“Oanh...”. “Uỳnh...”. Thủy Vô Cực tại thời khắc cuối cùng cho dù đã vận dụng tất thảy lực lượng nhưng còn xa xa không đủ cản lại Hồ Liêm vận dụng Bát Hoang môn đánh ra lực lượng, chớp mắt đã bỏ mình, dưới tức giận cùng điên cuồng Thiên Quân một kích đập về phía Hồ Liêm, Bát Hoang môn mới đem Thủy Vô Cực chém giết thì làm sao có khả năng kịp thời ngăn cản Hạo Thiên tháp? Hồ Liêm chắc chắn phải tự mình ngạnh kháng một kích này.
“Ngươi chết đi!”. Thiên Quân lạnh lẽo gầm lên đem Hạo Thiên tháp đập xuống, một tháp này gõ xuống chính là Hồ Liêm cùng cái kia điều khiển Hỏa lực Hỗn độn cảnh đều bị liên lụy, Thiên Quân tính toán chí ít cũng khiến một trong hai tên này trọng thương.
“Hoàng thiên thái cực môn!”. Hồ Liêm cùng tên Hỗn độn cảnh kia đồng tử đều bất giác co rụt, người trước biết đã không kịp triệu hồi Bát hoang môn nên chỉ có thể vận dụng tự thân lực lượng ngăn cản một kích này, theo hắn hô lên thì hai tay cũng biến hóa, một tấm thái cực môn hộ tỏa ra vàng kim khí sắc chợt xuất hiện trước mặt hắn đem Hạo Thiên tháp chắn lại.
“Hỏa linh chi thể!”. Tên Hỗn độn cảnh kia cũng lập tức làm ra phản ứng, chỉ thấy hắn hô lên một tiếng thì đầy trời Hỏa lực lượng chợt bị hắn hút vào bụng, một tôn hỏa cự nhân cao hơn mười trượng nháy mắt hình thành, một quyền cũng đấm lên Hạo thiên tháp.
Cả hai tuy rằng đều vận dụng kinh khủng công kích nhưng đều là vội vang khu động, làm sao có khả năng chặn được Thiên Quân một đồn nén giận? “Oanh...” Một tiếng vang lên, cự tháp đi qua sinh sinh đem hỏa cự nhân nắm quyền đánh nát, cánh tay cũng theo đó vặn vẹo. Hồ Liêm cũng không được dễ chịu bao nhiêu, Thái cực môn cũng chỉ cản được trong chốc lát liền đã báo hỏng, cự lực khủng bổ lập tức đánh lên trước ngực hắn, chớp mắt sau đó cả hai vị Hỗn độn cảnh liền như diều đứt dây bay ngược về phía xa.
“Bồng...”. Thiên Quân đang muốn tiếp tục truy kích thì đột nhiên thể nội chấn động mạnh, Thiên quân hoa liền từ thể nội lao ra chạy về phía sau lưng hắn chỗ Bát hoang môn bao quanh, nó chớp mắt cuộn tròn một vòng liền đã quay về thể nội của Thiên Quân, cái này biến hóa liền để cho Thiên Quân hơi chút khựng lại, cái này nhưng đại biểu cho Thủy Vô Cực đã “chết”, tất cả tinh túy đều đã bị Thiên Quân hấp thu đem vào Bản nguyên hải trong Thể nội thế giới của hắn.
“Quay về...”. Một chút sát na khựng lại đó thôi Thiên Quân liền đã mất đi thời gian truy kích Hồ Liêm cùng vị Hỗn độn cảnh kia, người sau bất chấp thương thế cùng thể nội quay cuồng khí huyết gầm lên. Bát hoang môn lập tức sưu sưu mấy tiếng chui vào hư không hiện lên bên cạnh hắn, cả hai khí tức tương dung thì thương thể của hắn nháy mắt cũng tốt lên vô số.
“Ngươi tránh qua một bên!”. Hồ Liêm quay đầu nhìn vị Hỗn độn cảnh kia phân phó, người sau gật đầu một cái thì thân hình cũng lóe lên biến mất, dĩ nhiên là muốn trị thương rồi gia nhập chiến trường chỗ khác, Thiên Quân cũng không có ý định truy đuổi, đơn giản vì đang có một tôn cự thú nhìn hắn chằm chằm.
“Ngươi là người đầu tiên sau hơn vạn năm qua kích thương bản tọa!”. Hồ Liêm khóe miệng máu tươi vẫn còn chưa khô lạnh lẽo nhìn Thiên Quân nói.
“Kích thương ngươi thí có là gì? Tương lai ta còn muốn lấy ngươi mạng chó!”. Thiên Quân mặt mũi âm trầm lạnh lẽo quát lên. Thủy Vô Cực bị Thiên Quân hoa thu vào bản nguyên hải thì hắn đã chết không thể nghi ngờ, Thiên Quân đang lo lắng chính là bản thân trong lúc vô thức có thể đem vị Hỗn độn cảnh này chân chính lau đi, như vậy hắn đúng là tội nhân chân chính giết chết Thủy Vô Cực rồi.
“Lấy mạng ta? Ha ha ha...”. Hồ Liêm nghe vậy thì đồng tử co rụt, tiếp đó nhưng lại phá lên cười, chân chính giận quá hóa cười ah! “Đã như vậy bản tọa cũng chỉ có thể cùng một chỗ đem ngươi giết!”. Nói đoạn hắn lập tức huy động Bát hoang môn đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là bất chấp thương thế.
“Hừ! Lão cẩu ngươi có thể làm được mới nói!”. Thiên Quân cũng không chút nào sợ hãi hừ lạnh nói, Thương thế theo Trường sinh chi tử phát huy hiệu quả đang liền lại nhanh chóng, lại thêm trước đó Ma khí khiến cho Thái sơ chân thân mạnh hơn một số, Thiên Quân há lại sợ một cái đang bị thương Hồ Liêm? Không suy nghĩ nhiều, hắn lập tức đem Hạo thiên tháp đập đến, luôn luôn là vận dụng một thân man lực khủng bố.
“Không biết sống chết!”. Hồ Liêm cười lạnh một tiếng băng lãnh nói. Ban nãy hắn là dưới trạng thái không tốt nhận một kích của Thiên Quân, lúc này có Bát hoang môn nơi tay, hắn đương nhiên không có chút nào sợ hãi, Thiên Quân cơ bản không được hắn để vào mắt.
“Oanh...”. “Vù...”. Bát hoang môn chính là do tám cái đại môn liên hợp với nhau, nó liên thông nơi nào đó tràn đầy hoang vu tiêu sát khí tức, Hồ Liêm đem bát môn tụ lại một chỗ cùng Hạo Thiên tháp đối cứng, chớp mắt va chạm, kinh khủng sóng lãng bay khắp bốn phía, Thiên Quân mặc dù có một thân man lực khủng bố cùng với Ma khí cường hóa tự thân nhưng cũng không có khả năng chống lại được lực lượng khổng lồ kia, va chạm chớp mắt đó thì hắn liền rên lên một tiếng đau đớn, hai tay cự thủ đầu rách ra máu tươi, thân hình cấp tốc bay ngược, từ đây có thể thấy được sự mạnh mẽ của Bát hoang môn, xét về cứng rắn nó mạnh hơn Thiên không cự thành nhiều.
“Hừ!”. Đương nhiên va chạm kịch liệt như thế Hồ Liêm cũng không được dễ chịu, tuy rằng đem Thiên Quân đánh lùi nhưng hắn cũng lạnh rên một tiếng, Bát hoang môn phản chấn lực lượng khiến hắn cũng bị chấn động một traanjm hai mắt lạnh lẽo nhìn về phía Thiên Quân, tiếp tục tấn công.
“Bát hoang môn! Toàn bộ mở!”. Theo Hồ Liêm gầm lên thì Bát hoang môn ù ù chấn động, từng tòa cự môn ầm ầm mở rộng, trong đó chỉ thấy một màu đen kịt hỗn độn, kinh khủng khí tức cũng từ đó lan tỏa, mà bản thân Hồ Liêm mở ra bát môn giống như cũng nhận lấy áp lực vô cùng to lớn, trên trán nổi lên trận trận mồ hôi.
“Tiễu sát!”. Cuối cùng hắn gầm lên một tiếng, Bát hoang môn mỗi một môn bắn ra một chùm sáng tụ lại một chỗ, từ đó lại bắn ra một đạo kinh khủng mà bá đạo khí tức đánh thẳng về phía Thiên Quân, uy năng so với từ trước đến giờ đều muốn cường đại hơn một số. Có thể thấy hắn quyết tâm giết Thiên Quân như thế nào.
“Lý nào lại thế...”. Thiên Quân đồng tử co rụt lại gầm lên, va chạm vừa rối khiến hắn thể nội lực lượng một trận hỗn loạn, như vậy mới biết được siêu cường Hỗn độn cảnh nắm trong tay Tổ khí mạnh mẽ như thế nào, như Ma Hậu kia cơ bản là không thể so sánh, từ thực lực tới nói thì cũng phải mạnh hơn sáu bảy phần, biến thái làm người lạnh run. Lại cảm nhận đạo công kích khủng bố kia mang đến tử vong uy hiếp, hắn không có chút nào dám lơ là, vội vàng vận dụng toàn bộ lực lượng có thể huy động được nắm chặt Hạo Thiên tháp đập xuống.
“Oanh...”. Hạo thiên tháp cùng đạo công kích kia va chạm thì Thiên Quân liền có cảm giác như bản thân cùng đại hải lực lượng va chạm, lực lượng kia hắn không có khả năng cản lại, thân hình cùng với Hạo Thiên tháp liền như diều đứt dây bay ngược về phía sau, máu tươi từng ngụm nôn ra, thương thế chớp mắt tăng lên rất nhiều, nháy mắt trọng thương cũng không đủ để nói.
“Thần Chủ lại có thể cản lại được loại này khủng bố công kích đúng là đáng sợ!”. Thiên Quân đáy lòng kinh hãi gần chết thầm nghĩ, ban nãy Lăng Càn Thiên nhưng còn đang áp chế Hồ Liêm cùng Bát hoang môn, còn có mấy vị Hỗn độn cảnh khác, nếu không phải xuất hiện phản đồ thì hắn làm sao có thể bại trận?
“Gầm... Dừng lại cho ta!”. Thiên Quân đang bay ngược thì đột nhiên gầm lên, cưỡng ép ngăn lại bản thân lui nhanh, hắn nhưng đang muốn chặn lại Hồ Liêm, cho dù thương thế rất nặng nhưng Trường sinh chi tử lực lượng vẫn còn, hắn tin tưởng bản thân vẫn có thể ngạnh kháng chặn lại Hồ Liêm.
“Hừ...”. Sau khi dẫm đạp mấy chỗ hư không hắn mới cưỡng ép dừng lại thân hình thì cũng lạnh rên một tiếng, thương thế đúng là nặng thêm một chút nhưng hắn cũng không có để ý, nắm chặt lấy Hạo Thiên tháp lạnh lẽo nhìn Hồ Liêm ở xa xa, người sau đúng là có chút kinh ngạc Thiên Quân nhưng lại có chống lại một đòn này mà vẫn có thể đứng vững.
“Đã muốn chết thì bản tọa thành toàn cho ngươi!”. Hồ Liêm mặt hơi tái đi nhưng vẫn lạnh lẽo nói, nói đoạn thì hắn hai tay cũng kết ấn biến hóa, cuối cùng hô lên. “Tiễu sát!”.
“Ông...”. Nhất thời một tràng cảnh quen thuộc xuất hiện, kinh khủng sát cơ lan tràn bốn phía, một đạo hủy thiên diệt địa công kích đánhh về phía Thiên Quân, đem người sau khóa chặt một chút cũng không có khả chạy trốn.
“Hống...”. Thiên Quân há miệng gầm lên một tiếng, hai tay nắm chặt Hạo Thiên tháp đập xuống, công kích hủy diệt kia hắn nếu không đón được thì chắc chắn sẽ chết, nếu hắn muốn chạy trốn chỉ e sẽ càng chết nhanh hơn, chỉ có thể đánh cược mà liều mạng mà thôi.
“Ông...”. “Uỳnh...”. Lực lượng va chạm, khí lãng bắn mạnh ra bốn phía đem hư không đánh sụp, Thiên Quân hai tay bị trấn nát không thành hình buông ta Hạo Thiên tháp, cả thân thể to lớn bị đánh bay về phía sau so với trước càng thêm triệt để, một thân lực lượng như đã bị tháo nước, đã không có khả năng nắm giữ Hạo Thiên tháp.
“Hừ!”. Hồ Liêm ánh mắt lạnh lẽo hừ lạnh một tiếng, hai tay khẽ kết ấn chuẩn bị đánh xuống hủy diệt công kích đem Thiên Quân diệt sát thì hai mắt khẽ biến lạnh lẽo nhìn xuống Hạo Thiên điện. “Muốn chạy? Chết!”. Nói đoạn hắn khẽ chuyển biến phương hướng cồng kích, hủy diệt lực lượng đánh thẳng xuống Hạo thiên điện.
“Không...”. Hạo thiên đại lục mấy chỗ vang lên tiếng rống giận nhưng đều vô lực như thế mà thôi, cho dù là Y Thần đang tọa trấn trước đó đem lục sắc hải dương cuộn trào đi lên cũng vô lực cản lại đọa hủy diệt lực lượng này, hắn nhưng đang bị Ma Đế Tu La quấn lấy không thể tách ra, hủy diệt lực lượng kia như là thiên phạt hàng lâm đánh thẳng xuống Hạo thiên điện, một cột đen kịt hư không cứ như thế hình thành đánh đến Hạo Thiên điện.
“Oanh...”. Kinh thiên tiếng nổ vang, cả Hạo thiên đại lục như chịu đến chấn động, lấy Hạo thiên điện làm trung tâm, đại địa xuất hiện một chỗ thâm uyên khủng bố sâu không thấy đáy, mà chỗ trung tâm đó, Hạo Thiên điện một phần ba diện tích bị đánh tan vỡ, còn lại cũng bị tổn hại nghiêm trọng, thiệt hại về người còn không được biết đến rõ ràng nhưng từ chỗ đó huyết khí bốc lên thì có thể thấy được có không ít người đã chết đi, nhân viên trong đo cho dù không chết cũng trọng thương nghiêm trọng.
Từ trên không có thể nhìn thấy được nơi đó tàn phá mãnh liệt, ngoài ra còn thấy một cái lỗ đen tại chỗ đó đang xoay tròn, mặc cho Hạo Thiện điện phá, hố đen kia cho dù bị vặn vẹo liên tục nhưng vẫn tồn tại, nó chính là cái kia siêu cấp trùng động!
“Ahh... Hồ Liêm! Bản tọa cùng ngươi không chết không thôi!”. Từ trong đó vang lên tiếng rống giận, Lăng Càn Thiên bất chấp thương thế lao lên thiên không, hắn như là phong ma gầm thét, toàn thân lực lượng hỗn loạn bừa bãi vô cùng. “Đến đây!”.
“Ông...”. “Vù...”. Như nhận được triệu hoán, bất kể là Hạo thiên tháp hay Hạo thiên ngũ bảo còn lại cũng lập tức xuất hiện bên cạnh Lăng Càn Thiên, hắn hay tay lập tức huy động lục bảo lao về phía Hồ Liêm, bộ dáng này đương nhiên là muốn liều mạng.
“Thần Chủ!”. Mấy vị Hỗn độn cảnh của Hạo Thiên Thần địa lập tức gầm lên như muốn cản hắn lại nhưng không được, Lăng Càn Thiên đã lao lên trực tiếp công kích Hồ Liêm.
“Ha ha, ngươi bất quá chỉ còn là hổ giấy mà thôi, muốn chết nhanh một chút thì bản tọa liền thanh toàn ngươi!”. Hồ Liêm cười lạnh lẽo nói. Lăng Càn Thiên trước đó trọng thương nặng nề, cho dù là khôi phục cũng mất mấy tháng, thậm chí, phải mất mấy năm mới có khả năng lành lại, vừa rồi một kích hủy diệt kia đánh xuống Hạo Thiên điện Lăng Càn Thiên nhưng vì cứu vớt đệ tử cũng đã đứng ra cản lại, thương thế càng thêm nghiêm trọng, lúc này làm sao có thể cản lại Hồ Liêm hắn cùng với Bát Hoang môn?
“Tiễu sát!”. Hồ Liêm gầm lên một tiếng thì lại một đạo hủy diệt lực lượng điên cuồng đánh xuống thẳng hướng Lăng Càn Thiên. Người sau đem lục bảo hợp lại trước người, cho dù thương thế cực năng nhưng vẫn phát huy được không ít lực lượng, nhất thời hai cỗ kinh khủng lực lượng va chạm.
“Oanh...”. “Khặc...”. Va chạm chớp mắt đó, Lăng Càn Thiên đột nhiên ho ra một ngụm máu, hắn cho dù lại cường đại nhưng thương thế quá nặng, quả nhiên đã không thể cản lại một chiêu này, bất kể là Hạo thiên lục bảo hay thân hình liền như lưu tinh bay ngược xuống đại địa.
“Ngươi có thế chết rồi!”. Hồ Liêm hai mắt híp lại lạnh lẽo nói. “Tiễu sát!”. Lại là một đạo lực lượng kinh thiên đánh thẳng xuống dưới, mục tiêu chính là Lăng Càn Thiên!
“Không... Ah...”. Hạo Thiên Thần địa nhiều chỗ vang lên tiếng rống giận mà đầy bi thương, Thần Chủ của bọn hắn không lẽ cứ như thế ngã xuống? Mắt thấy đạo công kích kia chuẩn bị đem Lăng Càn Thiên cho diệt sát thì đột nhiên dị biến phát sinh, chỉ thấy Hạo thiên lục bảo đột nhiên chấn động mạnh, một loại kinh khủng uy áp từ đó sinh ra, đồng thời với đó Hạo Thiên điện phía dưới cũng ù ù chấn động, kinh thiên động địa linh hồn ba động đem hư không ép nát, một cái cự nhân hư ảnh ù ù đứng lên từ Hạo thiên điện.
“Kẻ nào dám đến Thần địa ta làm càn!”. Cự nhân lạnh lùng mà chậm chậm nói. Đồng thời với đó Hạo thiên lục bảo cũng phát ta tử kim khí sắc vô cùng mãnh liệt, khí tức mạnh mẽ sinh sinh đem đạo công kích hủy diệt kia cho lau đi!
******* Hôm qua máy tính hỏng, sáng nay mới mượn máy viết tạm ah!
Tác giả: Đế Thanh