Lo lắng một chút, Quý Tiết mở cửa kêu vệ sĩ về nhà, Hà Nhạc Nhạc vì vậy mới biết thìra trước giờ vệ sĩ kia vẫn chưa từng rời khỏi, vì thế hắn mới có thể yên tâm mà uống rượu.
“Buổi chiều mình với cậu cùng đi qua, nếu bọn họ quá đáng mình sẽ cho dừng lại. Nhạc Nhạc, nếu em không có chuyện gì thì đừng chạy loạn ── hay là, đi cùng không?” Quý Tiết nhất thời thay đổi ý kiến, bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới đóa hoa hồng bị hắn ném vào bồn cầu.
Tuy rằng cô chỉ mới làm trợ lý vài ngày cho Nguyễn Lân thôi, nhưng đài truyền hình Hà Nhạc Nhạc chưa từng tới, tuy vậy cô cũng chả có lòng hiếu kỳ gì cả, vì thế chỉ lẳng lặng đi theo bên cạnh Tần Chi Tu, khi hắn quay đầu nhìn lại cô thì cười cười với hắn.
“Em có ngửi thấy vị gì không?” Quý Tiết đột nhiên cúi đầu nói bên tai cô.
Hà Nhạc Nhạc ngửi ngửi.
“Bình dấm chua lớn như vậy ở bên cạnh em mà em cũng không ngửi thấy à?”
Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn vẻ mặt uất ức của Quý Tiết, không còn gì để nói.
Quý Tiết nhếch miệng cười, ôm vai cô rất nhanh rồi thả ra. “Ừ, để anh làm bớt mùi.”
Hà Nhạc Nhạc mặt không chút thay đổi xoa thắt lưng của hắn, hung hăng nhéo mạnh một cái ── “Ah!”
một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tần Chi Tu quay đầu cười cười, Quý Tiết lấy thân hình che lại, nhẹ nhàng hôn lên hai má Hà Nhạc Nhạc.
“Em đó!” Quý Tiết tức giận trách mắng.
Thợ trang điểm và trợ lý Tiểu Chu của Tần Chi Tu đã sắp xếp tất cả ở phòng trang điểm, đợi lát nữa khi quay chương trình thì chuẩn bị trang điểm lại cùng với việc để người mới học thuộc kịch bản.
“anh Quý!” “anh Quý!” Mọi người vừa thấy Quý Tiết, đều đứng dậy chào hỏi.
“Chuẩn bị như thế nào rồi?” Đối diện với nghệ sỹ và nhóm của mình, trên mặt Quý Tiết không hề nhìn thấy dáng vẻ láu cá không đứng đắn vừa nãy, chỉ còn lại tự tin trầm ổn, giỏi giang thậm chí khí thế sắc bén làm Hà Nhạc Nhạc có chút bất ngờ.
Từ lúc diễn thử cho đến khi chính thức quay, Quý Tiết cũng không có chỉ đạo gì nhiều, thỉnh thoảng có nhân viên công tác chuyển nước và ghế dựa cho hắn, hắn đều rất khách sáo kêu miễn đi, kiên trì đứng ở một góc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của MC và nghệ sỹ trong trường quay. Dáng người cao lớn, vẻ mặt chuyên chú, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng…
Giống như có con kiến lạc đường bò qua ngực, Hà Nhạc Nhạc ngồi hàng đầu tiên trong đám fan đang xem, kinh ngạc vội vàng dời đi đôi mắt háo sắc của bản thân.
“Tiểu Quý Quý rất soái nha!”
Hà Nhạc Nhạc quay đầu nhìn về phía bên cạnh, có hai fan nữ đang giơ máy chụp ảnh chụp Quý Tiết. Lại nhìn về phía trường quay, cô mới biết được thì ra người háo sắc nhìn Quý Tiết cũng không ít. Nhưng… Tiểu Quý Quý?
“Phụt...” cô không nhịn được cười.
“A a a ── Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!”
Đám fan hét chói tai làm Hà Nhạc Nhạc đang cười trộm tỉnh táo lại, ngẩng đầu nhìn về phía khán đài, dưới ánh đèn huỳnh quang, một nam nhân ôn nhuận như ngọc chậm rãi đi đến sô pha ngay giữa khán đài.
“A a a a! Tần Chi Tu cười với mình kìa! Các cậu có nhìn thấy không! anh ấy biết mình! Tần Chi Tu! Tần Chi Tu!”
Ách... Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc nhìn đám fan vừa nãy còn rất háo sắc nhìn Quý Tiết ── thì ra là fan của Tu? cô còn tưởng rằng cô cười…
MC vẫn là người điều khiển nhịp độ của chương trình, không cho khách mời có đường sống, Tần Chi Tu tham gia chương trình này chỉ có nửa tiếng, có lẽ là do thời gian không nhiều, nên khi Tần Chi Tu vừa lên sân khấu, MC đã quăng hai người mới kia qua một bên…
Hà Nhạc Nhạc nhìn ánh mắt Quý Tiết, tuy rằng ở mặt ngoài nhìn không ra cái gì khác, nhưng suy nghĩ cũng biết hắn nhất định đang khó chịu.
“Chúng ta đều đã biết, Chi Tu từng công khai tiêu chuẩn tình nhân lý tưởng, khôngbiết fan có nhớ rõ không?”
“Tôi! Tôi! Tôi nhớ rõ!” Fan nữ bên cạnh Hà Nhạc Nhạc giơ tay lên cao, đứng dậy.
Thấy máy quay hướng về phía này, Hà Nhạc Nhạc vội vàng giả bộ cúi đầu mang giày vào.
“Tần Chi Tu đã từng nhắc tới, hắn thích cô gái hay cười!” Fan nữ nhận lấy micro từ nhân viên, lớn tiếng nói.
“Đúng rồi! Vậy kế tiếp chúng ta chơi trò
‘Đoán bàn tay’! Chỉ nhìn tay, Tần Chi Tu có đoán được ba cô gái chúng ta sắp xuất hiện hay không? Xin mời ba cô gái!”
một tấm chắn mỏng được đẩy lên trên khán đài, đi cùng còn có ba cô gái thướt tha điphía sau tấm chắn.
MC dẫn Tần Chi Tu tiến lại quan sát tay của ba cô gái, còn giựt giây kêu Tần Chi Tu sờ thử xem.
“Được rồi! Tần Chi Tu đã chọn xong rồi! Đến đây! Để chúng ta công bố đáp án!”
“A a a a a ── ”
Tấm chắn mỏng nhanh chóng bị đẩy ra, tiếng thét đinh tai nhức óc vang vọng khắp khán đài.
“A Sửa! Cậu đoán sai rồi!” ── Đỗ Vi phất tay, giả bộ giận dỗi.
MC mời Đỗ Vi đến sô pha, “Theo nguồn tin tức tin cậy, Tần Chi Tu khi học trung học đã từng theo đuổi Đỗ Vi nhưng không có kết quả, không biết bây giờ có xem như đãtu thành chính quả chưa nữa?”
Vừa hỏi đã đụng đến vấn đề sắc bén như thế, vậy mà Đỗ Vi hình như không ngạc nhiên chút nào, nhưng lại cười không nói nhìn Tần Chi Tu.
“A... Ánh mắt rất ôn nhu, xem ra đáp án không cần nói cũng biết? Chi Tu khôngmuốn nói với Đỗ Vi cái gì hả??”
Hơn nửa ngày, Tần Chi Tu chỉ cúi đầu không trả lời, MC có chút xấu hổ, vội vàng giảng hòa, “Ách… xem ra có người ngại ngùng rồi? Ha ha...”
“Tôi thích… cô gái có khuôn mặt vui vẻ.”
Biểu cảm của Đỗ Vi trong nháy mắt cứng ngắc, MC vừa thấy tình huống như vậy liền nhanh chóng đổi đề tài, cũng may chỉ mới quay lần đầu, trước khi chiếu còn phải biên tập cắt nối lại lần nữa.
không chụp được hình ảnh mong muốn, MC vội vàng kết thúc phần của Tần Chi Tu. Tần Chi Tu vừa rời khỏi khán đài, Quý Tiết lập tức dẫn Hà Nhạc Nhạc đi đến.
“A Sửa, cậu muốn làm gì vậy? không phải mình đã nói muốn cậu phối hợp với mình sao? không thừa nhận cũng không phủ nhận! Sao lại nói như vậy chứ!”
Đứng ở bên ngoài phòng trang điểm, Hà Nhạc Nhạc có thể nghe rất rõ ràng câu hỏi của Đỗ Vi.
Quý Tiết hừ lạnh một tiếng, mở cửa phòng.
“Hơi Hơi, được rồi! Tiểu Tu đã rất phối hợp với con rồi.” Trong phòng, Đỗ Hồng đangkhuyên nhủ Đỗ Vi.
“Nhạc Nhạc đâu?” Tần Chi Tu hỏi Quý Tiết.
Quý Tiết nhìn lại, thì ra Hà Nhạc Nhạc cũng không đi theo vào, hắn quay ngược trở ra, “Nhạc Nhạc, xảy ra chuyện gì?”
“Em thấy, hay là em đi về trước nha.”
“Lại là cô?” Đỗ Vi vừa đi tới cửa liền thấy Hà Nhạc Nhạc, khuôn mặt trang điểm tinh xảo lập tức méo mó, “cô tươi cười vui vẻ sao?”
(cô sẽ cùng mặt sao?)
Hà Nhạc Nhạc nhìn dáng vẻ đối nghịch thù địch của Đỗ Vi, than nhẹ, “... Đúng vậy.”