Vì hành động trong lúc xem phim của Hạ Viễn Quân, cộng thêm giấc mơ kỳ quặc tối hôm qua mà tinh thần Kỳ Trạch sáng nay không mấy tốt đẹp.
Nếu trước đó chỉ là chút cảm giác thoáng qua, thì hành vi của Hạ Viễn Quân tối qua đã giúp cậu xác nhận một trăm phần trăm: Cậu chủ Hạ kia đang muốn tiếp cận cậu.
Từ hôm nay trở đi, Kỳ Trạch quyết định phải giữ khoảng cách với hắn —— thực ra đã bắt đầu từ buổi tối hôm trước. Cuối cùng Kỳ Trạch cũng không kiên trì ngồi đến hết bộ phim mà viện cớ không khỏe để trở về phòng nghỉ ngơi, Hạ Viễn Quân theo vào dò hỏi, cậu cũng không thèm cho hắn phản ứng gì.
Biểu hiện cự tuyệt cực kỳ rõ ràng.
Nhưng cũng có lẽ vì gương mặt giống bệ hạ kia để lại ấn tượng quá sâu, đến nửa đêm Kỳ Trạch lại nằm mơ thấy Hạ Viễn Quân. Chỉ là cuối cùng Hạ Viễn Quân trong mơ cởi bỏ trường bào đế vương, thoắt cái biến trở về thành cậu chủ Hạ tóc ngắn của ban ngày. Kỳ Trạch thấy thế cực kỳ hoảng hốt, không nghĩ ngợi gì đã dứt khoát đẩy người ra.
Sau đó cậu tỉnh giấc.
Dù giống đến mức nào thì vẫn không phải người đó.
Kỳ Trạch ôm tâm sự nặng nề bước xuống lầu.
“Kỳ Trạch.” Bạch Linh Tiên từ trong bếp đi ra, trông thấy cậu bèn gọi một tiếng.
“Buổi sáng tốt lành.” Kỳ Trạch nở nụ cười chào hỏi, cậu vừa ngửi thấy mùi thơm bay ra khỏi bếp, “Chị nấu gì ngon thế?”
Bạch Linh Tiên đang vội ra ngoài nên vừa xách túi vừa đáp: “Hoành thánh cấp đông trong tủ lạnh, cậu muốn ăn thì tự nấu nhé. Trong nồi hấp có bánh hoàng kim*, nếu thích thì ăn nhiều một chút, tôi đi trước đây.”
*Bánh hoàng kim – 黄金糕: tên khác là bika ambon, món bánh ngọt xuất xứ từ Indonesia làm từ bột sắn, trứng, đường, men và nước cốt dừa.
“Chú ý an toàn nhé.” Kỳ Trạch vẫy vẫy tay, trong lòng nổi lên một tia ấm áp.
Cậu rất cảm kích các cô gái cùng tham gia chương trình lần này, các cô luôn thích tặng đồ ăn cho cậu, mặc kệ là xuất phát từ an ủi hay có ý đồ khác, cảm giác được người ta đặc biệt nhớ đến thật sự rất gây nghiện.
Bữa sáng hôm nay do Bạch Linh Tiên chuẩn bị toàn món ăn liền, nhưng Kỳ Trạch không vì thế mà cảm giác cô chỉ làm chiếu lệ, ngược lại còn thấy khá bất ngờ.
Bánh hoàng kim là món ngày nhỏ Kỳ Trạch rất thích ăn, vừa thơm vừa dẻo mềm. Chỉ nghĩ đến hương vị của nó thôi mà cậu đã thấy đói bụng, liền cầm bát đũa đứng cạnh bệ bếp giở nắp nồi lên, chờ cho làn hơi trắng tan đi hết mới gắp hai miếng bánh ra ngoài.
Lần đầu tiên Kỳ Trạch ăn món này là thời điểm chị em Kỳ Nhược Sam một tuổi bị đau bụng phải nhập viện. Hai đứa con cưng bị bệnh nên cả gia đình đều chầu chực trong bệnh viện chăm sóc, để cậu ở nhà một mình. Bảo mẫu của Kỳ Trạch là do mẹ kế thuê về, cô ta nhìn ra Kỳ Trạch không có chút địa vị nào trong gia đình cho nên cũng thường xuyên bỏ bê, lười đến mức không thèm nấu cơm cho cậu.
Trẻ con không chịu được đói, ăn trái cây suông cũng không đủ lấp đầy bụng đành tự đi lục tủ lạnh, sau đó cậu lục ra được một hộp bánh hoàng kim đóng gói. Kỳ Trạch ôm hộp bánh chạy đến chỗ bảo mẫu mải mê chơi điện thoại nhờ cô ta hấp lên giúp mình, bảo mẫu đương nhiên không thèm để ý, còn bâng quơ thuận miệng nói cậu muốn ăn thì tự đi mà làm. Kết quả Kỳ Trạch thật sự bưng ghế leo lên bếp bật lửa. Trẻ nhỏ chưa hiểu chuyện chỉ biết kề đầu sát mặt bếp, nếu lúc này thật sự vặn lửa ra, thiêu luôn mặt cậu là chuyện hoàn toàn có khả năng.
Bảo mẫu nghe tiếng bếp gas đánh lửa giật mình cuống quýt chạy vào ôm Kỳ Trạch, sau khi hoảng hốt kiểm tra, thấy cậu không bị thương ở đâu mới đành hậm hực đi hấp bánh hoàng kim cho cậu ăn.
Tiểu Kỳ Trạch bưng một đĩa bánh vàng óng thơm nức còn cười cực kỳ vui vẻ, không hề hay biết mình vừa trải qua chuyện kinh khủng cỡ nào.
Về sau, chỉ cần trong nhà không có người, Kỳ Trạch sẽ luôn đòi bảo mẫu cho mình ăn bánh hoàng kim —— Trong nhà không thường xuyên có món này, mặc dù cậu rất thích ăn, gia đình cũng không thiếu tiền nhưng lại không ai cố ý chuẩn bị nó sẵn cho cậu. Riêng bảo mẫu luôn nơm nớp lo sợ cậu mách chuyện cũ với gia chủ, cho nên cũng chỉ có thể thành thật đi mua.
Ký ức luôn ùa về ở thời điểm không mong muốn nhất làm món bánh hoàng kim trước mặt Kỳ Trạch bớt đi kha khá vị thơm ngon. Thế nhưng sau đó cậu chợt nhớ đến sự kiện trước ngày đi quay chương trình đã dạy cho lũ thanh niên Kỳ Nhược Sam phái đến một bài học, thế là tâm trạng lại tốt lên rất nhiều.
Lợi dụng lúc đám người đó bỏ chạy, Kỳ Trạch đã thả một câu linh chú lên người kẻ cầm đầu. Điều kiện kích phát linh chú kia chính là ác niệm, trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, ai trong số những người tiếp xúc với linh chú có ác niệm dành cho Kỳ Trạch lớn nhất thì chú thuật sẽ chuyển dời lên đầu người đó, cuối cùng phản phệ toàn bộ ác niệm.
Nhưng Kỳ Trạch vẫn chưa rõ hiệu quả của linh chú kia đến đâu, xét từ mấy thuật pháp nho nhỏ trước nay cậu vẫn dùng, hẳn sẽ linh nghiệm thôi nhỉ? Bệ hạ nhà cậu không ở bên cạnh, mà hắn cũng không thể bảo vệ cậu cả đời, huống chi về sau còn có nhóc con, cậu phải tự học cách trưởng thành, phải mạnh mẽ lên mới được.
Kỳ Trạch không tính toán dùng quyển sách chú thuật kia để kiếm tiền, nhưng ít nhất nó có thể giúp cậu bảo vệ hai cha con, đánh trả kẻ thù.
Trước khi rời khỏi biệt thự, nhân viên tổ chương trình nhắc nhở cậu còn hai ngày để xác định địa điểm hẹn hò cho thứ bảy, tóm lại cậu phải quyết định xong mọi thứ trước 10 giờ sáng thứ sáu, đúng 10 giờ giao ra thiệp mời cho các vị khách nữ chọn lựa. Sang tuần thứ hai lại đến phiên các cô gái chuẩn bị kịch bản hẹn hò, tuần thứ ba tổ chương trình tạm thời chưa tiết lộ hình thức, Kỳ Trạch không biết mà cũng không mấy quan tâm, dù sao đừng chơi gì quá trớn là được.
Kỳ Trạch đến công ty thực tập đúng giờ đã hẹn, người bên phòng nhân sự đưa cậu đi làm quen hoàn cảnh công tác một chút rồi giao cậu cho tổ trưởng phụ trách. Điều kiện ở công ty mới khá tốt, thái độ đồng nghiệp thân thiện, ngay cả các thực tập sinh đến công ty trước cậu cũng không cố ý gây khó dễ gì. Tóm lại hôm nay Kỳ Trạch đi làm rất thuận lợi, lượng công việc cũng không lớn, nhẹ nhàng hơn cậu nghĩ rất nhiều.
Đến giờ giải lao uống nước buổi chiều, Kỳ Trạch ngồi nghe lỏm các đồng nghiệp buôn chuyện. Bọn họ đang cùng bàn tán về show tuyển chọn tài năng có tên《 Tạo tác âm thanh 》, Kỳ Trạch nghe khá quen tai, lục lọi một hồi mới nhớ ra đó chính là chương trình ca nhạc mà Kỳ Nhược Sam tham gia. Sau hơn một tháng đua tranh quyết liệt, hiện giờ chương trình đang bước vào vòng chung kết sáu người cực kỳ gay cấn.
Người có nhiều fan nhất, đề tài thảo luận cao nhất đương nhiên là Kỳ Nhược Sam.
Kỳ Nhược Sam nhỏ hơn Kỳ Trạch bốn tuổi, vẫn chưa vị thành niên nhưng đã là sinh viên đặc cách của Học viện âm nhạc thành phố C. Tạm không bàn đến tính cách, ít nhất cô nàng vẫn có chút thực lực đáng kể. Kỳ Trạch hiểu biết chuyện này không phải vì từng nghe Kỳ Nhược Sam biểu diễn trong nhà, mà là mỗi lần cô ả giật được giải thưởng tài năng gì mang về khoe với cha mẹ chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng và khen ngợi không tiếc lời, hoàn toàn trái ngược với đống giấy khen bị xem như giấy vụn của Kỳ Trạch.
Có thực lực, có ngoại hình, có gia thế, lại còn là sinh viên đặc cách của Nhạc viện, thứ gì cũng là ưu điểm chói lọi của Kỳ Nhược Sam. Thế nên chương trình vừa phát sóng cô ả lập tức lên như diều gặp gió, huống chi còn có công ty quản lý ở đằng sau quạt gió thêm củi. Chương trình cũng là của nhà bọn họ đầu tư, tất cả mọi khung hình Kỳ Nhược Sam biểu hiện không tốt đều bị cắt bỏ, đến thế mà còn không nổi tiếng nữa thì không biết nói gì cho phải.
Nhưng giới giải trí là nơi nào, dù ai cũng là người mới nhưng cũng không chứng tỏ bọn họ đều là tay mơ.
Giống với chương trình《 Câu chuyện tình yêu 》mà Kỳ Trạch tham gia, ba mươi tuyển thủ của《 Tạo tác âm thanh 》bước vào vòng thăng hạng cũng được tập trung vào một chỗ theo hình thức huấn luyện kín, mỗi tuần khảo hạch một lần, ai bị loại trực tiếp rời khỏi chương trình. Ở vòng mười sáu người và vòng mười người lần lượt có một vòng hồi sinh. Đến vòng cuối, sáu người đứng đầu sẽ được ký hợp đồng quản lý với công ty Giải trí Quang Mang, ba người lọt top có cơ hội hợp tác sản phẩm với mentor huấn huyện, nhận được một số tiền thưởng lớn và hợp đồng quản lý cấp A.
Tổ chương trình có nhiệm vụ push đại tiểu thư nên chi rất nhiều tiền thuê nghệ sĩ mentor xịn nhất, mỗi lần hợp tác đều mang đến những cơ hội mà không người mới nào tưởng tượng nổi. Với cơ hội béo bở như vậy, số slot còn hạn chế, đương nhiên người ta có tranh đến vỡ đầu cũng phải tranh cho bằng được rồi.
Nhưng mà, chỉ cần không mù thì có ai mà không nhìn ra được Kỳ Nhược Sam đi cửa sau? Cô ta không chỉ có đông fan nhất, thời lượng xuất hiện cũng nhiều nhất, vài lần tổ chương trình còn vì Kỳ Nhược Sam mà kéo thí sinh khác ra làm vai phụ, cố ý cắt ghép mâu thuẫn bôi xấu người ta. Nhưng như thế vẫn chưa là gì, các thí sinh ở chung ký túc xá cùng ăn cùng ngủ làm sao không biết tính tình Kỳ Nhược Sam kém cỡ nào, đương nhiên những người bất mãn cũng càng ngày càng nhiều hơn.
Thế là tin xấu về Kỳ Nhược Sam nhanh chóng bị tuồn ra.
Hình thức huấn luyện kín không cho phép các thí sinh mang theo điện thoại máy tính nối mạng vào ký túc xá, nhưng quy định là chết còn người thì luôn luôn sống, kiểu gì cũng sẽ có kẻ lén lút giở trò sau lưng. Vì thế những hình ảnh chân thật về Kỳ Nhược Sam nhanh chóng bị người ta tung lên mạng, khiến toàn bộ các fan xưa nay xem cô ả như tiên nữ đứng hình một phen.
Còn chưa hết, mới sáng hôm nay lại có người up lên mạng một đoạn clip cảnh diễn tập của sáu thí sinh chung kết. Đến line của Kỳ Nhược Sam, không rõ do giày cô nàng quá cao hay có vấn đề gì mà trượt ngã thành tư thế hơi khó coi trên sân khấu, nhân viên công tác chạy tới đỡ thì bị cô ta tức tối gạt ra, còn luôn miệng la mắng nhân viên lao công đồng thời bóng gió các thí sinh khác không có thực lực chỉ biết làm những chuyện đường ngang ngõ tắt, lời lẽ hoàn toàn chẳng có chút gì dính dáng đến tiên nữ thoát tục.
Chỉ trong một đêm, mấy cụm từ khóa #Hình tượng tiên nữ của Kỳ Nhược Sam sụp đổ#, #Tấm màn đen của《 Tạo Thanh 》# cùng nắm tay nhau bước lên hot search, cư dân mạng sôi nổi hóng hớt đến tận bây giờ chưa hạ nhiệt, thậm chí còn có xu hướng bành trướng hơn nữa.
Kỳ Trạch di chuyển từ phòng trà nước về lại bàn làm việc, âm thầm nuốt nước bọt nghĩ quả nhiên chú thuật kia đã chuyển thẳng lên người Kỳ Nhược Sam rồi. Chuyện này không có gì bất ngờ, chỉ là thấy người luôn làm khó dễ mình gặp xui xẻo như vậy làm tâm trạng cậu tốt lên trông thấy, thậm chí còn có cảm giác thỏa mãn rất kỳ dị, dường như cậu đã lờ mờ nhận ra lý do tại sao xưa nay hai chị em kia luôn thích bắt nạt mình.
Bởi vì quá sung sướng hả dạ!
Ở đầu bên kia, vì hai ngày này bị lộ quá nhiều thông tin bất lợi nên danh tiếng Kỳ Nhược Sam tuột dốc không phanh, trang chủ Weibo cũng xuất hiện vô số anh hùng bàn phím rảnh rỗi cùng với thủy quân lẫn fan của các thí sinh khác oanh tạc chướng khí mù mịt. Cô ta tức giận đến mức ném vỡ không ít đồ đạc trong phòng, lại còn nổi trận lôi đình với trợ lý và nhân viên ê kíp chương trình.
Phía bên này, Kỳ Trạch hồ hởi mang theo tâm trạng “Tối nay không biết được cho ăn gì” mà thu dọn bàn làm việc chỉnh tề, sau đó nhẹ nhàng đi theo đồng nghiệp cùng chờ thang máy tan làm.
Ra khỏi trạm tàu điện, cậu gọi xe trở về biệt thự.
Lúc này Ôn Uyển đã ở dưới bếp chuẩn bị bữa tối, Vu Thu cũng có mặt, Kỳ Trạch chào bọn họ một tiếng nhưng không giúp một tay nữa. Hiện giờ trong biệt thự chỉ có ba người, bản thân Kỳ Trạch không muốn phát triển tình cảm gì với các vị khách nữ nên đương nhiên cũng không tính toán chen ngang.
Chỉ một lát sau khi Kỳ Trạch lên lầu hai, Hạ Viễn Quân cũng trở về. Hắn thấy phòng khách không có ai liền xuống bếp dạo quanh một vòng.
Vu Thu ngẩng đầu nhìn hắn, nói rất tự nhiên: “Kỳ Trạch lên lầu rồi.”
Hạ Viễn Quân gật đầu rồi rời khỏi phòng bếp.
Thấy Hạ Viễn Quân đã đi khuất, ý cười trên mặt Ôn Uyển nhạt dần, đôi mắt cất giấu cảm xúc liếc nhìn Vu Thu một cái. Cậu ta thấy cô nhìn thì hơi khó hiểu: “Chuyện gì thế?”
Ôn Uyển mỉm cười lắc đầu.
Vu Thu cười phụ họa xong mới bắt đầu có phản ứng, tại sao vừa rồi trông thấy Hạ Viễn Quân mình lại chỉ hướng Kỳ Trạch ngay nhỉ?
Có điều cậu ta cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng Hạ Viễn Quân bước vào bếp tìm người, mà anh ta lại tiếp xúc với Kỳ Trạch nhiều nhất nên mình trả lời theo bản năng thế thôi.
Mỗi một bước Hạ Viễn Quân tiến lên cầu thang, sắc mặt hắn lại tối thêm một bậc.
Những gì đêm qua Kỳ Trạch nói vẫn văng vẳng trong đầu.
“Bệ hạ, em rất nhớ ngài.”
“Bệ hạ nói thật đi, viên thuốc dựng thai ngày trước ngoại trừ mang thai ra thì có tác dụng phụ nào khác không? Em không tìm thấy ai có thể tin tưởng, cũng không dám đi bệnh viện kiểm tra, em không yên tâm… Con của chúng ta sẽ khỏe mạnh đúng không? Nhất định là vậy rồi.”
“Còn nữa, gần đây em quen biết một thanh niên có khuôn mặt rất giống ngài, tên hắn cũng là Hạ Viễn Quân, nhưng mà chỉ thế thôi, hắn không hề giống bệ hạ chút nào cả.”
“… Nếu ngài có thể ở bên em thì tốt quá. Ha ha, em đùa đấy, em biết chuyện này sẽ không xảy ra. Nhưng bệ hạ mau đáp ứng em đi, sau này cũng phải thường xuyên ghé vào mộng thăm em được không? Mỗi ngày em đều có rất nhiều chuyện muốn kể…”
Hạ Viễn Quân dừng chân, nhắm đôi mắt khô khốc.
Cảnh tượng trong não bộ lại không vì thế mà ngừng lại ——
Ở trong mơ hắn nghe thấy Kỳ Trạch nói một tràng dài, yết hầu như bị ai bóp chặt đến không thở nổi. Hắn muốn chứng minh tất cả chỉ là ảo giác nên ném hết trường bào xuống, đổi thành quần áo và kiểu tóc ngắn thường ngày, ôm lấy Kỳ Trạch nói: “Tôi là Hạ Viễn Quân, không phải bệ hạ nào hết.”
Sau đó sắc mặt Kỳ Trạch nhanh chóng thay đổi, cậu vừa hoảng loạn vừa phẫn nộ đẩy mạnh hắn ra, thoát khỏi lồng ngực hắn rồi chạy trốn đến một nơi thật xa hắn không tài nào với tới.
Hạ Viễn Quân bừng tỉnh khỏi mộng, nhưng cơn đau đớn vẫn cứ âm ỉ trong ngực mãi không tan. Giấc mộng kia quá chân thật và chua chát đến mức hắn khó lòng thừa nhận nổi.
Hạ Viễn Quân chần chừ đứng giữa cầu thang, nhất thời không dám tiến lên trên thêm bước nào nữa.