Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 760

Tô Nhược Hân nhảy khỏi ghế giám đốc, cầm một chén nước bằng sứ trên bàn làm việc, ném thẳng về phía Hạ Thiên Tường: “Hạ Thiên Tường, em không quen anh.”

Nói xong, cô cất bước rời đi.

Không thèm quan tâm đến âm thanh chén nước rơi ở sau lưng.

Cũng không thèm quan tâm đến việc Hạ Thiên Tường bị chén nước va vào trán, lúc này đang chảy máu ròng ròng.

Vốn Hạ Thiên Tường có thể né được chén nước đó.

Chỉ là khi nhìn thấy sắc mặt Tô Nhược Hân tái nhợt thì bỗng lòng anh đau nhói, vậy nên cố tình để chén nước đập trúng đầu mình.

Tưởng rằng cô sẽ bớt giận sau khi đánh anh, không nghĩ rằng cô sẽ trực tiếp quay người rời đi.

Thấy cô đang nhanh chóng rời đi, Hạ Thiên Tường xoa nhẹ trán, hiện tại anh cuối cùng cũng tin rằng cô có khả năng tự bảo vệ bản thân rồi.

Cô lao nhanh ra khỏi văn phòng.

Vì vậy, lúc Hạ Thiên Tường lao ra khỏi văn phòng thì Tô Nhược Hân đã tiến vào thang máy.

Không thấy Tô Nhược Hân đâu cả.

Không phải là anh chậm, mà là tốc độ của anh với Tô Nhược Hân ngang nhau, vì vậy, cho dù có đuổi theo thì khoảng cách giữa hai người vẫn không thay đổi.

Đến khi Hạ Thiên Tường ra khỏi thang máy, chạy ra đến cửa thì Tô Nhược Hân đã biến mất.

Anh lên xe, lái dọc theo lề đường.

Hạ Thiên Tường cho rằng dù cô có chạy nhanh đi nữa thì cũng không thể nhanh bằng xe của anh được.

Tuy nhiên, sau khi chạy được khoảng 3km, anh vẫn không thấy Tô Nhược Hân đâu cả.

Quay đầu nhìn ra hướng khác, vẫn chẳng thấy đâu.

Hạ Thiên Tường không thể bình tĩnh được nữa.

Anh lấy điện thoại di động ra, mở tính năng định vị.

Tuy nhiên, khi đang định vị vị trí của Tô Nhược Hân thì anh phát hiện rằng cô đã tắt điện thoại từ bao giờ rồi.

Không định vị được.

“Phương Tấn, ngay lập tức điều tra vị trí của Tô Nhược Hân.” Hạ Thiên Tường vội nói sau khi Phương Tấn nghe máy.

Nhưng sau khi nói xong, anh lại cảm thấy ngay cả Phương Tấn cũng không thể định vị được vị trí của Tô Nhược Hân.

Bởi vì, phương pháp định vị của Phương Tấn là do anh dạy: “Được rồi, phái người chia ra tìm, tìm được Tô Nhược Hân thì lập tức gọi cho tôi.”

“Anh Hạ, anh có thể cho tôi biết lần cuối anh nhìn thấy cô Tô là ở đâu không?” Phương Tấn rất thông minh, sau khi Hạ Thiên Tường rời khỏi cuộc họp, anh ta biết Hạ Thiên Tường sẽ đi tìm Tô Nhược Hân.

Vì vậy, thay vì nhìn xung quanh như ruồi không đầu thì nên có phương hướng cố định trước, như vậy sẽ không phải đi đường vòng quanh co, có thể tìm được Tô Nhược Hân trong thời gian ngắn nhất.

Nghe được giọng nói của Hạ Thiên Tường lúc này, anh ta hiểu rằng Hạ Thiên Tường tuy không nói gì nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng.

Hạ Thiên Tường nói ra vị trí của phòng khám bệnh, mà khi Phương Tấn nghe thấy Hạ Thiên Tường nói rằng Tô Nhược Hân mất tích vẫn chưa tới mười phút thì lập tức kinh hãi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK