• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Tử Lan thấy ông cụ Lâm muốn đi, đột nhiên nói:

"Chờ đã!"

Ông cụ Lâm tưởng có cơ may cứu vãn, lập tức dừng lại, xoay người nhìn Triệu Tử Lan, lại nghe chị ta hỏi:

"Ông cụ Lâm, ông nói không hợp tác, không ký hợp đồng thì Khả Hy cũng không thể ký hợp đồng với chúng tôi à?"

Ông cụ Lâm không rõ, rốt cuộc Lâm Khả Hy đã dùng cách gì giải quyết được Triệu Tử Lan. Sao chị ta cứ nhận định một mình cô, không thể đổi người khác?

Ông ta đâu biết tất cả những điều này đều là công lao của Tô Dương!

Thấy Triệu Tử Lan hỏi mình, ông cụ Lâm cậy già lên mặt, bày ra dáng vẻ của bậc chú bác nói:

"Mặc dù Lâm Nhược Hải tôi là một ông già nhưng cũng đã trải qua mấy chục năm sóng gió ở Châu Thành, gặp không ít công ty lớn, gia tộc lớn. Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên tôi thấy có người ngang ngược, vô lý như sếp Triệu! Cho nên công ty Hoàn Á không ký hợp đồng nữa! Tôi không tin người nhà họ Lâm chúng tôi sẽ chết đói!"

Khi nói ra mấy câu này, ông cụ Lâm còn thấy hơi thỏa mãn. Những lời này truyền đi, chắc hẳn đám người ở Châu Thành đều sẽ đánh giá cao về ông ta, dù sao cũng thể hiện ra khí chất cứng rắn của mình.

Người sốt ruột nhất là Lâm Khả Hy. Lần này hợp tác với Adore là cơ hội phát triển tốt nhất của công ty Hoàn Á. Bỏ qua lần này, Hoàn Á chắc chắn sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Cô quay đầu nhìn Tô Dương. Anh vẫn cà lơ phất phơ, chỉ mải nghịch điện thoại giống như tất cả những chuyện đang xảy ra đều không liên quan gì đến anh vậy.

Triệu Tử Lan cười lạnh:

"Vậy… nếu tôi vẫn muốn hợp tác với Khả Hy thì sao?"

Chỉ thấy ông cụ Lâm lạnh lùng nghiêm mặt, trầm giọng nói:

"Lão già tôi còn chưa chết đâu! Tôi xem thử người nào nhà họ Lâm dám không nghe lời tôi nói!"

Ông cụ Lâm nói xong nhìn Lâm Khả Hy với ánh mắt sắc bén.

Lâm Khả Hy tuyệt vọng! Cô biết, mọi chuyện đều xong rồi.

Đáng tiếc cho Hoàn Á, càng đáng tiếc cho sự nỗ lực của Tô Dương!

Triệu Tử Lan lại cười lạnh:

"Người nhà họ Lâm nghe lời ông nhưng ông phải nghe lời của tôi!"

Chị ta nói xong, ra lệnh cho trợ lý phía sau mà không hề quay đầu lại:

"Anh lập tức ghi lại và truyền đi lời tôi sắp nói, không được chậm trễ một phút nào!"

Trợ lý lập tức lấy bút và bản ghi chép, căng thẳng nhìn Triệu Tử Lan.

Chỉ nghe Triệu Tử Lan lạnh lùng nói:

"Đầu tiên, từ giờ trở đi, rút tất cả sản phẩm của Adore ra khỏi siêu thị của nhà họ Lâm và những siêu thị mà nhà họ Lâm có góp cổ phần! Sau này vĩnh viễn không đưa sản phẩm vào siêu thị có liên quan tới bọn họ nữa!"

"Thứ hai, soạn thảo bản ghi của phòng tổng giám đốc, yêu cầu từ giờ trở đi tất cả công ty con, và công ty mà Adore góp cổ phần sẽ không được có bất kỳ liên hệ vào về kinh tế và giao dịch với nhà họ Lâm nữa!"

"Thứ ba, gửi bản quyết định này cho công ty hợp tác với chúng ta. Nếu những công ty này tiếp tục hợp tác với nhà họ Lâm, công ty Adore sẽ dừng hợp đồng với bọn họ! Chỉ ba điều này thôi, anh đi làm ngay đi!"

Người nhà họ Lâm nghe được ba điểm gọn gàng dứt khoát của Triệu Tử Lan thì hồn bay phách lạc.

Phải biết sản nghiệp chủ yếu của nhà họ Lâm chính là mấy siêu thị cỡ lớn. Mà Adore và những công ty mà Adore nắm giữ cổ phần cùng với những công ty Adore hợp tác đều làm về hàng tiêu dùng nhanh, siêu thị đều phải dựa vào chúng để thu hút khách hàng.

Nếu Triệu Tử Lan phát văn bản này đi, chẳng khác nào chặt đứt mạch kinh tế của nhà họ Lâm, bọn họ sẽ không gượng dậy nổi, sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Lâm Húc Đông nghe vậy, tính cậu chủ của anh ta lại nổi lên, chỉ vào Triệu Tử Lan hô lớn:

"Họ Triệu kia, chị đừng quá đáng, tưởng chúng tôi dễ bắt nạt sao?"

Triệu Tử Lan quay đầu, hất ngón tay của Lâm Húc Đông:

"Cậu còn dám chỉ tay vào tôi nữa, tôi sẽ bẻ gãy ngón tay của cậu! Tôi cho cậu biết, ở đây không phải là nhà họ Lâm các cậu. Cậu còn dám hô to gọi nhỏ thì hôm nay cũng đừng nghĩ tới chuyện ra khỏi cổng Adore nữa!"

Triệu Tử Lan vừa nói dứt lời, trợ lý đã nói:

"Sếp Triệu, tôi thông báo với bộ phận an ninh ở cửa nhé?"

Triệu Tử Lan vừa định gật đầu.

Ông cụ Lâm lập tức ngăn cản. Ông ta không còn cậy già lên mặt như lúc trước nữa, giọng điệu cũng hoàn toàn mềm mỏng.

"Sếp Triệu, cô đừng làm vậy! Húc Đông chỉ là đứa trẻ, nó nhất thời kích động thôi. Ông già tôi thay mặt nó xin lỗi!"

Mọi người lại kinh ngạc!

Ông cụ Lâm coi trọng thể diện còn hơn cả mạng sống của mình, cả đời đều luôn ra vẻ ta đây nhưng bây giờ lại không thể không chịu thua.

Đáng tiếc là Triệu Tử Lan vẫn lạnh lùng, nghiêm túc nói:

"Đứa trẻ? Tôi thấy cậu ta chính là một đứa trẻ to xác, bị ông Lâm chiều sinh hư đấy!"

Ông cụ Lâm cười gượng nói:

"Đúng, sếp Triệu dạy rất đúng. Vừa rồi tôi cũng chỉ nhất thời nói lẫy thôi. Dù sao Khả Hy cũng là cháu gái tôi, đồng thời tôi đã giao Hoàn Á cho nó. Nếu sếp Triệu chỉ muốn ký hợp đồng với Khả Hy, vậy các cô cứ ký hợp đồng bình thường đi. Tôi sẽ rút Húc Đông ra khỏi dự án với Adore, sau này vẫn do Khả Hy quản lý!"

Ông cụ Lâm vừa rồi còn ra vẻ cứng rắn, bây giờ đã sợ rồi, hoàn toàn sợ hãi.

"Ông nội, không được, dựa vào đâu mà để nó ký hợp đồng chứ? Nếu có ký hợp đồng thì phải là cháu...”

Anh ta vừa nói dứt lời, lại nghe "bốp" một tiếng.

Ông cụ Lâm tát mạnh vào mặt Lâm Húc Đông.

Anh ta lớn như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên bị ông cụ Lâm đánh.

Lâm Húc Đông uất ức không nhịn được, mím môi, nói như một kẻ ngốc:

"Ông nội, ông đánh cháu...”

"Câm miệng! Thằng khốn!"

Ông cụ Lâm lại mắng.

Lâm Húc Đông hận tới nghiến răng nghiến lợi, căm tức nhìn Lâm Khả Hy. Anh ta cảm thấy tất cả những điều này đều là do Lâm Khả Hy gây ra.

Triệu Tử Lan thấy ông cụ Lâm đã chịu phục, cũng dịu giọng nói:

"Tôi vẫn tin tưởng lời ông cụ Lâm nói. Tôi sẽ lập tức ký hợp đồng với Khả Hy. Nhưng nếu nhà họ Lâm các người nửa đường lại đổi người, lời tôi nói trước đó vẫn được giữ lại!"

Ai cũng nghe ra được sự uy hiếp trong lời nói của Triệu Tử Lan. Nhưng ông cụ Lâm đã hết cách, ông ta sợ chị ta sẽ thật sự làm vậy. Một khi chị ta làm vậy, nhà họ Lâm sẽ hoàn toàn tiêu đời.

Ông cụ Lâm chỉ có thể gật đầu:

"Được, tất cả đều theo lời sếp Triệu nói!"

Ông ta nói xong, không chờ ký hợp đồng đã dẫn theo người nhà họ Lâm rời đi trước.

Trong phòng họp chỉ còn lại có ba người.

Triệu Tử Lan nhìn Tô Dương, vừa cười vừa nói:

"Tô Dương, vừa rồi tôi biểu hiện thế nào?"

Tô Dương cười ha hả, giơ ngón tay cái lên với Triệu Tử Lan, nói:

"Chị Triệu đúng là nhìn xa trông rộng, không cần lên tiếng, chỉ vừa nhìn đã hiểu hết mọi chuyện!"

Lâm Khả Hy còn tưởng hai người đã báo trước cho nhau, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy mà do Triệu Tử Lan tự nhìn ra được.

Thật ra, đây là Tô Dương cố ý thử năng lực của Triệu Tử Lan. Nếu chị ta không phát hiện ra vấn đề, anh lại đứng ra cũng không muộn.

Triệu Tử Lan vừa cười vừa nói với Lâm Khả Hy:

"Khả Hy, làm cho tốt nhé, chắc chắn Hoàn Á sẽ tốt hơn. Mặt khác, em nên quý trọng người bạn trai này của mình. Người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai lại tài hoa như vậy là rất khó tìm đấy...”

Lâm Khả Hy đỏ mặt, vừa định giải thích Tô Dương không phải là bạn trai của mình thì anh đã mặt dày nói:

"Chị Triệu nói rất đúng, đàn ông tốt như tôi thì đi đâu tìm được chứ...”

Tô Dương nhìn Lâm Khả Hy với ánh mắt chờ mong.

Đáng tiếc lại đổi lấy một cái trừng mắt của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK