Tần Hải và Sâm Tử đều trợn trừng mắt nhìn về đài sen trước mắt, chỉ thấy đài sen như thủy tinh trong suốt dần dần nứt ra, một điểm đen tại trung tâm đài sen càng lúc càng lớn, trong nháy mắt liền hình thành một bộ dáng trẻ sơ sinh!
Mà hoa sen do thiên liên đó nứt tách sản sinh ra cũng dần dần khô héo, phảng phất như bị hút cạn kiệt chất dinh dưỡng, từ từ tàn lụi đi!
Tần Hải trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng, đắc ý nhìn thoáng qua Sâm Tử, nói:
"Thế nào? Chính là nhi tử của ta a, ngươi xem nó giống ta không này! Ha ha!"
Sâm Tử liếc mắt nhìn Tần Hải, thấp giọng mắng một câu, ánh mắt đạt trên đài hoa, lẩm bẩm nói:
"Kì quái thật, như thế nào không có Thiên triệu a?"
Thiên triệu đó chính là khi trẻ con xuất sinh trong nháy mắt phía trên đài hoa phải xuất hiện quang mang, mỗi một đứa trẻ mới sinh đều có quang mang màu trắng tinh khiết, mà phía trên đài hoa của nhi tử Tần Hải lại trong suốt, chẳng có quang mang gì xuất hiện!
Tần Hải cũng chú ý tới tình huống dị thường này, sửng sốt một chút, lại cẩn thận nhìn thoáng qua sau lưng đứa trẻ, đột nhiên giật mình! Khoé miệng run run nhìn đứa trẻ trong tay, thiếu chút nữa là buông tay!
Nhi tử của mình không có... cánh!
Sắc mặt Tần Hải cực kì khó coi, vốn hưng phấn lúc trước nay đã buồn bã hẳn. Không có Thiên triệu, cũng có nghĩa là ngay cả Luyện Thần kì cũng đều không thể đạt tới, sợ rằng cả đời chỉ có thể sống ở chỗ này! Không có cánh, cũng là từ đài hoa xuất sinh, rốt cuộc đây là người Thiên tộc hay là người Tu La? Có lẽ cả hai đều không phải!
Sâm Tử tựa hồ thấy nét mặt uể oải của Tần Hải, như trước thô thiển nói:
"Thật sự là kì quái, cho tới bây giờ cũng chưa gặp qua loại... hiện tượng cổ quái như vậy, chẳng lẽ đứa nhỏ này đã bị Thiên Thần ruồng bỏ?"
Sắc mặt Tần Hải dần dần khó coi, hung hăng liếc mắt nhìn Sâm Tử sau đó liền ôm lấy nam hài kia rất nhanh rời đi!
Tần Vũ mở to mắt, nhận thức được bốn phía trên vách tường đều hiện nhiều điểm quang mang, một cái cửa gỗ mục nát che trước cửa, cơ hồ chỉ dùng để nối giữa hai tảng đá, chiếc giường đá này cũng là vật dụng duy nhất trong phòng, không khỏi thở dài một tiếng!
Nhắm mắt cảm nhận bên trong, Tinh Thần biến trong đan điền đã biến mất vô tung vô tích.
Đây là Thiên giới? Tần Vũ cố gắng ngước lên, trước mắt hiện ra một đôi tay trẻ con nhỏ bé, không nói được chỉ cười khổ, trẻ con Thiên giới cũng là mang bộ dáng như vậy!
Trong nguyên thần trong suốt có một cái hắc điểm đang phiêu phù, đó là trí nhớ của gia gia và mọi người, Tần Vũ cảm nhận được nguyên thần bản thân cường đại và thuần tịnh, trong lòng có chút an ủi, nhìn bộ dáng nguyên thần chắc là Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên thần! Cuối cùng cũng có chút thu hoạch!
Một đạo thân ảnh mở cửa phòng đứng trước mặt Tần Vũ, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn, da ngăm ngăm đen không nhìn ra tuổi tác, phía sau có hai cánh khiến Tần Vũ chấn động, người này như thế nào lại có cánh?
Đôi mắt hắn nhỏ bé, tò mò nhìn trên mặt nam tử già nua kia nở ra nụ cười hiền lành, đôi cánh màu trắng trên lưng thật ra cũng rất đẹp!
Nam tử già nua kia lẳng lặng nhìn Tần Vũ nằm trên giường, cứ như vậy sau hồi lâu mới thở dài một hơi rồi xoay người rời đi!
Hắn, sẽ không phải là cha mình chứ? Tần Vũ sửng sốt, trong lòng liền có cảm giác không ổn, trong lòng hắn chỉ có người Cha ở Tần gia mới chính thức là cha hắn, những người khác đều không phải, cũng không xứng!
Nghĩ đến nam tử đó kiếp này sẽ là Cha mình trong lòng Tần Vũ có chút phức tạp, suy nghĩ hồi lâu cuối cùng mới miễn cưỡng quyết định, nếu hắn kiếp này là Cha mình, vậy vô luận là thế nào cũng không thể phủ nhận, phải đối với hắn thật tốt, đợi mình lớn hơn một chút cuối cùng cho hắn một chút vinh hoa phú quí!
Âm thầm thở dài, Tần Vũ nhắm mắt lại, cố gắng dựa theo quỹ tích của Tinh Thần biến vận chuyển tâm pháp lên, nghĩ bọn họ hôm nay khẳng định cũng chuyển thế trọng sinh rồi, nếu không nắm chắc thời gian tu luyện, còn không biết khi nào thì có thể khôi phục thực lực Chưởng khống giả, đến lúc đó phải làm thế nào giúp cho bọn họ khôi phục trí nhớ!
Nguyên vốn phương pháp tu luyện của Tinh Thần biến là phải tu luyện ngoại công đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn, nhưng Tần Vũ trải qua ngàn vạn năm tu luyện và thể ngộ, dần dần tìm tòi ra một phương pháp không cần tu luyện ngoại công đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn vẫn có thể trực tiếp bước nhập Tinh Vân Kì, chỉ là cho tới nay, Tần gia đệ tử ít có tu luyện loại công quyết này, thế nên chỉ là tìm tòi trong tưởng tượng!
Ngoài cửa phòng rất là an tĩnh, trong đan điền một điểm trắng cực nhỏ trong suốt chầm chậm xoay theo quỹ tích cố định, nếu như Tần Vũ không dùng nguyên thần quan sát, khẳng định vô pháp phát giác!
Vận khởi phương pháp tu luyện Tinh Thần quyết, thúc động điểm trắng nho nhỏ đó vận chuyển, linh khí xung quanh trong nháy mắt bị hắn hút vào trong thân thể!
Ồ!…
Tần Vũ trong lòng kinh kêu một tiếng, chỉ cảm thấy linh khí kia đã không còn là Hồng Mông linh khí cũng không phải Hôi Mông linh khí, mà là… Hỗn Độn khí!
Tâm thần đại chấn, tâm tạng Tần Vũ nhảy mạnh lên, Hỗn Độn khí a! Đây là khái niệm gì? Dựa theo những gì Huống Thiên Minh nói, bản thân đã có tư cách về thành tựu Thiên đạo!
Điểm trắng nơi đan điền sau khi kinh qua Tần Vũ dùng nguyên thần thúc động, tốc độ xoay tròn như nhanh hơn, cơ hồ là trong vòng cháy nửa nén hương chuyển động một vòng, tuy vẫn như còn chầm chậm, nhưng là so với tình hình lúc trước cơ hồ bất động thì đã tốt hơn quá nhiều!
Từng đạo từng đạo Hỗn Độn lực vô hình theo điểm trắng trong suốt bên trong đan điền xoay tròn dần dần tại bên trong đan điền hình thành hình dáng một đạo tinh vân, vốn thân thể nhu nhược cũng theo Hỗn Độn khí thu tập tiến vào mà cường hóa rất nhanh, Tần Vũ nhắm mắt giả thành bộ dáng ngủ say, thực tế là cảm nhận cực kỳ thoải mái cái cảm giác Hỗn Độn khí tiến vào trong cơ thể!
Suốt thời gian một ngày một đêm, Tần Vũ từ đầu đến cuối đều đắm chìm trong khoái cảm của tu luyện, mặc dù chuyên tâm tu luyện, nhưng là vẫn như trước rất cảnh giác, mỗi lần có người tiến đến xem ngóng, hắn đều từ nội hô hấp chuyển thành ngoại hô hấp, khiến cho người khác cho rằng hắn đang ngủ!
Ngày của Thiên giới và Nhân giới sai biệt không lớn, dương quang sáng sớm vô cùng ấm áp, Tần Vũ chậm rãi thu công, thân thể cực kì nhỏ yếu lại vang lên một trận "phách phách ba ba"!
Hắn bị dọa nhảy dựng lên, vội vàng thò đầu hướng ra phía ngoài nhìn lại, chỉ thấy ngoài cửa an tĩnh phi thường, cũng không có người nào khác! Chậm rãi phóng xuất thần thức, vừa mới tới năm thước liền không cách nào tiếp tục, hiển nhiên tu vi quá thấp, không cách nào nhìn đến chỗ xa!
Nhưng dù chỉ có năm thước, hắn cũng thấy được một ít cảnh tượng! Nam nhân già nua hôm qua kia và đứng một bên là một nữ nhân sắc mặt ngăm đen ưu sầu ở trước phòng, hai người sắc mặt ưu phiền không biết đang nói những gì!
Điểm trắng trong suốt bên trong đan điền đã lớn mạnh lên, hôm nay đã hình thành hình dáng tinh vân cỡ bằng đầu nắm tay, chiếm giữ tại bên trong đan điền! Tần Vũ trong lòng nổi lên cảm giác muốn cười một tràng to, không thể tưởng được Hỗn Độn khí này lại lợi hại như thế, ngắn ngủn một ngày một đêm thời gian, hắn đúng là tu luyện tới Tinh Vân sơ kỳ!
Mặc dù Tinh Vân này thực tại quá nhỏ, nhưng chỉ là vừa mới tu luyện, Tần Vũ lúc chuyển thế xong cũng chỉ là vừa mới sơ sinh mà thôi! Trên khuôn mặt non nớt của hắn nổi lên biểu tình vui sướng, dựa theo tốc độ này, chỉ cần không đến vạn năm thời gian hẳn là có thể đủ để thành tựu cảnh giới Chưởng khống giả rồi!
Nghĩ đến hôm qua tu luyện, Tần Vũ trong lòng cực kỳ hớn hở, từ sau khi tự mình tiến nhập vào cảnh giới Chưởng khống giả, liền một mực tự hỏi, như thế nào không cần tu luyện đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn có thể tu luyện Tinh Vân quyết! Đã tự hỏi ngàn vạn năm, dần dần có chút thể hội, nhưng là thứ nhất không ai giúp hắn thí nghiệm, thứ hai yêu cầu như thế càng cao, cho nên mới chỉ dừng lại trong lí luận!
Mà hôm nay chuyển sinh, mục đích hàng đầu chính là muốn nỗ lực nhanh chóng đề cao tu vi, sớm ngày tìm được bọn người Tần Tư, cũng là đưa bọn hắn trở về Nhân giới! Cho nên mới thử nghiệm, đối với hắn mà nói, cho dù thất bại cũng không tính là gì, dù sao Nguyên thần Hỗn Độn Tiên thiên tại nơi nào cũng phóng ra! Theo lời Huống Thiên Minh và nhi tử Tần Sương nói, đặc điểm lớn nhất của Nguyên thần Hỗn Độn Tiên thiên chính là có thể dung nhập hết thảy linh khí trong thiên địa, chủ yếu nhất chính là, chỉ có là Nguyên thần Hỗn Độn Tiên thiên, mới có thể đủ cường đại tựa như nắm quyền khống chế thao túng thiên địa, lực lượng cao cấp nhât, Hỗn Độn khí!
Phương pháp lúc trước của Tần Vũ suy nghĩ ra cùng phương pháp lúc bắt đầu tu luyện Tinh Thần biến khác nhau rất xa, Tinh Thần biến yêu cầu là trước tiên tu luyện đến cảnh giới tiên thiên đại viên mãn, cũng chính là ngoại công cực hạn, mới có thể từ ngoài chuyển vào trong mà tu luyện Tinh thần quyết. Mà Tần Vũ trải qua nhiều năm suy nghĩ, sáng lập ra một con đường bất đồng với mọi người, đó chính là tại đan điền lưu lại một hạt giống, loại hạt giống này sẽ là hạt giống của Tinh thần quyết, về phần như thế nào lưu lại, Tần Vũ trong lòng vẫn chưa có phương pháp, nếu không phải lúc hắn xuất sinh, trong đan điền đã có một hạt giống màu trắng trong suốt, lúc này cũng không cách nào tu luyện Tinh thần quyết!
Cũng vừa vặn là bời vì không biết nguyên nhân tại sao xuất hiện hạt giống màu trắng, Tần Vũ mới thực hiện được suy nghĩ của hắn, dựa theo lực lượng của hạt giống vận hành Tinh thần quyết, từ bên ngoài hấp nhập linh khí, hình thành tinh vân đồng thời rèn luyện bản thể!
May mắn nhất chính là những thứ Tần Vũ hấp thụ lại là Hỗn Độn chi khí, đại thiên vũ trụ, vạn pháp tự nhiên, nếu không phải bị Hỗn Độn chi khí xung quanh vây bọc sáng tạo, Tần Vũ lúc này Tinh vân trong đan điền tự nhiên tràn ngập trong suốt vô sắc Hỗn Độn chi khí! Mà thân thể hắn cũng nhờ Hỗn Độn chi khí luyện thể, trong nháy mắt đã đạt tới cảnh giới tiên thiên đại viên mãn!
Cũng chì có Tần Vũ, đổi lại một người khác, sợ rằng cũng vô pháp lúc vừa mới chuyển sinh đã đạt được cảnh giới cao như thế, đương nhiên, chủ yếu vẫn là Nguyên thần Hỗn Độn Tiên thiên đó khơi lên tác dụng quan trọng!
Lúc này tinh vân bên trong đan điền đã hình thành, tuy rằng chuyển động cực kì chậm chạp, tinh vân biến ảo cũng không thật rõ ràng, nhưng Tần Vũ đã vô cùng thỏa mãn, mở to con mắt đen như mực, nhìn nóc nhà đổ nát, lẳng lặng nhớ đến Lập Nhi và Hồng Quân cùng Hồng Mông nhóm thân nhân bằng hữu tại Hồng Mông không gian!
Một trận tiếng bước chân truyền đến, trong đầu hiện ra rõ nét hai khuôn mặt, chính là hắn dùng thần thức nhìn thấy hai người, có lẽ nên nói là phụ mẫu kiếp này!
Lời tác giả:
Rất đau lòng! Thật đó! Ta không biết các huynh đệ nghĩ như thế nào, Hồng Tử vừa mới bắt đầu tập này, thậm chí ngay đến chủ đề vẫn chưa viết tới, có vài huynh đệ tựu bắt đầu chửi ra rồi! Tại sao viết điểu nhân, đó là bởi vì Nhân giới muốn áp đảo Thiên giới, Tần Vũ muốn thành tựu thiên đạo, phải tìm được một người có thể đi chà đạp đối tượng, chẳng lẻ tôi viết Tần Vũ chà đạp nhân loại, Các người nguyện ý không? Chuyển thế tới thế giới điểu nhân, chẳng lẽ nhất định phải là điểu nhân?
Còn có huynh đệ nói về vấn đề Na Tra, nơi này Hồng Tử không làm giải thích, Đây không phải là vấn đề! Đau lòng! Thật sự đau lòng! Ngày mai huynh đệ tốt nhất kết hôn, Hồng Tử hôm nay giúp một ngày, theo lý thuyết buổi tối cũng phải đi làm, nhưng vì các huynh đệ, Hồng Tử đặc biệt về nhà xếp chữ, kết quả đổi lấy một đống lớn không lý giải được! Nếu như Hồng Tử viết mở ra, các người lại chửi cũng không tính là trễ, nhưng vừa mới mở đầu đã bị các người đả kích như thế! Ai! Ngày mai tham gia hôn lễ, Hồng Tử vốn không nghĩ canh ba, Nhưng nghĩ đến những huynh đệ một mực ủng hộ, rất nhiều huynh đệ tốt lên tiếng khích lệ, Hồng Tử đêm nay không định ngủ, Trước sáng mai làm xong ba chương! Như đã nhận lời rồi, Hồng Tử tựu phải làm được, không nói nhảm nữa, có mấy đại ca thuần túy muốn kiếm chuyện, nếu như ngươi không thích xem, tựu điểm kích cái gạch chéo vào góc bên phải, không cần một bên xem một bên chửi, như thế không tôn trọng sự lao động của ngươi khác, rất không có giáo dục! Lần nữa cúi chào tất cả các huynh đệ đã ủng hộ tôi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn