• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi no căng luôn rồi.”

“Cậu nấu ăn ngon quá đi!”

“Canh thịt dê siêu ngon, không có chút mùi tanh nào.”

“Ngon thật.”

Mục đích của công việc nấu nướng, ngoại trừ nhu cầu thưởng thức mỹ vị thì chính là cảm giác thành tựu khi được người ngoài khen ngợi và bày tỏ hài lòng. Kỳ Trạch thấy mọi người ăn uống thỏa mãn, bản thân cũng vui vẻ lây.

Trước kia lúc cậu còn nấu cơm ở nhà, cho dù có làm dạng món ăn sơn hào hải vị kiểu gì cũng không bao giờ nhận được một câu khích lệ, ngược lại còn bị răn dạy rằng nhà họ không thiếu giúp việc, không đến phiên cậu nhúng tay vào bếp.

Về sau xuyên vào sách, món đầu tiên Kỳ Trạch nấu cho Hạ Viễn Quân là một bát mì. Người kia vừa ăn vừa nhíu mày, cuối cùng chỉ hạ lệnh cậu không được nấu cơm cho bất kỳ ai nữa. Kỳ Trạch tưởng Hạ Viễn Quân chê cậu nấu không ngon, với tay nghề thế này đừng mang ra ngoài hại người. Nhưng một thời gian sau cậu mới rõ, không phải do bản thân cậu kém cỏi mà là Hạ Viễn Quân không muốn cậu nấu cho ai khác ngoài hắn ăn mà thôi.

Nghĩ đến cũng thật là…

Kỳ Trạch điều chỉnh cảm xúc không để người ngoài phát giác ra bất thường, chỉ có Hạ Viễn Quân thời thời khắc khắc chú ý đến cậu mới thu hết sắc mặt mất mát kia vào trong đáy mắt.

Sáng sớm hôm sau, Kỳ Trạch đi kiểm tra chậu hoa thấy số lượng cỏ bốn lá vẫn là bốn chiếc, thầm nghĩ có lẽ món canh thịt dê hôm qua đã giúp mình ghi thêm điểm. Hiện giờ cậu chỉ còn biết gửi gắm hy vọng vào buổi hẹn hò cuối tuần này, đến lúc đó tám người chia thành bốn cặp đi chơi riêng, biết đâu chừng sẽ có vị nào lấy được trái tim người đẹp.

Buổi tối đi ngủ sớm nên sáng nay Kỳ Trạch cũng dậy từ sớm, cậu tưới chút nước cho chậu hoa rồi rẽ vào phòng bếp làm đồ ăn sáng.

Mọi người trong biệt thự ăn bữa sáng do Kỳ Trạch chuẩn bị xong lại lục tục bắt đầu một ngày làm việc mới. Tổ quay phim vẫn quay cảnh bọn họ ra khỏi nhà như thường lệ, nhưng sau đó tất cả mọi người lại tập hợp ở một tiệm cà phê bên ngoài.

Đây là nhiệm vụ ghi hình của ngày hôm nay: Tụ hội nhóm nam / nữ khách mời.

Mục đích chính của buổi ghi hình là để hai nhóm nam nữ chia sẻ riêng về trải nghiệm ở chung trong mấy ngày này, sau đó dò hỏi đối tượng pick của ba người còn lại, hoặc thời gian tới bọn họ sẽ có hành động gì.

Cửa quán cà phê bị đẩy ra, chuông gió chịu lực tác động vang lên một tiếng réo rắt.

“Hi!” Kỳ Trạch và Vu Thu cùng chào đón vị khách cuối cùng, Phó Dung tựa lưng vào ghế mỉm cười lịch sự.

Hạ Viễn Quân vốn còn đang buồn bực vì hôm nay Kỳ Trạch không đợi hắn, cũng không nói tiếng nào đã đi trước; sáng sớm tổ tiết mục còn bắt hắn tham gia hội họp gì đó làm hắn cực kỳ miễn cưỡng, không ngờ mọi chuyện lại sắp xếp như thế này.

Hạ Viễn Quân mỉm cười ngồi xuống vị trí đối diện Kỳ Trạch: “Hóa ra là các cậu.”

Vu Thu đùa giỡn: “Ha ha ha, anh Quân không ngờ tới đúng không? Thấy bọn tôi nên thất vọng lắm hả? Anh tưởng mình được đi hẹn hò riêng với cô nào chứ gì?”

Hạ Viễn Quân cười khẽ không đáp, quay sang order phục vụ một ly cà phê.

Phó Dung ngồi bên cạnh cũng bật cười theo, thầm nghĩ làm sao Hạ Viễn Quân thất vọng cho được? Không chừng lúc này hắn đang vui như mở cờ trong bụng, đương nhiên, nếu bớt đi hai cái bóng đèn ngồi đây lại càng vui hơn ấy chứ.

Đáng tiếc là chú bé trai thẳng Vu Thu không hiểu được ý cười sâu xa giữa bọn họ, chỉ cho rằng ba người còn lại đều có cảm tưởng giống mình, vui hụt vì tưởng được đi hẹn hò nam nữ.

Mọi người đã tập hợp đầy đủ, Phó Dung khơi đề tài thẳng vào ý chính: “Nói xem nào, ba ngày này mọi người thu hoạch được bao nhiêu cỏ bốn lá rồi?”

Vu Thu trừng mắt: “Anh Phó huỵch toẹt thế? Hay là anh tiết lộ trước đi?”

Phó Dung nở nụ cười hoàn mỹ: “Ha ha, anh đây chả có tấm nào.”

“…” Vu Thu chuẩn bị sẵn biểu cảm hâm mộ ghen tị đột nhiên đứng hình, cậu ta giật giật cơ mặt không tin nổi, “Sao thế được? Nếu em nói mình không nhận được tấm nào mới đáng tin chứ?”

Dứt lời, ánh mắt cậu ta quét qua lại giữa Kỳ Trạch và Hạ Viễn Quân, cuối cùng lựa chọn đối tượng dễ nói chuyện hơn: “Tiểu Trạch, cậu nói đi, nhận được mấy tấm?”

Kỳ Trạch chột dạ sờ mũi: “Bốn, ba, bốn.”

“!!!” Vu Thu không kiềm chế nổi phải nhỏ giọng thốt lên một tiếng “Vãi!”, sau đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang Hạ Viễn Quân và Phó Dung, trong lòng chợt dâng lên một cảm xúc kỳ quặc.

Xem đi, hai người này cả ngoại hình lẫn gia thế đều ưu việt, nhưng kết quả thế nào? Rốt cuộc đều tay trắng giống cậu cả không phải sao?!

Từ nay cậu ta sẽ không bao giờ sợ bị cười chê vì lời nguyền tuyển thủ esports muôn đời làm chó độc thân nữa.

Phó Dung lại hỏi thẳng: “Thế mọi người pick ai?”

Vu Thu: “Đáng yêu, trưởng thành, dịu dàng, lãnh đạm, khó chọn thật đấy…”

Phó Dung trợn mắt nhìn cậu ta, ý tứ cực kỳ rõ ràng: Đứa không có mảnh cỏ nhét răng nào mà cũng dám mạnh miệng kén cá chọn canh cơ á?

Vu Thu nhận được ánh mắt kia lập tức nắm thanh kiếm vô hình tự chọc thẳng vào ngực. Quá thương tâm!

Lúc Kỳ Trạch được hỏi đến, cậu lắc đầu tỏ vẻ bản thân không có đối tượng, Phó Dung cũng đồng dạng nói mình chưa để mắt đến ai.

Nhưng riêng Hạ Viễn Quân lại nói: “Tôi có. Tôi có đối tượng rồi.”

“Ố ồ~” Vu Thu dựng thẳng lỗ tai nghe tiết lộ, nếu cậu ta biết sớm sẽ chuẩn bị sẵn tinh thần nhường nhịn không đi cạnh tranh.

Nhưng cậu chủ Hạ lại không tính toán tiết lộ đối tượng của mình cho gã người phàm kia, hắn không chịu nói thêm gì nữa, mặc cho ánh mắt thúc giục từ mọi người —— hắn tự cho là “mọi người”, vì thế cậu chủ Hạ dứt khoát không hé răng.

Trái ngược với hội nam giới thẳng thắn, bên cánh phụ nữ lại sâu xa ẩn ý theo một cách khác.

Hồ Lý: “Thứ gì mới khiến các cô có cảm tình với đối phương? Là có gì đó đặc biệt, hay là từ ánh mắt đầu tiên đã thích rồi?”

Ôn Uyển: “Ánh mắt đầu tiên. Chỉ cần một ánh mắt là tôi đã có cảm giác ‘A! Chính là người này!’ rồi, sau đó sẽ cố gắng nỗ lực theo đuổi mục tiêu.”

Bạch Linh Tiên nhấp một ngụm trà, ngẫm nghĩ rồi nói: “Còn tôi, tôi thích hành động và hay để ý tiểu tiết. Nếu người kia làm ra hành động hợp với tâm ý, tôi sẽ lập tức cảm thấy đối phương rất tốt.”

La Tiểu Lê liên tục gật đầu, một người chủ động, một bên bị động.

“Tôi có cả hai loại, đôi khi chỉ nhìn một cái đã thích, có lúc ở chung lâu ngày sẽ nảy sinh cảm tình.” Hồ Lý nhìn về phía La Tiểu Lê, “Vậy còn Tiểu Lê?”

“Tôi?” La Tiểu Lê lắc đầu, “Tôi không biết. Tôi vẫn chưa biết động tâm là cảm giác thế nào, chỉ cần là người đẹp tôi đã ngắm nhiều hơn bình thường rồi.”

“…” Đây là nhan khống điển hình rồi chứ còn gì nữa.

Nói đến nói đi một hồi, rốt cuộc các cô gái cũng không tiết lộ mình vừa ý chàng trai nào mà chỉ trò chuyện râu ria ngoài lề, ý tứ toàn bộ cuộc đối thoại chính là “Đúng là tôi có đối tượng nhưng không nói đâu, mấy người có bản lĩnh thì tự đoán đi”.

Kết thúc buổi tụ hội hôm nay, tổ chương trình thông báo cho phía khách mời nam có thể bắt đầu chuẩn bị cho buổi hẹn hò cuối tuần. Sau khi xác định xong địa điểm hẹn hò và nhà hàng thì báo trước cho bọn họ một tiếng để tổ quay phim đi thương lượng công việc quay chụp.

Ngoài ra, tổ chương trình còn thông báo rằng tuần này sẽ bắt đầu phát sóng trailer chương trình, đồng thời biên tập ba tập một tuần, chia làm hai tập cuộc sống hàng ngày và một tập hẹn hò cuối tuần. Một tháng này tổng cộng có mười hai tập, cuối cùng còn có một tập đặc biệt quay hành trình du lịch rải cơm chó của cặp đôi sau ngày thổ lộ thành công.

Tin tức này nằm ngoài dự liệu của mọi người, bọn họ cho rằng sau khi quay chụp hết ba mươi ngày chương trình mới được phát sóng. Nếu tiến hành vừa quay vừa chiếu thì phản ứng của khán giả chỉ là phụ, chuyện chính là chương trình không cấm mọi người sử dụng thiết bị điện tử, nghĩa là ai cũng có thể biết ở tuần trước hoặc mấy ngày trước những người khác đã pick đối tượng nào, cùng với các đối thủ đã hành động ra sao.

Vì thế khoảng thời gian ở chung tiếp theo sẽ có xấu hổ gượng gạo, hoặc có đối thủ cạnh tranh kịch liệt, hoặc có thể có ngọt ngào vì đối tượng mình pick cũng chọn mình. Tóm lại kịch bản tổng kết bằng hai chữ —— Kích thích!

Mọi người: Không hổ là tổ chương trình đam mê drama.

Các khách quý cũng chưa biết rằng, trước khi thông báo cho bọn họ, tổ chương trình đam mê drama này đã kịp biên tập một đoạn trailer đăng lên nền tảng trực tuyến rồi.

Clip trailer vừa được upload sáng hôm nay, đến thời điểm hiện tại bình luận đã vượt qua con số một vạn. Tên gọi của chương trình là《 Câu chuyện tình yêu 》, trailer dài ba phút đồng hồ chứa hầu hết các đoạn tình tiết đặc sắc nhất của hai ngày trước đó.

Video mở màn bằng hình ảnh các vị khách mời lần lượt bước vào biệt thự, trải qua hậu kỳ xử lý, ngôi biệt thự vốn nhỏ nhắn xinh tươi trong clip càng có vẻ nên thơ và đẹp như tranh vẽ, cực kỳ thích hợp để hẹn hò yêu đương. Sau đó khuôn mặt từng vị khách lần lượt lướt qua, mỗi người xuất hiện không đến một giây nhưng làn đạn comment thì đã kích động đến phát điên, đủ để chứng tỏ giá trị nhan sắc của chương trình cao đến mức nào.

Đặc biệt là khoảnh khắc Phó Dung và Hạ Viễn Quân lên sân khấu, số lượng comment chạy bùng nổ đến mức gần như che kín luôn cả màn hình.

Cảnh tiếp theo chính là đoạn Hạ Viễn Quân và Kỳ Trạch chào hỏi bắt tay. Kỳ Trạch không vui, Hạ Viễn Quân đen mặt, những người khác im lặng như gà. Phân cảnh này chỉ có hình ảnh chứ không có tiếng động, cho nên càng có vẻ giương cung bạt kiếm hơn.

Đoạn này trôi qua lại đến cảnh đoàn người dọn hành lý lên lầu, Hồ Lý bước ra hỏi Kỳ Trạch có cần giúp đỡ không, kết quả Hạ Viễn Quân lại xuất hiện. Hắn vẫn giữ khuôn mặt sầm sì, bước đi vội vã rồi dừng ngay trên bậc thang phía trên Kỳ Trạch, nhìn xuống cậu từ trên cao. Mà Kỳ Trạch chỉ yên lặng ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt lóe lên phản ứng hoảng hốt.

Hình ảnh chuyển sang phòng ngủ và cảnh tám người cùng ăn cơm, sau đó là biểu cảm của mỗi người sau khi nhận được cỏ bốn lá vào sáng hôm sau.

[【/ hút thuốc 】 Tổ chương trình xấu xa, chỉ với ba phút ngắn ngủi, mấy người đã thành công có được sự chú ý của tôi rồi. ]

[ Khách mời trong này đúng là sếp Phó và Hạ Viễn Quân đấy à? Cuối cùng Hạ Viễn Quân cũng chịu tẩy quả đầu xanh quý báu kia rồi sao? Chịu kích thích gì rồi đúng không? ]

[ Tôi đoán là cosplay Hạ Viễn Quân thôi, mấy người đã thấy có bao giờ hắn mang màu tóc bình thường chưa? ]

“【/ cười khóc 】Lầu trên chú ý lại đi, mới ngày đầu tiên Hạ Viễn Quân đã không khách khí với người ta như vậy, chỉ bằng điểm này thôi tôi đã chắc chắn là người thật rồi. ]

[ Tò mò không biết hắn nói gì với anh trai xinh xinh kia nhỉ, nhìn dáng vẻ chắc là ngày đầu gặp mặt đã battle rồi. Kích thích ghê. Với lại hơi lo cho anh xinh trai nha, chắc đấu không lại thằng cha điên khùng kia đâu. ]

[ -1, với cái tính tình của Hạ Viễn Quân, ha ha. ]

[ Mặc kệ mấy người nói gì, riêng tôi cảm thấy hai người này chỉ ra vẻ thôi. Nếu Hạ Viễn Quân khó chịu thật thì không đơn giản chỉ phóng khí lạnh như thế đâu, anh bé kia còn kiên trì sống được đến lúc chương trình ra trailer thì nghĩa là chuyện hai người này không đơn giản rồi. ]

[ Thế mà cũng ghép CP được? ]

[ Đùa đấy à? Chưa nói hai người này có xứng đôi hay không, nếu Hạ Viễn Quân vào chương trình này để yêu đương thật chứ không phải đi phá đám, tui lập tức livestream chổng ngược tiêu chảy cho mấy người coi! ]

[ Tởm quá, dù sao tôi tới cũng chỉ để ngắm trai xinh gái đẹp thôi. Đậu má, đẹp quá ngầu quá, chân dài nữa! ]



Cho dù mọi người bình luận như thế nào hay ôm hy vọng gì với chương trình, tóm lại, với một đoạn trailer tuyên truyền đơn giản, 《 Câu chuyện tình yêu 》đã thành công thu hút sự chú ý của khán giả cả nước, chỉ chờ đến thứ bảy này phát sóng là sẽ bùng nổ toàn cõi mạng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK