Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 778

Trần Sang khế mỉm cười nhìn cô gái nhỏ trông như chú cáo nhỏ trước mặt, mặc dù cảm thấy cô là cáo nhỏ nhưng anh ta lại không ghét chú cáo nhỏ này chút nào: “Không phải là tôi sợ, chí là tôi không muốn có thêm một kẻ thù mạnh mà thôi, như thế không đáng.”

“Coi như anh thông minh.” Tô Nhược Hân gật đầu, sau đó chỉ về hướng cửa “Anh có thể đi rồi, nhưng nhớ cảnh báo với anh Thành kia, anh ta dường như có nhiều ý nghĩ không an phận về tôi, cho dù anh ta có thành công hay không thì cái giá phải trả có thể là tất cả các anh em của các anh sẽ phải chôn cùng đấy.”

Thân thể cô còn chưa cho Hạ Thiên Tường chứ đừng nói chỉ là anh Thành.

Chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy cực kỳ ghê tởm rồi.

“Đừng lo, chưa được có lệnh của tôi thì sẽ không có người nào dám động vào cô đầu.” Trân Sang đứng dậy: “Xin lỗi không tiếp chuyện được nữa.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Nhược Hân nhìn theo bóng lưng của anh ta, mặc dù anh ta cao khoảng một mét tám cũng xem như thon dài thắng täp, nhưng chắc chắn nhỏ hơn Hạ Thiên Tường một số.

“Anh bạn nhỏ.”

“Cô đang nói ai đấy?” Trân Sang đột nhiên quay người lại, ánh mất lạnh như băng nhìn Tô Nhược Hân, cô gái nhỏ này càng lúc càng gan, vừa mở miệng đã thách thức điểm mấu chốt của anh 1a.

Tô Nhược Hân khế mím môi, sau đó lại mỉm cười: ‘Lõ tai anh Sang thính ghê, nhưng tôi cũng có nói anh đâu mà anh căng thẳng? Hơn nữa anh còn nói người đàn ông khác không liên quan gì đến anh mà, đúng không? Anh mau đi thử thuốc đi, nếu mà bỏ lỡ tôi thì căn bệnh này cả đời cũng không bao giờ chữa khỏi được đâu.”

Trần Sang đột ngột cất bước khoan thai đi về phía Tô Nhược Hân Tiếng bước chân như nhịp trống chậm rãi, đánh vào tim Tô Nhược Hân từng tiếng một khiến cô không khỏi căng thẳng.

Trần Sang dừng lại, dừng ngay cách mặt Tô Nhược Hân một tấc.

Mặt đối mặt.

Một người xinh xăn một người anh tuấn, anh ta nhìn vào mắt cô, dùng đầu ngón tay chậm rãi véo nhẹ cằm cô: “Cô nhóc, đừng đùa với lửa.”

Chưa có cô gái nào đùa với lửa như thế này đâu.

Mà anh ta thực sự rất hưởng thụ trò đùa này của cô.

Cứ để mặc cô đùa hết câu này đến câu khác tới tận bây giờ Mãi cho đến khi từ “tán thưởng” chợt lóe lên trong đầu, Trân Sang mới phát giác ra anh ta không nên có thái độ tán thưởng cô, vì anh ta và Tô Nhược Hân rõ ràng là hai người đối địch nhau Như thế không hợp logic.

“Anh Sang, đừng nói ngay cả tôi anh cũng sợ đấy nhé?” Tô Nhược Hân bị véo chặt cằm dưới nên buộc phải hơi ngẩng đầu lên, cô không mảy may sợ hãi nhìn Trân Sang.

Cô không sợ anh ta.

Bệnh của anh ta đang năm trong tay cô.

Đây là con bài mặc cả mà cô chắc chăn sẽ thắng.

“Haha, tôi thực sự đã có hơi sợ hãi rồi đấy, cô nói xem phải làm sao đây?”

Trần Sang vuốt nhẹ căm của Tô Nhược Hân, làn da của cô gái trắng mịn nốn nà SỜ vào rất thích Vừa sờ vào như thể đã bị nghiện, đến nôi giờ phút này anh ta còn không muôn buông tay.

Thấy tay anh ta không chịu buông ra, Tô Nhược Hân càng phát cáu.

Cô không thích loại cảm giác bị sỉ nhục này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK