Suy nghĩ hồi lâu, Trương Minh Vũ cũng không nghĩ ra ai. Anh không muốn đi tìm Trần Đại Phú.
Lúc Trương Minh Vũ xử lý xong tất cả tài liệu, đã là buổi trưa.
Trương Minh Vũ đang muốn ăn cơm thì điện thoại bỗng vang lên.
Anh móc điện thoại ra xem, đó là một dãy số lạ.
Trương Minh Vũ ấn nút kết nối, bên trong nhanh chóng vang lên một giọng nói kiêu ngạo: "Trương Minh Vũ, anh đang ở đâu? Tôi đi tìm anh!"
Hàn Thất Thất?
Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Tôi đang ở khách sạn, có chuyện gì thế?"
Nhưng anh vừa mới nói xong, Hàn Thất Thất đã cúp máy cái rụp.
Trương Minh Vũ lắc đầu bất đắc dĩ.
Mười phút sau cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn, Hàn Thần Thần sải bước đi tới.
Quần áo trên người cô ta vẫn là phong cách của Liễu Thanh Duyệt, trên đầu đội mũ lưỡi trai, che lại mái tóc màu xanh lục.
Giá trị nhan sắc nhất thời tăng lên một cấp bậc!
Trương Minh Vũ kinh ngạc hỏi: "Tại sao cô lại hoảng hốt như vậy?"
Nhưng Hàn Thất Thất lại dứt khoát đi thẳng đến phía sau bàn làm việc.
Nắm lấy cánh tay Trương Minh Vũ, lôi ra ngoài!
Trương Minh Vũ lo lắng hỏi: "Này, này? Cô sao thế? Có chuyện gì vậy?"
Hàn Thất Thất dừng bước, nhăn mặt nói: "Anh chồng chưa cưới kia của tôi về rồi. Trưa nay muốn gặp mặt ăn cơm, tôi chuẩn bị dẫn anh về!"
Trương Minh Vũ sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: "Nhanh như vậy? Không phải... Anh ta trở về thì trở về, cô sốt sắng như vậy làm gì?"
Hàn Thất Thất khoanh tay, lẩm bẩm nói: "Lỡ anh đổi ý thì sao? Hôm nay tôi đã tới đây rồi. Dù anh có hối hận tôi cũng sẽ trói anh dẫn đi".
Trương Minh Vũ: "..."
"Cô xem tôi là kiểu người như vậy sao? Tôi đã hứa với cô thì nhất định sẽ làm".
Hàn Thất Thất nghi ngờ đánh giá Trương Minh Vũ.
Hồi lâu mới gật đầu: "Phải!"
Trương Minh Vũ nhất thời không nói gì, tức giận lườm cô ta nói: "Được rồi, đi thôi".
Hàn Thất Thất ngớ người, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Chẳng mấy chốc hai người đã sóng vai đi ra khách sạn.
Một chiếc BMW đã chờ ở cửa, hai người ngồi luôn vào trong xe.
Xe khởi động, chầm chậm lăn bánh.
Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Lát nữa sẽ có những ai?"
Hàn Thất Thất im lặng một hồi, lúc này mới lên tiếng nói: "Bố mẹ anh ta và bố mẹ tôi".
"Ồ, còn anh ta nữa".