Mục lục
Hậu Tinh Thần Biến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trong giọng nói kiên định của Vũ Văn Thác, có thể thấy được hắn đối Tần Vũ cực kỳ tín nhiệm, tựa hồ như sớm đã nhìn rõ được kết quả của trận chiến này. Dương Thiên Hành chứng kiến Tần Vũ thành thạo vận hành nguyên tố pháp tắc, trong lòng không khỏi cả kinh, nói:

"Hắn vậy mà lợi hại như thế, làm sao có thể... Vẫn còn là tu huyền giả cấp độ hạ đẳng?"

Vũ Văn Thác nhếch miệng, nói:

"Ngươi nhìn không ra sao, hắn chính là không thuộc bất cứ tông phái nào, cùng ta giống nhau thuộc loại không thầy tự tìm hiểu."

Dương Thiên Hành khẽ gật gật đầu, trầm giọng nói:

"Hắn đối với việc khống chế pháp tắc nguyên tố rất lợi hại, hơn nữa bốn loại pháp tắc nguyên tố đều rất cân bằng, ta nghĩ nếu như có thể học được một ít pháp quyết, nhất định sẽ là một gã tu huyền giả thực lực cực kỳ hùng mạnh."

Dương Thiên Hành vốn đã tự cho mình là siêu phàm, rất ít khi khen tụng người khác, nhưng mà giờ phút này những lời tán thưởng Tần Vũ cũng là phát ra tận đáy lòng.

Vũ Văn Thác thở dài, nói:

"Ngươi khen hắn cũng vô dụng, hiện tại ba vạn đại quân đang như hổ rình mồi ẩn núp ở ngoài ngàn thước, nếu như không xông ra được, chúng ta đều phải chết ở chỗ này." Dương Thiên Hành ánh mắt trợn trừng, cả kinh nói:

"Không xong, sau nửa canh giờ thế công thứ hai của Chiến Thần giới sẽ hoàn toàn triển khai, đến lúc đó sẽ có hai tên Chiến Tôn trở lên cùng với đại quân quy mô vượt quá năm vạn xuất phát tới đây."

Vũ Văn Thác há hốc miệng mang theo đầy vẻ kinh sợ:

"Vậy... Vậy ngươi vì cái gì còn muốn tới nơi này, ngươi lại vì sao không nói cho chúng ta biết?" Dương Thiên Hành thầm thở dài, trầm giọng nói:

"Ta nói rồi, nếu ai không có đảm lượng cũng đừng đi theo ta, ta tới nơi này sớm đã có chuẩn bị, hoặc là chết ở trên chiến trường, hoặc là lấy công huân vinh dự tiến vào Tà Thần giới, không có lựa chọn nào khác, các ngươi một khi bị tuyển mộ, cũng hẳn đã có chuẩn bị cảnh ngộ này!"

Vũ Văn Thác vẻ mặt sầu khổ nhìn hắn, càng nghĩ càng tức giận:

"Ngươi cũng thật độc ác, phải chết cũng muốn kéo theo nhiều tấm đệm như vậy, đây quả đúng là pháo hôi (vật hi sinh) chân chính a."

Dương Thiên Hành bất đắc dĩ lắc lắc đầu:

"Trừ phi nội trong vòng nửa canh giờ thoát ra khỏi trùng vây, nếu không... cũng không có biện pháp nào khác."

Nhưng bất luận là Tần Vũ có thể chiến thắng Chiến Tôn hay không, thì rốt lại nửa canh giờ này muốn vượt ra khỏi vòng vây được hình thành của ba vạn người cũng là cực kỳ khó khăn. Mà hiện tại, Vũ Văn Thác ngoại trừ cái miệng tán phét cực kỳ sinh động ra, có thể nói không còn chút lực công kích nào, Dương Thiên Hành hiện giờ muốn khôi phục hỗn nguyên trống rỗng của hắn cũng cần phải điều trị ba canh giờ, lúc này có thể chiến đấu cũng chỉ có mỗi một mình Tần Vũ.

Mấy ngàn thước trên bầu trời của Xích Nhật tinh, đã vượt ra ngoài trọng lực hấp dẫn của nó, Tần Vũ ngay tại bên ngoài khỏa tinh cầu này cùng Chiến Tôn của Chiến Thần giới đang chiến đấu kịch liệt.

Tần Vũ vốn định dùng sơn, trạch pháp tắc nguyên tố kiềm chế, sau đó dùng pháp tắc thủy hỏa công kích để hạn chế Chiến Tôn, nhưng lực bạo phát của Chiến Tôn thật cường đại hoàn toàn ra ngoài dự liệu của mình, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã hủy diệt pháp tắc của ông.

Giờ phút này, ánh mắt Chiến Tôn kia tràn ngập chiến ý cuồng nhiệt đang chằm chằm nhìn Tần Vũ, điềm nhiên nói:

"Ta không biết trong thân thể của ngươi đến tột cùng cất dấu cái lực lượng gì, nhưng bằng vào pháp tắc nguyên tố của ngươi tuyệt đối không thể chiến thắng được ta!"

Giọng nói hắn rất kiên định, hiển nhiên có niềm tin tuyệt đối. Tần Vũ đồng tử co lại, nghi hoặc nói:

"Ngươi dựa vào cái gì nói như vậy?"

Chiến Tôn dùng cái giọng mang theo vài phần khinh miệt nói:

"Ta thấy được, ngươi tuy rằng có được diễn biến lực lượng Hỗn độn cực kỳ cường đại, cũng hiểu được việc khống chế pháp tắc nguyên tố, nhưng ngươi lại có rất nhiều chỗ thiếu sót, có thể nói ngươi căn bản chưa hiểu rõ Hỗn độn, chưa thông suốt pháp tắc, chẳng qua với cảnh giới của ngươi có thể đạt tới loại thực lực này, cũng coi như là một cái kỳ tích."

Tần Vũ nhíu chặt mày, trầm ngâm suy nghĩ... Ở dưới đáy biển Tử Cực tinh ông dùng thời gian một trăm năm để tìm hiểu vật chất Hỗn độn, lúc này mới lĩnh ngộ từ trong Hỗn độn diễn hóa ra lực lượng bốn đại nguyên tố pháp tắc, mà không lâu trước đây, một lần được Vũ Văn Thác chỉ bảo làm cho ông đối với hiểu biết về khống chế pháp tắc nguyên tố có tăng tiến thêm một bước, từ đó còn đạt tới một cái cảnh giới mới.

Giờ phút này, đối mặt với thực lực cường đại của Chiến Tôn của Chiến Thần giới, một câu nói của hắn vừa làm cho Tần Vũ nghi hoặc bội phần, vừa lại rất tin tưởng không nghi ngờ. Không sai, vật chất màu xám dày đặc này, với lĩnh ngộ của ông hiện tại nhiều nhất chẳng qua là hiểu sơ bên ngoài mà thôi, mà thứ tuyệt đối ẩn chứa ở trong đó không chỉ là pháp tắc nguyên tố, còn có hơn một thứ huyền ảo khác, một loại pháp tắc Hỗn độn còn chưa biết là gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Mặc dù ta không biết ngươi có khả năng biết được bao nhiêu phần, ta đây sẽ giết ngươi, để sáng tạo một cái kỳ tích mới!" Tần Vũ lạnh như băng nói xong, hai tay ngấm ngầm phất động, Tử Vân kỳ đã nhẹ nhàng vận hành lên.

Chiến Tôn cười lạnh một tiếng:

"Đích xác, ta có thể lĩnh ngộ không nhiều hơn so ngươi. Có điều nếu ngươi thật sự có thể giết ta, vậy không phải là kỳ tích, mà là một giai thoại của thiên đại!"

Tử Vân kỳ vừa thi triển, vật chất Hỗn độn đen như mực dày đặc ẩn chứa lực lượng áp chế cực mạnh đã phô thiên cái địa cuồn cuộn cuốn tới, mà trên Tử Vân kỳ Càn Khôn đại trận được Tần Vũ khắc ấn cũng sinh ra hiệu quả, cùng khốn trận trùng điệp kết hợp đem Chiến Tôn phong tỏa trong một khoảng không gian phạm vi không tới mười trượng, phong tỏa của khốn trận thêm vào mật độ áp chế dày đặc của vật chất Hỗn độn, hình thành một cái không gian hạn chế siêu mạnh vượt mức bình thường.

Hết thảy đây, hiển nhiên là Tần Vũ sớm đã định liệu trước, điều cần yếu nhất ắt phải hạn chế Chiến Tôn với mức cao nhất, để phát huy lực lượng pháp tắc nguyên tố của mình.

Hai tay nâng lên, tả hữu hai lòng bàn tay phân biệt nắm một khối vật chất Hỗn độn, chỉ trong một cái chớp mắt đều đã được Tần Vũ diễn hóa thành hai đạo pháp tắc nguyên tố thủy, hỏa phóng vọt lên cao, phân biệt biến ảo thành hình thanh lưu và hỏa long, hai loại pháp tắc tựa như quấn lấy nhau cùng một chỗ, nhưng không có dấu hiệu khắc chế gì nhau cùng hướng phía Chiến Tôn vọt tới.

Chiến Tôn đang ở giữa không gian hạn chế, hoàn toàn bị Càn Khôn đại trận và Tử Vân kỳ áp chế, tuy rằng như cũ có được phách thể, nhưng sức phòng ngự đã dần dần không chịu nổi dưới lực ép đó, trong ánh mắt sắc bén kia nhất thời lóe lên một tia thần sắc kỳ dị, ngay lập tức một làn khói mờ nhạt theo mặt ngoài làn da phóng xuất ra.

Tần Vũ trong lòng cả kinh, tuy rằng không biết làn khói mờ kia là cái gì, nhưng giờ phút này tự nhiên cảm giác được rõ ràng lực lượng của Chiến Tôn đang bạo phát kịch liệt, giống như hỗn nguyên trong cơ thể hắn sắp sửa bùng nổ vậy.

Đúng lúc này, Tử Vân kỳ rung động kịch liệt, mặt ngoài lá cờ tử sắc không tự chủ được phồng lên, phát ra tiếng vang phần phật. Tần Vũ chợt biến sắc, Càn Khôn đại trận cũng theo đó không ổn định được nữa, cùng lúc đó, ở giữa đại trận Chiến Tôn phát ra một tiếng rít gào như dã thú cuồng mãnh dị thường, hư không chấn động, chiến ý mãnh liệt ẩn chứa lực bạo phát không thể hình dung chỉ trong khoảnh khắc hoàn toàn bùng nổ, từng đạo từng đạo sóng khí hình tròn lấy Chiến Tôn làm trung tâm hướng ra bốn phía gây chấn động mãnh liệt.

Vũ Văn Thác hết sức khiếp sợ vội vàng né tránh công kích của dòng khí, một bên Dương Thiên Hành cắn chặt hàm răng, trong ánh mắt toát ra vẻ rung động tột cùng, sợ hãi than:

"Quả nhiên không hổ là mười hai đại Chiến Tôn, vậy mà đã đạt tới đẳng cấp này."

Vũ Văn Thác thở hổn hển, trong lòng Dương Thiên Hành sớm đã biết rõ, trong mắt toát ra vẻ lo lắng, nói:

"Bất quá, cái tên kia không rõ ràng lắm, nếu có thể chống đỡ qua đoạn thời gian này, còn có cơ hội xoay chuyển tình thế."

Trong chiến trường, Tần Vũ kinh dị nhìn Chiến Tôn xa xa, trong lòng lại hết sức rung động, thật không ngờ hắn vậy mà có thể trong nháy mắt đem lực bạo phát công kích thành một trạng thái kinh khủng thế này, loại lực lượng bùng nổ này, đã hoàn toàn vượt qua thực lực của cao thủ cảnh giới Hoàn Hư.

Ở trong khoảnh khắc bùng nổ kia, Tần Vũ mơ hồ cảm giác được hỗn nguyên của hắn đang vận chuyển điên cuồng, trong huyết mạch vật chất Hỗn độn kia giống như chỉ trong nháy mắt đã biến chất, hình thành một lực lượng cực kỳ khủng bố.

Chiến Tôn điên cuồng gào thét, tốc độ của hắn cũng tăng cao tới mức không thể tưởng tượng, trong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Vũ, quyền đầu tung ra dẫn theo tám đạo tàn ảnh, Tần Vũ hoàn toàn không có đường tránh né, giữa điện quang hỏa thạch lại lần nữa tung Tử Vân kỳ lên, nhưng Hỗn độn khí chưa kịp ngưng tụ lại, quyền kình của Chiến Tôn đã nổ bùng, tựa hồ trong nháy mắt mỗi một tấc kinh mạch xương cốt của Tần Vũ như đã chấn nát, toàn thân đau đớn đến cực độ.

Tần Vũ thật không ngờ Chiến Tôn vậy mà thâm tàng bất lộ, chỉ trong một cái chớp mắt, thực lực đã tăng lên tới một mức kinh khủng như thế, còn chưa kịp suy nghĩ vì sao, cả người đã bị kích bay ra ngoài.

Chiến Tôn đuổi sát theo sau, tựa hồ có ý định trong thời gian ngắn một kích giết chết Tần Vũ, hai quyền đầu thật lớn tung ra mang theo một vầng quang vân Hỗn độn, phát ra tiếng vang xé gió chói tai, lực lượng cường đại ấy thậm chí so với Chiến long quyền sáo còn đáng sợ hơn.

Tần Vũ cố chịu đựng cơn đau buốt như xé nát tim gan, trong thời gian nhanh nhất diễn hóa Hỗn độn, phóng xuất ra pháp tắc hỏa nguyên tố, từng đoàn từng đoàn liệt hỏa vọt lên cao, tuy rằng không có năng lực khống chế bằng Dương Thiên Hành, nhưng một phần rất nhỏ ở trong đó lại hạn chế lực lượng bạo phát của Chiến Tôn.

Chiến Tôn mỗi một quyền tung ra, lực lượng liền tăng thêm một tầng, ngay lúc tung ra quyền thứ tư, lực lượng tựa hồ đã đạt tới mức cực hạn, pháp tắc nguyên tố của Tần Vũ bị kích vỡ tan, lực lượng bùng nổ kia thậm chí so với vầng thái dương còn muốn rực rỡ chói mắt hơn.

Tần Vũ trong lòng vô cùng kinh hãi, nếu như hắn tiếp tục tung ra quyền thứ năm, chỉ sợ ngay cả Lục đạo Luân Hồi trong đan điền cũng có thể bị kích cho tan nát. Thế nhưng ngay lúc này, lực lượng của Chiến Tôn lại giống như quả khí cầu bị xì hơi chỉ trong nháy mắt bỗng nhiên hạ xuống, quyền thứ năm cứ như vậy mềm nhũn áp lên người Tần Vũ.

Thế công của Chiến Tôn lộ ra sơ hở, Tần Vũ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đó, vung tay phóng xuất ra một đạo pháp tắc trạch nguyên tố, hấp lực cực lớn tức thì hút Chiến Tôn bay ngược lại tới hơn trăm mét.

Cách đó không xa, Chiến Tôn sắc mặt tựa hồ đau đớn mà vặn mình dữ dội, thân hình cao lớn vạm vỡ của hắn đang không ngừng run rẩy, trong đôi mắt đỏ đầy tia máu, một ngụm máu tươi từ hắn trong miệng phun tràn ra.

Chiến Tôn hít sâu một hơi, ôm chặt lồng ngực, thầm nghĩ: "Không nghĩ tới... Không nghĩ tới chỉ có Chiến thần quyết lần thứ tư mới có thể phá vỡ được không gian hạn chế này, xem ra gượng ép cường phá lực lượng phản chấn thật sự quá lớn, điều đáng tiếc duy nhất chính là không thể giết chết tên kia. Nơi đây không thể ở lâu, ta phải đem tình hình nơi này báo cho Chiến Thần giới biết."

Nhìn qua, Chiến Tôn mặc dù có thể phá vỡ không gian hạn chế của Tần Vũ, nhưng cũng làm cho lực lượng của mình nhất thời vượt qua mức cực hạn của trạng thái, mà cũng bởi vì chịu đựng lực phản chấn đến mức độ cực hạn mà bị trọng thương, hắn khó nhọc ngẩng đầu lên, lớn tiếng hỏi:

"Ngươi đến tột cùng là ai?"

Trước đó, Chiến Thần giới sớm đã đem tư liệu của Tà Thần giới phân tích rõ ràng, trận chiến lần này ngoại trừ cao thủ Tượng Long Liệt cảnh giới Thiên mang Đại Thành kỳ ra, ắt hẳn không còn có cao thủ nào có thể địch nổi Chiến Tôn, nhưng mà tên Tần Vũ này bỗng nhiên lại hiện ra mặc dù trình độ khống chế pháp tắc nguyên tố cũng không có gì xuất sắc, nhưng lại có lực lượng thần bí mà cường đại, hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của hắn.

Tần Vũ thu ánh mắt lại, cố nén đau nhức, cao giọng nói:

"Ta đã nói rồi, tên của ta gọi là Tần Vũ!"

"Tà Thần giới Tần Vũ, ta ghi nhớ tên ngươi, một ngày nào đó Chiến Thần giới ta sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!" Nói xong, Chiến Tôn đã bay về phía sâu trong vũ trụ, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Còn Tần Vũ tuy rằng biết hắn đã bị thương, nhưng vẫn cố kỵ lực bạo phát cường đại quá mức kinh khủng kia, vả lại chính mình cũng bị thương không nhẹ, cho nên cũng không truy đuổi theo hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK