Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 353

Nhưng không ngờ rằng lại có một người đột nhiên xuất hiện, sau khi nói mấy câu, Trần Ngọc Thuý đã đi ra ngoài theo người đó.

Cô có thể đoán được ngoài Hạ Thiên Tường đến cùng cô, thì không còn ai ra mặt cho cô nữa cả.

Vì cô nhìn thấy khi nãy anh lướt điện thoại, chắc chắn là đang sắp xếp người đến xử lý.

Cũng may là có anh, nếu không e rằng bây giờ Trần Ngọc Thuý đã làm ầm lên trong giảng đường rồi.

Trần Ngọc Thuý không ngại mất mặt, nhưng cô thì có.

“Cũng không sử dụng cách gì cả, chỉ vì bà ta là mẹ em, cho nên gần đây tôi khá quan tâm mà thôi.” Hạ Thiên Tường cười khẽ.

“Anh phát hiện điều gì à?” Tô Nhược Hân càng tò mò hơn.

“Nghe nói trước đây sau khi bị người ta mổ bụng, bà ta luôn thấy không thoải mái, tôi tốt bụng nhờ bác sĩ lúc bà ta đến bệnh viện tái khám thì chú ý một chút, ừ, dù gì cũng là mẹ em mà, tôi không nỡ nhìn bà ta bị bệnh khó chịu.”

“Cho nên anh mời người nói với bà ta là có thể chữa khỏi cho bà ta à?”

Nói xong, Tô Nhược Hân nhớ đến nét mặt và biểu hiện của Trần Ngọc Thuý khi nãy.

Lúc này, trong đầu cô hiện lên một tin tức: “Tôi biết rồi, lúc bụng của bá ta bị mổ ra xong vá lại thì còn bị bỏ quên băng gạc ở bên trong, chỉ cần lấy ra là sẽ không khó chịu nữa.”

“Ừm.”

“Anh biết rồi sao?” Tô Nhược Hân ngạc nhiên, cô là sử dụng năng lực của mình để cảm nhận, nhưng nghe lời nói của Hạ Thiên Tường thì hình như anh đã biết chắc chắn rồi.

“Phải.”

“Đừng giúp bà ta.” Tô Nhược Hân lại quay đầu nhìn về phía Tô Chí Khiêm vẫn chưa rời đi, vừa khéo đối diện với tầm mắt của anh ta.

“Em không muốn lấy băng gạc trong bụng bà ta ra à?”

“Không muốn.” Sau khi nói một cách chắc chắn, Tô Nhược Hân đến gần Hạ Thiên Tường, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Anh cho tôi biết đi, có phải anh phái người mổ bụng mẹ tôi ra không?”

Cô nhớ ra rồi, trước đây khi nghe nói bụng của Trần Ngọc Thuý bị mổ ra, cô mơ hồ cảm thấy có gì đó sai sai.

Nhưng vì khi đó vẫn đang tức giận chuyện Trần Ngọc Thuý và Tô Cảnh Đình bắt cóc cô về nhà họ Tô, cho nên cảm thấy bà ta gặp báo ứng, cũng không có suy nghĩ nhiều.

Bây giờ mới nhớ ra vết dao trên bụng Trần Ngọc Thuý rất có thể là vì đêm hôm đó bà ta đạp vào bụng cô cho nên mới…

Cô nhớ đêm đó Hạ Thiên Tường từng nói, Trần Ngọc Thuý đạp vào bụng cô, anh sẽ trả thù cho cô.

Lúc này nhớ lại mới hiểu ra, có lẽ là Hạ Thiên Tường cho người làm chuyện đó.

“Ừm.”

“Trời ạ, vậy đêm hôm đó khi cảnh sát gọi điện thoại nói tôi làm mẹ tôi bị thương, anh đã biết rõ là tôi bị oan rồi?”

“Đúng.” Hạ Thiên Tường không muốn nói dối Tô Nhược Hân.

Anh vốn không muốn cho cô biết chuyện liên quan đến những người khác của nhà họ Tô, chỉ muốn lặng lẽ trút giận thay cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK