Các bạn học nghe được đáp án này của Mạc Vân Quả, cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hiện tại bọn họ tin, Mạc Vân Quả tuyệt đối cùng giáo viên đối nghịch.
Mạc Vân Quả nhìn đôi mắt trừng rất lớn của giáo viên dạy ngữ văn, lại nhìn thoáng qua bài thi của mình, không đúng sao!
Ngực giáo viên dạy văn phập phồng vì tức giận, cô ấy nghiến răng nghiến lợi hỏi vấn đề tiếp theo: Vì sao nhân vật chính chỉ cầm quả quýt lại không ăn?
Mạc Vân Quả đáp: Bởi vì quả quýt chua.
Ngữ văn lão sư cảm giác chính mình lại rớt một ít máu, cô ấy lại hỏi: Áng văn chương này nội dung chính muốn nói lên là cái gì?
Mạc Vân Quả đáp: Người cha thích ăn quả quýt, nhân vật chính không thích.
Ngữ văn lão sư: Nát tim!
Hiện tại cô ấy có thể xác định, người này chính là tới cùng cô ấy đối nghịch!
Cô ấy cho Mạc Vân Quả đi ra ngoài đứng, không xin lỗi không cho vào học.
Mạc Vân Quả không hiểu vì sao cô giáo đột nhiên tức giận, rõ ràng cô cùng làm với người trong phòng phát sóng trực tiếp, lại còn thương lượng rõ ràng nữa.
Mạc Vân Quả đi ra ngoài, cũng không có ngoan ngoãn đứng yêu, bởi vì một phút sau khi cô theo lời giáo viên đi ra ngoài, cô lại thấy được một người quen —— tiểu hoàng mao!
Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, bước nhanh đi tới bên người hắn.
Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả thời gian này lẽ ra cô đang nên trong lớp học sao lại ở đây, tò mò hỏi: “ Sao chị lại ra đây?”
Tay Mạc Vân Quả chuẩn xác dừng ở trên đầu Hách Trường Nhạc, xoa nắn vài cái nói: “Có người bảo tôi ra.”
Hách Trường Nhạc “ À” một tiếng cũng không thèm để ý, có lẽ là ra về trước giờ tan học đi? Nghĩ lại hắn cũng không phải cũng như thế sao?
Hách Trường Nhạc khoác vai Mạc Vân Quả, nói: “Đi, tôi mang chị đi ăn ngon.”
Mạc Vân Quả gật đầu, đi theo Hách Trường Nhạc rời đi.
Mà lúc giáo viên dạy ngữ văn “ Bộc phát lương tâm” chuẩn bị kêu Mạc Vân Quả đi vào phòng học, lại phát hiện…… Người đâu?!
Không nói đến giáo viên dạy ngữ văn bên kia táo bạo như thế nào, Hách Trường Nhạc mang theo Mạc Vân Quả trực tiếp đi tới trung tâm thành phố vào một nhà hàng tương đối nổi tiếng để ăn.
Mạc Vân Quả mừng rỡ, có người mời cô đi ăn ngon sao lại không đi, tự nhiên vô cùng cao hứng, tuy rằng trên mặt vẫn cứ là vẻ lạnh lẽo như trước, nhưng người ở phòng phát sóng trực tiếp biết, Hách Trường Nhạc cũng biết, cô đang vui vẻ.
Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả ăn uống, một tay chống đầu nói: “ Hiện tại chị ở một mình sao?”
Mạc Vân Quả vừa vặn nhét vào miệng một khối to thịt, cô ngẩng đầu, quai hàm phình phình, gật gật đầu.
Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả như vậy, chỉ cảm thấy trong lòng bạo kích, a a a a! Thật manh a! Thật muốn xoa bóp!
Hách Trường Nhạc lắc đầu, làm chính mình bình tĩnh lại, tiểu mỹ nữ đã đáng thương như vậy, hắn không thể lại khi dễ cô, chính mà…… Thật sự rất đáng yêu a!
Nội tâm Hách Trường Nhạc kích động, mặt ngoài lại bày ra vẻ đứng đắn.
“Tiểu mỹ nữ, chị ở một mình có sợ không? Nếu chị sợ, bổn đại gia có thể bồi chị, cùng nhau ở nha ~”
Hách Trường Nhạc tự nhận là người có lòng tốt, phải biết rằng một cô gái ở một mình là rất nguy hiểm, hắn là một thân sĩ, dĩ nhiên phải bảo vệ cô gái nhỏ rồi!
Mạc Vân Quả nuốt thịt xuống, chọc chọc quai hàm của mình, cảm thấy có chút đau đau.
“Không sợ hãi.” Mạc Vân Quả nói, có ai dám đến thương tổn cô, ừ…… Cô giết chết hắn!
“Sợ hãi a? Hắc hắc, một khi đã như vậy……” Nói đến một nửa, Hách Trường Nhạc mới phản ứng lại, Mạc Vân Quả nói là không sợ hãi.
Hách Trường Nhạc:……
- ------