Mục lục
Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 203: NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH ĐỀU LÀ GIẢ
Editor: Luna Huang
“Đúng vậy, đây đều là gia sự của tướng phủ, bọn tiểu bối này như chúng ta sẽ không nói linh tinh.”
Xong trả lời thuyết phục hài lòng, lão phu nhân ra ngụm trọc khí, cảm kích nói: “Vậy là tốt rồi, Tử Kỳ, ngươi tự mình gọi người đi chuẩn bị xe, hảo hảo tiễn người đi.”
“Vâng!” Vu Tử Kỳ chính ước gì hắn lập tức đi ra ngoài.
Tân Chỉ thấy chuyện này chắc là kết thúc, nhìn trái nhìn phải một chút, cẩn thận nói: “Không, không việc gì nữa… Vậy bổn hoàng tử cũng đi về trước?” Nơi này cũng không cần hắn nữa chứ?
Thần sắc của lão phu nhân lạnh như băng liếc hắn một mắt, nam chủ khơi mào sự kiện này trái lại nhàn nhã nhìn một hồi trò hay a, để những “Người ngoài cuộc” này như gọi bọn hắn giằng co nửa ngày.
“Bát hoàng tử xin cứ tự nhiên đi, chờ tướng gia trở về, lão thân sẽ nhất ngũ nhất thập cáo chi. Bát hoàng tử có thể ở trong phủ chờ thừa tướng tự mình đăng môn bái phỏng.”
Tân Chỉ chột dạ xua tay, “Đừng, đừng khách khí… Phái người kêu một tiếng là được, bổn hoàng tử qua đây chính là…”
“Tiễn khách.” Lão phu nhân hừ một tiếng không nhìn hắn nữa.
Tân Chỉ đã không có hoàn khố kính nhi của lúc trước nữa, dù cho chạm đến cả mũi xám tro cũng không dám lộ ra cái gì. Dù sao hắn ngủ với nữ nhi của nhất phẩm tể tướng a! Trong lòng hắn cũng biết, lần này phụ hoàng nhất định sẽ không hướng về mình.
Hơn nữa chuyện lần trước… Quan hệ giữa hắn và Vu Hàn Thiên còn chưa giải trừ. Hắn là người phân rõ nặng nhẹ!
Tân Chỉ không tìm ân huệ chỗ lão phu nhân liền rất là tự giác đi tới cửa. Hắn mới vừa đi hai bước chỉ thấy Vu Tử Minh chính mặt âm trầm nhìn mình. Biểu tình kia hình như mãnh thú ăn thịt người, sợ đến cả người Tân Chỉ run lên.

(Luna: hoàng tử khi khô gì, vậy mà chưa gì đã sợ rồi)
Tân Chỉ nuốt ngụm nước bọt, hắn ép buộc bản thân nghĩ: Lão thái thái nói không truy cứu, tiểu tử này cũng sẽ không tiếp tục dây dưa. Sau đó nhìn không chớp mắt ( cả người buộc chặt) bước nhanh chạy trốn.
Ngay lúc Tân Chỉ kinh qua bên người Vu Tử Minh, Vu Tử Minh hầu như đều phải nhịn không được động thủ. Thế nhưng lão phu nhân còn ở chỗ này, đại phòng nhất định sẽ lấy đó làm văn, còn có là trọng yếu hơn là… Lệ Hương nhất định là gả cho Tân Chỉ.
Rất nhanh, ngoại nhân trong viện này toàn bộ tất cả giải tán. Chỉ còn lại có hai ba người Vu gia còn đứng ở đây.
Vọng Thư Uyển
Lão phu nhân ngắm nhìn bốn phía, nhìn từng ngọn cây cọng cỏ quen thuộc ở đông viện, trong lòng dĩ nhiên thập phần chán ghét.
Nàng ghét bỏ nói: “Gọi người thu thập nơi này, con tiện nhân kia trực tiếp ném đi là được. Nhớ kỹ đem địa phương xui xẻo này khóa lại cho ta! Không có lời của ta, sau này ai cũng không được tới chỗ này!”
“Vâng.” Khương Tình Tuyết liên tục gật đầu.
Lão phu nhân cất bước đi ra ngoài, nàng là nhất khắc cũng không ngây ngô muốn ở chỗ này. Khương Tình Tuyết lập tức đỡ tay nàng.
Vu Tịnh Hoa đuổi theo đỡ tay còn lại, tha thiết lấy lòng. Vu Lưu Vân không dám lưu lại cùng Vu Tử Minh, Vu Xá Nguyệt cùng một chỗ, nàng bất chấp khó chịu trên đùi, gọi thị nữ đỡ bước nhanh đi theo phía sau của Khương Tình Tuyết.
Tiểu viện náo nhiệt ầm ĩ khôi phục tiêu điều vắng vẻ ngày xưa, việc này kết thúc đã là chạng vạng, chỗ hẻo lánh này còn sắc trời ám ám, tất cả quỷ dị âm trầm đều trồi lên mặt nước.
Ánh mắt Vu Tử Minh phức tạp nhìn Vu Xá Nguyệt một mắt, nhưng hắn cuối cùng vẫn không nói gì, xoay người đi một mình.
Vu Xá Nguyệt bị lưu lại cuối cùng, nàng nhìn bóng lưng của bọn họ liên tục chắt lưỡi. Tấm tắc, tuồng này kết thúc rồi, bất quá buổi tối hôm nay Liễu di nương chỉ sợ là không dừng được, làm không tốt còn có tuồng khác để xem.

Nàng còn chưa cảm khái xong, chỉ thấy Ngưng nhi ở cửa chính ngó dáo dác đi vào trong. Nàng vừa thấy người ở đây đều đi hết sạch, liền nhấc chân chạy vào.
“Tiểu thư, không có chuyện gì?” Nàng thật ra là đi đến cùng Vu Xá Nguyệt, chỉ là vẫn ẩn núp bên ngoài nghe trộm.
Vu Xá Nguyệt nói, nếu là nàng ứng phó không được, nàng mới đi về tìm A Ly. May mà cũng chưa xuất đại sự gì, hết thảy đều hữu kinh vô hiểm.
Ngưng nhi tiến lên trước đang muốn đưa tay lôi kéo Vu Xá Nguyệt, lại thình lình thấy trong phòng sau lưng nàng dĩ nhiên tất cả đều là vết máu, hơn nữa trên mặt đất còn có người nằm thập phần kinh khủng.
Ngưng nhi nhất thời bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, kinh hoảng ai nha một tiếng.
Vu Xá Nguyệt thở dài, giơ tay lên đặt ở trên mắt nàng, “Được rồi, đừng xem thứ này. Một hồi sẽ có người đến thu thập.” Nàng nói, liền kéo Ngưng nhi đi ra ngoài.
Hai người ra đông viện, Ngưng nhi vẫn còn có chút lo lắng truy vấn, “Đây nhất định là không sao? Nhị thiếu gia có thể ghi hận ngươi hay không nha?”
Vu Xá Nguyệt lắc đầu nói: “Nếu là hắn không ngốc cũng sẽ không, bất quá Khương Tình Tuyết bọn họ trái lại sẽ ghi hận ta…”
“Ai, như thế, những chuyện này đại phu nhân vốn chính là nhằm vào tiểu thư.” Ngưng nhi nghĩ mà sợ vỗ vỗ ngực, “Bất quá lần này thực sự là quá hung hiểm, cũng may tiểu thư luôn luôn có thể hóa hiểm vi di.”
Mắt Vu Xá Nguyệt vòng vo chuyển, bỗng nhiên nói rằng: “Ai, nhớ kỹ gọi người nhìn chằm chằm Liễu di nương bên kia, phỏng chừng đêm nay sẽ có trò hay.”
Ngưng nhi le lưỡi, “Vâng ~ liền biết tiểu thư sẽ phân phó như vậy, ta sớm nói cho hai tiểu tử kia lưu ý chút rồi.”
Vu Xá Nguyệt cười cười, “Ai, ngươi cũng học được a ~|
“Tiểu thư dạy hay nha ~”

——
Lúc này hoàng hôn đã qua.
Vì đến đi tây viện đường hơi xa, hơn nữa đèn lồng chưa thắp, nhìn được đều ảm đạm đến cực điểm, có thể để cảnh sắc lịch sự tao nhã trong ngày thường có vẻ có chút hoang vu.
Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi đi tới, chợt nghe một người phía sau cấp thiết hô một câu: “Tam tiểu thư dừng chân.”
Cước bộ của hai người dừng lại, Vu Xá Nguyệt quay đầu nhìn lại, phát hiện người đuổi theo dĩ nhiên là Tiết Yến.
“Ngươi…” Mới vừa rồi người này có nói mấy câu đúng là hơi thiên hướng mình, nên ấn tượng của Vu Xá Nguyệt đối với hắn coi như là khá một chút. Bất quá lén gặp mặt như vậy, Vu Xá Nguyệt liền không biết phải xưng hô với hắn như thế nào.
“Nga!” Tiết Yến vội vã thở dài, “Trước vẫn luôn chưa chính thức giới thiệu qua, tại hạ Tiết Yến, Tông nhân phủ doãn. Mới vừa rồi đường đột rồi.”
Công tử nhà đại quan nhất phẩm trái lại không có làm giá, thái độ của Vu Xá Nguyệt dịu dàng nhu hòa rất nhiều. Nàng cũng hoàn một lễ hỏi: “Tiết công tử còn có việc?”
“Cái này…” Nét mặt của Tiết Yến hiện ra một tia quẫn bách, co quắp, hoặc là ngại ngùng. Mặc dù sắc trời đã tối sầm, nhưng vẫn là nhìn để Vu Xá Nguyệt ngạc nhiên, thầm nghĩ người này là thế nào.
Tiết Yến cúi đầu khẩn trương nói: “Kỳ thực không có chuyện gì, chỉ là tình cảnh trước, cũng không có cơ hội cùng tam tiểu thư nói mấy câu, nên…”
“Nga, ta hiểu được.” Vu Xá Nguyệt chợt thiêu mi, “Lẽ nào Tiết công tử cũng là nghe được tin đồn, muốn tìm đương sự ta chứng thực những tin đồ kia sao?”
Nghe ngữ điệu của Vu Xá Nguyệt tựa hồ lạnh rất nhiều, Tiết Yến thập phần hốt hoảng giải thích: “Không, không phải, tại hạ thực sự vô ý mạo phạm tam tiểu thư.”
Vu Xá Nguyệt thấy sắc mặt đối phương gấp đến đỏ lên, trong lòng tựa hồ có phát giác. Nàng thở dài bất đắc dĩ một tiếng, “Tiết công tử vẫn là về sớm một chút đi. Dù sao tứ muội muội ta xảy ra chuyện, tướng phủ cũng không tiện tiếp tục chiêu đãi các vị, hôm nay có hôm nay có không chu toàn thỉnh Tiết công tử thứ lỗi.”
“Tam tiểu thư người khách khí.” Tiết Yến như là nghe được người ta đuổi, vẫn không nhúc nhích.
Vu Xá Nguyệt cau mày, càng thêm nói trắng ra: “Sắc trời không còn sớm, công tử vẫn là mời trở về đi, ngày sau có cơ hội ca ca cùng đại tỷ tỷ ta nhất định sẽ giải thích với các vị.”

Rốt cục, Tiết Yến tựa hồ là hạ quyết tâm, bỗng nhiên nói rằng: “Tại hạ thật ra là việc ——”
“?” Vu Xá Nguyệt vẻ mặt mờ mịt chờ.
vongthuuyen.com
Tiết Yến thở sâu, tiếp tục nói, “Sớm nghe nói tam tiểu thư tay nghề tốt, Tiết mỗ cũng đúng âm luật vẽ tranh biết được một ít, vẫn cảm thấy cùng tam tiểu thư là người trong đồng đạo, nên hướng tới hồi lâu. Mà nay… Hôm nay vừa thấy tam tiểu thư quả nhiên không giống phàm nhân, tại hạ nhất kiến như cố với tam tiểu thư, ái mộ không ngớt. Nên mạo muội tới hỏi, tại hạ là có may mắn có thể được tam tiểu thư ưu ái hay không.”
Nói trắng ra như vậy cả người Ngưng nhi đều sợ ngây người, nàng lấy tay che miệng, một đôi mắt trực câu câu nhìn chằm chằm Tiết Yến vẫn không nhúc nhích.
Mà Vu Xá Nguyệt trái lại thần sắc chưa thay đổi, chỉ thản nhiên nói: “Tiết công tử, giữa ta ngươi mới gặp mặt một lần.” Ngụ ý, gặp một mặt liền biểu lộ loại sự tình này quá tùy tiện đi? !
Tiết Yến cười khẽ, “Nhưng hôn nhân đại sự đều là nghe phụ mẫu chi mệnh môi chước chi ngôn, rất nhiều người ở trước đó gặp mặt một lần cũng chưa từng. Có thể sớm quen biết chính là duyên phận, vì vậy tại hạ cảm thấy đã coi như là tùy duyên.”
Vu Xá Nguyệt xuy cười một tiếng, “Nếu muốn nói phụ mẫu chi mệnh gì, vậy Tiết công tử hà tất qua đây nói với ta, chuyện này ta nói không tính. Hôm nay ta nói được hay không được thì có gì khác đâu?”
Tiết Yến một lần nữa giơ tay lên thở dài, lần này hắn thập phần trang trọng, “Nếu tại hạ có ý định với tam tiểu thư, tự nhiên còn hy vọng sẽ không nghịch tâm nguyện của tam tiểu thư mới phải. Nếu là có thể được cho phép tam tiểu thư, tại hạ chắc chắn gọi môi nhân đến nói.”
Một nam nhân dùng thái độ kiên định như vậy cầu ái đó nhất định là thập phần quyển phấn, chí ít Ngưng nhi đã bị thực lực quyển phấn. Nàng lúc này nhìn Tiết Yến ánh mắt sáng không gì sánh được, trong lòng là không nhẫn nại được kích động.
Bởi vì, mặc dù Vu Xá Nguyệt cùng Ngự Cảnh, Hàn Y có giao tình coi như là tốt, nhưng những người đó quá mức cao cao tại thượng, cùng bọn họ lui tới để gọi người cảm thấy rất không chân thật. Nhưng Tiết Yến bất đồng, thân phận của hắn tuy cao tuy cao thế nhưng còn có chỗ hợp lý, hơn nữa tiểu thư nhà mình được người thích như vậy, thật đúng là lần đầu tiên.
Nhưng mà… Vu Xá Nguyệt đầu, “Vậy xin lỗi, tâm nguyện của ta không phải là Tiết công tử.”
Trong con ngươi Tiết Yến thần thái lờ mờ, nhưng vẫn là chưa từ bỏ ý định hỏi: “Vậy tam tiểu thư đã có ý trung nhân?”
“Ta…” Vu Xá Nguyệt sửng sốt, không có trả lời ngay, trong đầu nàng mơ hồ hiện lên một số mặt người, phi ngựa quan đăng Vu Xá Nguyệt cũng tự gấp đến kinh, nàng lập tức phủ nhận, “Ta tức là vô ý với Tiết công tử, tự nhiên cũng vô ý đối với những nam nhân chưa từng gặp. Ta chỉ là nguyện gả đi mà thôi, một người độc thân tự do nhất. Tiết công tử nhân trung long phượng, ngày sau sẽ có lựa chọn tốt hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK