“Tiểu thư, cô, cô không cần sợ, Tuyết Vi cũng không dám thật sự thương tổn tiểu thiếu gia nhà của chúng ta. Nếu không, Hoàng Phủ lão gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!” Thấy trên mặt Tuyết Khả Duy tràn đầy vẻ hoảng loạn, Lục La ở một bên vội vàng đi lên trấn an.
“Lục La, em biết cái gì kêu bất cần mạng sao? Trước kia Tuyết Vi có Tôn Vân Vân vướng bận, tự nhiên sẽ sợ đầu sợ đuôi một ít, mà bây giờ…… Cô ta đã không có vướng bận, nói thật không chừng sẽ làm ra chuyện gì! Em lập tức phái một ít nhân thủ bảo hộ Đỉnh Đỉnh nhiều hơn cho chị, nếu Đỉnh Đỉnh có chuyện gì ngoài ý muốn, em liền chờ ăn không hết gói đem đi!”
“vâng…… vâng, tiểu thư……”
Từ trước, Tuyết Khả Duy cũng không hiểu loại ‘ vướng bận ’ này. Hiện nay, Đỉnh Đỉnh vừa sinh ra, Tuyết Vi vừa xuất hiện, cô xem như rõ đầu rõ đuôi đã hiểu cái loại cảm giác sợ đầu sợ đuôi này, bây giờ theo như lời Tuyết Vi vừa mới trở về kia, cô như cũ là lòng còn sợ hãi!
“Mommy, mommy, có phải dì Tuyết thực chán ghét Miêu Miêu hay không?” Dọc theo đường đi trở về phòng, Miêu Miêu vẫn luôn sa vào chuyện vừa mới rồi, cô bé càng muốn liền càng cảm thấy có phải chính mình làm sai chỗ nào mới có thể chọc chủ tớ Tuyết Khả Duy không vui hay không.
“Miêu Miêu, vì sao đột nhiên muốn hỏi như vậy?”
“ừ…… Bởi vì…… Miêu Miêu thật sự rửa qua tay, hơn nữa, Miêu Miêu thật sự chỉ muốn sờ sờ em trai mà thôi, nhưng…… Dì Lục La và dì Tuyết liền không vui……”
Bước chân đi trước yên lặng, Tuyết Vi đau lòng nhìn vẻ mặt tiểu gia hỏa ủy khuất.
Cô nên làm sao nói cho tiểu gia hỏa này, chủ tớ Tuyết Khả Duy tức giận, chỉ là bởi vì các cô xem thường đứa trẻ ‘ nhặt ’ trở về này?
“Miêu Miêu nha, dì Tuyết, là chị của mommy, cũng chính là dì ruột của con, dì làm sao sẽ không thích con chứ? Hơn nữa nha…… Dì Tuyết rất nhiều lần đều cùng mommy khích lệ con hiểu chuyện, mommy nghĩ, vừa mới rồi chỉ bởi vì các dì quá để ý em trai, cho nên, mới có thể nhịn không được đối với con phát hỏa đi.”
“Thật sự sao? Dì Tuyết thật sự khích lệ qua Miêu Miêu sao?” Một khuôn mặt nhỏ ủy khuất giây lát liền lộ ra nụ cười manh manh. Thơ_Thơ_ddlqd
Tuyết Vi ôn nhu gật gật đầu: “Đương nhiên là thật sự nha. Miêu Miêu, về sau thấy dì Tuyết, phải nhớ hiểu lễ phép biết chưa? Phải hỏi qua trước dì Tuyết có thể sờ em trai hay không, chờ được dì Tuyết đồng ý, mới có thể đi sờ em trai, biết chưa?”
“vâng, Miêu Miêu đã biết. Về sau Miêu Miêu nhất định sẽ hiểu lễ phép. Mommy, dì Tuyết lớn lên thật xinh đẹp, em trai cũng thực đáng yêu.”
“Ha hả, đúng vậy……” Thấy tiểu gia hỏa rốt cuộc vui vẻ lên, Tuyết Vi nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh đầu Miêu Miêu.
Thế giới trẻ con thật là không nhiễm một hạt bụi.
Nếu như thế, cô thật sự không đành lòng đánh vỡ thế giới tốt đẹp thuộc về đứa trẻ ngây thơ.
Cô tình nguyện kêu Miêu Miêu vĩnh viễn tin tưởng Tuyết Khả Duy là một dì xinh đẹp lại ôn nhu, cũng không muốn kêu Miêu Miêu chứng kiến thế giới dơ bẩn thuộc về người lớn ……
“Miêu Miêu, mommy mang con đi theo Tiểu Cửu chơi được không? Hai ngày trước Tiểu Cửu còn nói nhớ con.”
“vâng, được nha, được nha, Miêu Miêu cũng nhớ Tiểu Cửu. Mommy, chúng ta đi thôi……” Nói xong, Miêu Miêu gấp không chờ nổi lôi kéo tay Tuyết Vi liền rời đi Nhà họ Hoàng Phủ……
Biệt thự của Tuyết Vi.
“Hì hì, ha ha……” hoa viên đình viện to như vậy thỉnh thoảng truyền đến tiếng vui cười của bọn nhỏ.
Tuyết Vi ngồi ở đình hóng gió đứng xa xa nhìn một đôi trai gái chơi ở bên nhau, trên mặt lộ ra ôn nhu khác. Thơ_Thơ_ddlqd
Cô là thật lòng thích thời gian cùng bọn nhỏ ở bên nhau, đó là thời khắc như ý, cũng là thuần tịnh, càng là thả lỏng nhất.
“Chị Vi Vi, chúc mừng chị và anh rể chính thức hòa hảo trở lại ha.” Một bên Ly Tiểu Tiểu nhẹ tô son môi, mặt mỉm cười đưa lên lời chúc phúc của mình.
“Tiểu Tiểu, giúp chị cái đi.”
“Gấp cái gì?”
Đôi mắt Tuyết Vi vừa chuyển, một tay chống cằm, mỉm cười nói: “em chuẩn bị, chuẩn bị, chọn một ngày tới Nhà họ Hoàng Phủ đi.”
“A??? Em cũng phải cùng chị cùng nhau qua đi??”
Thấy bộ dáng Tiểu Tiểu giật mình, Tuyết Vi thổ lộ một hơi: “Tiểu Tiểu, em biết, Miêu Miêu đứa nhỏ này vừa đơn thuần lại hiểu chuyện, mà trong nhà Hoàng Phủ ‘ yêu ma quỷ quái ’ thật sự quá nhiều. Chị sợ, chị vạn nhất hơi chút không lưu ý Miêu Miêu liền bị khi dễ, cho nên, muốn mời em ở bên cạnh chiếu cố Miêu Miêu, chị cũng có thể nhẹ lòng làm ‘ chuyện ’ khác.”
“vâng, em đã biết. Chính là…… chuyện bên kia Cha chị ……?”
“Cha chị?” Tuyết Vi một đôi con ngươi chậm rãi chuyển về phía Miêu Miêu và Tiểu Cửu: “chuyện bên kia Cha chị em không cần theo. Chị đã thông báo mọi thành viên thương hội, cấm cùng Tuyết thị hợp tác rồi. Hiện nay, Tuyết thị chẳng khác nào cá trong chậu, không tới mấy tháng, nó sẽ bị ‘ vây ’ đến chết!”
“Chị Vi Vi, em hiểu ý chị. Nếu không, chị cũng sẽ không nhớ thương vị trí chủ tịch thương hội như vậy. Nhưng…… chị nghĩ tới sao!” Sắc mặt Ly Tiểu Tiểu trầm xuống, nghiêm túc nói: “sau lưng Cha chị còn có Tuyết Khả Duy, mà sau lưng Tuyết Khả Duy chính là bá chủ hoàng thành Nhà họ Hoàng Phủ, chỉ cần Tuyết Vĩ Quốc mở miệng cầu cứu với Tuyết Khả Duy, Tuyết Khả Duy không có khả năng ngồi yên không nhìn đến. Chờ cho đến lúc này……”
Tuyết thị vẫn có cơ hội xoay người!
Điểm này, Tuyết Vi sớm đã nghĩ đến. “A…… chị chỉ sợ ông ta không đi cầu cứu với Tuyết Khả Duy!!” Thơ_Thơ_ddlqd
“hả?” Này, nhưng thật ra Ly Tiểu Tiểu có chút không rõ. Bất quá, xem bộ dáng Tuyết Vi nắm chắc thắng lợi, sợ là sớm đã có đối sách, như vậy, cô cũng không cần lo lắng cái gì nhiều. “Một khi đã như vậy, em đây liền mặc kệ chuyện cha chị bên kia. Nhưng còn có một chuyện……”
“Còn có, còn có chuyện gì?”
“Đương nhiên là Tiểu Cửu, em đi chiếu cố Miêu Miêu, vậy ai chiếu cố Tiểu Cửu?”
So với bộ dáng Ly Tiểu Tiểu lo lắng, nhưng thật ra Tuyết Vi thích ý rất nhiều.
Cô không nhanh không chậm uống cái ly hồng trà, nghiền ngẫm cười, nói: “Theo chị đứa con này? A…… Sợ là có ai hại, nó đều không thiệt thòi được!”
‘ bang ’ một tiếng, Tuyết Vi buông chén trà trong tay thật mạnh, bước nhanh đi về phía hai đứa nhỏ. “Tiểu Cửu, Miêu Miêu!”
“Mommy!”
“Mommy!” Hai tiểu bảo bối hưng phấn nhìn về phía Tuyết Vi.
“Miêu Miêu, khuôn mặt con, là chuyện làm sao?!” Cô xụ mặt, nhìn chằm chằm đánh giá mặt mèo của con gái bảo bối.
Một bên Tiểu Cửu thấy vậy, vội vàng đem bút màu nước trong tay quăng ở trên mặt đất.
“Mommy, Tiểu Cửu nói phải trang điểm cho Miêu Miêu xinh xinh đẹp đẹp, như vậy mọi người sẽ càng thêm thích Miêu Miêu.”
Trang điểm xinh xinh đẹp đẹp?
A……
Hôm nay con gái bảo bối của cô thật sự nào biết đâu rằng, khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô bé đã bị Tiểu Cửu bôi hồng, đen một đạo, mười phần giống kẻ hề.
“Tiểu Cửu, mặt chị, là con vẽ sao?”
“Mẹ…… Mommy nha, Tiểu Cửu…… Tiểu Cửu thật là muốn làm Miêu Miêu trở nên càng xinh đẹp mới…… Mới vẽ.” Tiểu Cửu chớp cặp mắt to hồn nhiên, vẻ mặt lấy lòng kéo lại tay Miêu Miêu.