“Ách…… Là như vậy... Tuy Nói, bây giờ thương hội có không ít người ủng hộ cô, mà thực lực của cô cũng đích xác siêu việt hơn nhóm cạnh tranh khác mấy lần.
Nhưng……”
La hội trưởng không nói tiếp, vội vàng cười có lệ nói: “Bất quá, tôi nghe nói lệnh tôn chính là Tuyết chủ tịch Tuyết Vĩ Quốc, nếu các người là cha con, cho nên, ai làm hội trưởng lần này hẳn là không khác đi?”
A.
Khác biệt lớn.
Tuyết Vĩ Quốc làm hội trưởng chính là cô chết; cô làm hội trưởng chính là Tuyết Vĩ Quốc chết, có thể không lớn sao??
“A, đúng vậy…… Đúng vậy…… Không khác, không khác …… Mặc kệ thế nào, tôi đều tôn trọng thương hội lựa chọn.” Dù cho nội tâm nhiều ít có chút khó chịu, nhưng Tuyết Vi vẫn biểu hiện cực kỳ hào phóng. Thơ_Thơ_ddlqd
“Nếu Là như vậy thì tốt rồi. Tuyết tiểu thư, hy vọng về sau chúng ta có cơ hội hợp tác đi.” Nói xong, La hội trưởng khiêm tốn cầm tay cô liền quay đầu rời đi.
Theo lý thuyết, kết quả lựa chọn không cần thiết báo cho ứng cử viên trước tiên.
Nghĩ đến, chỉ sợ La hội trưởng kia đã biết thân phận Tuyết Vi trăm triệu không thể đắc tội, cho nên, trước tiên lại đây trấn an một chút đi……
Mắt phượng nhìn bóng dáng La hội trưởng rời đi, tầm mắt Tuyết Vi chậm rãi, chậm rãi chuyển về phía Hoàng Phủ Minh cách đó không xa ……
“Hoàng Phủ Quân Trường, đã lâu không thấy, không biết ngài còn nhớ rõ tôi sao?” Một tiểu thư xinh đẹp, cầm trong tay ly rượu Cocktail chậm rãi đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh.
Anh lạnh mắt đánh giá người phụ nữ, đạm mạc lắc lắc đầu: “cô là?”
“Ha hả, Hoàng Phủ Quân Trường quả thật là quý nhân hay quên chuyện, nửa năm trước, anh trai tôi hi sinh vì nhiệm vụ, riêng ngài còn chạy tới nhà tôi an ủi, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ngài.”
Hoàng Phủ Minh tựa hồ nhớ lại người phụ nữ này, nhưng, thái độ vẫn như cũ rất là lạnh nhạt. “À.”
“Hoàng Phủ Quân Trường, không biết ngài nguyện ý muốn thưởng cho mặt mũi không, mời tôi nhảy điệu nhảy nha?” Thái độ người phụ nữ thành kính vươn tay, như thế làm cho Hoàng Phủ Minh có chút xấu hổ.
Anh từ trước đến nay không thích ở trước công chúng mời người khiêu vũ, càng thêm lười cùng bất luận người phụ nữ nào giao tiếp. Nhưng người phụ nữ này tay đã vươn tới, thêm nữa người phụ nữ này là em gái của liệt sĩ Quân Khu Bạch Hổ, nếu anh cự tuyệt, chỉ biết có vẻ rất là không thân sĩ.
Liền tại lúc tiến thoái lưỡng nan ……
“Xin lỗi, điệu nhảy thứ nhất của tiên sinh, là thuộc về tôi!” Tuyết Vi không biết từ nơi nào xuất hiện, một tay liền khoát cánh tay Hoàng Phủ Minh, mặt mỉm cười nhìn về phía người phụ nữ kia. Thơ_Thơ_ddlqd
“Tiên sinh?” Người phụ nữ kia lập tức liền ngốc.
Hoàng Phủ Minh cũng hoàn toàn không biết Tuyết Vi vậy mà tham dự tiệc tối thương nghiệp lần này.
“Ha hả, đúng vậy, Hoàng Phủ Quân Trường là tiên sinh của tôi, tôi là phu nhân của anh. Anh cũng thật là, đã đáp ứng người ta điệu nhảy thứ nhất thuộc về em, vậy mà còn muốn cùng người khác khiêu vũ!?” Nói xong, Tuyết Vi oán trách liếc Hoàng Phủ Minh một cái.
Anh bất đắc dĩ cười, ngược lại, nhìn về phía người phụ nữ kia: “Xin lỗi, này thật là tôi hứa hẹn cho vợ của tôi.”
“phải…… Là tôi nên nói xin lỗi mới đúng…… vậy…… vậy không quấy rầy.” Người phụ nữ này cười tràn đầy xấu hổ.
Thật sự nghĩ không rõ, Hoàng Phủ Quân Trường đã có vợ? Nhưng…… Nếu Hoàng Phủ Minh chính mình thừa nhận, cũng không chấp nhận được cô hoài nghi, chỉ phải quay đầu xám xịt rời đi……
“em tới khi nào?” Đợi người phụ nữ chân trước rời đi, Hoàng Phủ Minh xoay người, đối mặt với Tuyết Vi.
Cô chậm rãi buông lỏng tay khoát ở cánh tay anh ra, mỉm cười nói: “Sáng sớm liền tới rồi.”
“Vậy em……?”
“Ai…… Hoàng Phủ Quân Trường, lúc này không phải là thời gian chúng ta nói chuyện phiếm đi?” Tuyết Vi cười quyến rũ chặn lời anh chưa nói xong.
Chọc mày Hoàng Phủ Minh gắt gao nhíu cùng nhau.
Lúc mới vừa nghe Tuyết Vi tự cho là vợ mình, mặc kệ cô là giúp anh giải vây, hay là gì đó, anh như cũ vô cùng vui vẻ. Nhưng một giây này, cô xưng hô lại biến trở về Hoàng Phủ Quân Trường, thật là làm anh có chút nản lòng thoái chí.
“anh chẳng lẽ quên anh hứa hẹn sao?” Thơ_Thơ_ddlqd
“Hứa hẹn?” Đợi Tuyết Vi mở miệng, Hoàng Phủ Minh lại là sửng sốt.
“hả? Chẳng lẽ Hoàng Phủ Quân Trường vừa mới rồi không có hứa hẹn cho tôi, điệu nhảy thứ nhất muốn mời tôi tới nhảy sao? Tuy Nói, tôi biết Hoàng Phủ Quân Trường điệu nhảy cuối cùng là thuộc về chị cả của tôi, chính là…… Hứa hẹn…… Chính là hứa hẹn!” Nói xong, Tuyết Vi ưu nhã vươn tay.
Sắc mặt Hoàng Phủ Minh vốn âm trầm lập tức lộ ra một nụ cười khó nén, kéo tay cô liền đi ra giữa sân nhảy ……
Tiếng âm nhạc vang lên.
Giữa sân nhảy bọn họ có vẻ loá mắt như vậy.
Nếu Nói, trai tài gái sắc mới là trời sinh một đôi, như vậy Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh đó là nam vừa có tài vừa có tướng mạo; nữ cũng có tài lại có dung mạo, mười phần làm người bắt bẻ không ra bọn họ đứng chung một chỗ có một chút phản cảm.
“Nghe được. Vi, năm đó, anh không có cùng em nhảy điệu nhảy kia, chỉ là bởi vì anh thật sự không thích khiêu vũ mà thôi, cùng Tuyết Khả Duy không có bất luận quan hệ gì!!!”
Hãy còn nhớ rõ, đó là hơn bốn năm trước.
Một lần bên trong bộ đội tổ chức họp thường niên, Tuyết Vi tiến đến bên người Hoàng Phủ Minh, cho rằng anh sẽ mời mình khiêu vũ, lại không nghĩ anh cự tuyệt.
Khi đó, Mạc Nhã Như còn nói rất nhiều về tin đồn của Hoàng Phủ Minh và Tuyết Khả Duy.
Cô thực sự là có chút để ý.
“vậy…… Hoàng Phủ Quân Trường, nếu không thích, vì sao muốn đánh vỡ nguyên tắc khiêu vũ cùng tôi chứ?”
“Thời thế đổi thay. Bây giờ thật vất vả em mới cho anh một cơ hội, anh có thể không bắt lấy sao?!” Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ liếc cô một cái, khóe môi treo lên ý cười khó nén. Thơ_Thơ_ddlqd
Tuyết Vi trầm mặc rũ xuống mi mắt, ánh mắt trộm ngắm vị trí đài chủ tịch ……
Chỉ thấy, tay La hội trưởng cầm một phong thư tựa hồ đang cùng những người khác giao lưu cái gì.
Nháy mắt cô nheo lại đôi mắt, cười quyến rũ ngẩng đầu lên: “như vậy đi, Hoàng Phủ Quân Trường, tôi cho anh một lần cơ hội!!”
“hả?”
“cầu hôn với tôi!!” Bốn chữ lời ít mà ý nhiều rơi xuống.
Hoàng Phủ Minh lập tức ngừng khiêu vũ, vẫn không nhúc nhích nhìn Tuyết Vi trước mắt. “Cầu hôn sao?”
“Đúng!! Không phải anh vẫn luôn muốn cùng tôi hợp lại sao? Tới, trước cầu hôn với tôi!!”
Mắt đen sâu không thấy đáy nhìn chăm chú cặp con ngươi của Tuyết Vi sâu không lường được, nháy mắt Hoàng Phủ Minh liền cảm thấy được không thích hợp, mặt tuấn mỹ trở nên vô cùng âm trầm. “Vi, em rốt cuộc……?”
“Cầu hay không!!!” Tiếng Tuyết Vi gọi người chân thật đáng tin.
Hoàng Phủ Minh nắm chặt nắm tay, lạnh lùng nói: “anh không có bất luận chuẩn bị gì!”
“Không quan hệ, tôi có chuẩn bị!” Nói xong, mắt phượng cô vừa chuyển, nhanh chóng vẫy vẫy tay với Ly Tiểu Tiểu cách đó không xa.
Thu được mệnh lệnh, Ly Tiểu Tiểu bỏ lại bạn trai của mình, cầm ví tay của Tuyết Vi chạy tới.
Mở ra ví tay, Tuyết Vi móc ra một cái nhẫn, giơ lên trước mắt Hoàng Phủ Minh: “Còn nhớ rõ chiếc nhẫn này không? Đây là năm đó khi anh cầu hôn với tôi tặng cho tôi, bây giờ…… anh liền phải dùng chiếc nhẫn này cầu hôn lại một lần với tôi!!!”