Diệp Như Hề quay đầu lại, liền thấy Lục Tư Viễn.
“Em tới rồi, vừa rồi anh còn đang định gọi hỏi xem em ở đâu, muốn qua đón em nữa.”
Lục Tư Viễn nhìn nhìn Diệp Như Hề, lại bị kinh diễm hoàn toàn.
Cửa phòng ăn được mở ra, Đường Anna thấy Lục Tư Viễn, liền nói: “Tư Viễn, anh đã trở lại rồi”
Lục Tư Viễn cười cười, nói: “ừ, vừa vặn Tiểu Hề cũng tới rồi, mọi người vào đi thôi. Cùng gọi đồ ăn đi nào.”
Tầm mắt Đường Anna chậm rãi dừng ở trên người Diệp Như Hề, sắc mặt hơi đổi, hai tay đang rũ xuống đột nhiên nắm chặt.
Làm sao có thể như vậy. Sao cô ta có thể ăn mặc được như vậy!
Lục Tư Viễn thấy sắc mặt đối phương không đúng lắm, liền nói: “Anna?”
Đường Anna phục hòi tinh thần lại, sắc mặt hơi mất tự nhiên nói: “Như Hề cô đã đến ròi à”
Diệp Như Hề mỉm cười, nói: “Vâng, đúng vậy, thật tiếc là tôi lại đến được ròi.”
Sắc mặt Đường Anna càng kém.
Lục Tư Viễn mơ hồ đã nhận ra cái gì đó, liền nói: “Hai người xảy ra chuyện
gì à?”
Đường Anna giành nói trước: “Không có việc gì, mau tiến vào đi, mọi người
đều đang đợi hai người đó.
Đương Diệp Như Hề đi vào bên trong
Lúc vừa bước vào, tất cả người ở trong phòng đều nhìn về phía cô, một nửa là kinh diễm, một nửa là ghen ghét.
Diệp Như Hề chỉ xem như không thấy gì hết, bình tĩnh ngồi xuống.
Người đã đến đông đủ, Lục Tư Viễn bảo phục vụ mang đồ ăn lên, bầu không khí trong bữa tiệc rất tốt, chỉ là không ai lời qua tiếng lại với Diệp Như Hề dù chỉ một câu.
Giữa chừng Lục Tư Viễn có điện
thoại gọi đến nên đi ra ngoài nghe điện thoại, không có để ý đến một màn này.
Diệp Như Hề cũng không ép buộc, tự mình chậm rãi ăn cơm, hơn nữa cử chỉ của cô rất khéo léo, ăn mặc lại cao quý, lễ nghi trên bàn ăn vô cùng hoàn mỹ, rất khó mà không khiến người ta chú ý
Đường Anna cảm thấy cô vô cùng chướng mắt, cô ta không có chủ động mở miệng, mà là ném cho một cô đồng nghiệp cấp dưới một ánh mắt ra hiệu.
“Diệp Như Hề, sau này chúng tôi cùng gọi cô là Như Hề nhé, hoan
nghênh cô đi vào công ty chúng tôi, thân là đàn chị, tôi cần thấy phải cho cô một lời nhắc nhở thiện chí, ví như người của công ty chúng ta ra đường quan trọng nhất chính là thể diện, khoác hàng giả lên người trông thật sự quá thấp kém, không phải sao?”
Vừa dứt lời, không ít người nghe hiểu đều mang vẻ mặt đầy châm biếm.
Đường Anna đương nhiên nhận ra quần áo trên người Diệp Như Hề là của thương hiệu nào, nhưng cô ta lại không tin đó là đò thật.
Một bộ như thế này, có ít cũng phải lên tới mười vạn.
Diệp Như Hề ừ một tiếng, không có giải thích.
“Bộ quần áo này của cô là mua ở đâu vậy? Trông cũng giống thật lắm, hiện tại quần áo fake mà chất lượng cũng không tồi nhỉ, nhưng mà bị người ta nhận ra cũng không tốt đâu, sau này đừng mặc thường xuyên nhé.”
Diệp Như Hề buông chiếc đũa, nói: “ừ, cô nói đúng.”
Thấy cô tự nhiên hào phóng như thế, cũng không hề có dáng vẻ xấu hổ chút nào, những người đang chờ được xem kịch vui liền có chút chán nản.
Lúc này, người vẫn luôn bị xem nhẹ-Lục Bạch đang ngòi trong góc nhỏ giọng nói: “Đó không phải là giả.”
Giọng nói quá nhỏ, hơn nữa cảm giác tồn tại của Lục Bạch cũng quá yếu, không có người nào nghe thấy.
Lục Bạch lại nói to hơn, nói thêm một lần nữa.
Danh Sách Chương: