Đỗ Tử Kiệt nói: “-- Doãn Kế Thiện sau khi đến Trực Lệ muốn đi Dịch Châu bái yết thái lăng của Ung Chính hoàng đế, sau đó từ Dịch Châu đi đường thủy, cuối cùng tới Châu, sau đó ở Châu do Trực Lệ Tổng đốc Nhạc Chung Kì phái binh hộ tống vào kinh! Căn cứ tình hình của chúng ta nắm được, những người đó rất có thể ở ngay Thủy thành vùng Hán thổ xuống tay, hiện tại ngoài Thủy thành đã tụ tập một bộ phận người không rõ thân phận, qua vài ngày khẳng định còn có thể tăng nhiều hơn!”
Hòa Thân hỏi: “Vậy các ngươi có tìm hiểu được, rốt cuộc là ai muốn hạ sát Doãn Kế Thiện?”
Đỗ Tử Kiệt nói: “Bởi vì chuyện này vô cùng cơ mật, người của chúng ta đã nghĩ cách tìm hiểu thêm một bước, căn cứ dấu hiệu trước mắt cho thấy, những người mai phục tại ngoài Thủy thành này có liên quan với Gia thân vương! -- Nhưng chuyện này còn phải xác nhận thêm một bước!”
Tuy rằng Đỗ Tử Kiệt không tập trung mục tiêu cuối cùng ở Gia thân vương, nhưng Hòa Thân nhận định việc này chính là Ngung gây nên! Hiện tại chiến tranh của Ngung Tuyền và Ngung tranh đoạt đế vị đã khai hỏa, lúc này Doãn Kế Thiện vào kinh, rõ ràng là muốn trợ giúp cho Ngung Tuyền, nếu lúc này có khả năng đánh đổ cha vợ Doãn Kế Thiện của Ngung Tuyền này, người được lợi lớn nhất chính là Ngung.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Hòa Thân liền biết chính mình nên làm như thế nào. Hiện giờ tình thế rất rõ ràng, sau lưng Ngung là Càn Long, hơn nữa bây giờ còn đang muốn kéo Hòa Thân xuống nước, nếu lần này Ngung thật sự có khả năng xử lý Doãn Kế Thiện, như vậy Ngung không thể nghi ngờ gì sẽ là người nối nghiệp, thì những ngày tốt đẹp của Hòa Thân ta cũng hết!
Tuy rằng Hòa Thân không thể kết luận lão Bát Ngung Tuyền mà trong lịch sử không thấy có tên này sau khi làm Hoàng Thượng, có thể hạ độc thủ với Hòa Thân hắn hay không, nhưng với Ngung thì chỉ có Hòa Thân hắn là khắc tinh! Hòa Thân té ngã, Gia Khánh ăn no, Hòa Thân vừa đến Mãn Thanh liền luôn luôn nhắc nhở chính mình, ngàn vạn lần không thể đi con đường của Hòa Thân xưa trong lịch sử. Hiện giờ mắt thấy Gia Khánh sẽ thực hiện quỷ kế, chính mình làm sao có thể ngồi yên mà xem?
Mấy ngày hôm trước có được tin tức kia, lúc này cũng bồi hồi trong tâm trí của Hòa Thân -- Đó chính là Ngung đã từ Tứ Xuyên bí mật triệu hồi một nhánh quân đội chính quy cho hắn. Xem ra chấp hành nhiệm vụ tuyệt mật lần này khẳng định cũng là nhánh quân đội chính quy này!
Lúc này trong đầu Hòa Thân đã nổi lên một kế hoạch lớn, đó chính là lần này nếu có thể thành công cứu Doãn Kế Thiện, lại có thể đem lực lượng của song phương giúp Ngung tranh đoạt đế vị cũng liền duy trì cân bằng; cũng chỉ có như vậy, Hòa Thân ta mới có thể đục nước béo cò, cuối cùng đạt tới hiệu quả thắng vì đánh bất ngờ!
“Tạ Phi Kiếm, Thôi Minh suất lĩnh năm trăm quân tinh nhuệ trên "Hòa thanh đảo" kia bây giờ đi đến chỗ nào?” Hòa Thân hỏi.
“Bẩm báo đại nhân, buổi sáng hôm nay vừa mới có tin, Thôi Minh bọn họ hiện tại đã qua Bảo Định phủ, phỏng chừng còn phải năm ngày mới có thể tới Bắc Kinh!” Tạ Phi Kiếm đáp.
“Ngươi lập tức nghĩ cách cho người thông báo Thôi Minh, bảo hắn không cần vào kinh,để cho bọn họ sau khi qua Bảo Định phủ liền đặt chân ở Cao Bi điếm của Thủy Dĩ Đông, hành động như thế nào, chờ mệnh lệnh của ta!” Hòa Thân quyết đoán ra lệnh nói.
“Vâng!” Tạ Phi Kiếm trả lời một tiếng, lập tức đi ra ngoài bố trí.
Hòa Thân xoay người nhìn Đỗ Tử Kiệt nói: “Ngươi lập tức sử dụng tất cả lực lượng, tranh thủ trước bữa cơm chiều ngày mai tìm hiểu thời gian chuẩn xác Doãn Kế Thiện tới thái lăng Dịch Châu, sau đó tự mình trở về báo cáo cho ta! -- Ngươi bây giờ đi đi!”
Đỗ Tử Kiệt sau khi đi rồi. Hòa Thân nói với Lương Kiện: “ Bắt đầu từ bây giờ, ngươi mang vài huynh đệ có khả năng canh giữ ở cửa đại môn, ngoài người của chúng ta ra. Mấy ngày nay bất luận kẻ nào ta cũng không gặp! -- Ngươi nói với bọn họ là ta bị bệnh, cần tĩnh dưỡng!”
“Dạ!” Lương Kiện quay đầu cũng đi ra ngoài.
Hiện tại trong phòng liền còn lại là Nhất Thanh thanh thuần vô cùng này, hiện tại có lẽ chính là trước thời khắc khai hỏa chiến đấu, đó là thời gian vàng ngọc cần thả lỏng nhất, nhìn người con gái bên cạnh nhẹ nhàng lả lướt, băng thanh ngọc nhuận, chỉ ngửi thấy một mùi thơm ngát, cũng là từ trên người Nhất Thanh tỏa ra, làm người ta túy hồn tô cốt. Hòa Thân nhất thời cảm thấy trong lòng phơi phới, vừa định nhân lúc nhàn hạ này phát triển tình cảm với Nhất Thanh. Nhưng lời còn chưa kịp nói ra, chợt nghe ngoài cửa có người cười nói: “Sao, Hòa đại nhân chẳng lẽ ngay cả cố nhân cũng không gặp?”
Hòa Thân chấn động, quay đầu vừa thấy, hóa ra là Bạch Liên giáo giáo chủ Bạch Thụy đã đi tới trong phòng, ở phía sau hắn còn đi theo hai người, một người eo tròn lưng dày, mặt vuông vắn, mày liễu mắt tinh, tuy rằng khăn áo cũ kĩ, nhưng vừa thấy liền biết là người cực lợi hại, Tên còn lại là một tiểu hài tử bộ dáng thư đồng, đi theo phía sau Bạch Thụy một tấc cũng không rời, tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng cũng là một người thân thủ bất phàm.
Hòa Thân vừa nghe lời nói của Bạch Thụy liền biết tiểu tử này lại bắt đầu không thành thật, trước kia ở Nam Kinh khi bị mình nhốt thì luôn mồm nên đi theo làm tùy tùng cho mình, phục tùng mệnh lệnh, đó chính là quan hệ tuyệt đối thượng hạ cấp, không ngờ bây giờ vừa mới thấy mặt liền mở mồm thành cố nhân.
Hòa Thân nhìn Bạch Thụy mặt đầy hồng quang, cười lạnh nói: “Bạch giáo chủ thật sự là đến vô ảnh đi vô tung, may mắn chúng ta từng có gặp mặt một lần, bằng không dọa ta sinh bệnh tim mất thôi!”
Bạch Thụy tuy rằng không biết “Bệnh tim “ là cái gì, nhưng hắn cũng biết lời này của Hòa Thân là cố ý địa châm chọc hắn, nhất thời sắc mặt đỏ lên, vì thế ha ha cười, chắp tay thi lễ nói: “Bạch Thụy diện kiến Hòa đại nhân!”
“Không dám... Không dám! Bạch giáo chủ hiện tại thống lĩnh Bạch Liên giáo, đó chính là nắm đại quyền, nói như thế nào cũng là đứng đầu một giáo, dưới tay ít nhất cũng có mấy chục vạn huynh đệ, đại lễ này của ngài, Hòa Thân ta không dám nhận, mời ngồi -- mời ngồi! Nhất Thanh, dâng trà!” Hòa Thân cười ha hả nhìn Bạch Thụy nói.
-
Bạch Thụy cũng không khách khí, đặt mông an vị trên ghế, chân bắt chéo chữ ngũ, bưng trà lên liền uống, nghiễm nhiên cùng Hòa Thân một tư thế cùng ngồi cùng ăn. Hòa Thân lúc này cũng không có tâm tình so đo với hắn, đi đến bên cạnh Bạch Thụy hỏi: “Không biết Bạch giáo chủ đại giá quang lâm, có gì chỉ giáo!”
Bạch Thụy nói: “Hòa đại nhân, căn cứ tình báo của chúng ta, hiện tại Càn Long bệnh tình đã nguy kịch, Gia thân vương Ngung và Nghi thân vương Ngung Tuyền vì tranh đoạt đế vị đều đang lôi kéo thế lực của bọn họ, huynh đệ hai người sớm muộn gì lại là một cảnh cốt nhục tương tàn! -- Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, cho nên Bạch Liên giáo chúng ta muốn thừa dịp này khởi sự, một tay lật đổ triều đình Mãn Thanh; đến lúc đó Bạch Liên giáo chúng ta trở về phía nam, Trường Giang này lấy phía bắc chính là thiên hạ của Hòa đại nhân!”
Hòa Thân vừa nghe này Bạch Thụy lại bắt đầu lừa dối hắn, nhất thời trong lòng sinh ra cảm giác chán ghét, trong lòng nghĩ: “Việc trước chưa quên, bây giờ ta mới hiểu được, Bạch Liên giáo các ngươi không có cái gì tốt, nói ngược lại, đến lúc đó một khi đại cáo thành công, tiểu tử ngươi việc đầu tiên chính là giết Hòa Thân ta!”
Bạch Thụy thấy Hòa Thân không có phản ứng, liền bắt đầu ăn nói linh tinh: “Hòa đại nhân, cơ hội không đến lần thứ hai, hiện giờ Mãn Thanh vận số đã hết, vật đổi sao dời đã là phát triển của đại cục, chỉ cần Hòa đại nhân hưởng ứng, thiên hạ anh hùng nhất định sẽ sống chết cùng Mãn Thanh!”
Hòa Thân hiện tại im lặng chủ yếu chính là muốn nghe xem Bạch Thụy tính toán cụ thể ra sao, nghe đến đó, ha hả cười nói: “Hòa Thân ta hô hào cũng không như đại kỳ của Bạch Liên giáo các ngươi vung lên! -- Hôm nay đến đây, muốn cho Hòa Thân ta cống hiến cho quý giáo như thế nào?”
Bạch Thụy vừa thấy Hòa Thân vẻ mặt kích động, còn tưởng rằng Hòa Thân rung động bởi hành động vĩ đại của hắn, vì thế đi thẳng vào vấn đề nói: “Chúng ta thông qua thương thảo cẩn thận, quyết định một lần là xong, tập hợp toàn bộ lực lượng chiếm lấy Bắc Kinh trước, sau đó chiêu cáo thiên hạ thay đổi triều đại!”
“Tốt... Tốt! Cứ như vậy chẳng phải là mọi người đều vỗ tay vui mừng!” Hòa Thân cười nói.
“Hòa đại nhân, ta lần này đến chính là muốn Hòa đại nhân ra tay tương trợ!” Bạch Thụy bị kích động nói, “Hòa đại nhân hiện tại đã là quân cơ đại thần, hơn nữa vẫn đang là Mãn Thanh tài chính đại thần, chưởng quản triều đình hộ bộ! Theo tình báo của chúng ta, hiện tại phòng vệ kinh sư Phong Đài đại doanh, Tây Sơn duệ kiện doanh và Mật Vân đại doanh đã hơn nửa năm không lĩnh được quân lương, buổi sáng hôm nay ngài đi theo Gia thân vương đến Phong Đài uỷ lạo quân đội, Ngung ở trước mặt đã giao tất cả quân nhu của ba đại doanh cho đại nhân ngài, cho nên Hòa đại nhân chỉ cần nhấc tay là có thể làm thành đại sự!”
Hòa Thân trong lòng thầm nghĩ: “Xem ra thật đúng là không có chuyện gì mà Bạch Liên giáo này không biết chuyện!”
Bạch Thụy nói tiếp: “Chỉ cần Hòa đại nhân trước khi chúng ta làm đại sự vẫn mượn cớ khất nợ quân lương của mấy đại doanh này, đến lúc đó binh lính với triều đình oán khí tận trời, ảnh hưởng sức chiến đấu tạm thời không nói, đến lúc đó nói không chừng còn có thể phản chiến tại chỗ!” Bạch Thụy nói đến chỗ kích động thiếu chút nữa hoa chân múa tay vui sướng!
Hòa Thân đến bây giờ đã hiểu được ý đồ đích thực của Bạch Thụy hôm nay tìm đến mình, đó chính là trước để cho mình chặt đứt quân lương của mấy đại doanh, đến lúc đó Bạch Liên giáo bọn họ xuất kỳ bất ý, đánh một trận thắng định Càn Khôn, -- Đây thật đúng là si tâm vọng tưởng!
“Xem ra Bạch Liên giáo giáo chủ này thật là ngộ nhân!” Hòa Thân nghĩ đến, “Trước kia Bạch Thụy này coi như người bình thường, không ngờ vừa mói làm giáo chủ mấy ngày nay, đã bắt đầu làm mộng hoàng đế!” Vì thế trong lòng càng thêm chán ghét, đã muốn hất một chậu nước lạnh cho kẻ không biết trời cao đất dày này.
conem_bendoianh
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----