Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 362

Bên tai luôn có tiếng thì thầm khẽ gọi tên cô, đánh thức cô.

Phòng bệnh yên ắng.

Tô Nhược Hân mở mắt ra.

Cô chậm rãi nhìn xung quanh, khi chắc chắn rằng mình đang ở phòng bệnh của bệnh viện thì toàn bộ ký ức của cô cũng trở về.

Hạ Thiên Tường yên lặng dựa vào ghế bên giường ngủ say.

Nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên Tường, Tô Nhược Hân suýt thì không nhận ra người đàn ông này là anh.

Râu ria xồm xoàm, ít nhất cũng phải mấy ngày rồi chưa cạo.

Nghĩ đến cụm ‘mấy ngày’, Tô Nhược Hân giật mình, đưa tay lấy điện thoại của Hạ Thiên Tường.

Khi nhìn thấy ngày giờ trên màn hình, đầu óc cô trở nên trống rỗng sau đó cô tỉnh táo lại.

Cực kỳ tỉnh táo.

Tỉnh táo hơn bao giờ hết.

Đầu tiên cô cảm nhận cơ thể mình, cô bị đâm vào ngực, bị thương tới tim.

Vì vậy sau khi cấp cứu, cô đã hôn mê mấy ngày mấy đêm.

Đến bây giờ mới tỉnh lại.

Đôi mắt Tô Nhược Hân thoáng chốc đỏ như máu.

Bởi vì hôm nay là ngày thi đại học của cô.

Nhưng bây giờ đã là hơn mười giờ sáng.

Giờ phút này dù cô đã tỉnh lại thì cũng đã bỏ lỡ buổi thi đầu tiên của buổi sáng.

Tô Nhược Hân đặt tay lên ngực, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Pháp cửu kinh bát mạch liên tục truyền đến vị trí trái tim của cô.

Nếu lúc đó cô không ngất đi vì đau đớn thì cô hoàn toàn có thể tự cứu mình.

Như vậy cô cũng không đến nỗi phải hôn mê lâu thế này, cũng sẽ không bỏ lỡ buổi thi đại học buổi sáng.

Nhưng nhát dao đó quá nhanh quá nguy hiểm, đến khi cô phản ứng lại thì nó đã đâm thẳng vào tim…

Bây giờ cô đã tỉnh thì phải tự cứu lấy mình.

Mười phút sau, Tô Nhược Hân từ từ mở mắt, ngoại trừ sắc mặt tái nhợt, cơ thể cô đã không còn cảm giác khó chịu nữa.

Lúc này cô mới ngồi dậy, lay Hạ Thiên Tường: “Hạ Thiên Tường, anh dậy đi.”

Hạ Thiên Tường đột ngột mở mắt.

Đôi mắt toàn tơ máu nhìn thẳng vào Tô Nhược Hân, anh im lặng một lúc rồi khàn giọng hỏi: “Nhược Hân, em tỉnh rồi?”

Trông giọng nói đầy vẻ không tin nổi.

Mặc dù nhìn thấy Tô Nhược Hân, nhưng cô không tin cô đã tỉnh, thậm chí còn ngồi dậy.

Khi hỏi, anh đưa tay lên dụi mắt, tưởng mình bị hoa mắt.

“Hạ Thiên Tường, có thể chuẩn bị mọi thứ cho kỳ thi đại học giúp tôi không? Giấy phép dự thi, bút, dụng cụ để thi…”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK