Editor: Thơ Thơ
“Mộ…… Mộ tướng quân, chúng ta…… Chúng tôi có thể buông cờ thưởng xuống trước hay không, ăn một chút gì?” Lúc này, hai nam binh đứng ở phía sau Mộ Thần Hiên, tay nâng cờ thưởng khóc tang đã mở miệng.
“A, các người đừng cho là tôi không phát hiện, các người mới vừa ở tuyển hoa khôi quân đội kia đem phiếu bầu cho Lam Tương, muốn ăn cơm? Cửa cũng không có, tiếp theo giơ lên cho lão tử!!”
“đúng vậy, đúng vậy! Nếu không Tuyết Vi nhà của chúng ta đâu đến nỗi gian nan như vậy mới bắt được danh hiệu hoa khôi sao? Đồ phản quốc!!” Mọi người khinh bỉ mắng hai nam binh kia.
Tuyết Vi lần thứ hai bất đắc dĩ liền liếc mắt cái xem thường.
Nói thật, cô chưa từng thấy qua tướng quân lòng dạ hẹp hòi như vậy, cho dù trừng phạt ‘ phản đồ ’ cũng không cần trừng phạt rõ ràng như vậy đi? Phục!
“Ai, ai, Tuyết Vi, cô có thể đừng ngồi bên cạnh tôi hay không?”
“hả……” Nhìn bộ dáng Mộ Thần Hiên vẻ mặt ghét bỏ, Tuyết Vi khó hiểu nhún vai: “Không phải anh kêu tôi ngồi bên cạnh anh sao?!” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Là như vậy không sai, nhưng tôi chỉ kêu cô ngồi một lát là xong rồi, không phải là cô tưởng vẫn luôn ngồi đến khi kết thúc tiệc tối chứ? Như vậy, tôi sẽ thực bối rối.”
“!!!!”
Không lầm chứ?? Liền cùng cô mặt dày mày dạn ngồi bên cạnh anh.
Anh nói thẳng như vậy, không phải ảnh hưởng anh ta tán gái!!
Còn bối rối? Túm cái rắm.
Cầm lấy một bộ chén đũa, Tuyết Vi đen khuôn mặt liền di động tới chỗ khác.
Đang xem xem cô rời khỏi vị trí kia, lập tức liền có cô gái tuổi trẻ xinh đẹp tiến vào.
Nhìn Mộ Thần Hiên cười, miệng đều sắp ngoác đến mang tai đi. Gặp phải tướng quân lưu manh như vậy thật xem như xui xẻo tám kiếp!
“Rượu giao bôi! Rượu giao bôi! Rượu giao bôi!!” Đột nhiên, đại sảnh yến hội cách đó không xa truyền đến tiếng của mọi người ồn ào. Thơ_Thơ_ddlequydon
Tuyết Vi cùng người bên này theo bản năng nhìn đi qua ……
Chỉ thấy, khu ghế binh đoàn thứ nhất, Hoàng Phủ Minh và Bạch Dạ hai người cầm một ly rượu trắng, tay cùng tay câu ở bên nhau, uống rượu giao bôi.
Xem trên mặt nhóm những nữ binh đó tràn ngập hai chữ ‘ hủ nữ ’.
Nhưng thật ra đừng nói, hai người đàn ông này làm ra hành động ái muội như thế thật đúng là có một phong vị khác. Nhưng vấn đề……
Hai người này đều là tính cách cường công, ai tới làm tiểu thụ đây?
Đang nghĩ ngợi tới.
“Tuyết Vi, Tuyết Vi, không bằng chúng ta cũng đi gọi Hoàng Phủ Quân Trường qua tới đùa giỡn, đùa giỡn đi?” Mấy nữ binh binh đoàn thứ ba vẻ mặt kích động vây quanh lại đây.
“hả?”
“hả cái gì? Bình thường Hoàng Phủ Quân Trường chỉ ngốc tại tổng quân khu cực ít lộ diện, bây giờ thật vất vả có thể hiện thân liên hoan, lại là lúc nhẹ nhàng như vậy, cho nên, không bắt lấy cơ hội tốt này đùa giỡn Hoàng Phủ Quân Trường một chút, phỏng chừng chỉ có thể chờ đến liên hoan năm sau.”
Thật sự như thế ……
Hoàng Phủ Minh thân là một quân trường, ngày thường tự nhiên là cao cao tại thượng không có khả năng cùng thủ hạ hoà mình, duy độc lúc này anh cần thiết buông cái giá Quân Trường ủy lạo nhóm thủ hạ một chút. Thơ_Thơ_ddlequydon
“ừm, vậy các người đi thôi.”
“Cái gì kêu chúng tôi đi thôi?? Hoàng Phủ Quân Trường biết chúng tôi là ai sao, nhưng cô thì không giống nhau, vừa rồi lúc lựa chọn hoa khôi quân đội Hoàng Phủ Quân Trường đặc biệt đem phiếu bầu cho cô, đương nhiên là cô nhân cơ hội cảm tạ anh, mời anh đến binh đoàn thứ ba chúng ta.” Nói xong, ba nữ binh liền kéo Tuyết Vi, đẩy cô ngã vào khu ghế binh đoàn thứ nhất.
“a a a…… hả……”
Vốn là binh đoàn thứ nhất vẫn hay vô cùng náo nhiệt, đợi Tuyết Vi đột nhiên tới sát ra sau, trong ánh mắt mỗi người đều tràn ngập địch ý.
“Này không phải hoa khôi quân đội mới vừa tuyển ra tới sao?”
“Đúng vậy, cô ta chạy tới binh đoàn thứ nhất chúng ta làm gì?”
“Nên không phải là muốn mượn cơ hội cảm tạ Hoàng Phủ Quân Trường, thuận đường lôi kéo làm quen với Hoàng Phủ Quân Trường hả?” Tiếng khe khẽ nói nhỏ không dứt bên tai.
Tuyết Vi nghe thật xấu hổ.
Cô còn chưa có mở miệng, đã bị người ta xem thấu, cái này kêu cô mời Hoàng Phủ Minh đi qua đâu? Hay là không mời đây?
Nhìn từng đôi mắt tràn ngập địch ý, Tuyết Vi bước đi gian nan tới gần Hoàng Phủ Minh, đợi lúc vừa muốn đến trước mặt anh …… Thơ_Thơ_ddlequydon
“Lam Tương!” Tuyết Vi vừa chuyển, bước nhanh đi tới trước mặt Lam Tương: “Ha hả, lúc vừa mới thi đấu kết thúc tôi liền muốn tiếp đón cô, chính là vẫn luôn không có cơ hội, bây giờ rốt cuộc có cơ hội này. Có thể quen biết cô, thật cao hứng.” Mỉm cười vươn tay.
Không chỉ Hoàng Phủ Minh xem không hiểu ra sao, người chung quanh, bao gồm Lam Tương càng có chút không thể hiểu được.
“hóa ra là cô ta lại đây tìm Lam Tương.”
“Thật đủ có bệnh, lén chào hỏi một cái không phải xong rồi sao, còn long trọng như vậy sao?”
“Chính là……”
A, ha hả……
Cô cũng cảm thấy chính mình thật đủ…… Có bệnh!
“Có thể quen biết cô, tôi cũng thật cao hứng.” Cứ việc như thế, Lam Tương vẫn hào phóng nắm tay với Tuyết Vi.
“vậy tốt, tôi đây liền không quấy rầy cô, có cơ hội Gặp lại.” Nói xong, Tuyết Vi liền phải quay đầu rời đi…… Thơ_Thơ_ddlequydon
“Từ từ!”
Nhưng hai nữ binh binh đoàn thứ nhất lợi mã kêu cô. “Đồng chí, vừa mới ở một vòng thi đấu cuối cùng tuyển hoa khôi quân đội, tôi cảm thấy cô thật là lợi hại, nếu có thể đem bốn thứ đồ vật toàn bộ đoán Đúng, hẳn không chỉ là vận khí đơn giản như vậy đi?”
Lời nói có ẩn ý sao?
Đôi mắt Tuyết Vi vừa chuyển, bất động thanh sắc xoay người, mặt đối mặt với hai nữ binh kia.
“cô nói thật ra, cô làm sao biết bốn đồ vật kia thuộc về ai chứ? Cô muốn nói là ngốc, chỉ biết kêu mọi người cảm thấy cô ‘ gian lận ’!”
“đúng vậy. Đến lúc đó tai tiếng cô bay đầy trời, ảnh hưởng cô không nói, còn sẽ ảnh hưởng bạch tướng quân nhà của chúng tôi ……”
“Dựa vào sức quan sát.” Tuyết Vi đã quả quyết mở miệng.
Cô thật sự không nghĩ nhóm người này cứng rắn đem mình cùng Bạch Dạ lại cột ở cùng nhau.
“À, hóa ra là dựa vào sức quan sát. Kia như vậy đi……” Trong đó hai tròng mắt một nữ binh chợt lóe, vài người trên bàn lập tức hiểu ý móc ra thuốc mang theo trên người. Gọi người vừa thấy liền biết nhóm người này căn bản là có chuẩn bị mà đến.
“Liền vài loại này sao? Thơ_Thơ_ddlequydon
“ừm.”
“cô lại đi hỏi người mấy binh đoàn khác một chút, ai còn mang theo thuốc lại đây, đều lấy lại đây.”
“Tốt.” Mấy người này cố lộng huyền hư thì thầm lên.
Tuy mọi người không rõ bọn họ đang làm gì, nhưng ai nấy đều có thể cảm giác được, chỉ sợ trong chốc lát sẽ có trò hay để xem!
Chỉ chốc lát sau, mấy binh lính chạy ra đi mượn dược trở về.
Mấy nữ binh thần thần bí bí bận rộn đem thuốc bên trong hộp lăn lộn ra tới.
Sau một lúc lâu công phu, nữ binh kia làm khó dễ Tuyết Vi cười quỷ dị, duỗi tay nói: “Nơi này tổng cộng là mười loại thuốc. Mỗi loại thuốc ngoại hình đều không sai biệt lắm, Tuyết Vi, bây giờ liền làm phiền cô đem mười loại thuốc này theo thứ tự nói ra tên chúng nó đi!”
“A.” Đợi nữ binh này vừa dứt lời, Bạch Dạ đứng ở cách đó không xa không khỏi cười lạnh.
Tuyết Vi là học trò anh lấy làm tự hào nhất, bản lĩnh của cô, anh còn có thể không rõ ràng lắm sao?
Đừng nói là giám định mười loại thuốc, chính là một trăm loại đối với khứu giác Tuyết Vi nhạy bén mà nói đều không phải là một vấn đề khó!
Chậm rãi tiếp nhận mười viên thuốc trong tay nữ binh, Đôi mắt Tuyết Vi theo bản năng quét mắt những binh lính đó vây xem náo nhiệt ……
Danh Sách Chương: