quân đi hơn ba trăm dặm đã gặp một nhóm tu giả, huh, là một nhóm tu giả Nhân tộc đang ngồi nói chuyện gì đó, chuyện phiếm mà thôi. Xem ra may mắn đến rồi.
“Ồ? Lại có kẻ hướng đến Đạo trần hồ“. Thần Quân cũng không ẩn dấu thân hình nên khi hắn đến những người kia cũng nhìn thấy hắn.
“Có can đảm một mình đến đây, không phải là thường nhân đâu, trước xem rõ tình huống!“. Một người giống như là thủ lĩnh của đám người này nói. Hắn có tu vi Thánh thần! Thiên phú cũng không thấp chút nào rồi.
“Cuối cùng cũng gặp người ah!“. Thần Quân giống như thở phào nhẹ nhõm nói. Đám người trước mặt tất thảy chín người, tu vi cao nhất có hai người đều là Thánh thần cảnh, một cái trung niên cùng một cái thanh niên khoảng ba mươi trên dưới, bảy người còn lại thì có hai cô gái khoảng hai lăm hai sáu, một cái mỹ phụ trung niên, hai cái thanh niên cùng hai lão giả, đám người này giống như đến từ một cái thế lực, có thể vào đến bên trong Hư thiên bí cảnh này gặp nhau bọn hắn duyên phận cũng không tệ chứ.
“Ô? Không biết đạo hữu đến từ chỗ nào của tinh không?“. Trung niên có tu vi Thánh thần cảnh liếc mắt đã thấy tu vi của Thần Quân là Thần tôn cảnh thì liền hỏi. Tu giả là có thể trú nhan rất tốt, một cái thanh niên nhìn chỉ như hai mươi cũng không thể chắc chắn hắn mới hai mươi ah, chỉ có số ít đại năng có thể nhìn thấy sinh mệnh lực cùng khí huyết của một người mới có khả năng đoán được tuổi khoảng chừng mà thôi.
“Bản đạo Thần Quân, đến từ Ma hải phụ cận tiểu tinh vực mà thôi!“. Thần Quân nhàn nhạt nói rồi đánh giá nhóm người này. “Các vị hình như là đến từ một cái thế lực?“.
“Hít...“. Thần Quân đánh giá đám người thì bọn hắn mười tám con mắt cũng đánh giá hắn, tiếp đó chính là tiếng hít lạnh, ba cái nữ nhân kể cả mỹ phụ kia trong mắt đều chỉ có kinh diễm, sáu cái nam tử đều là kinh sợ, tuy nói trong thế giới này cường giả mới là kẻ nắm quyền nhưng không thể phủ nhận cái đẹp luôn được ca tụng, Thần Quân lúc này chính là một cái tuyệt tác trong mắt thế nhân ah.
“Tch...“. Thần Quân câu hỏi cũng làm trung niên dẫn đầu giật mình. “Bản tông là Tông chủ Di thiên tông Trường Dương ở Di thiên tinh vực, những người này đều là thuộc bản tông!“. Trung niên tên là Trường Dương nói.
Sau đó hắn lần lượt chỉ từng người nói, cái kia thanh niên cũng có Thánh thần cảnh là Trường Phong cũng chính là con trai của Trường Dương, hai cái thiếu nữ một là con gái hắn Trường Hinh, một là hôn thê của Trường Phong tên Thanh Dĩnh, mỹ phụ kia lại là Hôn thê của Trường Dương, hai lão giả là Thái thượng trưởng lão Di thiên tông, hai cái thanh niên cuối cùng thì đều là thiên tài của Di thiên tông, bọn người này tu vi thấp nhất cũng có Thần cảnh Lục trọng thiên, không phải hời hợt thế hệ, lại thêm khi nhắc đến Di thiên tông bọn hắn mặt đều như rát vàng tỏa sáng thế kia đương nhiên cái này Di thiên tông thực lực có lẽ không yếu!
“Ah! Ngưỡng mộ đã lâu!“. Thần Quân nghe vậy chắp tay cười nói. Kỳ thực trong đầu hắn đang nghĩ xem trong thập nhị thế lực đỉnh tiêm của Nhân tộc có cái này Di thiên tông không, chỉ là hình như không có. Nói bừa thôi.
Tuy nói bên trong Hư thiên bí cảnh này chỉ xem trọng tiềm lực nhưng ở bên ngoài thế lực cũng có ảnh hưởng không nhỏ, dù sao danh tiếng cũng không phải hư danh, vẫn có uy hiếp nhất định.
“Tiểu huynh đệ ngươi cũng là đến Đạo trần hồ thí luyện sao?“. Thấy Thần Quân sau khi nghe đến Di thiên tông vẫn không mấy giật mình thì Trường Dương hơi nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy! Không biết Trường tông chủ có thể hay không cho ta một chút thông tin?“. Thần Quân nghe vậy thì con ngươi nhấp nháy cười nói. Xem ra hắn nho nhã nói chuyện không ổn cho lắm ah. Trường Dương có lẽ cũng là một cái lão quái vật, lại ở địa vị cao nên cách nhìn nhận luôn một dạng cao cao tại thượng, cho dù miệng nói cẩn trọng nhưng vẫn không dấu được ngạo khí kia, kẻ này vẫn không biết Hư thiên bí cảnh này không hỏi địa vị ah, có thể sống sót qua mấy năm xem ra vận khí cũng không nhỏ.
“Ồ? Vậy cũng không có gì...“. Trường Dương nghe một câu Tông chủ này có vẻ lọt tai mới thay đổi chút thái độ nói. Đương nhiên cũng có mấy cặp mắt đang để ý Thần Quân biến hoá.
Đạo trần hồ này quả nhiên như Thần Quân đã biết thông tin từ trước, nơi này chủ yếu là để ngộ đạo, lại cùng Trường Dương một chút trao đổi hắn có thể hiểu đại khái nơi này hoàn cảnh rồi. Có không ít thiên tài các tộc ở đây ngộ đạo thành công bước ra con đường phù hợp cho bản thân, đương nhiên so với số người đến đây thì đó vẫn là ít vô cùng, người ngộ đạo càng mạnh thì càng đi sâu vào Đạo trần hồ nên có thể nhìn thấy đại khái. Mặt khác Đạo trần hồ này không như hai phúc địa khác là Huyết thiên địa và Luyện hồn cốc, chỗ này không có tranh đấu, mọi người đến phạm vi nhất định ở quanh Đạo trần hồ sẽ bị cấm tranh đấu, đây là các tộc thiên tài đồng thời đồng ý đưa ra nghị ước, dù sao nơi này là để ngộ đạo, nếu là tranh đấu có thể ảnh hưởng đến kẻ khác rất nhiều, cái này cũng là xem trên lợi ích tự thân mà thôi.
“Không biết Thần huynh vừa mới từ chỗ nào đến đây?“. Sau một hồi trao đổi Trường Phong mới lên tiếng hỏi. Giọng nói không che đi chút nào kiêu ngạo, tu vi của hắn lúc này cao hơn Thần Quân một đoạn đương nhiên thiên phú tiềm lực của hắn là cao hơn Thần Quân, chỉ là vốn được xem như cái rốn của vũ trụ hắn xem Thần Quân “vẻ đẹp” không được thuận mắt cho lắm, muội muội hắn không rời được mắt thì thôi, đến mẹ hắn cùng vợ hắn đều không thể nhịn được thỉnh thoảng liếc Thần Quân vài lần đây.
“Ah! Bản đạo là mới từ Luyện hồn cốc đến đây, xem ra còn chưa lỡ náo nhiệt!“. Thần Quân như không cảm thấy Trường Phong địch ý cười cợt nói. Đương nhiên bên đó đạn nhau hắn không rảnh nói cho bọn người này biết, đợi có tin đại chiến từ đó truyền đến đây có lẽ cũng cần ba bốn ngày nữa, hắn đi dạo qua Đạo trần hồ này nhưng tốc độ cũng không có chút nào chậm ah.
“Luyện hồn cốc...“. Trường Dương đám người con ngươi đều loé lên kinh ngạc, từ Luyện hồn cốc đến đây cũng không ngắn, cho dù là những kẻ được cho là siêu cấp thiên tài khi ở bên trong Hư thiên bí cảnh này đột phá Thánh cảnh thì cũng chưa chắc đã một mình đi qua, dù sao bên trong Hư thiên bí cảnh này hung hiểm so với ngoại giới còn nhiều hơn vô số, nghĩ tới đây đám người lại nhìn Thần Quân với con mắt đầy nghi hoặc, nói dối?
“Thần đại ca, ngươi là đi một mình sao? Chi bằng đi cùng chúng ta một đoạn đường, nơi này tuy rằng không có tranh chấp xảy ra nhưng sau đó mọi người sẽ rời đi, chúng ta có thể lập đoàn đội được nha!“. Trường Hinh mắt nhấp nháy nhìn Thần Quân nói. Thần Quân không nhưng có khuôn mặt hút hồn kẻ khác mà thiên phú xem chừng cũng không thấp chút nào, Thần tôn cảnh đã cho thấy hắn thiên phú đã đuổi sát phụ thân cũng ca ca nàng, nếu có thể...
“Ah! Đa tạ thiện ý của Trường Hinh tiểu thư, ta lúc này độc lai độc vãnh đã quen, có lẽ cũng muốn đến Đạo trần hồ thử nghiệm một phen bản than đạo hạnh, chỉ sợ không tiện đường...“. Thần Quân cười nhạt khéo từ chối.
“Hì hì... Ta cũng là chưa vào Đạo trần hồ, chỉ là nghe người ta nói nơi đó hoàn cảnh thôi, cùng Thần đại ca đi cũng không có gì...“. Thần Quân còn chưa dứt lời thì Trường Hinh đã nói chen vào, giống như mưu kế được thực hiện ah.
“Này...“. Trường Dương mấy người kinh ngạc một cái nhưng đều nhận ra gì đó, cả đám này đâu có ai là kẻ tầm thường đâu.
“Ồ? Như vậy cũng không sao chứ? Ta sợ kéo chân mọi người ah!“. Thần Quân mặt đen lại. Xem ra hắn còn chưa nắm được thủ đoạn đối phó với nữ nhân ah, không lẽ... Một tát chụp chết đám người này?
“...“. Hàn huyên một lát qua đi, nhóm mười người hướng đến Đạo trần hồ dảo bước, chưa đến một canh giờ thì đã đến nơi gọi là Đạo trần hồ này.
Đạo trần hồ hình dạng chính là một cái hồ nước, nói là hồ nhưng nó rộng lớn trình độ lại không biết đến đâu, nhìn bên này không nhìn thấy bên kia bờ, đương nhiên Đạo trần hồ là có giới hạn, Thần Quân đã thấy nó trình độ rộng lớn, như một cái hình tròn có đường kính lên đến hai trăm vạn dặm, nếu như Trường Dương trước đó nói thì Thần Quân có thể đưa ra kết luận, bất kỳ tu giả đi từ hướng nào đến trung tâm đ*o trần hồ thì khi đi đủ một trăm vạn dặm đều sẽ đến Đạo trần hồ trung tâm chứng minh đạo của bản thân là hơn xa kẻ khác, đạo xưng vô địch!
Đạo trần hồ lúc này có rất nhiều người đứng quanh xem kẻ khác đang đi vào Đạo trần hồ ngộ đạo đồng thời chứng đạo của bản thân, số lượng so với Luyện hồn cốc chỉ hơn không kém, e rằng trong ba đại phúc địa thì Đạo trần hồ này là đông tu giả tập trung nhất. Một phần nơi này là nơi thích hợp ngộ đạo phát triển tự thân, một phần khác chính là nơi này không có tranh đấu, không có giết chóc, an toàn rất nhiều cho những kẻ không dám đối mặt với vô số hiểm nguy bên trong Hư thiên bí cảnh này.
Đặc biệt ở giữa Đạo trần hồ lúc này đang treo một cái bia đá to lớn khắc lên một vạn cái tên, một vạn cái tên đứng ngay ngắn từ trên xuống dưới vô cùng bắt mắt, trên đó Thần Quân nhìn thấy vài cái tên hắn biết.
“Thái Thương Thiên Đế, Huỷ diệt chi đạo“. Xếp hàng thứ sáu mươi tám.
“Ma Ha Hiên, Sinh diệt chi đạo“. Xếp hàng thứ năm mươi ba! Cả hai tên này xếp hạng đều rất cao chứ?
Đứng đầu lúc này là một tên lạ lẫm nhưng lại khiến Thần Quân cổ quái. “Vũ Thiên, Thiên đạo!“. Kẻ này họ Vũ, không lẽ cũng là Vũ gia bản tộc như Vũ Thiên Tình? Hắn đạo là Thiên đạo là có ý gì?
Nhóm Thần Quân mười người đến Đạo trần hồ một bên cũng không có mấy ai để ý nhìn đến, hầu hết mọi người là đang nhìn đến bên trong hồ có ai đó đang tiến lên hoặc ngồi xuống ngộ đạo, hoặc là lại đang nhìn tấm bia đá treo lơ lửng trên Đạo trần hồ kia.
“Mau nhìn, Thiên hồ nhất tộc Hồ Cửu Thiên lại tiến lên nữa rồi, có lẽ hắn có khả năng chen chân vào trước một ngàn ah“. Đột nhiên có người hô lên, hình như chen chân vào trước một ngàn vô cùng giỏi.
“Đúng rồi! Hắn lại đi lên nữa kìa...“. Cũng có kẻ nói.
“Hắc! Muốn đến một ngàn hàng ngũ cũng không phải dễ như vậy...“. Có tu giả không cho là đúng quái khiếu nói. Lại một cuộc tiểu tranh luận diễn ra, chỉ là mọi chuyện chỉ dừng ở tranh luận mà thôi, không có chút gây hấn đánh nhau nào, thậm chí giọng nói cũng khá tiết chế.
Thần Quân đám người vừa đến nên cũng không phải rất hiểu rõ, lắng nghe một chút thì nhìn lên tấm bia đá, cái tên Hồ Cửu Thiên đang nhấp nháy lên ở vị trí một ngàn một trăm mười hai, loé lên một cái đã đến một ngàn lẻ năm lăm, hắn chứng đạo là Sát đạo. Cái tên vẫn đang nhấp nháy cho thấy kẻ này còn có khả năng đến cao hơn, xem ra cũng không đơn giản ah.
“Huh... Thú vị!“. Quan sát một chút tình huống Thiên Quân cười nhạt một tiếng tấm tắc. Đạo trần hồ phía trên bia đá gọi là Chứng đạo bi, đạo càng gần với Chung cực lực lượng thì xếp hạng càng cao, đương nhiên cũng là từ xem khả năng vận dụng cùng thích ứng với lực lượng đó như thế nào, mặt khác có những đạo không theo Chung cực luân hồi thuần tuý nhưng vẫn được xếp hạng rất cao, Thiên đạo là một ví dụ, Âm Dương đạo cũng là một ví dụ khác, xếp thứ bảy Côn Lân Đế chính là kẻ chứng đạo Âm Dương, xem ra cũng có nhiều kẻ không kém Vũ Thiên Tình cùng tên kia bí ẩn Thần tộc thiên kiêu.
Lại nói Chứng đạo bi nhìn như “có tới” vạn cái tên nhưng cũng nên nhìn có bao nhiêu kẻ đã vào Đạo trần hồ chứng đạo? Chỉ riêng đám người đang đứng quanh Đạo trần hồ lúc này không có trăm vạn cũng có tám mươi ah! Có thể chen chân vào một vạn người đều là thiên tài rồi.
“Ồ? Có tên mới gia nhập một vạn người kìa!“. Đột nhiên lại có người phát hiện ra gì đó nói. Hắn nói lập tức như một cái phản ứng dây chuyền khiến mọi người đều nhìn lên Chứng đạo bi, cái tên xếp thứ một vạn.
“Vũ Thế Nguyệt, Âm ám chi đạo!“.
“...“. Vũ Thế Nguyệt cái tên thứ một vạn vừa xuất hiện lập tức biến mất, một lần nữa xuất hiện đã đến năm ngàn một trăm hai tám đồng thời không ngừng nhấp nháy, điều này cho thấy cái tên kia còn có thể tiếp tục nhảy lên nữa.
“Hít... Tốc độ này...“. Lập tức vang lên vô số tiếng hít lạnh xung quanh Thần Quân, thậm chí bên cạnh hắn đám người Di thiên tông cũng không chút ngoại lệ, dĩ nhiên, đám người này không có kẻ nào có thể cùng Vũ Thế Nguyệt so sánh, chỉ có thể từ xa ngưỡng mộ mà thôi. Cái tên đó không sai biệt lắm thành tam điểm của mọi người ah,
“Ồ? Vũ Thế Nguyệt? Có lẽ nào là...“. Thần Quân kinh ngạc sau đó như nhớ ra gì đó, cái tên này không phải là cùng tên với vị cô cô kia của hắn sao, tuy rằng chưa gặp mặt nhưng hắn biết cô cô hắn tên Vũ Thế Nguyệt, thân mang cổ thể Cửu âm, có khả năng đi theo Âm Ám chi đạo kia ah. Đương nhiên hắn cần phải đi xác nhận một chút.
“Thần huynh đệ có muốn hay không cùng ta đi vào Đạo trần hồ chứng đạo?“. Thần Quân đang định rời đi thì Trường Phong cười nói. Nếu có thể kéo Thần Quân nhập bọn với Di thiên tông bọn hắn xem ra cũng không tệ.
“Huh! Đúng vậy! Chúng ta cùng nhau tiến vào ah!“. Trường Hinh cũng cười duyên nói. “Như vậy không sợ khi đi ra sẽ lạc mất nhau!“. Nàng nói như có vẻ rất thân thiết.
“Ta có lẽ đã gặp người quen, muốn tìm hiểu một chút, mọi người thoải mái đi vào trước...“. Thần Quân lại khéo léo xua tay từ chối.
“Hử? Nơi này có người quen của Thần hiền chất?“. Trường Dương nghe vậy chợt hỏi. Hắn giống như đã chấm Thần Quân là con rể, nếu có thể biết thêm một chút về gia thế của Thần Quân thì việc quyết định sẽ dễ đang hơn, đến một cấp độ nào đó thì việc hôn nhân của một người luôn được đặt trong vấn đề
“Có lẽ thôi! Là cái tên kia!“. Thần Quân cười nhạt chỉ cái tên đang là tâm điểm của mọi người kia nói.
***** Hôm qua tháo băng, vốn nghĩ viết chương bù ai dè ngứa kinh khủng không làm ăn gì được, tội lỗi ah! Tội lỗi ah!