Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 439

“Thì ra phòng ăn của chị dâu có người khác nữa à? Người đâu? Chị dâu mau gọi người đến đây giới thiệu cho chúng tôi đi.” Hồ Nhất Thiên cũng không chậm trễ, anh ta bắt đầu đào hố cho Hạ Thiên Tường.

Vừa rồi khi mới xuống thuyền, Hạ Thiên Tường đã nói bọn họ gọi điện thoại cho Cận Liễm, sau đó để họ chuốc rượu Cận Liễm, kết quả lợi dụng xong ba người họ rồi thì bắt đầu chèn ép họ.

Sắc mặt Hạ Thiên Tường sầm xuống: “Hồ Nhất Thiên, đừng quên vụ án của Mân Thắng.”

Tuyệt đối không thể nói ra chuyện anh để ba người bạn của mình chuốc say Cận Liễm.

Bây giờ thái độ của Tô Nhược Hân đối với anh đã có thay đổi.

Nhưng trong thời gian ngắn anh vẫn chưa dám xác định.

“Khụ… Cậu… Các cậu tiếp tục.” Hồ Nhất Thiên thấy trong chiến đội còn Tiêu Tuấn Vỹ chưa bỏ mình, chỉ đành giao trọng trách cho Tiêu Tuấn Vỹ, dù sao thì Tống Phi đi gọi đồ ăn vẫn chưa quay về.

“Anh tư , chuyện vừa làm đã không muốn thừa nhận, như vậy không tốt lắm đâu.”

“Hình như lâu rồi tôi chưa đi thăm chú Tiêu, hay cuối tuần này tôi dành thời gian tới thăm chú Tiêu một chút nhỉ.” Hạ Thiên Tường bình tĩnh nói.

“Khụ…” Tiêu Tuấn Vỹ ho nhẹ một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa: “Sao Tống Phi đi gọi đồ ăn mà cũng chậm như vậy, ngốc.”

Tô Nhược Hân nghe trái một câu phải một câu, bây giờ cô cảm thấy bạn bè của Hạ Thiên Tường rất là thú vị.

“Thiên Tường, lát nữa anh giới thiệu từng người cho tôi nhé?” Nếu là bạn của anh thì cô muốn làm quen chính thức một chút.

Gặp cũng gặp rồi, xem như tôn trọng đi.

Không biết tại sao, cũng có thể là vì đó là bạn của Hạ Thiên Tường cho nên cô cảm thấy họ giống như bạn của mình.

Lúc này Hạ Thiên Tường mới nhớ tới anh vẫn chưa giới thiệu chính thức nhóm anh em kết nghĩa cho Tô Nhược Hân.

Thật ra không phải quên giới thiệu mà là không muốn giới thiệu.

Anh không muốn ba sinh vật giống đực bọn họ gặp Tô Nhược Hân.

Chỉ lo bọn họ sẽ làm Tô Nhược Hân sợ.

Nhưng bây giờ, không mời bọn họ cũng tự đến rồi.

Sao anh có thể làm trò đuổi thằng họ đi ngay trước mặt Tô Nhược Hân được.

Như thế giống như thiếu tính người.

Ít nhất ở trước mặt Tô Nhược Hân, anh tuyệt đối không phải kiểu người thiếu tình người.

“Hồ Nhất Thiên lão tam, Tiêu Tuấn Vỹ lão tứ.” Anh chỉ vào hai người họ, lời ít ý nhiều giới thiệu xong, vừa lúc Tống Phi đi gọi đồ ăn quay lại, anh nhân tiện nói luôn: “Lão nhị Tống Phi.”

“Chào chị dâu.” Ba người đàn ông thống nhất chính thức gọi một tiếng chị dâu.

Thật ra từ khi bước vào tới giờ, bọn họ vẫn luôn gọi Tô Nhược Hân như vậy.

Trước kia khi Tô Nhược Hân gặp Tiêu Tuấn Vỹ, Tiêu Tuấn Vỹ cũng gọi cô như vậy, cho nên hiện tại cô quên mất chuyện phản bác.

Kết quả gọi thế này, hình như ai cũng thuận miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK