Mục lục
Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 172

Thấy cô chủ động nhắc tới chuyện này, khóe môi Tạ Trì Thành cong cong, nói: “Như thê nào, em đã quên rôi à?”

Diệp Như Hề nghe vậy, càng thêm lo lãng, thật cân thận hỏi: “Vậy chuyện góc Tôi đã làm cái gì?”

Cô không nhớ rõ?

Tạ Trì Thành kinh ngạc một chút, tỏ ra bình tĩnh nói: “Em đã làm rất nhiều, em đang nói đến chuyện gì”

Diệp Như Hề buột miệng thốt ra: “Còn rât nhiêu? Nhưng tôi rõ ràng chỉ uỗng có nửa ly rượu thôi……”

“Em uông hết nửa ly Vodka, tác dụng chậm rất mạnh, người bình thường sẽ không uông nhiêu Vodka có độ côn cao như thê.”

“Làm sao anh biết được?”

“Nghe thấy được.”

Diệp Như Hệ cũng cảm thấy kỳ lạ, tửu lượng của cô kém, nhưng cũng tuyệt đôi không thê nói là nửa ly đã say được.

Là Vodka sao?

Ly rượu lúc đó là do Đường Anna rót cho cô, lúc ây cô cũng không chú ý đên, trực tiệp cạn ly với mọi người.

Hắn là Đường Anna đã cố ý, bởi vì chuyện liên quan tới Lục Tử Viễn.

“Em đang nghĩ tới ai2”

Giọng nói gần sát bên tai, Diệp Như.

Hệ giật mình hoảng sợ, mới vừa nhắc đâu, liên đôi diện với đôi mắt đen láy như mực của Tạ Trì Thành.

Diệp Như Hề theo bản năng lùi về phía sau nửa bước, che lại trái tim.

đang đập thình thịch, cô nghiêng đầu qua nói: “Không, không nghĩ tới ai cả.”

“Nói dối.”

“Thật sự không có, tôi đi thăm Nhạc Nhạc!”

Dút lời, cô có chút hoảng loạn rời khỏi chỗ bên cạnh Tạ Trì Thành, lại ngân người đi xuông, cô sợ ánh mắt người đàn ông kia sẽ xuyên thủng người mình mất.

Du thuyền rất nhanh đã cập bờ.

Đảo Cá Mập là một hòn đảo thuộc sở hữu tư nhân, rộng trên mười ngàn mâu, trên đó có xây dựng khách sạn cùng các khu vui chơi giải trí, là một địa danh nghỉ dưỡng nỗi tiếng, nhưng vần chưa hoàn toàn mở cửa đón khách, cho nên lượng người đến đây cũng không nhiêu.

Gió biển thổi lướt qua, nhiệt độ và _ bâu không khí trên đảo có vẻ rất dễ chịu, thoải mái, liệc mắt một cái , nơi nơi đêu là phong cảnh tuyệt đẹp.

Ngay cả Diệp Như Hề cũng không thể không thừa nhận, đây thật sự là một địa danh đáng đề ghé qua.

Tạ Trì Thành nhìn nhìn thời gian, nói: “Trước tiên hãy qua khách sạn nghỉ ngơi một chút, đặt phòng xong thì đợi lát nữa ăn một bữa cơm.”

Diệp Như Hề nhìn thây hai đứa nhỏ lúc nãy còn phân khích nhảy nhót trên du thuyên, giờ trên mặt đứa nào cũng có vẻ thâm mậệt, liên đồng ý.

Khách sạn trên đảo Cá Mập là khách sạn sáu sao nỗi tiếng là xa hoa —— Santa Raleigh hotel.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK