Mục lục
Hòa Thân Tân Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đả tự: ktnuyen - Kiếm Giới

Tòa cổ thành Dương Châu này, liên tiếp mưa gió thay đồi bất ngờ, mấy độ hưng suy, mấy độ huy hoàng, từng qua hưng khởi đời Hán, phồn vinh đời Đường, cường thịnh đời Minh. Dương Châu thời kì Càn long đời Thanh đã là đầu mối then chốt của giao thông thủy bộ, yết hầu của thuỷ vận nam bắc và là trung tâm buôn bán ngành muối lớn nhất của cả nước, trở thành là một trong 10 thành phố lớn trên toàn thế giới có trên 50 vạn dân cư. Bao hàm nhân văn rộng khắp, khái niệm địa lý cơ bản khôngthể so sánh với thành phố Dương Châu ngày nay.

Huynh muội John Lawrence thời gian dài nam bắc bồn ba, hiển nhiên đã rất quen thuộc với Dương Châu, nhưng Hòa Thân và Lưu Toàn thì không như vậy. Tâm trí Hòa Thân đă sớm hướng về Dương Châu, vừa nghĩ đến “Sấu Tây Hồ” và hai mươi tư cầu đêm trăng sáng của Đỗ Mục lừng danh thiên hạ. Câu thơ “người ngọc nơi nào dạy thổi tiêu”, vừa qua Hoài An hắn liền hận không thể lập tức du lịch một phen đô thị lớn đầu tiên phía đông nam được xưng là “Hùng phú quan thiên hạ” này.

Bọn họ vốn muốn trước khi trời tối sẽ vào thành Dươns Châu, để tham quan cảnh đêm Dương Châu, nhưng chồ xuồng thuyên cách thành Dương Châu ba mươi dặm, cũng là một nơi dân cư đông đúc, một cảnh tượng giàu có và đông đúc phồn hoa. Bọn họ trên đường vừa đi vừa nghỉ, ngó đông ngó tây xem bất giác đã đến chập choạng tối, không có cách nào, đành ở một nơi là “Phù dung trấn” tìm một khách điếm ở lại.

Ngồi thuyền cả ngày mệt nhọc, Hòa Thân vào trong phòng rửa mặt chải đầu, thay quần áo sạch sẽ rồi xuống dưới lầu, gọi tiểu nhị cho vài món ăn nổi tiếng của Dương Châu và một bình rượu ngon, hắn cùng với John Lawrence vui vẻ uống hai chén. Qua nửa tháng cùng thuyền, ngày ngày đêm đêm đồng hội đồng thuyền, hiện giờ bốn người bọn họ đă trở thành bằng hữu tốt vô cùng quen thuộc.

“Vẫn là phía nam tốt, nhìn xem nơi này, chỉ là cái trấn nhỏ cũng đã tương xứng với Khai Phong!” Hòa Thân hưng phấn nói với John Lawrence.

“Phía nam có ma lực của phía nam, phương bắc có ý nhị của phương bắc! - Trung Quốc chỗ nào cũng tốt!” John Lawrence cảm khái nói.

Hòa Thân nghe thấy John Lawrence, mở mồm là nói được những câu đúng ý tinh tế, vì thế ha ha cười nói: “John tiên sinh quà nhiên kiến thức độc đáo! Hôm nay chúng ta nâng cốc đón gió tẩy trần, Hòa Thân ta còn phải lãnh giáo ngươi!”

Sau khi cùng với hai người nước ngoài này, rất nhiều quy củ trước kia đều đã thay đổi không ít. Trước kia khi Hòa Thân ăn cơm, Lưu Toàn căn bàn không dám ngồi cùng, chỉ là đứng một bên hầu hạ, nhưng huynh muội John Lawrence lại căn bản không đối đãi Lưu Toàn như người dưới, mỗi lần ăn cơm uống trà, nhất định cũng muốn để Lưu Toàn ngồi cùng, khi bình thường nói chuyện cũng luồn xưng Lưu Toàn là “Lưu tiên sinh“. Cứ như vậy, giữa bọn họ tuy rằng đã không có phân cách chủ tớ, nhưng mọi người cũng đã thân cận hơn rất nhiều, sống với nhau cũng thật là hòa hợp.

Ngay lúc bọn họ đang nói chuyện phiếm, tiểu nhị đã bưng lên mấy đĩa thức ăn nhắm rượu, cái gì “Ngô phùng thánh xào đậu hủ”, “Nông dân chiên gà”, “sợi lê xào thịt”, “Giang nhất lang mười kiểu thịt đầu heo“.” rượu Thiệu hưng lâu năm”nổi tiếng.

Hòa Thân và John Lawrence đã sớm đói bụng, vừa thấy món ăn Dương Châu đầy hương vị màu sắc, hai người cầm đũa trước nhấm nháp một hồi. Sau đó mới từ từ uống rượu nói chuyện trời đất. Muội muội của John Lawrence Bích Sa tiểu thư theo thường lệ lấy ra rượu nho nàng tự chuẩn bị, rót đầy hai bát uống cùng với Lưu Toàn.

Hòa Thân phát hiện Lưu Toàn này ngoài việc thích nịnh bợ người ra, còn đặc biệt giỏi về tiếp xúc với phụ nữ. Trước kia cùng với nha đầu Tiểu Viện của Vương Vũ Châu cũng như vậy, tiểu tử này chưa được mấy ngày đã bắt đầu liếc mắt đưa tình với Tiêu Viện. Bây giờ với cô gái tây này mới qua hơn mười ngày, đã làm cho Bích Sa tiểu thư với hắn vô cùng thân thiết.

Ăn xong cơm rồi, Hòa Thân lên phòng khách trên lầu nghỉ ngơi. Hôm nay hắn ăn ngon uống cũng nhiều, lại nghĩ ngày mai là có thể đi chơi Dương Châu một phen, nhất thời cảm thấy vô cùng thích ý, nằm trên giường vừa nhắm mắt liền ngủ một giấc.

Hòa Thân cũng không biết ngủ đến khi nào, bỗng nhiên nghe thấy có người gõ cửa, vừa gõ vừa kêu khẽ: “Thiếu gia, thiếu gia... Thiếu gia — “

Hòa Thân vừa nghe hóa ra là Lưu Toàn, cực chẳng đã bèn xuống giường mở cửa, nhưng hắn vừa mở cánh cửa đã bị Lưu Toàn “rầm” một tiếng đóng cửa lại.

“Thiếu gia, nguy rồi! “ Ở đây buổi tối hôm nay muốn giết người!” Lưu Toàn sợ tới mức mặt biến sắc.

“Cái gì? Muốn giết ai?” Hòa Thân ngạc nhiên.

“Thiếu gia, hôm nay lúc ăn cơm chiều tối ăn một chén lớn thịt đầu heo. Vừa rồi cảm thấy khát nước liền uống nửa bình trà lạnh, chưa lên giường đã cảm thấy được trong bụng sôi ùng ục, tôi đi ra nhà vệ sinh phía sau ngồi”

“Ngươi ngồi xuống trước, không phải vội cứ từ từ nói!” Hòa Thân vừa nghe sự việc nguy hiểm, cũng không trách Lưu Toàn ba toa, thấy Lưu Toàn còn ôm bụng liền đỡ hắn đến bên giường ngồi xuống.

“Không ngờ trong nhà vệ sinh cũng có người lạnh bụng, nửa ngày cũng không ra! Tôi vừa thấy nhà vệ sinh bên trái có một mảnh đất trồng rau, đã định đến chỗ đất trồng rau để giải quyết! —Tôi đến đất trồng rau vừa mới ngồi xuống, thì thấy ngoài tường tiến vào vài người, đám người này cừ thật, xem ra đều là sát thủ chuyên nghiệp.

“Ngươi không nghe thấy bọn họ nói cái gì, hoặc là nói giết người nào?” Hòa Thân hỏi.

“Lúc ấy ta sợ tới mức không kéo xuống được, nhưng thoáng nghe bọn hắn nói "Bây giờ khách điếm còn có phòng sáng đèn, đợi lát nữa mới hạ thủ, còn phía sau thì không nghe rõ.” Lưu Toàn nói.

“Vậy chúng ta đi xuống xem xem!” Hòa Thân nói, hắn cảm thấy được phải biết rõ những người này muốn giết ai. Bởi vì John Lawrence trên người mang theo mấy trăm vạn lượng bạc lớn, nếu đám người này đã sớm theo dõi bọn họ, bây giờ muốn giết người cướp của, vậy thì nguy rồi.

Lưu Toàn vừa thấy Hòa Thân muốn đi xuống, vội vàng ôm lấy cánh tay Hòa Thân: “Thiếu gia, thiếu gia không thể đi xuống, nguy hiểm lắm”

Hòa Thân nói: “John Lawrence trên người mang theo nhiều tiền như vậy, vạn nhất bị những người đó cướp đi, chúng ta không phải cũng xong rồi sao? “ cho nên chúng ta bây giờ phải đi đến phòng John Lawrence xem xem!”

Lưu Toàn nghe thấy Hòa Thân nói có lý, nghĩ ngợi nói: “Thiếu gia, theo cửa sổ phòng của thiếu gia có thể nhìn thấy mấy người phía dưới kia, nếu không chúng ta nhìn trước xem, cũng dễ có chuẩn bị.” Nói xong bèn đến phía trước cửa sổ, chuyển cái ghế trèo lên nhìn ra phía ngoài, quay đầu lại nói với Hòa Thân: “Thiếu gia, xem bọn họ mấy người vẫn còn ở kia?”

Hòa Thân kéo Lưu Toàn xuống dưới, trèo lên ghế dựa qua khe cửa sổ nhìn xuống phía dưới, chi thấy đám người dưới ánh trăng ẩn hiện, dưới góc tường phía tây chờ đợi thời cơ giết người.

Hòa Thân vừa định xuống dưới mới quyết định, lại đột nhiên phát hiện giữa những người áo đen có một bóng dáng rất quen thuộc, giống như đã gặp qua ở đâu. Cũng thật khéo, đúng lúc Hòa Thân đang nhớ lại. thì người nọ bồng nhiên quay đầu lại giống như hướng về phía người phía sau nói một câu gì đó. Lúc này ánh trăng tuy rằng mờ ảo, nhưng Hòa Thân ở ngay lầu hai, hơn nữa với người này sớm có ấn tượng sâu sắc, cho nên Hòa Thân liếc mắt một cái liền nhận được ra.

Hóa ra là nàng - hiệp nữ của Bạch Liên giáo Nhất Thanh!

Độc giả có thể còn nhớ rõ, chính là Nhất Thanh cô nương, lần trước ở Khai Phong đêm nhập nha môn tri phủ ám sát Liễu Hi Công, nhưng bị Hòa Thân ở giữa quay vần, Liễu Hi Công mới có cơ hội thoát thân.

Hòa Thân vừa thấy Nhất Thanh này lại muốn giết người, nghĩ thầm: “Nhất Thanh sẽ không vô duyên vô cớ giết người, khẳng định là lại chịu người của Bạch Liên giáo sai khiến! Bạch Liên giáo sẽ không ở tiểu khách điếm mà giết người cướp của, như vậy người mà bọn họ muốn giết này khẳng định là nhân vật quan trọng! — Nơi này đã là địa giới Dương Châu, người đến trọ ở khách điếm này khăng định cũng là người muốn tới Dương Châu, nói không chừng người này là một đại quan của Dương Châu”

Hòa Thân nghĩ đến đây cũng đă có chú ỷ rồi, hắn lần này tới Giang Nam chính là dựa vào nói phét ở quan trường Giang Nam có bằng hữu, mới làm cho John Lawrence quyết định và hắn cùng làm kinh doanh, nếu lần này Bạch Liên giáo muốn giết một đại quan của Dương Châu, không chừng lại là tri phủ Dương Châu, bọn họ sau này làm kinh doanh không phải như cá gặp nước sao?

Hòa Thân biết rằng logic của hắn giờ phút này có chút hoang đường, nhưng mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, nếu là một người dân chúng bình thường. Hòa Thân hắn cũng có thể quen biết, nhưng vạn nhất nếu cứu được đại quan phủ Dương Châu, hắn lần này coi như đánh bạc thắng rồi!

Nghĩ đến đây, Hòa Thân phân phó Lưu Toàn: “Ngươi đi gọi chưởng quầy kêu lên đây, nói chúng ta nửa đêm đói bụng, để cho bọn họ nấu cơm cho chúng ta, đám sát thù thấy khách điếm đang nấu cơm, sẽ không dám xuống tay. Ngươi trước hết nghĩ cách kéo dài thời gian!”

“Vậy thiếu gia, thiếu gia phải… Lưu Toàn lo lắng nhìn Hòa Thân.

“Ngươi cũng đừng lo nhiều như vậy, mau đi!” Hòa Thân hạ lệnh nói.

“ Vâng. Thiếu gia phải cẩn thận nhé!” Lưu Toàn nói.

Huyết Tu La

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK