Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 278

“Ăn ngon không?” Tô Nhược Hân không nhịn được hỏi.

“Ăn ngon, thật sự rất ngon. Từ trước đến nay, cháu chưa từng ăn bữa sáng nào ngon như vậy. Bữa sáng có thể đã dạng như vậy sao?”

“Không thể được à?”

“Cháu không biết. Chỉ là bữa sáng của mẹ cháu chỉ có cháo thôi. Cháo trắng, lại thêm ít dưa muối.” Chúc Hứa nói không kiêng kỵ.

Tô Nhược Hân giơ tay xoa đầu cậu bé: “Sau này, Chúc Hứa sẽ ăn sáng như vậy mỗi ngày.”

Sau này, cô nhất định phải kiếm nhiều tiền hơn, để Chúc Hứa ăn món cậu bé muốn ăn, mặc quần áo muốn mặc.

Cô thật sự xem Chúc Hứa thành con của mình.

Nếu cô không cưới được người kia thì không lấy chồng cũng được, lại chăm Chúc Hứa cả đời.

Nhưng điều kiện trước tiên là cô nhất định phải có sự nghiệp thành công, nếu không sẽ không nuôi nổi bé Chúc Hứa đâu.

Hạ Thiên Tường sắp xếp chuyện ăn, mặc, ở, đi lại như vậy, cô không trả nổi.

“Dì út thật tốt, cảm ơn dì út.”

“Vậy chú Hạ thì sao?” Những điều này đều do Hạ Thiên Tường sắp xếp thay hai người bọn họ, cho nên Tô Nhược Hân lại hỏi thêm một câu.

“Chú Hạ cũng tốt, tốt giống dì út vậy.”

“Sao hả? Ở trong lòng cháu, địa vị của chú ấy ngang với dì à?” Hạ Thiên Tường không ở đây, Chúc Hứa còn đánh giá về Hạ Thiên Tường như vậy. Thế nếu Hạ Thiên Tường ở đây, chẳng phải địa vị còn cao hơn cô sao?

“Không, không, không, dì út tốt nhất.” Cậu bé đổi giọng ngọt như mía lùi.

Lúc này, Tô Nhược Hân mới hài lòng: “Cháu ăn đi, ăn nhiều vào. Tiểu Hứa gầy quá.”

Cho dù đáng yêu, cho dù mờ mịt, nhưng Chúc Hứa thật sự hơi gầy. Cũng may cậu bé rất thông minh, bù lại cảm giác gầy yếu do thị giác gây ra.

Sau khi ăn sáng xong, Tô Nhược Hân giao Chúc Hứa lại cho chị Chiêm và đến trường.

Buổi sáng thi thử ở trường, Tô Nhược Hân làm xong hai bài thi buổi sáng một cách rất dễ dàng.

Cô không chờ chuông reo đã nộp bài.

Nhớ tối hôm qua Hạ Thiên Tường đã nói trưa nay sẽ qua mua ít đồ trang trí trong căn hộ cùng, Tô Nhược Hân không khách sáo gọi tới cho Hạ Thiên Tường.

Anh nói là làm từ thiện cho Chúc Hứa.

Cô làm vậy coi như giúp anh.

Dù sao, cô nhớ kỹ ân tình này của anh là được rồi.

Một ngày nào đó, khi cô có năng lực, cô lại có thể báo đáp anh.

Trong phòng họp của tập đoàn Hạ Thị.

Lúc này im ắng.

Nhưng mọi người đều nhìn về phía Hạ Thiên Tường đang ngồi ở vị trí chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK