Mạc Vân Quả quét mắt qua Nhậm Chỉ An, lông mi buông xuống.
Nhậm Chỉ An nhìn Mạc Vân Quả như vậy, độ cong khóe miệng vẫn như cũ bất biến, nhưng cô nàng lại nói với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Ha, thật không chịu nổi k1ch thích."
【 nhợt nhạt: Hắc hắc! An An uy vũ! 】
【 Thật dài: Nhưng mà ta cảm thấy BOSS cũng không chịu k1ch thích......】
【 Tư Tư: Lầu trên nói bậy gì đó? 】
【 Ngải Thủy Thủy: Hừ! Đúng vậy! Ngươi nói bậy gì đó? BOSS rõ ràng đã chịu k1ch thích! 】
【 Giáng Hàm: Ta liền lẳng lặng nhìn các ngươi tranh luận ( bẹp bẹp ~ ngồi ăn hạt dưa......) 】
【 Yêu An An nhất: An An ngươi không cần quan tâm người kia, vừa thấy chính là tới quấy rối! Hừ! ╭(╯^╰)╮】
【 Ta là Conan: Ta cảm thấy Thật Dài nói không sai, BOSS này nhìn qua không giống như chịu k1ch thích, ngược lại giống như đang ấp ủ đại chiêu 】
【 xôn xao: Hả? Còn ấp ủ đại chiêu á? Ha hả......】
【 Tháng tư tình yêu: Không cần quên An An nhà ta là thiên mệnh chi nhân, BOSS này cuối cùng đều sẽ trở thành pháo hôi. 】
Nhậm Chỉ An nhìn đến bình luận này trong phòng phát sóng trực tiếp, càng thêm đắc ý.
Cô nàng đương nhiên là thiên mệnh chi nhân, BOSS gì đó, đương nhiên sẽ trở thành đá kê chân trên con đường thành công của cô nàng.
Mạc Vân Quả dường như nhìn thấu tâm ý của Nhậm Chỉ An, trên mặt vẫn như cũ không có biểu tình gì, lại hộc ra năm chữ, làm sắc mặt Nhậm Chỉ An đại biến.
"Phòng phát sóng trực tiếp."
Thân thể của Nhậm Chỉ An cứng đờ, không thể tin nhìn về phía Mạc Vân Quả.
Làm sao cô có thể biết? Cô sao có thể biết tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp?
Giờ khắc này, Nhậm Chỉ An phảng phất cảm thấy có cái gì thoát khỏi sự khống chế của mình, mà con đường tương lai, trong một giây này cũng trở nên mơ hồ không rõ.
Mạc Vân Quả cũng không thèm nhìn Nhậm Chỉ An lấy một cái, xoay người rời đi.
Nhậm Chỉ An vừa thấy Mạc Vân Quả rời đi, vội vàng đuổi kịp bước chân của cô.
Tuy rằng không biết vì sao cô biết được, nhưng nếu đã biết, như vậy......
Nhậm Chỉ An trong mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn, hoàn toàn xem nhẹ những người khác ở đây.
Mọi người thấy Nhậm Chỉ An đi theo Mạc Vân Quả rời đi, hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng vài mẫu chuyện tán gẫu vẫn không thể thiếu được, đáng tiếc vài mẫu chuyện này thực chất cũng không có tính sát thương gì với Mạc Vân Quả.
Nhậm Chỉ An đi theo Mạc Vân Quả tới biệt thự, Mạc Vân Quả ngồi ở trên sô pha, Nhậm Chỉ An lập tức đi vào ngồi xuống đối diện Mạc Vân Quả.
Thoát khỏi những người bên ngoài kia, tự nhiên Nhậm Chỉ An không cần ngụy trang.
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp đều biết cô nàng là hạng người gì, bọn họ vẫn cứ thích cô nàng, bởi vì, bọn họ cũng như thế......
Khóe miệng Nhậm Chỉ An nở một nụ cười châm chọc, khuôn mặt xin xắn cũng vì nụ cười này mà mất đi vài phần ráng rọi, trở nên cổ quái.
"Lào sao cô biết phòng phát sóng trực tiếp?"
Nhậm Chỉ An trực tiếp mở miệng hỏi, cô nàng không cần che giấu chuyện gì, dù sao, người biết được khuôn mặt thật của cô nàng ở hiện tại, đều...... Đã chết......
Mạc Vân Quả bưng một ly trà, nhàn nhạt nhấp một ngụm.
"Ngân Nguyệt cho ngươi nhiệm vụ gì?"
Ánh mắt Nhậm Chỉ An tối sầm lại, cô nàng chớp chớp mắt, ra vẻ trấn định hỏi: "Ngân Nguyệt là ai?"
"Để tôi đoán xem." Mạc Vân Quả buông chén trà trong tay, "Gi3t ch3t tôi?"
Nhậm Chỉ An gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, sự việc đã tới mức này, cho dù cô nàng có ngốc thế nào, cũng biết Mạc Vân Quả không phải BOSS đơn giản.
Cô nàng nhất định phải báo mộng cho người đàn ông tóc bạc có quan hệ với mình!