Mục lục
Hậu Tinh Thần Biến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Xem ra đây là cửa vào, chúng ta đi!"

Nói xong, Tần Vũ đi vào trong kết giới, bốn người theo sát phía sau cùng tiến vào. Mà khi vào kết giới tràng cảnh đầu tiên khiến tất cả mọi người trong lòng chấn động

Yên lặng!

Yên lặng đến đáng sợ!

Hiện ra trước mắt mọi người chính là một mảng tinh vân loé rạng, vẫn thạch bay trong thái không mà nơi mọi người đứng chính là ở vô tận thái không, giống như một hạt cát trong vũ trụ vô cùng bé nhỏ

" Đây … đây là nơi nào?" Tử Băng Linh mở to đôi mắt nhìn khắp bốn phía, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng tới nơi này. Mà Dương Thiên Hành, Uông Hi Thiên và Hiên Tuấn Khanh tựa hồ đã sợ ngây người, mồm miệng há hốc nhưng thế nào cũng không thốt lên nổi một câu

Tại phiến không gian vũ trụ này không cách nào phóng thích Hỗn Độn, không thể diễn hoá nguyên tố pháp tắc thậm chí Hỗn Độn linh bảo cũng mất đi hiệu dụng, có thể khẳng định nơi này tất cả đều nằm trong tay Tử Dạ Thương Long

Tần Vũ thần sắc ngưng trọng, trầm giọng nói:

" Không hổ là Tà Thần, quả nhiên lợi hại, có thể từ trong tháp tạo ra một thế giới mới "

Vừa dứt lời, trong vô tận thái không một thanh âm cực kì hư ảo từ sâu trong vũ trụ truyền tới:

" Ngươi lợi hại hơn, cự nhiên có thể trong thế giới của ta sáng tạo ra một không gian tồn tại độc lập, thật là lí thú, ha ha ha ha!"

Tiếng cười gần như điên cuồng khiến màng nhĩ mọi người chấn động, ngay cả tâm trí đều có chút mơ hồ hẳn, Hỗn Nguyên trong cơ thể càng vặn loạn không thể chịu nổi. Chỉ có Tần Vũ mặc dù tai có hơi đau một chút nhưng cũng không có ảnh hưởng đến cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể

" Cha, nữ nhi tìm người, nhanh đến đi!" Tử Băng Linh hướng về hư không hô lớn, nét mặt chớp động quang mang chờ đợi

Song lúc này một đạo khí lưu hình tròn chợt bộc phát trước mặt mọi người, quang hoa sáng ngọc phóng lên cao, một bóng người cao lớn từ hư ảo biến dần thành chân thật xuất hiện

Tại thời điểm này tựa hồ cả không gian vũ trụ đều đình trệ, tinh vân không còn loé sáng, vẫn thạch không hề chuyển động, tất cả hiển nhiên đã bị đình chỉ. Mọi người đối với tình huống này cũng không cảm thấy kì quái, dù sao người đứng trước mặt cũng là Tà Thần Tử Dạ Thương Long, bản thân nắm trong tay lực lượng của cả vũ trụ, thời gian tĩnh chỉ, tất cả chỉ nằm trong ý niệm của hắn mà thôi

Cùng lúc đó, Tần Vũ cũng cảm nhận được cả người không cách nào cử động, không chỉ hắn mà Uông Hi Thiên, Hiên Tuấn Khanh bên cạnh hay thậm chí cả Tử Băng Linh cũng như vậy

Bóng người cao lớn dần biến thành chân thật, mọi người cũng thấy rõ dung mạo của hắn

Màu tóc đen có chút rối bời, toàn thân đen nhánh như mặc trường bào, đôi mắt sâu sống mũi cao, hai hàng lông mi cao vút như kiếm, thẳng tắp và sắc bén. Ánh mắt thâm thuý phảng phất có thể nhìn thấu tất cả, toàn thân thấu phát ra một cỗ khí thể đỉnh thiên lập địa, phảng phất giơ tay nhấc chân đều có khả năng làm rung chuyển vũ trụ

Tới lúc này, dường như không còn ai có thể chính thức nhìn thấu được Tà Thần Tử Dạ Thương Long

Trong mắt bọn người Dương Thiên Hành, địa vị Tà Thần là chí cao, quyền lợi cũng là tuyệt đối vô thượng, hắn tồn tại như một vị thần cho nên lúc này đều đã quỳ xuống

Bất quá dưới góc độ Tần Vũ mà nói, Tà Thần Tử Dạ Thương Long này là chưởng khống giả của một phiến tinh vực, hắn nắm trong tay một bộ phận của nguyên thuỷ vũ trụ, cũng chính là nắm giữ một phần Thiên đạo mà Tần Vũ đang theo đuổi

Lúc này đây, Tần Vũ đứng trước mặt một chưởng khống giả, một cảm giác vô lực nhỏ bé từ trong tâm trí sinh ra

" Linh nhi!" Tử Dạ Thương Long nhìn Tử Băng Linh, trên khuôn mặt hiện nên vẻ từ ái, bàn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc nàng đúng như bộ dáng của một người cha

" Linh nhi hơn một ngàn năm không ra mắt chân thân nữa, vì Linh nhi Cha mới xuất quan a?" Tử Băng Linh cười hỏi

Song Tử Dạ Thương Long chỉ cười nhẹ:

" Việc này sau hãy bàn "

Nói xong ánh mắt thâm thuý đã hoàn toàn đặt trên người Tần Vũ

Toàn thân Tần Vũ chấn động, từ đáy lòng một cỗ cảm giác bất an bắt đầu nổi lên, từ ánh mắt của Tử Dạ Thương Long hắn tựa hồ không thể che giấu điều gì, phảng phất có điều gì bí mật đều bị hắn hoàn toàn tra ra

" Ngươi chính là Tần Vũ?"

Tần Vũ nghiêm trọng gật đầu, trên trán đã sớm lấm tấm mồ hôi, trước mặt chưởng khống giả hắn đã hoàn toàn bị áp chế

Đột nhiên, hai mắt Tử Dạ Thương Long co rút lại, hàn quang loé ra, một đoàn Hỗn Độn vật chất ngưng tụ trong lòng bàn tay. Bàn tay nhẹ nhàng rung động lập tức phóng ra nguyên tố pháp tắc diễn hoá ra một khối băng thạch trong suốt

Đây là Thuỷ nguyên tố pháp tắc với lực lượng cao nhất!

Khối băng thạch từ trong tay Tử Dạ Thương Long đột nhiên phân tách, từng mảnh băng nhỏ lại tiếp tục phân tách lần nữa cuối cùng khối băng thạch hoàn chỉnh lúc đầu đã hoá thành một đoàn tuyết màu trắng

Ánh mắt Tần Vũ toát ra vẻ hoảng sợ, năng lực điều khiển như vậy đối với cảnh giới của hắn bây giờ là tuyệt đối không thể làm được. Nếu bị băng tuyết đánh trúng đừng nói là bị thương chính là mỗi tế bào thần kinh trong thân thể đều sẽ bị từng phân tử nhỏ đến mức tận cùng này làm cho hoàn toàn vỡ nát

Tử Băng Linh tựa hồ ý thức được tình hình không ổn, sợ hãi nói:

" Cha, không được!"

Bất quá đã chậm, một đoàn băng tuyết trắng phau phau đã xuất hiện trước mặt Tần Vũ. Dương Thiên Hành, Hiên Tuấn Khanh và Uông Hi Thiên cũng cực kì chấn động, không rõ Tử Dạ Thương Long vì sao đột nhiên công kích với Tần Vũ nhưng toàn thân lúc này đã không thể chuyển động chứ đừng nói phóng thích pháp tắc trợ giúp

Trong tiếng thét thảm thiết của Tử Băng Linh, từng đám gai băng nhọn hoắt rít lên một tiếng rồi hung hăng đánh trên người Tần Vũ. Lúc này Tần Vũ không còn chút lực lượng phòng ngự nào, nhắm chặt hai mắt đợi từng tế bào bị phân liệt

Tử Dạ Thương Long ánh mắt thuỷ chung vẫn đặt trên người Tần Vũ, tựa hồ cũng đang đợi điều gì, thần sắc hắn chợt biến thành ngưng trọng hẳn lên …

Sau một khắc, ngàn vạn băng gai chuẩn bị tiếp xúc vào da thịt Tần Vũ thì đan điền đột nhiên rung động kịch liệt hẳn lên, tựa hồ có một cỗ lực lượng cường đại đã ngủ say rất lâu nay ầm ầm bộc phát

" Đông!"

Lực lượng thần bí trong nháy mắt trán bạo, lấy Tần Vũ làm trung tâm cả vũ trụ thái không đều nổi lên sóng gió, mọi người xung quanh có thể thấy rõ ràng phía sau Tần Vũ hách nhiên xuất hiện một đại môn, mặc dù cực kì hư ảo nhưng vẫn có thể quan sát rõ ràng. Hai bên cánh cửa tản ra quang mang u lãnh, phía trên cửa có khắc những văn tự không thể giải thích nổi, những đồ án mơ hồ, mà điều khiến người khác cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là quang ảnh ở chính giữa đại môn, đó là một dòng suối chảy, một cỗ ám lưu đen ngòm thong thả lưu động trong đó tản ra một cỗ khí tức huỷ diệt cực kì mãnh liệt

Ngàn vạn băng gai lạnh lẽo tại lúc này chớp mắt đã bị nghiền nát, phát ra tiếng lách tách không ngừng

Sự kinh ngạc cực độ từ khuôn mặt của Tử Dạ Thương Long chợt loé lên, ánh mắt vẫn nhìn Tần Vũ, cười một hơi dài nói:

" Thấy rõ rồi chứ, ẩn giấu trong đan điền của ngươi là một lực lượng, vốn ta còn cảm giác kì quái tại sao trong vũ trụ do ta sáng tạo lại không cách nào điều khiển được ngươi, nguyên lai nó trong thân thể ngươi đã hình thành một không gian độc lập "

" Không gian độc lập... ta vẫn cảm nhận được thời gian tĩnh chỉ pháp tắc của ngươi " Tần Vũ khó hiểu hỏi

Tử Dạ Thương Long cười nhạt:

" Có hai nguyên nhân, một là ngươi căn bản không cách nào nắm trong tay lực lương đó, mà … chủ yếu là khi ta gây ra sự uy hiếp trong ngươi lại hình thành một bóng ma "

" Bóng ma?" Tần Vũ trong lòng cả kinh, giờ phút này với tu vi của hắn chỉ có thể cảm nhận một phần rất nhỏ thực lực của Tử Dạ Thương Long. Nhưng một phần rất nhỏ đó đã khiến cho tận đáy lòng Tần Vũ kinh nghi

Lúc này Tử Dạ Thương Long sắc mặt chợt lạnh lùng, trầm giọng nói:

" Hôm nay trong Tà Thần điện tựa hồ có rất nhiều khách lạ … nói cho ta biết, ngươi rốt cục là ai?"

Tử Băng Linh nhíu mày:

" Cha, hắn là mãnh tướng đắc lực dưới tay nữ nhi, không phải là gian tế "

Tử Dạ Thương Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn như trước không rời khỏi Tần Vũ, nghiêm nghị nói:

" Ngươi cho rằng ta không nhìn ra ngươi không thuộc Tà Thần giới ư?"

Nghe thấy thế thần sắc tất cả mọi người đều đại biến

Tần Vũ trong lòng thầm run lên, nguyên lai Tử Dạ Thương Long sớm đã xem thấu mình, tới bước này cũng không cần phải giấu diếm nữa, dứt khoát nói:

" Đích xác ta không thuộc Tà Thần giới, thậm chí có thể nói không phải ở nguyên thuỷ vũ trụ, ta đến từ một nơi tên là Hồng Mông vũ trụ "

" Hồng Mông vũ trụ? Hừ, cho dù là khai tích hay do chính bản thân sáng tạo cũng đều thuộc nguyên thuỷ vũ trụ, mà chỗ các ngươi bất quá là ở trong tinh trần thế giới mà thôi!"

" Tinh trần thế giới?"

Tinh trần thế giới giống như một trong vô số hành tinh, trong nguyên thuỷ vũ trụ có tồn tại ngàn vạn không gian như vậy. Nói chính xác bất quá là một không gian sinh ra trong nguyên thuỷ vũ trụ mà thôi

Tử Dạ Thương Long thở dài một hơi, trầm giọng nói:

" Yên tâm đi, nếu ngươi đã cứu nữ nhi của ta, cũng trợ giúp thu phục Thất Tuyệt tinh hệ, ta tạm thời sẽ không giết ngươi "

Đối với thực lực của Tử Dạ Thương Long, Tần Vũ không có gì hoài nghi hắn muốn giết mình dễ như trở bàn tay

Dương Thiên Hành đột nhiên ngắt lời nói:

" Tà Thần, Thất Tuyệt tinh hệ mặc dù đã thu phục nhưng Chiến Thần giới nhất định không dễ dàng bỏ qua, sắp tới chúng ta nhất định phải tổ chức phản công với quy mô lớn hơn "

Tử Dạ Thương Long đối với việc này dường như không chút nào để ý, lạnh nhạt nói:

" Ta biết "

Nét mặt Tử Băng Linh nghi hoặc nhìn Cha mình, hiểu được hành động của Tử Dạ Thương Long có chút kì lạ nhưng lại không dám nhiều lời. Tà Thần sau khi nhìn lên tinh vân bất động, trầm mặc một lát mới thong thả nói:

" Trong các ngươi không phải vẫn còn một người nữa ư?"

Tử Băng Linh trong lòng run lên nhưng lại không biết tại sao Cha đối với đám tiểu quỷ này lại thấy hứng thú, liền nói:

" Hắn cảm thấy không khoẻ nên đã chờ bên ngoài điện "

" Nguyên lai như thế "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK