CHƯƠNG 282: LOẠN ĐIỂM UYÊN ƯƠNG PHỔ
Editor: Luna Huang
Tiết Yến chỉa vào ánh mắt của mọi người đứng dậy, hắn bỏ qua Ngự Cảnh, ngược lại là nhìn Vu Xá Nguyệt một mắt trước.
Hắn thấy một đôi mắt to của cô nương kia chính chặt chẽ nhìn mình chằm chằm, mới chậm rãi mở miệng, “Minh Nguyệt quận chúa bệnh nặng mới khỏi ở chung với người nhà quá ít, thực sự là để kẻ khác đau lòng. Huống hồ quận chúa tuổi còn nhỏ quá, đợi một hai năm nữa cũng là thích hợp. Tiết Yến mặc dù cũng thưởng thức quận chúa, nhưng là làm không nỡ miễn cưỡng quận chúa rời nhà, ta vẫn là nghe ý tứ của quận chúa.”
Mặc dù Tiết Yến là cự tuyệt, nhưng cự tuyệt mập mờ vẫn là gương mặt Ngự Cảnh cóng đến như băng.
Người này thật đúng là bàn tính tốt a, phản chính hắn biết Vu Xá Nguyệt tuyệt không muốn đáp ứng, nên theo tâm ý của nàng cự tuyệt, còn có thể tranh thủ hảo cảm. Tả hữu đã là tuyên bố tâm ý, cũng không bỏ lỡ cơ hội biểu lộ.
Đương sự không đồng ý cũng không quan trọng, hoàng đế căn bản sẽ không dự định buông tha việc này, “Hôn sự có thể định trước, bao lâu thành hôn chính các ngươi thương lượng, trẫm cũng không làm khó.”
Hoàng hậu quái dị nhìn lén hoàng đế một mắt, nàng có chút không hiểu rõ, vì sao hoàng đế sẽ bỗng nhiên kiên trì cái cọc hôn sự này như vậy.
Khóe mắt Vu Xá Nguyệt nhìn thấy Ngự Cảnh sắp sửa đứng dậy, rất sợ lúc này hắn tiếp tục đối nghịch với hoàng đế, vội vàng cản trước Ngự Cảnh đứng lên.
“Tạ ơn hoàng thượng còn nhớ thương Nguyệt nhi, nhưng Nguyệt nhi cũng không thích người nào, chỉ một lòng muốn làm nhiều đồ chơi. Trong đầu Nguyệt nhi có thật nhiều nghĩ cách, cũng còn chưa thực hiện được. Nếu là sau này Nguyệt nhi có tâm tư gả, sẽ cùng hoàng thượng nói một chút.” Nàng nói xong liền vung lên một dáng tươi cười hơi hoạt bát cùng xấu hổ.
Cô nương tuổi dậy thì cười như vậy thực sự là quá bắt mắt, nụ cười kia để trong lòng Vu Lưu Vân tê rần, lại có đố kị mơ hồ lan tràn ở ngực —— nàng hầu như chưa đố kị bất luận kẻ nào.
Hoàng đế hơi híp mắt nhìn chằm chằm Vu Xá Nguyệt, mà Vu Xá Nguyệt cũng biết hắn cân nhắc lợi hại. Ngân phiếu khống nàng cho tuy rằng không bắt mắt thế nhưng quá mức mê người, hoàng đế có thể lựa chọn hủy diệt phòng ngừa người khác bắt được, cũng có thể mạo hiểm lợi dụng.
Vọng Thư Uyển.com
Rất nhanh, hoàng đế gật đầu, “Cũng tốt, phản chính tiểu nha đầu ngươi cũng căn bản không không ai thèm lấy. Có trẫm cùng thái hậu trấn cho ngươi, sau này người không sai được.”
“Đồng ý” như vậy xem như là rất nhiều nữ tử đều hy vọng, Vu Xá Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, “Tạ ơn hoàng thượng thông cảm.”
Tiết Yến mặt không thay đổi ngồi xuống, Tân Ngư không phát hiện trò hay thập phần thất vọng.
Vừa rồi cử động lên tiếng cùng đứng dậy của Ngự Cảnh đã là biểu lộ rất nhiều vấn đề, chuyện này tuy là đã qua, nhưng vẫn là có rất nhiều ánh mắt chuyển trên người hắn. Hai vị sứ giả kia trái lại không nhìn Ngự Cảnh, chỉ đem Vu Xá Nguyệt trành đến cả người sợ hãi.
Không mất hai canh giờ, nửa đoạn sau của yến hội qua loa xong việc.
Hoàng thượng bên kia vừa rời, Ngự Cảnh lập tức không kịp chờ đợi đứng dậy rời đi. Hắn thoạt nhìn tâm tư di động loạn, trên người còn mang theo chút lệ khí. Vu Xá Nguyệt vẫn chú ý hắn, lập tức cũng bỏ “Người nhà” bên người theo sát mà ly khai.
Rời xa địa phương náo nhiệt của cung điện, Vu Xá Nguyệt lặng yên đi tới bên người Ngự Cảnh. Ngự Cảnh đại khái là đã sớm biết, hắn đối với người bên người chạy ra ngoài cũng không có biểu thị gì.
Hắn như là không biết càng chạy càng nhanh, Vu Xá Nguyệt cố sức đi theo bên cạnh hắn cả giận nói: “Ai? Hai người kia có vấn đề!”
“…”
Ngự Cảnh không có trả lời, phản chính xung quang không ai, nàng hơi lên giọng, “Bọn họ là cố ý ăn mặc giống như ngươi, là muốn cho trong tiềm thức hoàng thượng đem ngươi từ Long Phục đẩy ra ngoài xem như ngoại nhân! Bọn họ đây là có tâm lý chiến!”
“…”
“Hơn nữa tình huống của Hàn Địa đến cùng làm sao cũng chưa chắc như bọn họ nói —— uy, bọn họ chắc là người của đối thủ ngươi đi?”
“Đúng… Nhưng ta vẫn phải trở về một chuyến.” Ngự Cảnh rốt cục nghe lọt được, hắn bỗng nhiên quay đầu lại, đưa tay nắm ở hông của Vu Xá Nguyệt ôm lấy nàng, thấp giọng nói: “Ta ở bên kia cũng có tuyến người, bệnh của cữu cữu chắc là thực sự.”
Vu Xá Nguyệt cắn răng, “Ta…có thể giúp được một tay không.”
“Không ——”
“Lại như vậy!” Nàng căm tức một cước dẫm lên bàn chân của Ngự Cảnh.
Ngự Cảnh bất ôn bất hỏa xoa xoa trên đỉnh đầu của nàng, “Việc cấp bách của nàng là làm đồ tính thời gian cho thái hậu. Còn có, Tiết Yến.”
Vu Xá Nguyệt khẽ nhíu mày, “Ta biết, nhưng đây đều là việc nhỏ mà thôi.”
Ngự Cảnh nghiêm mặt nói: “Không phải là việc nhỏ, hắn tại sao muốn nàng gả cho Tiết Yến.”
Vọng Thư Uyển.com
Vu Xá Nguyệt trừng hai mắt không trả lời.
“Bởi vì trong lòng Tiết Yến chỉ có thư tịch văn học, hắn xem quyền thế như cặn bã tuyệt không giao thiệp với triều chính.” Trong mắt của hắn có chút sáng quỷ dị.
Mà Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên đã hiểu. Tiết Yến là một người không có uy hiếp, nhưng Ngự Cảnh… Quân vương Hàn Địa dù cho chết đều muốn gặp được Ngự Cảnh, vậy hẳn là dạng quan hệ gì? Cái này chẳng lẽ không nên để người đứng đầu một quốc gia kiêng kỵ sao.
Nàng mờ mịt lắc đầu, “Ngươi không nên đưa cho hắn xem cây súng kia.” Trừ phi hoàng đế điên rồi, nếu không làm sao sẽ có thể đưa tức phụ của thần tử hắn sợ nhất chế tác súng ống đạn được. Nếu như không có cây súng kia, hôm nay rất nhiều phiền phức sẽ không phát sinh.
Nhưng Ngự Cảnh cũng không tán thành, “Nếu như không có danh hào hoàng đế ban, ta một ngoại nhân của tướng phủ không che chở được nàng, dù sao A Ly không thể xuất hiện trước mặt những người đó. Tuy rằng hắn đối với ta nàng đều có cố kỵ rất lớn, nhưng loại cố kỵ này cũng một loại bảo hộ.” Sau đó, hắn nhìn về phía bóng đêm xa xa buồn bã nói: “Trở về đi, Vu tướng bên kia chắc là lập tức sắp khởi hành đi trở về, nếu có chuyện ta sẽ bảo A Ly nói cho nàng biết.”
“Được.” Vu Xá Nguyệt chán nản gật đầu, Ngự Cảnh cúi đầu hôn trên trán nàng, lúc này Vu Xá Nguyệt mới rời đi.
Ngự Cảnh đứng ở chỗ cũ, chờ Vu Xá Nguyệt đi xa, âm thầm nhìn thấy vóc người kiều tiểu của nữ hài. Ngự Cảnh nhìn thấy nàng cũng không ngoài ý muốn, chỉ là bất đắc dĩ hỏi: “Tại sao lại là ngươi.”
Vu Âm Nhi thấp thỏm nắm bắt ống tay áo, liên tiếp quay đầu lại nhìn phương hướng Vu Xá Nguyệt ly khai nhỏ giọng nói: “Xem ra tiểu vương gia cùng tam tỷ tỷ không thuận lợi a.” Nàng trước chỉ là theo cực xa, thấy Vu Xá Nguyệt đi mới dám chạy tới.
“…” Ngự Cảnh không nói, chỉ còn chờ nàng nói tiếp.
Vu Âm Nhi không chiếm được đáp lại, nuốt ngụm nước bọt, thận trọng chủ động đề cập: “Thực sự là, quấy rối tiểu vương gia rồi, là như thế này… Sáng nay trước tiến cung, tổ mẫu đề cập bảo theo tam tỷ tỷ, cùng gả. Vô luận tam tỷ tỷ gả cho tiểu vương gia hay Tiết công tử, ta cũng phải theo…” Nàng càng nói thanh âm càng nhỏ, “Nhưng, nhưng ta càng hy vọng tam tỷ tỷ gả cho tiểu vương gia, bởi vì người chí ít còn có thể ngăn cản một chút.”
Đón ánh mắt khẩn cầu của khẩn cầu, Ngự Cảnh lạnh nhạt gật đầu, “Ta sẽ.”
Hai mắt của Vu Âm Nhi bởi vì kinh hỉ mà phóng đại, gò má nàng ửng đỏ nói liên tục: “Tạ ơn tiểu vương gia.”
Ngự Cảnh lắc đầu, “Quên đi, chuyện này ta nên đa tạ ngươi.”
Danh Sách Chương: