“Ồ? Các ngươi là học viên mới sao?”. Học viên bị cản lại kinh ngạc nói. Hai người trước mắt hắn vô cùng đặc hai người, đều là hai cái mỹ nam siêu cấp rồi, lại nhìn một chút y phục bọn hắn, có một chữ Võ màu trắng thêu ở ngực trái, đây là tiêu chí của Học viện ngoại viện lớp một. “Trước đi thẳng, đến cuối ngã tư, rẽ phái đi một đoạn là đến, hai ngươi nên đi nhanh một chút, sắp bắt đầu khai mạc rồi!”. Thanh niên quay đầu chỉ phía sau nói. Hai người này làm hắn nhớ đến cái gì đó thế nhưng tạm thời chưa nghĩ ra.
“Ah! Đa ta! Bọn ta đi trước!”. Phi Thiên chắp tay sau đó liền đi quan hắn, Vũ Thiên Quân đương nhiên cũng đi ngay sau đó.
“...”. Học viện kia cũng gật gật đầu, tổ hợp hai người cũng khá đặc biệt, một người cả người như tỏa ra kim quang, một người thì có nhạt đi rất nhiều nhưng lại cho người ta cảm giác càng thêm phiêu giật, tóc đen được bộc gọn gàng, bạch y nhẹ nhàng tung bay...
“Thiếu gia! Chúng ta thật đi “học” cùng đám kia?”. Phi Thiên đang đi dột nhiên quay lại hỏi Vũ Thiên Quân. Lấy hai bon hắn cấp độ, việc đến Võ Thần học viện chỉ giống như mấy cái người lớn ngồi chơi với một đám hài tử mà thôi. Cho dù nếu nói về tuổi tác Vũ Thiên Quân cũng chỉ cùng với bọn người kia tương xứng nhưng hắn tu vi cùng tâm cảnh đã vượt xa nhiều lắm, cho dù lấy thiên địa đến phân chia cũng không đủ nói đến khoảng cách đó.
“Chậc! Coi như đi dạo một chút thôi, ta mục đích chủ yếu hay vẫn là đón về Tiểu Vân, xa nó mấy tháng có chút nhớ!”. Vũ Thiên Quân cười cười. “Để nó chơi với đám hài tử của Tử lôi giác tộc cũng không sai!”. Hắn nhớ đến đám hài tử kia thì cười nói, qua lần kia Vũ Thế Thần dạy hắn cách cho đám hài tử ăn hắn đã nhẹ nhàng hơn nhiều, mấy tên nhóc kia tạm thời vẫn còn dễ chiều, hầu như đều là ăn xong sẽ ngủ hắn mới có thời gian rảnh nhiều như vậy. Hắn muốn một ngọn núi riêng một phần cũng là do mấy tên hài tử đó ah.
“...”. Phi Thiên mặt hắc lại, bọn hắn mấy cái Thánh cảnh đều muốn Vũ Thiên Quân để đám hài tử đó lại Đan khí các để dễ dàng trông nom, ai biết Vũ Thiên Quân lại muốn đích thân nuôi lớn bọn hắn, thật không biết làm sao nói rồi.
“...”. “Ồn ào...”. Bọn hắn vửa đi vừa nói đã đến một cái cự đại kiến trúc, Kiến trúc giống như một cái siêu cấp biệt thự, cũng không cao, có lẽ cũng có ba tầng là nhiều, cái kia quảng trường không sai biệt lắm nên ở tầng một rồi.
“Vào xem bên trong có gì đặc biệt!”. Vũ Thiên Quân mỉm cười nói rồi cất bước đi vào cổng chính, hắn cũng muốn xem bên trong có cái gì náo nhiệt.
“Biết không? Nghe nói năm nay tuyển chọn gặp được không ít thiên tài siêu cấp, lấy vòng hai kết quả tới nói có mười mấy vị đều có hơn hai trăm bảy mươi điểm. Thiên phú vậy mà không có chút nào dưới Khương gia quái vật, Khương Ngũ Thần kia!”. Bên trong huyên náo, mỗi người một chuyện đang nói với đồng bạn cũng người bên trong.
“Không sai! Nghe nói có mấy cái không có chút bối cảnh gì nhưng một lần nhất phi trùng thiên, như Đạo Tinh Kiếm tên kia, nghe nói là một cái hiếm thấy Kiếm linh thể, tổng điểm vòng hai cũng có hai trăm bảy mươi ba, thân sinh ra đã là kiếm trung chi hoàng, thật là đáng sợ...”. Có người khác cũng phụ họa, có chút kinh sợ tên kia Đạo Tinh Kiếm.
“Ta thấy Hàn Tiểu Linh cái kia nữ nhân lại càng thêm đáng sợ, không những mới mười bảy tuổi đã có Nhân đan cảnh đỉnh phong mà một thân Ám linh thể cũng rất đáng sợ, nếu được sinh ra trong đại tộc không biết còn đạt đến thành tựu nào...”.
“Ồ? Thế các ngươi biết Thánh Quang Tử sao? Hắn nghe nói sinh ra đã có dấu ấn Thánh quang quyền trượng trên ngực, cũng rất đáng sợ, vòng hai hắn cũng đạt được hai trăm bảy mươi lăm điểm...”.
“...”. Liên tục không ngừng có tiếng hít lạnh vang lên, theo những cái tên được đưa ra thì càng thêm nhiều người kinh sợ. Sinh ra cùng thời với Yêu ngiệt thiên kiêu vừa là vinh hạnh cũng chính là bi ai của bọn hắn ah.
“Chậc! Võ Thần học viện mỗi lần thu môn đồ đều sẽ thu lấy không ít thiên tài nha!”. Vũ Thiên Quân hai người vừa đi đến cửa vào đã nghe không ít tiếng xì xầm bàn tán thì nhếch mép cười nói. Không biết đám người này so với Bát đại linh tử của hắn cái nào càng thêm cường đại, không biết có nên tạo nên chút khó khăn cho mấy tên kia không nha? Hắn thầm nghĩ.
“Hắc! Thiếu gia! Nếu đem so với Vũ gia mấy tên quái vật các ngươi, chỉ sợ bọn người này còn kém nhiều lắm!”. Phi Thiên đi phía sau lạnh nhạt nói.
“Ách! Người giỏi còn có người giỏi hơn, ngươi không thể nói như thế..”. Vũ Thiên Quân giật mình cười nói. “Hắc hắc! Cuối cùng cũng có bằng hữu đến thăm rồi!”. Hắn con ngươi lóe lên, vừa rồi hắn giống như đã liên lạc được với Tiểu Vân, mà Tiểu Vân lúc này không sai biệt lắm nên ở cùng Sát Ám Thiên, tên kia có lẽ lâu nay bế quan đột phá Thần cảnh đi.
“Bằng hữu...”. Phi Thiên con ngươi lóe lóe, có thể được Vũ Thiên Quân xem là bằng hữu đương nhiên không thể là hời hợt thế hệ, chỉ sợ cũng là một cái siêu cấp yêu quái rồi.
“Mọi người nói như vậy thì hình như không biết hai cái quái vật kia rồi!”. Bên trong quảng trường lại có một người hét lên làm cho xung quang một đám quang đó im lặng. Bọn hắn nãy giờ nói đều là quái vật rồi, lại thêm hai cái quái vật cũng không có gì lạ đâu.
“Ở Võ Thần thành tuyển chọn ngoài mấy người đã nói kia còn có hai cái quái vật chỉ cần tham gia vòng hai liền được đặc cách chiêu thu, các ngươi nói so với bọn người kia càng thêm đáng sợ hai không?”. Giọng nói lại vang lên. Theo hắn nói, xung quanh hội trường nhiều góc có những vùng trống đang đứng duy nhất một người như là hạc giữa bầy gà lọ liễu, bọn hắn đều ngẩng đầu con ngươi lóe lên.
“Làm sao có thể? Võ Thần học viện làm sao có thể làm việc đó? Mấy tên yêu quái kia còn không được, hai tên kia bối cảnh rất lớn sao?”. Một ngươi kinh ngạc sau đó nói có chút mỉa mai.
“Hắc! Đúng là ngu si đàn độn, ngươi óc vào nước sao? Võ Thần học viện hôm nay thực lực lại còn cần phải sợ bối cảnh mà thu nhận người? Bọn hắn tham gia vòng hai là đạt điểm tuyệt đối cả ba hạng, đạt được ba trăm điểm, Phó viện trưởng đại nhân lập tức hiện thân đem bọn hắn vào nội điện!”. Một giọng người khác khinh thường vang lên. “Nghe nói bọn hắn là một đôi chủ tớ, nhớ cho kỹ chủ tên là Thiên Tứ, tớ là Phi Thiên! Một đôi chủ tớ yêu nghiệt!”. Hắn bổ sung.
Một lời vừa ra lập tức như sóng truyền, hội trường như im lặng nhiều lắm, ở đây có hơn bảy thành người là thi tuyển vòng hai ở mặt khác bảy đại thành, bọn hắn không biết Vũ Thiên Quân hai người là chuyện đương nhiên, lúc này biết tự nhiên chính là kinh ngạc, hơn một nửa trong đó đương nhiên sẽ không tin, lập tức liền có người nghi vấn.
“Nói khoác không biết ngượng! Chuyện đó làm sao có thể? Một hạng đạt được tối đa đã không có khả năng, làm sao lại có thể có chuyện cả ba hạng đều đạt đến tối đa như thế được? Không phải nói bọn hắn đã đạt đến hoàn mỹ rồi? Chỉ sợ Bạch y Thánh Quân hoặc Ngũ hành Thánh Vương hai tên quái vật kia đến đây mới đạt được điều này!”. Một người khinh thường hừ lạnh nói.
“Cũng không phải tuyệt đối! Vị bằng hữu này chỉ là không biết thôi, quả thực hai người kia đạt được kết quả như thế, lát nữa thôi khai mạc các ngươi sẽ diện kiến bọn hắn...”. Một giọng nói nhàn nhạt vang lên. Hắn vừa nói lập tức không ai dám bác bỏ hay nghi vấn, vì hắn cũng là một cái yêu quái chỗ này, hắn đứng một mình mà không có ai đứng gần, hắn tên là Khương Ngũ Thần!
“...”. Đạt được Khương Ngũ Thần xác nhận, quảng trường như muốn nổ tung lên, thế nhưng ở một góc quảng trường có một người con ngươi co rụt nhìn hai cái nam tử trẻ tuổi đang cười như xuân nhẹ nhàng nhìn về phía hắn, không đúng, cho dù người này thân mặc một cái hắc y che lấp toàn thân nhưng qua các đường cong lồi lõm có thể đoán được đây là một cái nữ nhân, nàng đang khăn che mặt nhưng cũng không thể che đi trên mặt nàng động dung biểu hiện.
Đám người xung quanh nàng cũng đang kinh ngạc nhìn hai cái nam tử đột nhiên xuất hiện này, bọn hắn tách ra những chỗ trống đây là việc bọn hắn thừa nhận không bằng người đang đứng kia, thế nhưng lúc này lại có hai cái không biết tốt xấu nam tử lại đi vào vòng tròn, không phải hắn khinh thường đám người sao? Hai tên này tuy rằng đẹp đến quá phận nhưng cũng không thể tha thứ được! Mặt khác, vào trong đó là không tôn trọng người bên trong, muốn mạo phạm hắn sao? Thật sự là không biết sống chết, đa số người đều là con ngươi lóe lóe cười lạnh, một số người thì lại khác, bọn hắn là kinh dị, hai tên quái vật kia lại xuất hiện chỗ này? Định làm gì sao?
“Ngươi là Hàn Tiểu Linh?”. Nam tử tóc đen cười cười nhìn Hàn Tiểu Linh nói. Giọng nói kết hợp với khuôn mặt biểu cảm như hút lấy xung quanh tất thảy ánh mắt, nữ nhân xung quanh một đám như sa vào hố đen không có lối thoát, nam nhân cũng không ít người nuốt nước bọt một cái. Tên này cũng quá đẹp đi, đẹp đến nữ nhân cũng không muốn ghen tị nữa, quá khác biệt rồi.
“Ngươi....”. Hàn Tiểu Linh không sai biệt lắm cũng chính là như thế. Nàng che mặt không phải xấu hổ gì cả, nàng che mặt là che đi dung nhan tuyệt sắc của nàng nhằm tránh gây phiền phức, thế nhưng nam tử trước mắt không biết việc hắn trưng cái mặt của mình ra như vậy sẽ gây không ít tai họa sao? Nàng thậm chí cảm thấy tim mình như lạc nhịp rồi, đập có chút nhanh!
“Há! Ta nhầm sao? Ngươi không phải Hàn Tiểu Linh? Chậc!”. Vũ Thiên Quân thấy trước mặt nữ nhân một dạng đơ ra nhìn mình thì chép miệng nói, liền muốn rời đi.
“Đợi đã! Ngươi là ai?”. Hàn Tiểu Linh bị Vũ Thiên Quân câu nói làm cho tỉnh lại giật mình hỏi.
“Ta là ai quan trọng sao? Ta chỉ muốn biết ngươi có phải Hàn Tiểu Linh không mà thôi?”. Vũ Thiên Quân dừng lại cước bộ quay lại cười cười nói. “Nếu có thất lễ mong bỏ qua cho”.
“Không phải muốn hỏi tên một người thì nên nói tên mình trước sao? Ngươi một cái nam tử đi hỏi tên một cô nương lại vô ý như vậy?”. Hàn Tiểu Linh con ngươi lóe lên nhoẻn miệng cười nói. Đương nhiên qua lớp khăn che mặt không có ai nhìn thấy nụ cười khuynh thế của nàng.
“Á! Vậy sao? Ta gọi là Thiên Tứ, đây là thư đồng của ta, gọi là Phi Thiên!”. Vũ Thiên Quân bị phản ứng bất ngờ của Hàn Tiểu Linh thì cũng có chút kinh ngạc sau đó cười cười nói.
“Ồ? Thiên Tứ sao? Ngươi không biết chỗ này là “lãnh địa” của riêng...”. Hàn Tiểu Linh thấy Vũ Thiên Quân hơi chút giật mình thì có chút cười nói, người này giống như cũng rất thú vị, không như đám người kia đều tránh đi mấy cái thiên tài như nàng, thế nhưng đang nói thì nàng đột nhiên nhớ ra gì đó, không những nàng mà xung quanh nàng đám người cũng như muốn lùi lại thêm một đoạn kinh dị.
“Ngươi nói ngươi là Thiên Tứ? Hắn là Phi Thiên? Thư đồng?”. Hàn Tiểu Linh chỉ Vũ Thiên Quân lại chỉ Phi Thiên kinh ngạc nói. Hai tên này danh tự không phải vừa mới được nhắc đến sao?
“Đúng vậy! Có chuyện gì sao?”. Vũ Thiên Quân nhìn nhìn nàng như nhìn thấy con gì đó thú vị lắm. Hắn nói tên còn chưa rõ sao. “Làm gì...”. Vũ Thiên Quân nói chưa dứt lời Hàn Tiểu Linh đã lấy tay hóa trảo chụp về phía vai phải của hắn, trên bàn tay hắc quang nồng đậm, tốc độ cũng rất nhanh, nháy mắt đã đến vai phải hắn rồi.
“...”. Phi Thiên thân hình như quỷ mị xuất hiện bên phái Vũ Thiên Quân vươn ra tay trái túm lấy tay của Hàn Tiểu Linh, đi sau mà đến trước ngăn cản một chảo này của Hàn Tiểu Linh. Hắn một cái Thánh tổ bước thứ năm đỉnh phong siêu cấp cường giả cho dù phong ấn lại hầu hết tu vi thì một cái nho nhỏ Nhân đan cảnh đỉnh phong còn chưa đủ làm hắn giật mình đâu. Cho dù chỉ vận dụng Nhân đan sơ kỳ lực lượng hắn cũng dư sức đánh bại Hàn Tiểu Linh!
“Thú vị!”. Cản lại một chảo của Hàn Tiểu Linh, Phi Thiên nhìn nàng lạnh nhạt phun ra hai chữ.
“Hắc hắc! Muốn thử ta cô nương còn cần cố gắng nhiều lắm!”. Vũ Thiên Quân cười cười nói. “Trở về đi!”. Theo hắn nói, Phi Thiên cũng ném Hàn Tiểu Linh trở về.
“...”. Hàn Tiểu Linh con ngươi vẫn đang trợn tròn không tin vào mắt mình, Phi Thiên làm sao di chuyển nàng không thấy? Thế nhưng lập tức cổ tay truyền đến đau đớn làm nàng tỉnh táo lại hít một ngụm khí lạnh. “Ngươi một cái nam nhân lại tùy tiện nắm tay con gái nhà lành? Vô sỉ!”. Nàng quay sang chỉ Phi Thiên mắng. Chỉ là hai cái nam tử trước mặt giống như còn không có bao nhiêu phản ứng, vẫn cười nhạt nhìn xem nàng.
Bên này đột nhiên dị động đương nhiên cũng làm khắp quảng trường không ít người biết, có không ít người đều chạy nhanh về chỗ này xem náo nhiệt, bọn hắn rất nhanh đã biết là có nhân vật nào xuất hiện, hai tên quái vật kia hiện thân rồi!
“Thế nào? Ngươi nghĩ thế nào nếu ta muốn ngươi cũng làm thư đồng của ta?”. Vũ Thiên Quân nhìn Hàn Tiểu Linh cười cười nói. Như là trước mặt hắn cũng không phải cái gì siêu cấp Thiên tài mà chỉ như một người bình thường mà thôi. “Đúng rồi! Các ngươi nữa, bất cứ ai muốn đều có cơ hội, bản thiếu gia thu hết một lượt!”. Hắn quét mắt nhìn xung quanh bảy tám người vừa mới hiện thân đang nhìn hắn con ngươi lóe lên đầy chiến ý nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: