• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây là số tiền mà tôi kiếm lời vào cuối tuần trước."

Hạ Húc cũng không trực tiếp trả lời mà chỉ lấy ra điện thoại của mình, sau đó ấn mở giao diện tin nhắn và hướng về phía Đường Ấu Hinh. Rồi hắn đưa tới trước mắt cô ấy và ra hiệu nhìn xem đi.

Trên giao diện tin nhắn thình lình dừng lại tại số tiền chuyển khoản ngân hàng.

"Cái gì cơ. . . Chục. . . Trăm. . . Ngàn. . . Vạn. . ."

Đường Ấu Hinh tựa như bị sợ đến ngây người mà nhỏ giọng đếm từng chữ số.

Cô ấy mở to hai mắt nhìn xem rồi ngơ ngác nói: "Năm. . . Năm vạn á? Làm sao cậu có thể kiếm ra được nhiều tiền như vậy?"

Hơn năm vạn này đối với bất luận người đồng lứa nào của Hạ Húc mà nói cũng tuyệt đối là một khoản tiền lớn.

Thế mà Hạ Húc lại kiếm ra được, hơn nữa hắn còn chỉ dùng một tuần!

Phản ứng đầu tiên của Đường Ấu Hinh chính là kinh ngạc, phản ứng thứ hai sẽ là hoài nghi nơi phát ra của số tiền này.

Dù sao lấy tình huống của Hạ Húc thì có nghĩ như thế nào cũng không thể lập tức kiếm ra được nhiều tiền như vậy. Thậm chí có khả năng hắn sẽ không thể bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.

Hạ Húc mỉm cười, nói:

"Cậu đừng suy nghĩ nhiều, tôi đã kiếm tiền hợp lý hợp pháp, vì chú cảnh sát chuyển đến tiền thưởng là rất sạch sẽ."

"Tôi cho cậu xem cái này cũng không có ý tứ gì khác, mà chỉ là muốn chứng minh thực lực kinh tế của tôi mà thôi! Vì tôi muốn cậu. . ."

Đường Ấu Hinh lập tức cắt ngang Hạ Húc: "Cậu mơ tưởng! Dẹp ngay ý niệm này đi!"

Hiển nhiên Đường Ấu Hinh đã nghĩ sai. Cô ấy còn không chờ cho Hạ Húc nói xong thì đã hơi đỏ mặt rồi lập tức chuyển trắng. Sau đó tỏ ra không vui và ủy khuất đánh gãy Hạ Húc.

Mặc dù không có mở ra giao diện thuộc tính của Đường Ấu Hinh, nhưng Hạ Húc tựa như đã thấy được độ thiện cảm của cô ấy trong nháy mắt đã tăng lên tột cùng.

Hạ Húc cong ngón tay gõ vào trán Đường Ấu Hinh một cái rồi dở khóc dở cười nói:

"Cậu suy nghĩ lung tung cái gì đấy? Tư tưởng thuần khiết một chút đi!"

"Ý tôi là muốn thuê cậu giúp tôi một tay và cậu sẽ là nhân viên của tôi! Tôi cho cậu xem tin nhắn này là muốn chứng minh tôi có thực lực kinh tế, nếu không cậu sẽ không thể tin tưởng vị bạn học cùng tuổi nghèo khó như tôi có thể mời người tới làm việc!"

Những ngày qua ngoại trừ đi tìm ông lão ở khu công trường ra thì Hạ Húc cũng một mực đi đến thị trường nhân tài để tìm kiếm nhân tài có thiên phú thám tử.

Mỗi ngày hắn đã xem xét thuộc tính không dưới mấy trăm người.

Khi nhìn xem càng nhiều người thì Hạ Húc cũng liền hiểu ra mệnh cách 5 sao và chất lượng thiên phú của Đường Ấu Hinh là quá khủng.

Về mệnh cách thì không cần nói, chỉ là thiên phú 5 sao thôi thì hắn cũng chưa thấy qua người thứ hai có được.

Không, phải nói là đến 4 sao cũng không có! Cho dù là thiên phú 3 sao thì cũng đều là ngàn người mới có một!

Phần lớn mọi người đều là thiên phú 1, 2 sao, thậm chí còn không có thiên phú!

Đường Ấu Hinh có thiên phú lập trình 5 sao kia tuyệt đối là cấp bậc thiên chi kiêu tử. Chỉ sợ sẽ đám nhân vật chính trong kịch bản như Chương Kiến Dân cũng rất khó có được thiên phú cấp bậc này.

Dù sao đây cũng là một cái thế giới chân thật, vậy nên cái đồ chơi thiên phú này sẽ mặc kệ bạn là vai chính hay vai phụ.

Vì những người có thiên phú siêu cường hoặc là mệnh cách siêu phàm thật ra không nhất định sẽ là nhân vật trong kịch bản. Đó có thể là những người tinh anh trong các ngành, các nghề, hay là những vị cự phú tung hoành thương trường, hoặc là những vị quan lớn quý tộc quản lý thiên hạ, và là đại nhân vật của từng cái thời đại.

Hạ Húc muốn thành lập công ty để kiếm tiền thì sẽ tránh không được việc cần đến các nhân tài cao cấp. Sau khi cảm thấy tìm kiếm người thích hợp quá khó thì tất nhiên Hạ Húc đã càng thêm coi trọng đối với thiên phú lập trình của Đường Ấu Hinh.

Hiện tại Thanh Vân Quốc và Địa Cầu chênh lệch nhau hơn mấy năm. Đã có vết xe đổ nên trong tương lai trận thủy triều internet gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Hạ Húc đã biết được những thứ này nên thiên phú lập trình 5 sao sẽ càng thêm có giá trị.

Tuy nói chương trình phần mềm cũng không phải là một mảng nghề mới sẽ cần thiết ngay lập tức, nhưng về sau khẳng định sẽ muốn dùng đến.

Cho nên Hạ Húc không muốn như hiện tại phải khổ cực đi tìm người. Chi bằng trước mắt hắn liền trói trặt lại thiên tài 5 sao Đường Ấu Hinh này dễ như trở bàn tay rồi bắt đầu bồi dưỡng cô ấy.

Đường Ấu Hinh nghe Hạ Húc giải thích xong thì liền ngây ngẩn cả người và lắp bắp nói: "Là. . . Là như vậy sao?"

Rất nhanh sau đó Đường Ấu Hinh lại kịp phản ứng mà trên mặt ngượng ngùng đỏ lên rồi hoảng hốt giải thích: "Không không không! Không đúng! Tôi biết rõ cậu có ý tứ đó mà! Tôi cảm thấy chúng ta là bạn bè nên cậu muốn tôi giúp đỡ gì thì cứ nói ra! Tôi không vui là do cậu muốn trả lương cho tôi thôi. . ."

Đây đại khái là câu nói dài nhất mà Đường Ấu Hinh nói ra vừa lưu loát vừa vội vàng gần đây.

Chỉ là cuối cùng có chút không đủ tự tin, nhất là khi đối mặt với nụ cười xem kịch vui của Hạ Húc mà Đường Ấu Hinh liền chột dạ đến hai mắt đảo quanh không dám nhìn thẳng, và giọng nói của cô ấy cũng càng ngày càng nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK