Mục lục
Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ed+beta: Na

"Đợi một chút! Em còn chưa lên xe mà! Thất Lục!" Sau một lúc lâu, Ba Tát Lệ mới như người ở trong mộng tỉnh lại, vội vàng chạy lên trước, nghĩ muốn đuổi theo, nhưng là Bentley sớm đã không còn thấy bóng dáng.

Đáng giận! Cô ta hung hăng dẫm chân, Khương Viên Viên vào lúc này cười khanh khách, gương mặt bà còn có thể nhìn thấy nước mắt, nhưng mà trong mắt bà đã hoàn toàn đã không có bi thương: "Làm sao vậy Ba Tát Lệ tiểu thư? Con trai của tôi không chờ cô sao?"

Ba Tát Lệ giật nhẹ khóe miệng, ngồi vào một chiếc xe đi học. Nhìn đến Ba Tát Lệ rời khỏi, tiểu Hà bất mãn chu miệng lên: "Phu nhân, người làm sao còn chuẩn bị xe cho cô ta? Cứ để cho cô ta đi bộ là được rồi."

Lời của cô khiến Khương Viên Viên liếc mắt một cái. Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép vươn ra ngón trỏ chỉ vào trán tiểu Hà nói: "Nói cô ngu ngốc lại không chịu thừa nhận! Nếu để cho cô ta đi bộ đến trường, để cha cô ta biết được thì làm sao bây giờ? Chuyện mà truyền ra ngoài thì mọi người sẽ nghĩ Hàn gia như thế nào? Chỉ sợ đều cảm thấy là chúng ta bụng dạ hẹp hòi!"

Bỗng nhiên tĩnh ngộ liền gật gật đầu, bất quá cô vẫn lại là cảm thấy như vậy thực không vui, đang chuẩn bị đỡ Khương Viên Viên trở về thì Khương Viên Viên đột nhiên kéo cô qua, nhỏ giọng nói: "Tiểu Hà, cô hỏi xem Ba Tát Lệ không thích ăn cái gì."

"Cái gì ạ! Phu nhân, người còn nói người không thích vị Ba Tát Lệ tiểu thư kia, hiện tại lại... Ôi! Đau!" Tiểu Hà xoa coa đầu, nhe răng trợn mắt nói: "Người làm sao lại gõ đầu con?!"

Lại liếc mắt nhìn tiểu Hà, Khương Viên Viên kéo tiểu Hà qua đè thấp thanh âm nói: "Ý của ta là, cô ta không thích ăn cái gì, chúng ta sẽ làm món đó trong bữa cơm là được."

Chớp chớp mắt, tiểu Hà như ở trong mộng mới tỉnh, vỗ đầu mình một cái nói: "Xem ra đầu con toàn bã đậu rồi! Con sẽ lập tức đi điều tra một phen!"

Mãn ý xoay người đi vào cửa lớn Hàn gia, muốn làm con dâu của Khương Viên Viên này không phải dễ đâu! Hừ! Bà nhất định sẽ mau chóng đuổi Ba Tát Lệ đi, sau đó đến Lăng gia, thuận lợi vui vẻ đón tiểu Sơ Hạ trở về!

Bên trong xe.

"Như thế nào đột nhiên liền tổ chức thi sớm, đây cũng quá gấp gáp rồi!" Nếu đột nhiên thi sớm mà nói, cô thật lo lắng trong các học sinh trong lớp có thể đạt thành tích tốt trong kì thi. Nhìn ra được tới mọi người đối cuộc thi lần nàyđều đã ôm hi vọngrất lớn, cũng đều bỏ ra rất nhiều cố gắng, nếu vậy sao có khả năng thay đổi thành tích được đây?

Mất mặt là chuyện nhỏ, sợ là sợ mọi người bởi vì chuyện này, mà từ nay về sau không có học tập nhiệt tình. Mà cô cũng có thể thành tội nhân thiên cổ rồi.

Nhìn lại thông báo trên điện thoại vài lần, cuối cùng tức giận "Bốp - -" đem di động ném đến một bên. Lông mày gắt gao đi cùng một chỗ. Lăng Hàn Vũ đang đọc truyện tranh ngẩng đầu nhìn cô một cái: "Mỹ nữ trong truyền thuyết đánh bại được đại ác ma Hàn Thất Lục làm sao vậy? Chỉ một tin nhắn thông báo thi sớm đã bị đánh bại rồi hả?"

Vô cùng tự nhiên giơ tay lên liền cho Lăng Hàn Vũ một cái cốc đầu: "Người nào đã bị một cái tin thông báo thi sớm làm cho đại bại hả? Tôi không phải đồ ngốc!"

Đột nhiên cảm giác được bên trong xe nhiệt độ không khí giảm xuóng đột ngột, ánh mắt cô nhìn đến ánh mắt Khôn Ni, cô ấy từ trong kính chiếu từ trong kính chiếu hậu lạnh lùng nhìn cô. Trái tim đập mạnh vài cái, cô cuống quít ra sức xoa nhẹ vài cái cho Lăng Hàn Vũ não đại: "Xin lỗi BOSS đại nhân! Không bị thương chứ?"

Mí mắt hạ xuống, Lăng Hàn Vũ khinh lườm cô một cái, cúi đầu xem truyện tranh của mình đi. Trong lòng yên lặng nói: Chậc chậc, như thế nào lại đem cô gái bạo lực này về nhà? Thiếu suy xét, ông thật sự là quá thiếu suy xét rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK