Mục lục
Hậu Tinh Thần Biến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

""Lôi Điện!"" Lưu Quang chau mày, thần thức trong nháy mắt điều tra, nhưng không có phát hiện bất cứ gì giống như vậy.

"Phương Sùng, nếu tới rồi, thì lộ mặt ra đi, trốn trốn núp núp, cũng không phải là tác phong của Ám Yêu Cốc các ngươi."

Lôi Điện lực, hiện tại trong Vô Danh Không Gian này Thần Vương của Đệ Nhị Thần Giới cũng chỉ có Phương Sùng có thể sử dụng đến mức độ này, còn như Lôi Phạt Thiên Tôn nhất hệ, ở Vô Danh Không Gian này thời gian ngắn ngủi, vẫn hoàn toàn chưa có lĩnh ngộ bao nhiêu cái loại lực lượng thuộc về thiên phạt này.

"Hừ, Lưu Quang, ngươi quá xem thường huynh đệ chúng ta rồi thì phải." Thanh âm của Hồng Quân vang lên, đồng thời một đoàn vật chất màu xám tốc độ rất nhanh bay đến trước mặt Lưu Quang, trong chốc lát đã biến thành hình dạng Hồng Quân.

"Ngươi... ngươi chưa chết?" Lưu Quang kinh hoàng nói, mới vừa rồi hắn rõ ràng trông thấy Hồng Quân bị cuốn vào cái khe hở không gian, bây giờ lại có thể yên lành đứng trước mặt hắn... Thân thể của Hồng Quân là chuyện gì xảy ra? Hình như là vật chất màu xám kia biến thành... Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Mọi việc mới vừa xảy ra trước mắt, đều khiến cho Lưu Quang có chút không thể tiếp nhận được. Đừng nói Lưu Quang, mà ngay cả Tần Tư ở một bên cũng trợn tròn mắt nhìn, công hiệu của Hóa Liên Phân Thân thì hắn biết được, nhưng mà hoa liên thân biến thành màu xám từ khi nào?

"Không Gian Tháp Hãm (sụt lún vùi lấp) tầm thường đã nghĩ muốn giết ta, có phải có chút xem thường ta hay không." Hồng Quân nói, thần thức đột nhiên phát hiện Hoắc Đông ở bên cạnh cũng đang sửng sốt trân mình, mỉm cười, tâm niệm vừa động, một bóng Hoa Liên Phân Thân thanh bào trong nháy mắt xuất hiện phía sau Hoắc Đông, Tàn Tuyết Thần Thương thuận thế đâm ra.

"Hoắc Đông, coi chừng." Lưu Quang lập tức thần thức truyền âm cho Hoắc Đông. Nếu như Hoắc Đông lại chết đi lần nữa, dưới tay mình có thể sẽ không còn tên thủ hạ nào có năng lực rồi.

Hoắc Đông nhận được thần thức truyền âm của Lưu Quang tức thì chợt tỉnh, tưởng muốn thuấn di lẩn tránh, nhưng lại kinh hoàng phát hiện ra, không gian chung quanh thân mình tựa hồ như đều bị cố định lại, đừng nói thuấn di, muốn nhúc nhích một chút cũng rất khó khăn.

"Oanh!" Lấy côn thế Kinh Thiên Nhất Côn một thương đâm ra, không gian bị huyền hoàng khí cố định lại đều là từng chút từng chút một vỡ vụn, "cách" thân thể cứng chắc của Hoắc Đông nổ bùng ngay cả mãnh vụn cũng không còn lại.

""Phân thân?"" Lưu Quang mới vừa rồi dễ dàng dùng thần thức quan sát qua Hồng Quân, biết Hồng Quân có phân thân, nguyên vốn tưởng rằng, chính mình dùng Không Gian Tháp Hãm xoắn vỡ tan cho dù không phải bản thể cũng là phân thân, không có nghĩ đến, bất luận là bản thể hay là phân thân, cũng đều không có bị tổn hại chút nào.

"Lưu Quang, Ám Yêu Cốc ta từ trước đến nay chưa từng trêu chọc ngươi, ngươi lại năm lần bảy lượt phái người đến quấy rối, chúng ta Đệ Nhị Thần Giới, cũng không phải tùy ý các ngươi khi dễ được." Hai người chiếm thượng phong, Tần Tư cầm thương mà đứng, oai phong lẫm liệt nói.

"Hừ, hai tên tiểu tử còn gắng gượng càn rỡ ngang ngược, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào hai người các ngươi, có thể tại Lưu Quang điện của ta tùy ý làm xằng làm bậy sao?" Hoắc Đông và Trâu Mạc chết đi, tựa hồ đối với Lưu Quang mà nói, căn bản không tính là cái gì.

"Nga?" Hồng Quân không coi là gì nói: "Lưu Quang, có cái chiêu thức gì bí truyền cứ việc đánh ra, huynh đệ chúng ta sẽ bồi tiếp."

"Hừ, tiểu bối không biết sống chết." Lưu Quang căm hận nói: "Bất kể các ngươi có mạnh thế nào, hai người xông vào Lưu Quang điện của ta, chính là tự tìm cái chết."

Thanh âm Lưu Quang vừa dứt, phía sau đã đứng đầy Thần Vương, đếm lướt qua, cũng khoảng tám chín mươi vị.

"Đại ca, đến hôm nay chúng ta lĩnh ngộ được giết chóc rồi." Hồng Quân mỉm cười nói, đối mặt với tám chín mươi vị Thần Vương do Lưu Quang thần thức truyền âm gọi tới, chẳng có ý sợ hãi chút nào.

Tần Tư cũng là không thèm để ý mảy may, châm chọc cười nhạo Lưu Quang nói:

"Lưu Quang, ta còn tưởng rằng ngươi có cái sát chiêu gì, cái chỗ dựa cuối cùng của ngươi sẽ không phải là những chủng loại vương này chứ." Đích xác, không có vũ khí lợi hại hơn, ngay cả phòng ngự đều không thể phá vỡ, cho dù Thần Vương đến nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

"Hừ!" Lưu Quang cười lạnh nói: "Có ích hay không cũng không phải là dùng miệng lưỡi định đoạt được, đợi một chút sẽ cho ngươi biết lợi hại, lên cho ta." Lưu Quang hạ lệnh một tiếng, phía sau tám chín mươi vị Thần Vương hoàn toàn vây quanh vào bên trong.

"Sát!", Lưu Quang hét lớn một tiếng, nhìn lại những Thần Vương đó, một đám người đều vung lên vũ khí, cũng bất kể là Thần khí hay là Thiên Thần khí, đồng loạt cho rằng nhiều người giết chết được.

"Bồng! Ầm!" Tiếng vũ khí va chạm với nắm đấm, đao sắc bén đâm vào thân thể tất cả nhắm vào mình, hai huynh đệ từ đầu đến cuối không cần ngăn cản, hoàn toàn dựa vào thân thể đã coi như tất cả mọi công kích đều vứt đi chỉ coi trọng quan tâm đến việc giết địch, giết càng nhiều càng tốt.

Lưu Quang nhếch mép lộ vẻ tươi cười:

"Hừ, sẽ cho các ngươi chết."

"Định!" Lưu Quang một tiếng "Định" phát ra khỏi miệng, cả không gian trên bầu trời Lưu Quang điện, thời gian tất cả đều ngưng lại bất động, những Thần Vương đang liều chết ấy, cùng với Hồng Quân, Tần Tư hai huynh đệ, tất cả cũng ngưng lại, không nhúc nhích.

"Hừ, ngươi này còn không chết." Lưu Quang lần này biết bao uất hận trong lòng, tâm niệm vừa động, không gian chung quanh thân thể Tần Tư liền bắt đầu sụt lún xuống.

Không Gian Tháp Tùy (sụt lún xuống), thần thông của Thần Vương, ngay dưới tình huống không có Hồng Mông linh bảo lực công kích cũng cực mạnh.

"Hô!" Lưu Quang lần nữa trợn trừng mắt, dưới tình huống ảnh hưởng của Thời Gian Tĩnh Chỉ, thân ảnh Tần Tư lại có thể tung bay một chút, kiên cường rời khỏi vùng không gian, ngược lại thủ hạ hắn hai Thần Vương đang lúc bao vây Tần Tư hoàn toàn bị Không Gian Tháp Hãm của hắn xoắn nát bấy.

"Nguy hiểm thật!" Hồng Quân vào lúc Lưu Quang sử dụng Thời Gian Tĩnh Chỉ trong nháy mắt linh hồn chìm vào không gian vật chất màu xám, né tránh Thời Gian Tĩnh Chỉ của Lưu Quang, nguyên vốn tưởng rằng Lưu Quang sẽ tiếp tục dùng Không Gian Tháp Hãm đối phó với mình, như vậy cũng không đáng sợ, dù sao trên Hóa Liên Phân Thân cũng có một phần linh hồn của mình, cho dù bản thể thật sự bị cái khe hở không gian xé nát, chính mình cũng có thể phục hồi không hề lo lắng chút nào. Chẳng qua không nghĩ đến mục tiêu của Lưu Quang lần này lại là đại ca Tần Tư.

Hồng Quân đột nhiên thúc động một cổ năng lượng màu xám tinh thuần tới cực hạn, cơ bản năng lượng kia không đếm xỉa tới không gian cùng thế gian pháp tắc, giúp Tần Tư khai mở vài thước không gian, lúc này mới tránh thoát Không Gian Tháp Hãm của Lưu Quang.

"Thời Gian Tĩnh Chỉ, đích thật là đáng sợ, thảo nào hồi đó Thần Vương La Phàm có thể bằng vào Thời Gian Tĩnh Chỉ cư ngụ ổn định tại đệ nhất Thần giới." Hồng Quân thầm nghĩ lại mà sợ, nếu không phải vật chất màu xám này có khả năng bất chấp giới hạn của pháp tắc, đại ca chỉ sợ cũng sẽ giống như chính mình chết đi một lần rồi.

"Hô!" Lưu Quang cũng không thể mạnh mẽ duy trì Thời Gian Tĩnh Chỉ quá lâu, chỉ sau một lúc, Thời Gian Tĩnh Chỉ giải trừ, ngoại trừ hai tên Thần Vương thủ hạ của chính hắn, Tần Tư ngay cả một cộng lông cũng không hề tổn hại đến.

Tần Tư này "lăng lăng" ở vị trí của mình, lại nhìn nhìn thấy trên chiến trường đã mất đi hai tên Thần Vương, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khẳng định Lưu Quang bị thiệt thòi lớn, tức thì "Ha Hả" cười ầm ầm chế nhạo nói:

"Lưu Quang, không nghĩ tới ngươi có tài như vậy, sử dụng ra Thời Gian Tĩnh Chỉ chính là để thay ta giải quyết các thủ hạ của ngươi, cám ơn a.

Lời này của Tần Tư vừa nói ra, những Thần Vương đang vây công bọn họ đều một đám trợn mắt há hốc mồm, bọn họ mới vừa rồi cũng đích xác nhận thấy, tại chỗ của Tần Tư trước sau xảy ra biến hóa trong Thời Gian Tĩnh Chỉ, và mới đây hai Thần Vương đang vây công kia phải gánh chịu, toàn bộ trực tiếp biến mất. Bọn họ cũng không cho rằng huynh đệ này có năng lực phá trừ Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc, như vậy nguyên nhân "Ôi" chỉ là một người, chủ thượng của bọn họ, Lưu Quang, đã giết hai Thần Vương kia. Nghĩ tới đây bọn Thần Vương này đều là một đám mắt trợn trừng, không tới khoảnh khắc, đã chạy trốn không còn một mống.

Một lần Không Gian Tháp Hãm xoắn vỡ nát, lại có thể không chết, cái này cũng đủ để cho Lưu Quang kinh ngạc rồi, không nghĩ tới lần thứ hai sử dụng Không Gian Tháp Hãm, đối phương vậy mà ở dưới tình huống ảnh hưởng của Thời Gian Tĩnh Chỉ vẫn cứ tránh thoát được, ức ngàn năm tới nay cũng chưa từng gặp qua cái chuyện kỳ quái "Ôi" một ngày lại thoáng cái gặp tới hai lần. Còn mất danh dự hơn nữa, Tần Tư đúng là hoa ngôn xảo ngữ (nói ba xạo) lại đã đem bọn thủ hạ do chính mình uy hiếp dụ dỗ tới đây đuổi chạy không còn một móng.

Hết thảy mọi chuyện, đã khiến cho lửa giận của Lưu Quang lên tới đỉnh điểm. nhưng đối mặt với hai huynh đệ này, lại thật đúng là không có chút biện pháp nào.

""Cần sử dụng Thời Gian Thối Lùi sao?"" Lưu Quang trong lòng thầm hỏi mình: ""Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc mặc dù có thể xử dụng. nhưng nó hầu như làm tổn hao hết toàn bộ thần nguyên lực của ta, nếu như một kích không thành công, ta đúng chỉ có chờ chết, cái Thời Gian Thối Lùi chết tiệt này." Lưu Quang trong lòng nghĩ tới, đột nhiên bắt đầu có chút căm hận tung ra bộ phận Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc xưa nay chưa từng sử dụng chút nào.

"Hừ, Lưu Quang." Linh hồn Hồng Quân trở về lại thân thể mình, căm tức Lưu Quang nói: "Cái này nhất định là toàn bộ con ách chủ bài của ngươi phải không? Nếu như vậy, huynh đệ chúng ta đây cũng sẽ không khách khí nữa."

Hồng Quân nói xong, một thân Hoa Liên Phân Thân thanh bào thẳng tới bên kia Lưu Quang, còn Tần Tư cũng tới một bên, ba người trở thành một tư thế đặc biệt vây chặt Lưu Quang.

"Ha Ha! Ha Ha! Ha Ha! Ha Ha!" Lưu Quang bị vây ở chính giữa, ngoại trừ phẫn nộ ra, không có khiếp đảm chút nào, cuối cùng lại cười vang ầm lên: "Lợi hại, lợi hại, hai tên tiểu bối lại có thể có thực lực như thế, đích thực là Lưu Quang ta trước đây phỏng đoán chưa tới, bất quá cho dù như vậy, Lưu Quang ta không thể cho phép các ngươi tùy ý xâu xé được."

"Cứ cho các ngươi nếm thử, lợi hại của Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc." Lưu Quang dứt lời, thần nguyên lực toàn thân phát động, nhìn lại trong không gian kia, rõ ràng bùng lên một tia ba động, Tần Tư kinh hãi phát hiện thân thể mình lại từ từ hướng về phía sau thối lùi trở lại, mà phía Hoa Liên Phân Thân thanh bào cũng bắt đầu thối lui về phía sau.

"Hừ hừ, hai tên tiểu bối, ta thừa nhận, các ngươi liên thủ, ta đã không thể ứng phó được, cho nên, Lưu Quang cũng không bồi tiếp..." Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc về cuối đúng là Lưu Quang bị dồn ép không còn cách nào, Tần Tư sớm ở ngoài chạy tới cũng đã đem không gian kế cận toàn bộ ép chế, ngẫm lại hai người với Hồng Mông linh bảo đúng là kinh khủng, Lưu Quang cũng không cho là chính mình có thể đánh lại được, vì thế mới vứt bỏ thần nguyên lực toàn thân, để đổi lấy cơ hội chạy trốn lần đầu tiên trong đời.

Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc vừa đi qua, hết thảy đã khôi phục lại bình thường, Lưu Quang đã biến mất không thấy tăm hơi.

Tần Tư căm hận mắng:

"Hắn ư, lại để cho hắn trốn thoát rồi, "con mẹ nó" Thời Gian Thối Lùi thật đúng là có tác dụng."

"Được rồi, phá hủy nó." Hồng Quân cũng nóng lòng muốn làm gì đó, thảm thương cho Lưu Quang đại đế là một thế lực lớn của Đệ Nhất Thần Giới, đại bản doanh đã bị hai huynh đệ thoáng cái hoàn toàn phá tan tành.

Lưu Quang đại đế đã lén lút ẩn trốn vừa nghĩ đến cách làm của Hồng Quân Tần Tư, mối căm hận đúng là dồn ép càng lúc càng đầy, nhưng lại không có biện pháp chút nào.

"Lưu Quang, đã lâu không gặp, sao có chuyện gì rầu rỉ vậy?" Trong lúc Lưu Quang đang buồn bực, một giọng nói đột nhiên lọt vào tai hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK