Dựa theo sự lý giải của Hạ Húc đối với năng lực của mình thì tiềm chất mệnh cách thật ra chính là hai loại【 mệnh cách 】 cùng 【 tiềm chất 】.
Cái trước sẽ hình dung như là vận mệnh, ví dụ như khuynh quốc khuynh thành cùng vượng phu, hoặc khả năng còn có thiên sát cô tinh, quan lại quyền quý, thiên hoàng quý tộc,… Còn cái sau sẽ là 'Có tiềm chất trở thành…'.
Tiềm chất cũng không nhất định sẽ là thiên phú, mà càng nhiều hơn chính là tính cách, ý thức quan niệm, cơ duyên gặp gỡ, tầng cấp xã hội, cùng với nhiều phương diện khuynh hướng và ý nguyện chủ quan hay sự lựa chọn của bản than. Đại đa số tình huống sẽ là các ngành các nghề.
Đương nhiên cũng có trường hợp đặc biệt, ví dụ như là kẻ trộm, tội phạm, dân liều mạng,… Nhưng tại trình độ nào đó thì cũng có thể phân loại thành các nghề nghiệp.
Sau khi Hạ Húc thức tỉnh năng lực và xem xét thuộc tính của người thứ nhất là Tô Vũ có thiên phú văn học 2 sao, nhưng cậu ta lại không trở thành đại sư văn học. Dù không có thiên phú chữa bệnh nhưng cậu ta lại có thể trở thành lang băm. Bởi vậy có thể thấy thiên phú và tiềm chất cũng không có sự liên quan trực tiếp gì, dù có thiên phú nhưng có khả năng sẽ không được khai phát, mà dù không có thiên phú nhưng về sau cố gắng thì vẫn có thể bổ sung.
Đường Ấu Hinh không có tiềm chất mệnh cách làm lập trình viên, điều này mang ý nghĩa cô ấy cơ bản sẽ không có khuynh hướng và yêu thích về phương diện này. Vì vậy quỹ tích vận mệnh trong tương lai của cô ấy đại khái sẽ không dẫn cô ấy đi theo con đường này.
Nhưng mà hình như Đường Ấu Hinh cũng không có 'Tiềm chất' nào khác, còn khuynh quốc khuynh thành và vượng phu đều chỉ là mệnh cách.
Như thế có chút kì lạ, vì người khác đều chỉ có tiềm chất chứ không có mệnh cách, còn cô ấy lại trái ngược.
Đối với chuyện này Hạ Húc ngược lại đã từng có một chút suy đoán. Một là Đường Ấu Hinh vốn không có nghề nghiệp, dù sao cô ấy cũng là mỹ nhân cấp bậc khuynh quốc khuynh thành, nói không chừng trong tương lai cô ấy sẽ được gả vào nhà giàu để làm phu nhân.
Nếu cô ấy là bà chủ trong một gia đình phổ thông thì cũng rất có khả năng, dù sao Hạ Húc tạm thời còn không có thấy qua cái tiềm chất mệnh cách 【 gia đình bà chủ 】này.
Lại nói Đường Ấu Hinh đã có mệnh cách vượng phu tại thân nên nếu ai cưới cô ấy thì tám thành là có thể phát tài để tiếp tục giúp cô ấy trở thành phú bà.
Điều thứ hai có thể là do Đường Ấu Hinh vốn là người không có khuynh hướng chủ quan tương đối mãnh liệt và rõ ràng, hoặc là tuy có một nghề nghiệp nào đó nhưng biểu hiện của cô ấy lại rất kém cỏi, cho nên cô ấy mới không thể đạt tới 'tiềm chất cấp bậc1 sao’.
Vẫn lấy Tô Vũ ra làm tham khảo, dù cho cậu ta không có thiên phú chữa bệnh nhưng lại có thể làm thầy thuốc, vậy cũng liền nói rõ dù cho không có biểu hiện trên bảng thuộc tính nhưng cũng không phải đại biểu cho việc tuyệt đối không có. Có lẽ chỉ là do không có đạt tới cấp bậc để có thể đánh giá mà thôi, tựa như nhị, tam lưu so với bất nhập lưu.
Một loại khả năng cuối cùng sẽ rất không ổn, và đây cũng là khả năng mà Hạ Húc không hi vọng nhất —— nửa đường chết yểu.
"Con gái thì làm sao lại không thể làm lập trình viên chứ? Cậu quá cứng nhắc và kỳ thị rồi đấy! Vả lại chẳng lẽ nghề lập trình viên rất kém cỏi hay sao?" Hạ Húc cảm thấy mình rất có nghĩa vụ dẫn nhập đóa tiểu Bạch Hoa này vào chính đồ mà nói ra.
Tại sao cô ấy lại có thể không thích nghề lập trình viên được nhỉ? Cố ấy có thiên phú lập trình viên cấp bậc 5 sao mà! Nếu để lãng phí thiên phú này thì quả thực là phung phí của trời! Sẽ chỉ là phú bà không có tiền đồ mà thôi!
"Không phải không phải! Tôi không hề ghét bỏ! Chẳng qua là tôi cảm thấy mình không có khả năng và thiên phú trên phương diện này! Tôi cũng. . ." Đường Ấu Hinh đung đưa tay nhỏ trắng nõn và cuống quít giải thích.
"Vậy ý của cậu là không tin tưởng tôi sao?" Hạ Húc nghiêm mặt hỏi.
Đường Ấu Hinh liền vội vàng lắc đầu nói: "Cũng không phải! Thế nhưng là. . ."
Hạ Húc chụp lấy gương mặt của Đường Ấu Hinh để ngăn cản cô ấy lắc đầu và đồng thời nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cô ấy và nói ra: "Không có gì để cậu không phải hay thế nhưng hết! Những gì tôi nói đều là thật! Cậu phi thường có thiên phú ở phương diện này, thậm chí có thể nói cậu chính là siêu cấp thiên tài! Trước đó tôi nói muốn thoả thuận cũng không phải là nói đùa đâu!
Nếu như có thể thì tôi phi thường vui lòng mà cung ứng cho cậu học phí, nhưng đại giới là sau khi hoàn thành việc học thì phải làm việc cho tôi! Đây cũng không phải là sự giao tình hay thông cảm, mà đây là một cuộc giao dịch khiến tôi vui lòng thậm chí phi thường khát vọng!"
"Tôi không muốn!"
Đường Ấu Hinh tựa như rất không quen đối mặt với người khác, nhưng có lẽ là do cô ấy không quen với ánh mắt sáng rực kia của Hạ Húc, cho nên sau khi giãy dụa chút xíu thì liền cúi đầu và vẫn như cũ nói ra lời cự tuyệt với giọng điệu sợ sệt nhưng rất kiên cường.
Nghe được câu trả lời này thì trên mặt Hạ Húc liền lộ rõ vẻ bất đắc dĩ và sự thất vọng.