Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 639

“A Sâm…” Anna hoàn toàn suy sụp, tan vỡ khóc lớn, cũng khóc cho cả đại sảnh trống trải đều vang vọng âm thanh của một mình bà ta.

Hạ Sâm ôm Anna đang khóc tới cả người run rẩy, dịu dàng nói: “Mẹ đã nói xong, chúng ta đi thôi.”

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, sắc mặt anh lạnh chưa từng thấy.

Cô tiếp tục nhìn về phía Lục Diễm Chi, giây phút này bà ta vô cùng đáng thương.

Nói cho cùng, bất kể là lúc Hạ Sâm ở trước mặt Lục Diễm Chi, dỗ dành Lục Diễm Chi dịu dàng thế nào, nhưng cuối cùng người phụ nữ mà ông ta muốn cùng rời đi vẫn là Anna.

Mà cho dù bà cụ có nuông chiều che chở Lục Diễm Chi, vẫn không thể thay thế được Hạ Sâm.

Đối diện với gương mặt lạnh lùng, nghiêm nghị của Hạ Thiên Tường, Tô Nhược Hân bỗng nhiên đau lòng.

Sau đó, cô đột nhiên đứng dậy: “Ngài Hạ, tôi có chuyện muốn nói.”

Hạ Sâm nhìn về phía cô: “Cô tên là Tô Nhược Hân, đúng không?”

“Đúng, tôi là Tô Nhược Hân.” Tô Nhược Hân đi không thay tên, ngồi không đổi họ.

“Cô Tô, cám ơn cô trước đây đã cứu Thiên Tường tỉnh lại. Nếu không nhờ có cô, tôi đã mất đi đứa con trai Thiên Tường này. Hôm nào đó, tôi nhất định sẽ bớt chút thời gian chính thức mời cô ăn một bữa cơm, cảm ơn ân tình cô đã cứu Thiên Tường.” Hạ Sâm mỉm cười nói.

“Đến lúc đó, ngài Hạ sẽ không dẫn theo cả quý bà Anna này chứ?” Tô Nhược Hân không khách sáo chỉ về phía Anna.

“Không thể được sao?” Hạ Sâm có vẻ kinh ngạc khi thấy Tô Nhược Hân nói như vậy.

Dù sao ở trong nhận thức của ông ta, bà cụ có thể nói Anna, nhưng Tô Nhược Hân cô không được. Cho dù cô là ân nhân cứu mạng của Hạ Thiên Tường cũng không được.

“Đúng vậy, không thể.” Tô Nhược Hân nói vô cùng chắc chắn.

Cô nói xong lời này, Anna tuyệt đối sẽ trừng mắt nhìn cô với vẻ thù hận. Mà những người khác cũng tò mò nhìn về phía Tô Nhược Hân, đương nhiên trong đó có cả Hạ Thiên Tường.

“Tại sao?” Hạ Sâm vẫn hỏi với vẻ ga lăng lịch sự, có điều vẻ mặt khó coi hơn trước nhiều.

“Đầu tiên, người phụ nữ này xúi giục một người phụ nữ tên là Triệu Giai Linh đâm tôi một dao. Nếu không phải mạng tôi lớn, lúc này cơ thể của tôi đã an nghỉ trong lòng đất.”

“Cô Tô, trong này chắc hẳn có hiểu nhầm gì rồi. Anna không phải là người phụ nữ như vậy.” Hạ Sâm vẫn cố gắng giải thích cho Anna.

Tô Nhược Hân cũng không vội: “Ngài Hạ vẫn nên nghe lý do thứ hai của tôi xong hẵng bào chữa cho bà ta.”

Ánh mắt cô chắc chắn, dường như sắp vạch trần ra bí mật lớn nào đó. Ngay cả Tăng Hiểu Khê cũng bị cô thu hút tới không rời mắt: “Tô Nhược Hân, con nói đi.”

“Ngài Hạ vẫn bảo chuyện trong video hôm nay xảy ra trước khi ông quen biết với người phụ nữ này, vậy chuyện đứa trẻ này là sao?” Tô Nhược Hân chỉ tay về phía con trai của Anna, ánh mắt lạnh đi.

Nếu không phải Anna là chủ mưu xúi giục Triệu Giai Linh, xem như nể tình mọi người đều là phụ nữ, hôm nay cô ít nhiều sẽ để lại chút đường sống cho Anna.

Nhưng Anna chính là chủ mưu xúi giục Triệu Giai Linh, nếu Anna dám làm thì cô lại dám nói.

Không có gì không có thể nói.

“Tô Nhược Hân, cô có ý gì?” Khi thấy Tô Nhược Hân chỉ tay về phía con trai mình, Anna đứng lên che chở cho con, gào lên với Tô Nhược Hân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK