"Lục đạo Luân hồi này tin chắc là mọi người đã biết có tác dụng gì! Chỉ có thông qua nó mới, Ngộ Không bọn họ mới có thể sống lại!"
Tần Vũ trên mặt phát ra quang mang đặc biệt nhìn nhi tử Hồng Quân, ánh mắt suy tư, trầm ngâm nói:
"Con nói là đưa chân linh bọn họ tiến nhập luân hồi môn?"
"Có thể bọn họ hoá thành hôi khí rồi! nhưng còn chân linh a?" Tần Tư một bên không nhịn được nói.
Tần Vũ sắc mặt lại ngưng trọng nói:
"Sương nhi, ý của con là... chẳng lẽ chân linh của bọn họ lại nằm trong tay con?"
Hồng Quân thấy tất cả mọi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, lúc này cũng không dám kiêu ngạo gật gật đầu:
"Cha, chân linh của tất cả mọi người tại không gian này đều nằm trong tay con!"
"Ngươi nói cái gì?" Hồn Quân còn chưa nói xong, Huống Thiên Minh bên cạnh đã sửng sốt phi tới trước mặt:
"Không thể như vậy được! Ngoại trừ Chưởng khống giả của không gian này, không ai có thể tại không gian bị huỷ diệt này mà có thể tập họp chân linh!"
Kinh ngạc nhìn Huống Thiên Minh nói với Hồng Quân, tất cả mọi người đều không thể nói gì hoặc có thể nói lúc này bọn họ đã bị những lời của Huống Thiên Minh doạ cho chết khiếp rồi!
Hồng Quân nói là nắm giữ toàn bộ chân linh của mọi người trong không gian này, mà Huống Thiên Minh lại nói ngoại trừ Chưởng khống giả không gian này ngoài ra không ai có thể khi toàn bộ không gian bị huỷ diệt có thể tập hợp lại tất cả chân linh của mọi người được... vậy, không phải là Hồng Quân trở thành Chưởng khống giả của không gian mới bị huỷ diệt kia sao?
Thấy mọi người khiếp sợ nhìn mình, Hồng Quân cười hắc hắc, không thừa nhận, cũng không phủ nhận!
Huống Thiên Minh nhìn chằm chằm Hồng Quân nửa ngày, đột nhiên thở dài một hơi, đột nhiên hỏi:
"Cha ta Thiên Mông đã truyền cho ngươi một bộ phận Thiên đạo rồi đúng không? Cũng khó trách ngươi có thể chỉ mới cảnh giới Thiên Tôn mà có thể thu thập toàn bộ chân linh mọi người!"
Hốt nhiên lại nói:
"Không đúng! Ngươi không thể nào thu chân linh, không có Tu La kim nguyên bảng, ngươi dùng cái gì để thu thập chân linh?" Huống Thiên Minh trong lòng thầm nghĩ, hiểu được chuyện này rất kì quái, phải biết rằng, Tu La kim nguyên bảng chính là Thiên Mông sau khi dùng tu vi ngưng luyện ra, đối với tác bảo vệ chân linh rất có tác dụng, chỉ là sau khi Thiên Mông biến mất, Tu La kim nguyên bảng cũng biến mất vô ảnh tung!
Huống Thiên Minh như thế nào cũng không thể tin sau khi Hồng Quân bế quan, từng bước tiến lên, sao có thể có bảo bối này được, lắc đầu than vãn:
"Cho dù có Tu La kim nguyên bảng thì sao? Cũng chỉ có thể bảo trụ được một linh hồn, mang theo trí nhớ kiếp trước mà luân hồi! Mà bọn Ngộ Không lại có đến mười mười một người, một cái Tu La kim nguyên bảng có thể đáp ứng nổi?"
Hồng Quân bị tốc độ nói cực nhanh của Huống Thiên Minh liền sững sờ, há to miệng nhưng không có cách nào chen vào nói, chỉ sau khi bất đắc dĩ Huống Thiên Minh dừng lại mói có cơ hội:
"Phong Thần Bảng chính là Tu La kim nguyên bảng!"
Phong Thần Bảng? Tần Vũ sửng sốt, trong đầu hiện lên pháp bảo của Hồng Quân, hoài nghi nhìn Hồng Quân thấy hắn vẻ mặt cười cười, trong lòng cũng yên tâm!
Huống Thiên Minh còn lại là bị Hồng Quân làm cho chấn kinh đứng yên một bên, không thể nghĩ gì nhìn Hồng Quân, ngón tay run run nhè nhẹ, đến phiên hắn nói không nên lời rồi!
"Hảo tiểu tử!" Cổ Bàn tiến lên ôm bả vai Hồng Quân, hưng phân kêu to: "Có vật này sẽ không sợ Ngộ Không bị mất trí nhớ rồi!"
Tôn Ngộ Không chết đối với mọi người đều là đả kích rất lớn, phải biết rằng Cổ Bàn, Hồng Quân cùng Ngộ Không tính tình rất hợp nhau, tình nghĩa sâu đậm, hôm nay hai người đã đạt được thành tựu này rồi, mà Tôn Ngộ Không chẳng những ngay cả Thần Vương cảnh giới cũng chưa có đạt được lại còn bị gặp tai ương, theo Vô Danh không gian bị huỷ diệt mà tiêu tán!
Hồng Quân trên mặt cũng mang theo hưng phấn, có chút thần bí nhìn về phía La Băng vốn đằng sau hắn không có nói gì:
"Băng nhi, ta còn có chân linh của hai người, tuyệt đối không thể đoán là ai, nàng đoán xem là ai?"
Sau khi Hồng Quân hiện thân, La Băng trên mặt đã mừng như điên, vốn tưởng rằng Hồng Quân đã theo Vô Danh không gian mà bị huỷ diệt, đang bi thống, ngay cả ý nghĩ tự tử cũng có, chỉ là có Băng Nghiên bên cạnh luôn theo sát, sợ nàng gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhìn thấy người thương không hề bị thương tổn, nàng không nhịn được liền bật khóc, thân thể hoàn toàn tựa lên người Băng Nghiên, thương tâm cùng vui sướng khiến cho nàng giờ phút này đã cực kì mỏi mệt, hơn nữa Tần Vũ chính là Cha Hồng Quân, giờ phút này bọn họ mà nói chuyện tại đây, đừng nói là La Băng, cho dù là Tả Thu Mi bọn người cũng đều không dám lên tiếng!
Nghe được Hồng Quân gọi mình, con ngươi trong suốt thuần tịnh của La Băng nay như có một đoàn sương mù, vụ khí che chắn, khiến cho nàng lúc này cực kì nhẫn nhịn, khuôn mặt trắng nõn bóng loáng loé ra quang mang vui sướng, chỉ thấy hàm răng tráng muốt tinh khiết của nàng cắn môi, tự hỏi một lát, có chút không dám tin hỏi:
"Không phải là sư huynh hai người bọn họ chứ?"
Nghe nàng trả lời, quang mang trong mắt Tần Vũ chợt loé lên rồi biến mất, trong lòng thầm nghĩ, có lẽ Sương nhi thật sự đã thu được chân linh của Hàn Thư, nếu không tại sao Tần Vũ không cảm ứng thấy bọn họ!
Hồng Quân có chút bất ngờ, lập tức ha ha cười:
"Băng nhi quả nhiên thông minh, đúng là sư huynh cùng Lâm tỉ."
"A..." Nghe Hồng Quân nói đến đây, La Băng không kiền chế được nhanh tới trước mặt hắn, vừa ôm vừa nói, cực kì vui vẻ!
Mọi người cững cười cười, tất cả bằng hữu đều có thể sống lại, khiến cho tận đáy lòng bọn họ thoải mái hẳn lên, vốn cảm giác bi thương trước đây đã tiêu biến hết!
Tần Vũ vỗ vỗ vai Hồng Quân, đối với người con trai này hắn thật sự rất là tự hào!
"Chúng ta lúc nào có thể đem bọn họ tiến vào Lục đạo Luân hồi?" Biết được chân linh của Hàn Thư vẫn còn tồn tại, Tần Vũ cũng là không đợi được, muốn lập tức thấy hắn nên trong lời nói có chút gấp gáp hỏi Hồng Quân!
Thấy Cha hỏi, Hồn Quân vội vàng đáp:
"Cha, bọn họ lúc nào cũng có thể đưa vào luân hồi môn, chỉ là..." Trên mặt hắn xuất hiện một tia mâu thuẫn, khó khăn. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Chỉ là cái gì?" Tần Vũ nóng lòng, bây giờ hắn đã là Chưởng khống giả, theo lí mà nói tâm thần không thể dễ bấn loạn nhưng nghĩ về người đồ đệ đầu tiên mình thu nạp, nghĩ về người này Tần Vũ vẫn còn rất hối hận, chính là không cách nào ổn định tâm tình!
"Tần tiền bối, theo như lời tiểu Quân nói thì những người này một khi tiến vào Lục đạo Luân hồi, ngoại trừ người được Tu La kim bảng bảo trụ được trí nhớ ngoài ra những người khác toàn bộ trí nhớ về kiếp này đều mất hết, cho dù có chuyển thế sống lại cũng không thể nhớ chuyện kiếp trước, cũng không thể biết chúng ta!"
Huống Thiên Minh sau khi linh hồn hoàn chỉnh, trong đầu ngày càng có gì đó rõ ràng, đồng thời trong lòng cũng hiểu được rất nhiều chuyện! Mặc dù hắn không có lĩnh ngộ Thiên đạo mà Thiên Mông lại đưa Thiên đạo truyền tới Hồng Quân, dù sao cũng là Thiên Mông cha hắn, sau khi linh hồn Huống Thiên Minh bổ toàn tự nhiên biết rất nhiều việc!
Tần Vũ vỗ trán, trong lòng biết chính mình đã quá nóng nảy, hiểu được ý của Huống Thiên Minh liền nở nụ cười, sắc mặt khôi phục bình thản, cười khổ nhìn Hồng Quân, nhẹ giọng hỏi:
"Vậy con nói chúng ta phải làm thế nào mới tốt? Tu La nguyên kim bảng chỉ có một cái, nhưng phải luân hồi chuyển thế cho không ít người!" Trong lòng Tần Vũ thầm tính toán, hơn nữa ngay cả Liên gia gia cùng Triệu sư phụ, ít nhất cũng phải mười lăm người! Tu La kim nguyên bảng nọ lại phải là siêu việt Chưởng khống giả mới có thể ngưng kết cái gì đó a!
Nói cách khác, trong Tu La kim nguyên bảng bao hàm một tia Thiên Đạo! Tần Vũ không đợi Hồng Quân trả lời, trên mặt đã có chút phát khổ!
Hồng Quân trong lòng cũng càng khổ não, Tôn Ngộ Không rồi Hàn Thư, thậm chí là Lâm Lâm, còn có thân nhân của Băng Nghiên... một cái Tu La Kim bảng như thế nào có thể đủ dùng? Mà không cần Tu La kim nguyên bảng, những người này sau khi chuyển thế như thế nào có thể bảo tồn trí nhớ kiếp trước! Huống chi không ai có thể khống chế luân hồi môn chuyển thế tất cả mọi người về Hồng Mông không gian, vạn nhất lại chuyển thế xuống địa giới thì... nên là gì bây giờ? Đến lúc đó cho dù bằng vào thần thông của Tần Vũ cũng không có cách đưa toàn bộ những người này đi!
Mọi người bên cạnh đều là khổ não, không khỏi âm trầm nói:
"Không phải chính là chỉ có một Tu La kim bảng sao? Cho ai đều giống nhau, chỉ cần là có thể hồi phục lại trí nhớ trong chân linh bọn họ, sau khi về Hồng Mông không gian có thể hồi phục lại sao?"
Hồng Quân mở to hai mắt nhìn La Băng chu cái miệng nhỏ nhắn tại một bên thầm nói, Huống Thiên Minh cùng Tần Vũ còn có Cổ Bàn cũng là linh mẫn nghe được lời nàng nói, đưa ánh mắt nhìn nàng, sắc diện vui mừng!
Tần Vũ vui sướng nhìn La Băng khiến mọi người biết đây là ý hay:
"Băng nhi thông minh! Sương nhi, không bằng cứ theo cách của Băng nhi là làm!"
Hồng Quân vẻ mặt hưng phấn, vui sướng nhảy cẫng lên, nhìn La Băng đang thẹn thùng cao hứng nói:
"Như vậy bọn họ đều có thể khôi phục lại trí nhớ rồi! Chỉ là, còn có hai chuyện cần phải giải quyết!"
"Thứ nhất, như thế nào mới có thể khiến cho bọn họ chuyển sanh tới cùng một chỗ?" Hắn nhìn Huống Thiên Minh, hiển nhiên trong lòng cũng đoán Cương Thi này biết, bởi vì Thiên Mông đã cấp cho Hồng Quân tư liệu về Lục đạo Luân hồi còn khiếm hkuyết.
Huống Thiên Minh thấy Hồng Quân hướng nhìn mình, trong lòng cũng rõ hắn đang nghĩ hỏi chuyện gì, kiên định gật đầu:
"Không có vấn đề, ta có thể trợ giúp bọn họ cùng chuyển sanh tới Thiên giới, ngoại trừ nơi đó, Nhân giới cùng Địa giới ta không thể khống chế!"
Hồng Quân sắc mặt hơi khó coi, trầm giọng nói:
"Thiên giới... bọn họ cho dù có thể khôi phục trí nhớ, nhưng sao có thể trở về?"
Huống Thiên Minh sắc mặt cũng là buồn bực, trong tiếng nói mang theo vẻ trầm thấp:
"Không có khả năng trở về! Ngoại trừ Chưởng khống giả nắm trong tay một bộ phận Thiên đạo không ai có thể dễ dàng rời khỏi Thiên giới!"
Hồng Quân chấn kinh, sắc mặt khó coi nhìn Tần Vũ, lắc đầu nói:
"Cha, việc này nên thế nào? Thiên giới a, con không thể vào, cũng không thể ra được!"
Tần Vũ không để ý đến lời nói của Hồng Quân, ngược lại nhìn Huống Thiên Minh, nghiêm túc hỏi:
"Vậy nếu ta ở đây tu luyện, nắm giữ một bộ phận Thiên đạo có thể tiến vào Thiên giới?"