• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trác Nhậm thấy Hạ Húc cao hơn mình gần nửa cái đầu và mang khí thế hung hăng đi tới, tăng thêm cậu ta vốn đã có chút tâm sợ, cho nên lúc này cậu ta cũng hơi luống cuống nhưng vẫn cố gắng trấn định mà ngoài mạnh trong yếu nói: "Cậu có ý gì? Cậu cho rằng là tôi đã trộm sao? Chứng cứ đâu?"

Hạ Húc lạnh lùng cười nói: "Chứng cứ à? Cậu có muốn bây giờ tôi liền gọi điện thoại báo cảnh sát để cậu tự đi đòi chứng cứ với bọn họ không?"

Hạ Húc lười nhác nói nhảm mà trực tiếp đoạt lấy cặp sách của Trác Nhậm.

Tốt xấu gì Hạ Húc cũng có 1 sao thiên phú cách đấu, cho nên tố chất thân thể của hắn tất nhiên phải tốt hơn nhiều so với bạn đồng lứa bình thường. Mà Trác Nhậm là dạng ngươi vừa gầy vừa lùn, nên căn bản là không có sức hoàn thủ mà đã trực tiếp bị Hạ Húc đoạt đi cặp sách.

Không lật quá nhiều lần thì Hạ Húc đã móc ra một cái ví tiền màu đen cũ nát đang bị rất nhiều sách vở đè ép dưới đáy.

Cái ví tiền đã được Đường Ấu Hinh sử dụng rất lâu không đổi, mà người trong lớp học cũng không phải là không có ai từng nhìn thấy qua, bởi vậy lúc này liền có người nhận ra.

"Vãi nồi! Thật không nghĩ tới thật sự là Trác Nhậm đã ăn trộm! Hạ Húc quá thần kỳ!"

"Quác! Nhìn tên Trác Nhậm này cứ lấm la lấm lét quả nhiên là do tay chân không sạch sẽ! Khó trách tại sao tôi cũng từng mất tiền!"

"Trước đó tôi mất điện thoại sẽ không phải cũng là cậu ta ăn trộm chứ?"

Giờ phút này tất cả mọi người đều đem ánh mắt khác thường rơi vào trên thân Trác Nhậm, còn Trác Nhậm thì mang vẻ sắc mặt đỏ tía rồi chạy trốn bán sống bán chết.

Hạ Húc ngược lại là không có đuổi theo, dù sao tình huống này là việc bình thường trong trường học, nếu muốn tiếp tục nháo đến đồn cảnh sát thì cũng không cần thiết.

Nhưng Hạ Húc buông tha thì cũng không mang ý nghĩa là người khác sẽ buông tha.

"Dừng lại, tên trộm kia! Cậu phải nói rõ ràng cho tôi biết điện thoại của tôi có phải là do cậu ăn trộm hay không?"

Đã có mấy người từng mất đồ đuổi theo Trác Nhậm, những người còn lại thì đang nghị luận ầm ĩ, hoặc là sau khi nhìn thấy sự tình đã kết thúc thì liền trực tiếp rời đi.

Đương nhiên cũng có vài người lưu lại hiện trường vì cảm thấy hứng thú đối với nhân vật chính Hạ Húc!

Bọn họ là những người có chút giao tình với Hạ Húc nên đã tiến tới hỏi thăm.

"Àiii, Hạ Húc, cậu đã làm thế nào mà biết được ví tiền của Đường Ấu Hinh là do Trác Nhậm ăn trộm vậy?"

"Đúng đó! Vãi thật! Cậu là thần thám sao?"

"Nói thực đi, cậu đã sớm nhìn thấy Trác Nhậm ăn trộm hay là thật sự suy luận phán đoán ra được vậy? Có thể chỉ dạy cho tôi một chút được không?"

Hạ Húc ghét bỏ mà khoát tay, nói: "Đi đi đi! Các cậu nhanh đi chơi mấy trò chơi của các cậu đi! Đây là thiên phú dị bẩm của tôi, các cậu không học được đâu!"

Đám người nghe vậy liền lật lọng khinh bỉ một phen sau đó lần lượt rời đi.

Nhưng Hạ Húc thật sự không có nói láo, vì hắn đã dựa vào thiên phú dị bẩm mà người khác không có cách nào học được nên mới tìm ra Trác Nhậm.

【 tính danh 】: Trác Nhậm

【 đẳng cấp sinh mệnh 】: 1

【 tiềm chất mệnh cách 】: Ăn trộm (1 sao)

【 tiềm lực thiên phú 】: Chạy nhanh (1 sao)

【 đặc thù 】: Không

【 chấp niệm 】: Lúc này ta nhất định phải mua cái vũ khí cấm kia.

【 hảo cảm 】: 5

Đây chính là giao diện thuộc tính mà vừa rồi Hạ Húc đã dò xét từ trên thân Trác Nhậm.

Tục ngữ đã nói rất đúng, nhỏ mà trộm châm thì lớn sẽ trộm vàng!

Trác Nhậm đã có tiềm chất mệnh cách là ăn trộm nên ngày thường mà cậu ta không ăn trộm chút đồ thì mới là chuyện lạ.

Vả lại Trác Nhậm cũng vừa khéo là một trong những người đã nhìn thấy Đường Ấu Hinh trả tiền cho Hạ Húc, vì chỗ ngồi của cậu ta là vị trí có thể nhìn thấy rất rõ ràng tình huống ngay lúc đó, vì vậy tất nhiên Trác Nhậm sẽ có khả năng thấy tiền mà nổi máu tham, nên cậu ta sẽ là kẻ hiềm nghi lớn nhất.

Thậm chí cái cột chấp niệm của Trác Nhậm cũng đã mơ hồ làm bằng chứng cho điểm này!

Tuy nói cột chấp niệm cũng không quá không hợp thói thường như thuật đọc tâm, nhưng xem nội dung thì cũng biết rõ cột chấp niệm sẽ khắc hoạ mong muốn trong nội tâm của nhân vật, cho nên vẫn tương đối chính xác.

Các đồ vật bình thường sẽ không thể ghi lên chữ ‘cấm’, mà chấp niệm của Trác Nhậm lại là muốn mua loại đồ ‘cấm’ này, vậy đã chứng minh cậu ta đã có động cơ gây án rất mãnh liệt, hoặc là sau khi ăn trộm đắc thủ thì bởi vì có số tiền lớn nên từ đó cậu ta mới sinh ra loại chấp niệm này.

"Thật không nghĩ tới năng lực này so với dự đoán của ta càng có tác dụng lớn hơn!"

Trải qua lần thí nghiệm này, Hạ Húc vốn đã tương đối hài lòng đối với năng lực đặc thù này thì bây giờ hắn càng thêm hài lòng hơn.

Nhìn như chỉ là đơn giản xem xét mấy cái thuộc tính, nhưng trên giao diện thuộc tính Hạ Húc sẽ có thể mơ hồ nhìn ra rất nhiều tin tức. Hắn chỉ cần hơi động não phân tích thì liền có thể đạt được rất nhiều tình báo và tiện lợi mà người thường khó mà biết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK