"A, ngươi đúng là may mắn!" Hồng Quân cười cười nói, tưởng tượng một cái tinh cầu hoàn toàn không có người tu chân, có thể gặp được một người tu chân từ bên ngoài đến, xác suất thật sự rất thấp.
"Đúng a, một người thuộc gia đình bần khốn như ta có thể gặp được một người tu chân, đích thật là may mắn tới cực điểm." Chu Lam cười nói, chính là trong tiếng cười lại tràn ngập chua xót, "vì có thể tu luyện, ta đem thân thể chính mình bán cho người tu chân nọ, năm ấy, ta chỉ mới hai mươi tuổi."
"Cái gì?" Hồng Quân ngàn vạn lần không có nghĩ đến, một nữ hài tử vì tu luyện có thể đưa ra lựa chọn như vậy.
"Có phải nghĩ rằng ta rất tùy tiện không? Rõ ràng có thể lợi dụng lực lượng khoa kỹ để trường sinh, là một người tu chân lại đi bán thân thể chính mình." Việc này đã trải qua không biết bao nhiêu năm, Chu Lam nhớ lại, phảng phất như là sự tình mới vừa phát sinh hôm qua.
Hồng Quân trầm mặc không nói, xem biểu tình của Chu Lam cũng có thể biết được, lúc trước lựa chọn kia tuyệt đối là có nguyên nhân.
Chu Lam tiếp tục, quả thật như lời Hồng Quân đoán, "Có lẽ ngươi cũng nghĩ tới, ta hai mươi tuổi, lựa chọn như vậy, kỳ thật là bất đắc dĩ." Chu Lam thanh âm có chút thê lương, "Tuy khoa kỹ có thể làm cho chúng ta sinh mệnh vô hạn, lực lượng cường đại, nhưng điều này chỉ đúng với những người ở tầng lớp giàu có, không tiền, không quyền, sẽ không có cái ai chú ý tới ngươi. Cái gọi là khoa kỹ năng lực này, căn bản không đơn giản mà cấp cho ngươi, bạn trai của ta chính là một ví dụ điển hình."
Hồng Quân trong lòng vừa động, nghe lời Chu Lam nói, trong lòng vô tình nhớ tới Lâm Lâm, tuy hắn không chính mắt nhìn thấy Lâp Lâp tuẫn tình, nhưng cùng vô danh vật chất có mối quan hệ nào đó làm hắn cảm nhận được Lâm Lâp đã tự vẫn. Bởi vì chính mình nhất thời tự đại, hoàn toàn hại chết hai người thân tối quan trọng, chuyện này cũng làm Hồng Quân phiền não một trận, nhưng cuối cùng, Hồng Quân trở nên có chút phấn chấn, giảm bớt chiến tranh, giảm bớt sát phạt, cải biến hết thảy mọi chuyện, làm những người đã chết một lần này còn có cơ hội được sống.
Chu Lam thở dài nói tiếp, "bạn trai ta cũng giống như ta, đều là xuất thân từ người nghèo, hắn so với ta lớn hơn hai tuổi, chúng ta cảm tình tốt lắm. Khi đó mỗi ngày sống cùng nhau ta rất vui, mặc dù rất nghèo, nhưng ta nghĩ chính mình thật hạnh phúc, không cần tưởng cái này tưởng cái kia, mỗi ngày chỉ cần vui vẻ là tốt rồi, hết thảy đều tốt đẹp như vậy. Nhưng mà, sau đó ma bệnh xuất hiện trên người hắn. Theo lời thầy thuốc, hắn hai mươi hai tuổi không thể tiếp tục sinh tồn, trừ phi chúng ta có thể xuất ra một số tiền lớn lợi dụng lực lượng khoa kỹ thay đổi tế bào trong cơ thể hắn." Nói đến đây Chu Lam cười khổ một chút, "Vừa rồi ta cũng nói, chúng ta đều là người nghèo, khoa kỹ lực lượng này không phải là dành cho chúng ta, cho nên ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chậm rãi tiều tụy, từ từ đi tới tử vong."
Có lẽ chuyện này đã xảy ra lâu lắm rồi, nói lên chuyện này, trên mặt Chu Lam ngoại trừ một tia bất lực ra, thực không có một chút bi thương nào. "Sau đó, người tu chân kia xuất hiện. Lực lượng người tu chân chúng ta căn bản không thể tưởng tượng được, thậm chí khoa kỹ lực lượng cũng không thể sánh bằng, người tu chân kia bị quản lý giả của tinh cầu đắc tội, với trình độ của khoa kỹ lúc ấy, người tu chân kia có thể thoải mái hủy diệt Thiên Lam Tinh. Lúc ấy không biết vì cái gì, người tu chân kia thấy ta tướng mạo bình thường, vậy mà muốn ta hiến xuất thân thể, hắn còn truyền thụ cho ta công pháp tu chân, hơn nữa còn đáp ứng cứu chữa khỏi cho bạn trai ta."
Hồng Quân nhíu mày, trong ma đạo, thật ra đã nghe nói qua phương pháp thái âm bổ dương, nghe đến đó, lại xem kĩ Chu Lam, mới phát hiện thân thể Chu Lam chính là chí âm, như vậy nếu người tu luyện công pháp chí dương, thì không thể nghi ngờ đây chính là đối tượng thái bổ cao nhất. Mà cỗ khí chất này, cơ hồ nam nhân sở hữu đều không thể miễn dịch.
Càm thụ được ánh mắt của Hồng Quân, Chu Lam cười nói: "Ngươi cũng đã nhìn ra a, người tu chân kia truyền cho ta công pháp, cùng hắn song tu, hai người tu vi tăng lên phi thường nhanh chóng, mới không đến hai trăm năm thời gian ta đã phi thăng tới ma giới, từ đó ta cũng mới biết được hắn tu luyện Ma đạo công pháp. Mà bạn trai của ta, trải qua tẩy kinh phạt tủy, một người bình thường nghèo khổ mà sống tới hai trăm ba mươi tuổi mới chết đi, coi như là sáng tạo một cái ky tích a."
"Từ tu chân bắt đầu, ta liền thay đổi, bắt đầu trở nên tàn nhẫn, coi sinh mệnh như cỏ rác. Cho tới bây giờ, mỗi khi nhớ tới cuộc sống trước kia, ta đột nhiên phát hiện, nếu có thể cùng người yêu sống đến già, sau đó chết đi, có lẽ là rất tốt a." Trong mắt Chu Lam tràn ngập nỗi khao khát.
"Phải không?" Hồng Quân bị những lời này làm xúc động, sư huynh cùng Lâm tiên tử một cái nguyện vọng đơn giản, cũng không thực hiện được, có lẽ đối với bọn họ mà nói, sống một cuộc sống như vậy chính là một loại xa xỉ.
"Ta nghĩ thấy, ta dần dần tin tưởng ngươi!" Hồng Quân nói, lời này khiến Chu Lam hoảng sợ, mắt trừng lớn hỏi: "Cái gì? Ngươi nói rằng ngươi tin tưởng ta?"
"Ân! Muốn một đoạn cuộc sống của phàm nhân, đối với chúng ta mà nói, có thể đích thực là xa xỉ." Hồng Quân nói.
Trên mặt Chu Lam thần sắc còn lộ vẻ kinh ngạc, "Đúng vậy a, ta suýt nữa vì nguyện vọng này mà hoàn toàn muốn tìm tới cái chết."
Hồng Quân đứng lên, thu bình rượu lại, trong mắt hiện lên một đạo quang mang màu xám, nói với Chu Lam cũng như là tự nói với mình, "Hy vọng có một ngày, tất cả mọi người ở không gian này đều có cuộc sống như vậy." Hồng Quân nói xong, xoay người đi ra ngoài.
"Để tất cả mọi người đều có cuộc sống như vậy?" Chu Lam kỳ quái nhìn bóng dáng của Hồng Quân, mặc kệ trong mắt ai, những lời này của Hồng Quân giống như là tia sáng lóe lên trong đêm tối. "Người này rốt cuộc là người như thế nào?" Chu Lam trong lòng đột nhiên có một cái ý nghĩ như vậy.
……………….
Tôn Ngộ Không mấy ngày nay đích thực rất khoái trá, phi thường khoái trá. Từ lúc theo Hầu Phí đến giờ hắn mới có được cái cảm giác dạy bảo người khác, dưới tay hắn là chín trăm người do hắn trực tiếp huấn luyện. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Hồng Quân cửu thành, thêm một ít tòa thành nhỏ mới xây dựng, hơn nữa xung quanh còn có vô số thôn trang của đệ nhị thần giới chạy tới đầu quân cho Hồng Quân thành, toàn bộ người ước chừng lên đến hơn mười triệu, trong đám người nhiều như vậy lựa chọn xuất ra chín trăm người, có thể nói bất luận người nào cũng là thiên tư ngút trời.
Những người này tự cho rằng mình là nhân vật thiên tài dưới sự huấn luyện của Tôn Ngộ Không đã chịu không ít đau khổ. Mặc kệ là huấn luyện khắc khổ cỡ nào, nghiêm chỉnh cỡ nào, tiến bộ có thể nói là một ngày ngàn dặm, thế nhưng trong mắt Tôn Ngộ Không rốt cuộc cũng tìm ra lý do mà trách mắng. Đầu tiên còn có người không phục, Tôn Ngộ Không chẳng qua chỉ là một hạ phẩm thần nhân, bọn họ người kém cỏi nhất cũng là trung phẩm thần nhân đính phong, bị Tôn Ngộ Không tác uy tác phúc trên đầu rất là không phục, nhưng cái loại không phục này sau khi một đám thần nhân liên thủ bị Tôn Ngộ Không đánh cho mặt lúc xanh lúc đen thì đã biến mất. Tóm lại mấy chục năm này, Tôn Ngộ Không xem như chính thức hoàn thành nhiệm vụ sư phó của mình.
Phá Thiên kiếm quyết của Nghịch Ương cũng rất nhanh được truyền bá rộng rãi khắp đệ nhị thần giới, không có yếu cầu gì, chỉ cần là thần nhân của đệ nhị thần giới, toàn bộ đều có tư cách học Phá Thiên kiếm pháp. Trong lúc nhất thời, cả Hồng Quân cửu thành dấy lên một phong trào luyện công.
Kế hoạch huấn luyện quân đội của La Băng cũng có bước tiến dài, vốn trong quân có một ít tướng quân cũng là không phục, như sau khi hành động thực tế, vô luận là thực lực La Băng hay là trí tuệ điều binh, đều làm những người này phục sát đất. Tuy đệ nhị thần giới tồn tại đã hai trăm hai mươi triệu năm, nhưng người đứng đầu lãnh đạo đại quy mô người tu chân đại chiến lại rất ít, đại bộ phận đều dừng lại ở lối suy nghĩ "anh hùng chủ nghĩa", đối với việc quản lý quân đội, thống nhất huấn luyện, loại kinh nghiệm này đã ít lại càng ít.
Tất cả mọi người đều bận rộn cho trận đánh lớn, Hồng Quân lại đang cấp tốc nâng cao thực lực, tiếp tục bế quan. Tôn Ngộ Không huấn luyện số người này đều là do Hồng Quân quy định. Mấy năm nay chiến tranh, vô luận là Phong Vũ Lôi đoàn, hay là di động trận pháp của Chu gia, đều gây cho Hồng Quân rất nhiều cảm khái, nếu chính mình cũng có thể tìm được một cái di động trận pháp thích hợp, lại thêm do một số lượng thần nhân nhất định tạo thành kinh thiên nhất côn, trận pháp kia tuyệt đối sẽ là ác mộng của cả thần giới. Nếu có mười, thậm chí càng nhiều trận pháp như vậy, căn bản là một hàng rào phòng vệ vững chắc cho tất cả thần nhân của đệ nhị thần giới.
Chu Lam như trước mội ngày không có việc gì đều ở trong thành chủ phủ, tuy không ai kiểm soát nhưng nàng cũng rất tự giác, cho tới bây giờ chưa ra khỏi thành chủ phủ lấy một lần, tựa hồ thực sự hưởng thụ cuộc sống hiện tại ở trong thành.
Hôm nay Chu Lam đang ngồi thảnh thơi trong viện, đột nhiên nhíu mày, vẻ mặt lập tức khôi phục nguyên trạng, chậm rãi đi vào phòng, thần thức chìm vào trong một viên truyền tấn khí, điều tra tin tức vừa mới thu được.
"Hỏa Lôi thành thành chủ Chu Hỏa bị ba người của đệ nhị thần giới giết chết, ba người này có đặc điểm: mắt vàng, răng nanh dài, hơn nữa có thể biến thân, sau đó lại xuất hiện bốn người đồng dạng như vậy, bị vây khốn trong Vạn hỏa ấn quyết, nhưng dưới tình huống nhóm của hắn hy sinh một người đã phá tan trận pháp Vạn hỏa ấn quyết, đem ba mươi sáu người toàn bộ giết chết. Lệnh: Hồng Quân thành có tin tức gì, lập tức hồi báo."
"Cái gì? Chu Hỏa chết? Vạn hỏa ấn quyết bị bốn người phá?" Chu Lam một trận kinh ngạc, cái chết của Chu Hỏa thực không khiến cho nàng chú ý, dưới tình huống bốn người hy sinh một đã phá tan Vạn hỏa ấn quyết mới làm cho nàng giật mình, không thể tưởng được lại có người có thể phá vỡ Vạn hỏa ấn quyết.
"Mắt màu vàng, răng nanh dài?" Chu Lam bổng nhiên nhớ lại hình dáng Huống Thiên Minh trong cái ngày đầu tiên thẩm vấn nàng.
………………
Huyền Tinh thiết quáng, tại chổ Huyền Hổ thú nhất tộc tụ tập, tộc trưởng Ma Đa giờ phút này lại cung kính đứng trước người một Huyền Hổ thú khác, mà Huyền Hổ thú kia lại đang ngồi ở bị trí vốn thuộc về tộc trưởng.
"Ma Đa, ngươi làm tốt lắm, lập công lớn cho Huyền Hổ thú nhất tộc chúng ta, ngươi muốn được thưởng cái gì?" Huyền Hổ thú kia hiền lành nhìn Ma Đa, cười nói.
Ma Đa vội vàng khom người nói, "Ma Đa không dám yêu cầu cao xa, chỉ mong Huyền Hổ thú nhất tộc chúng ta trường thịnh không suy."
Huyền Hổ thú kia gật gật đầu, "Điểm ấy ngươi cứ yên tâm, chủ nhân một khi đã xuất hiện, Huyền Hổ thú nhất tộc chúng ta các ngày trường thịnh cũng không xa."