Mục lục
Thực Hoan Giả Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong quán cà phên bên cạnh cao ốc Lăng thị, không gian xinh đẹp.
Vẻ mặt Trầm Bái Ny buồn bã, giọng nói thật thấp: “Cận Dương, cuối tuần này là sinh nhật của Cố Diệp, chúng ta cùng nhau về Mỹ tảo mộ được không?”
Nghe cô nói, Lăng Cận Dương lúc này mới nhớ đến, khuôn mặt anh trầm xuống, khóe môi cong lên một đường cong ảm đạm.
Sinh nhật của Cố Diệp, vậy cũng chính là ngày giỗ của mẹ anh.
Nhìn thấy anh im lặng như mất hồn, đáy lòng Trầm Bái Ny ê ẩm, không kiềm chế được giơ tay lên đặt lên mu bàn tay anh: “Chúng ta cùng đi, Cố Diệp nhất định cũng muốn nhìn thấy anh.”
Một chiếc xe hơi màu đen dừng ở đầu đường, phía sau xe Đồng Niệm nhìn chằm chằm hai người ngồi đối diện nhau trong quán café, tiễn đồng đen nhánh dao động mạnh, trong đôi mắt tràn đầy chán nản.
Đèn đỏ ở giao lộ vừa đổi, tài xế định quẹo cua, lại nghe người phía sau mở miệng: “Không đến công ty nữa, về nhà đi.”
Tài xế khẽ chần chờ rồi chuyển phương hướng.
Xe vững vàng chạy qua, Đồng Niệm thu hồi tầm mắt, nhìn thấy Lăng Cận Dương rút tay về, vẻ mặt Trầm Bái Ny đầy mất mát.
Lăng Cận Dương nhanh chóng rút tay về, giọng nói bình tĩnh: “Bái Ny, chỉ cần có lòng, dù bất cứ nơi nào Cố Diệp cũng vui mừng.”
Ngừng lại, đôi mắt thâm thúy của anh không nhìn ra một tia gợn sóng: “Cám ơn em những năm qua, đã làm tất cả vì Cố Diệp.”
Nói xong những lời này, Lăng Cận Dương đứng dậy cáo từ, trả tiền rời đi.
Sườn xe màu bạc biến mất, khóe mắt Trầm Bái Ny lướt qua vẻ bi thương sâu đậm. Cô muốn bắt lấy được trái tim của Lăng Cận Dương, nhưng không ngờ nó lại cứng cỏi như thế, cứng cỏi đến nỗi như thiêu rụi hết bản thân cô.
Trên đường về nhà, sắc mặt Đồng Niệm vô cùng khó coi, cô đẩy cửa phòng ngủ ra, đúng lúc nhìn thấy con gái mở mắt, sau khi nhìn thấy cô, cái môi nhỏ nhắn nở nụ cười ngọt ngào.
Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con, lòng cô mềm mại xuống, tất cả mọi buồn rầu đều xua tan.
“Yếm.” Đồng Niệm ôm con gái, vẻ mặt dịu dàng, cô không muốn con gái cảm nhận được tâm tình không tốt của cô. Chỉ hy vọng thế giới của con, vĩnh viễn điều có thể gặp nhiều may mắn và hạnh phúc.
Thay đồ cho con, Đồng Niệm ôm con xuống lầu đặt vào bên trong xe em bé. Ba cô sau khi ngủ dậy cũng được hộ lý đẩy ra, tất cả mọi người ngồi ở trong phòng khách, bầu không khí vô cùng hài hòa.
Kể từ khi Rella về nhà, đối với vị tiểu chủ nhân mới được sinh ra, cực kỳ yêu mến. Cơ hồ chỗ nào có Yếm, đều thấy bóng dáng của Rella. Yếm thức, Rella ở xung quanh chơi đùa, Yếm ngủ nó liền nằm ngoài cửa, trung thành bảo vệ chủ.
Nhìn thấy bộ dáng này của Rella, Đồng Niệm cảm thấy mắc cười, nhưng trong lòng vô cùng cảm động. Ngay cả Rella cũng yêu mến Yếm, nhưng tại sao lại có người nhẫn tâm hãm hại đứa bé đáng yêu như vậy?
Quay đầu nhìn ánh mắt đờ đẫn của ba mình, trong lòng Đồng Niệm vô cùng phức tạp. Ba cô có lỗi, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng phủ nhận điều này, nhưng hôm nay ông đã thành ra bộ dáng như vầy, không phải là đã bị trừng phạt rồi sao? Cho dù ông chết đi, cũng không thể đổi về cái gì được?
Buổi tối, Lăng Cận Dương lái xe về nhà, vừa bước vào phòng khách, liền bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh ngạc.
Trước ghế sofa trong phòng khách, Lăng Trọng ngồi trong xe với ánh mắt yên tĩnh, bên cạnh ông là xe em bé, con gái anh đang ngồi bên trong chơi đùa. Còn Rella ngoe nguẩy cái đuôi, trên miệng ngậm quả banh không ngừng chạy tới chạy lui nhặt banh đưa đến cho Yếm chơi đùa, chọc cho Yếm cười toét miệng, đến nỗi nước miếng hai bên khóe miệng cũng chảy ra.
Lăng Cận Dương sững sờ nhìn, sau khi nhìn bọn họ,


chuong-208-dem-khuya-roi-nha-phan-2-1538709913.4301.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK