Trương Minh Vũ bất đắc dĩ nhíu mày.
Xem điện thoại xong thì tức giận bỏ đi?
Điện thoại di động...
Bỗng Trương Minh Vũ chợt nghĩ tới một điều, lòng nảy lên một dự cảm chẳng lành.
Anh vội lấy điện thoại ra, vừa mở xem thì đã thấy có một tin tức được treo lên đầu bảng.
"Con gái doanh nhân giàu có Hàn Thất Thất hẹn hò bí mật với một người đàn ông đã có gia đình, bị bắt tại trận!"
Trương Minh Vũ: "..."
Chuyện anh lo sợ nhất đã xảy ra rồi!
Mở mục tin tức, anh bỏ qua cả đống văn vẻ tô vẽ lại sự tình, vội vã lật xem ảnh chụp.
Ảnh hai người cùng ra khỏi nhà hàng, ảnh cùng đi dạo ở trung tâm mua sắm, quan trọng nhất là, trong số ảnh chụp có cả hình ảnh hôm đó anh bế Hàn Thất Thất ra khỏi khách sạn!
Thảo nào...
Trương Minh Vũ vô cùng bất đắc dĩ, thật quá khó chịu!
Nghĩ đến Hàn Thất Thất, Trương Minh Vũ càng thêm tức giận đến nghiến răng.
Mặc dù anh thực sự không có ý định trở lại nhà họ Lâm nhưng cảm giác bị người ta hiểu lầm thế này thật khó có thể chịu nổi.
Song, sự việc cũng đã xảy ra, dù anh có tức giận thêm nữa cũng chẳng cách nào thay đổi được...
Haiz.
Thở dài một tiếng, Trương Minh Vũ đứng dậy ra khỏi nhà hàng.
Trời đã tối hẳn, anh nhìn quanh quất, không biết nên đi về đâu.
Trương Minh Vũ chưa kịp nghĩ kĩ đã thấy có một chiếc Mercedes màu đen dừng trước mặt.
Trương Minh Vũ mở cửa xe ngồi vào, bất mãn lẩm bẩm: "Chẳng phải anh là camera giám sát à? Sao tôi bị người ta chụp trộm mà anh cũng không biết thế?"
Long Tam cất giọng nằng nặng: "Tôi biết, nhưng không xử lí".
Khóe miệng Trương Minh Vũ giật giật mấy lần, bất đắc dĩ hỏi: "Sao chuyện này anh lại không chịu xử lí?"
Long Tam bình thản đáp: "Cậu không yêu cầu tôi xử lí".
Trương Minh Vũ: "..."
Xe khởi động, thong thả rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Long Tam đã dừng xe ở cổng.
Đèn cũng đã tắt, Trương Minh Vũ bất chợt cảm thấy thất vọng.
Tô Mang và Liễu Thanh Duyệt không biết đang làm gì mà đã lâu chưa thấy về.
"Đi thôi, tiếp tục luyện", Trương Minh Vũ ngẩng đầu, cười nói.
Long Tam gật đầu.
Lát sau, bên trong biệt thự bắt đầu vang lên những tiếng kêu gào đau đớn.
Không biết bao lâu sau, lại nghe tiếng Trương Minh Vũ hưng phấn hò reo: "Tôi tránh được rồi!"