Mục lục
Hòa Thân Tân Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đả tự: Kiếm Giới

Ra khỏi xưởng dệt Tô gia, Hòa Thân thấy vô cùng phấn khích vui vẻ, mặc dù phải chi bạc, nhưng hắn lại mua được cái danh “đại ca nhân nghĩa”, Tô Kỳ Nhi xinh đẹp dịu dàng lại gửi trả lại hắn 7 vạn lạng bạc, sao mà có thể được chứ?

Câu nói của Hòa Thân “đợi sau khi xưởng dệt Tô gia làm ăn hưng vượng phát đạt hãy nói” là để từ chối cô, đó là để giữ lại một món tiền cho lần sau bọn họ có thể gặp mặt, nếu vay trả ngay thì còn ý nghĩa gì nữa chứ.

Lúc này Lưu Toàn chạy lên từ đằng sau nói: “Lão gia, vừa rồi khi tiểu nhân về phủ có gặp chút chuyện, vốn muốn nói sớm với đại nhân nhưng..”

“Ngươi mau nói đi sao lại phạm lỗi nữa thế?” Hòa Thân cười hỏi Lưu Toàn.

“Dạ được, lão gia đừng tức giận tiểu nhân nói, tối qua ngài thả tên Đỗ Tử Kiệt ra, hắn dẫn theo mấy người tới nói là cần gặp ngài, nói cần tạ ơn đại ân đại đức của ngài, nô tài thật không hiểu hắn được lão gia thả đi còn không mau cao chạy xa bay, lại còn về làm gì chứ?” Lưu Toàn nói.

Hòa Thân thầm nghĩ: “Ta nếu không chắc chắn khiến hắn trở về, không lẽ lại thả hắn để hắn đi giết người phóng hỏa hay sao?”

Hòa Thân đến nha môn tri phủ, quả nhiên Đỗ Tử Kiệt dẫn theo mấy người đứng trước cửa đợi hắn. Bọn chúng nhìn thấy Hòa Thân bèn quỳ một chân xuống, nói: “Đa tạ đại nhân khai ân, tha tội chết cho chúng tôi nay chúng tôi xin đến tạ ơn đại nhân.” Mấy tên đằng sau cũng theo Đỗ Tử Kiệt khom mình hạ bái, mồm miệng liên tục cảm ơn.

Hòa Thân vốn nghĩ nhất định là mấy tên do hắn thả ra, nhưng không ngờ nhìn kĩ ngoài Đỗ Tử Kiệt còn có mấy tên hắn không quen bèn hỏi: “Đỗ Tử Kiệt, mấy người sau lưng ngươi...”

“Đại nhân, mấy người bọn họ là huynh đệ bên ngoài của tiểu nhân, hôm nay chúng tôi đến xin cảm ơn đại ân đại đức của đại nhân” Đỗ Tử Kiệt đáp.

“Các ngươi mau đứng lên mau đứng lên” Hòa Thân nhìn thấy thế không muốn bọn chúng đứng trước cửa ăn nói linh tinh dứt khoát cho chúng đi vào trong nói chuyện nên cười nói: “Một khi đã là bạn của ngươi, thì hãy cùng ta vào phủ đi.”

Vào trong phòng khách nha môn tri phủ, mọi người lần lượt ngồi vào ghế chủ khách, người hầu sau khi dâng trà còn chưa đợi Hòa Thân mở lời, thì tên Đỗ Tử Kiệt liền dẫn theo 4 huynh đệ đến trước mặt Hòa Thân xếp thành hàng sau đó chỉnh tề quỳ xuống, nói: “Hòa đại nhân, lần này chúng tôi đến là xin đại nhân hãy thu nhận chúng tôi.”

Hòa Thân mặc dù ngạc nhiên nhưng hắn sớm đã có chuẩn bị tâm lý, tối qua hắn thả Đỗ Tử Kiệt ra là muốn có một ngày hắn sẽ nuôi dưỡng thế lực cho mình, thời khắc mấu chốt lưu lại tấm bài cuối cùng, chỉ là hắn không ngờ lại nhanh thế, nên vội đứng dậy đỡ mấy tên này cười nói: “Đỗ Tử Kiệt, tối qua ta thả các ngươi vì tội các ngươi không đáng chết, ngoài ra bổn quan thấy ngươi là trang nam tử, có thể vì bằng hữu lưỡng trợ tháp đao, nên hi vọng ngươi quay về sẽ quản lý huynh đệ ngươi tử tế, dẫn dắt bọn chúng sau này không gây ra những chuyện xấu xa nữa, nay ngươi hà tất phải đến đầu quân cho ta? Hơn nữa ta ở đây là quan phủ là nha môn nếu các ngươi có đến ta cũng không có cách nào bố trí cho các ngươi, đúng không?”

Đỗ Tử Kiệt nói: “Đại nhân, thật không dám giấu, càng ngày cuộc sống của chúng tôi càng không dễ chịu, trước đây cướp bóc còn có thể kiếm được qua ngày, nhưng nay nghe nói còn hai tháng nữa hoàng thượng sẽ đi tuần Nam Kinh, tổng đốc Doãn Kế Thiện Doãn đại nhân đã hạ lệnh cho thống lĩnh quân doanh Huệ Hùng Huệ quân môn trong một tháng tiêu diệt gọn sơn đầu trong vòng 300 dặm xung quang thành Nam Kinh, nay chúng tôi đã được tin, Huệ Hùng đến hồng y đại pháo đã chuẩn bị xong, nay chỉ đợi lệnh của Doãn Kế Thiện bọn họ sẽ lập tức san bằng.”

“Thì ra là thế, xem ra các ngươi sắp không có nơi dung thân rồi.” Hòa Thân nghĩ. “Nếu đúng là nhân cơ hội này thu nhận mấy tên này, không phải là cơ hội tốt sao...” Nghĩ đến đây liền mỉm cười với Đỗ Tử Kiệt: “Nếu quả thực không xong, thì ta sẽ đi gặp Huệ quân môn, xin ông ta đến lúc đó mở lưới thì huynh đệ các ngươi không phải có thể bình an vô sự rồi sao?”

“Hòa đại nhân, e rằng không được.” Đỗ Tử Kiệt nói: “Ban đầu chúng tôi cũng nghĩ không đợi bọn họ ra tay thì sẽ giải tán, đợi sóng gió qua đi lại chiếm núi lập vương nhưng ai ngờ Doãn Kế Thiện đã sớm nắm được tâm địa chúng tôi.

Hai tháng trước ông ta từ hình bộ đã bí mật điều Hoàng Thiên Bá và 13 thái bảo Hoàng Thiên Bá đến Nam Kinh, phàm là đã gây án ở Nam Kinh trong thời gian gần đây, đều bị chiếu tới, nếu chậm mấy ngày nữa e là bọn họ sẽ hạ thủ bắt người.”

“Gấp thế sao?” Hòa Thân thật không ngờ Doãn Kế Thiện lại có thủ đoạn sắt đá như thế, xem ra tên tổng đốc này đúng là nhân vật rất khó để đối phó, nghĩ thế bèn hỏi Đỗ Tử Kiệt: “Các ngươi coi sơn đầu nào là vương, tất cả có bao nhiêu người?”

“Bẩm đại nhân, chúng tôi có tất cả 130 huynh đệ.” Hắn đáp.

“Nếu không thì thế này đi.” Lúc này Hòa Thân đã có chủ ý hắn quyết tâm thu nhận bọn này. “Các ngươi cứ quay về đã, hãy nói rõ với huynh đệ các ngươi tình thế hiện nay, bằng lòng đi thì đi bằng lòng ở lại cũng đừng ở trên núi nữa, dứt khoát các ngươi phải ẩn nấp, có thể đến bến tàu kiếm gì đó mà làm hoặc đi nương nhờ bạn bè thân hữu đợi sau khi sóng gió qua đi, nếu các ngươi vẫn muốn nương nhờ ta, lúc đó ta cũng cần làm vài việc lớn, các ngươi cứ đến tìm ta là được, đến lúc đó bất luận giúp ta làm gì, ta đều có thể đảm bảo bát cơm cho các ngươi, ngươi thấy thế nào?”

Đỗ Tử Kiệt thấy hắn không lập tức thu nhận chúng nhưng hắn đã chỉ cho chúng một con đường, rõ ràng chỉ cần làm theo lời Hòa đại nhân sau này đã có thể biến thành người của tri phủ đại nhân, việc này đến trong mơ hắn cũng chưa mơ tới nên cúi xuống dập đầu với Hòa Thân.

Hòa Thân vội ra lệnh cho chúng ngồi xuống, dặn dò Lưu Toàn đi chuẩn bị cơm trưa cho chúng rồi sau đó quay lưng đi vào thư phòng cẩn thận cân nhắc chuyện này.

Hòa Thân nghĩ thế này, bọn người này nay nhất thời khó khăn mà đến nương nhờ hắn, rất có khả năng do quá cấp bách nên mới làm thế, đợi sau này sóng gió qua đi, tặc tâm của chúng lại nổi lên thì không phải hắn tốn công sao? Cho nên hắn phải khảo nghiệm kĩ bọn này từ bây giờ, nếu sau đợt này bọn chúng còn có thể tập hợp lại, thì chứng tỏ bọn này không phải cô bằng cẩu hữu, không phải trứng mềm bạc nhược, càng không phải đám cát vụn, nếu sau này sóng yên biển lặng, bọn họ còn tìm đến cửa nương nhờ mình, thì chứng tỏ bọn chúng thật sự không muốn làm mấy chuyện xấu xa nữa, mà bằng lòng theo hắn làm chuyện tử tế, chỉ có những người như thế mới có thể tín nhiệm, sau này trọng dụng mới giúp mình làm việc lớn được.

Hắn còn nghĩ, sau này nếu có thể lấy trăm con người này làm cơ sở, sau đó thầm chiêu binh mãi mã, lại thêm súng tây pháo tay do bọn ngoại quốc mang đến lại thêm kinh nghiệm hai kiếp người để tạo dựng một đội quân, thì có chuyện gì trong triều Thanh mà không làm được? Tuy nhiên Hòa Thân biết hắn làm thế, thì vô cùng nguy hiểm, nói không chừng sẽ rơi đầu, nên phải cơ mật. Những suy nghĩ này của hắn không ai được biết, nghĩ đến đây Hòa Thân thấy phải tìm hiểu kĩ Đỗ Tử Kiệt, xem xem tiểu tử này có đáng tin hay không?

Lúc này bọn Đỗ Tử Kiệt ăn xong cơm trưa, được Lưu Toàn dẫn đến cáo từ. hắn giả bộ không để tâm hỏi: “Đỗ Tử Kiệt, trước đây ngươi làm gì, nhà ngươi ở đâu.”

Đỗ Tử Kiệt thấy hắn hỏi mình, vội đáp: “Tại hạ là người Hồ Bắc, người nhà đều chết hết rồi. 8 năm trước tại hạ từng đi lính, năm đó vừa đúng Kim Xuyên lớn nhỏ làm loạn, tại hạ bèn theo đại quân Trương Quàng Tử đi làm đạo tặc, nhưng sau đó Trương đại sư bại trận, hoàng thượng cử Nột Trung Đường đi đốc quân hỏi tội, lúc đó tại hạ quy Triệu Huệ tướng quân thống lĩnh. Tiếp đó vì Nột đại nhân phụ hoàng ân, bản thân bại trận còn muốn nghĩ cách mưu hại hai vị tướng quân Triệu Huệ và Hải Lan Tra, cho nên chúng tôi cũng đen đủi theo, bị kẻ địch vây trong sơn đầu đánh cho thê thảm, nên tôi đào ngũ.

Sau đó Triệu Huệ và Hải Lan Tra từ Tứ Xuyên trốn đến gặp hoàng thượng, được hoàng thượng phong làm đại tướng quân tiếp tục xuống Kim Xuyên chinh phạt, hai vị tướng quân cũng từng triệu hồi chúng tôi về nhưng tôi là thống lĩnh quân cận binh dưới trướng của Triệu Huệ, đúng lúc nguy nan lại không cùng tướng quân vào sinh ra tử, cho nên không mặt mũi nào quay về lại. Thêm nữa tôi cũng từng nhìn thấy bụng dạ của kẻ làm quan nên chiêu mộ anh em lên núi. Mấy năm nay gây ra không ít tội ác, cùng những anh em vào sinh ra tử, cho nên lần này triều đình muốn tận diệt chúng tôi, tôi nói gì cũng không đành xa rời các anh em.

Hòa đại nhân thật không dám giấu, tôi lần này đến đây mạo hiểm xin nương nhờ đại nhân không phải vì tôi bằng lòng cúi đầu chịu cái nhục này, mà vì trong lòng tôi thương anh em huynh đệ. Nếu cá nhân tồi chết đi rồi, triều đình có thể cho huynh đệ tôi một con đường sống, thì tôi khồng cần cái đầu này nữa.”

Lời nói này của Đỗ Tử Kiệt thật khiến Hòa Thân cảm động, hắn cũng ban đầu nhận định rằng tên Đỗ Tử Kiệt này là người có thể kết giao, nếu sau này không xảy ra sự cố gì, thì Đỗ Tử Kiệt này chắc chắn có thể vì hắn dẫn dắt một chi trưởng bộ đội.

Thế nên Hòa Thân nhìn Đỗ Tử Kiệt đang vô cùng kích động, động lòng nói: “Nhớ kĩ lời ta, sau này tuyệt đối đừng bao giờ làm những chuyện cản đường cướp bóc, những chuyện săn gà trộm chó, chi cần các ngươi từ nay trở đi thay đổi những thói quen xấu trước đây, ta tuyệt đối sẽ cho các ngươi con đường sống, nay thời tiết cũng dần trở lạnh rồi, ta sẽ mua tặng các ngươi vài bộ áo quần mùa đông, coi như là chi phí để các huynh đệ ngươi cải tà quy chính. Lưu Toàn, đi lấy 5 nghìn lạng bạc ra đây.”

Đỗ Tử Kiệt thấy Hòa Thân thật sự đối đãi với hắn như huynh đệ cảm động rơi nước mắt, nắm lấy tay Hòa Thân nói không nên lời. Mấy tên đi theo hắn ta chưa từng thấy vị quan nào lại tốt như thế, nên bước đến quỳ xuống trước mặt Hòa Thân dập đầu không ngừng nói lời cảm ơn.

“Tử Kiệt, ngươi cầm sồ tiền này liệu mà chi tiêu không thể dùng gọn một lần rồi lại đi cướp gạo, nếu dùng tiết kiệm, hơn 100 người các ngươi, cũng có thể qua một mùa đông ấm áp với 5 nghìn lạng này.” Nói xong lấy từ tay Lưu Toàn tờ ngân phiếu 5 nghìn lạng rồi đưa cho Tử Kiệt.

“Đại nhân cứ yên tâm. Đỗ Tử Kiệt nhất định không phụ tấm lòng nhân ái của Hòa đại nhân, sau này đại nhân nếu có giao phó gì thì hãy xem Đỗ Tử Kiệt và hơn 100 huynh đệ sẽ báo đáp đại nhân như thế nào.” Nói xong lại dập đầu lần nữa.

Huyết Tu La

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK