Hăn buông Tô Tiểu Thảo xuống, đi về phía một trong các. đại pháo, rồi gật đầu với Lâm Bân.
Lâm Bân ngầm hiểu, gật đầu với người canh giữ đại pháo, trong mắt hiện lên ý chí chiến đấu.
“Mục tiêu là máy bản đá bên kia!
Cho nổ hết tất cả trước. khi bọn họ bắn lôi!”
Giang Siêu lạnh nhạt nói với đám người Lâm Bân.
Dứt lời, hắn cầm một quả đạn pháo, bậc lửa đạn pháo, bỏ vào ống pháo, bậc lửa ngòi nổ.
Ngòi nổ rất nhanh thì cháy hết, chờ khi ngòi nổ bậc lửa thuốc súng trong buồng chứa thì đạn pháo sẽ bị bản ra ngoài.
Giang Siêu nhắm ống pháo hướng máy bản đá.
Đám người Lâm Bân cũng nhắm ống pháo hướng máy bắn đá.
Trước tường thành, Trương Thông mặt mày đắc ý.
Hắn ta không nhìn thấy ống pháo trên tường thành.
Hắn ta còn đang chờ khi binh lính đâm vào tường thành là sẽ khởi động máy ném lôi.
Hắn ta định nhờ vào uy thế của quả thiên lôi, khi kẻ địch trên tường thành đang hoảng sợ, sẽ bắt đầu tấn công dữ dội vào tường thành, có khi chỉ cần hơn hai nghìn người là có thể đánh được thôn Kháo Sơn.
Lúc hắn ta đang nghĩ như vậy thì đột nhiên trên tường thành bùm... bùm... bùm... tiếng nổ lớn liên tục vang lên.
Hơn mười vật hình cầu tóe lửa lao về phía máy bắn lôi.
Tiếp theo là mìn tre bay ra từ trên tường thành.
Trương Thông còn chưa kịp phản ứng lại thì mấy quả cầu kia đã rơi xuống máy bản lôi.
Âm... ầm... từng tiếng nổ mạnh ầm ï vang lên, mười máy bắn lôi lập tức bị nổ tung.
Không chỉ có máy bản lôi bị nổ tung, mà quả thiên lôi cũng bị nổ tung, rồi xảy ra một vụ nổ dây chuyền, lập tức nổ tung hết mọi thứ.
Trong chớp mắt, toàn bộ trận địa bị nổ tan tác, xác chết khắp nơi, tiếng la hét vang lên.
Ngay cả các mặt trận khác cũng bị ảnh hưởng, bị nổ chết bốn năm trăm người.
Trương Thông ngạc nhiên nhìn về phía máy bản lôi, mở to miệng ra, trong mắt tràn đầy chấn động và khó tin.
Hắn ta cho răng mình nhìn lầm rồi, cũng cho rằng mình hoa mắt rồi.
Vừa rồi hẳn ta còn đắc ý vì mình có một loại vũ khí lợi hại có thể dễ dàng giành thắng lợi.
Vì đợi nó, vì để tránh bên mình thương vong nặng nề, hắn †a thậm chí còn bao vây thôn mấy canh giờ, không ra lệnh tấn công.
Đến khi hẳn ta chuẩn bị ra lệnh tấn công, thì lại xảy ra loại tình huống vũ khí lợi hại bên mình thế mà lại bị người ta phá hư hết.
Hắn ta không biết Giang Siêu dùng thủ đoạn gì, cũng không biết cái thứ bay ra từ trong ống đen là gì.
Nhưng hẳn ta có thể khẳng định là cái thứ bay ra từ ống đen là một loại vũ khí lợi hại hơn cả quả thiên lôi của bọn họ.
Trương Thông cảm thấy rùng mình. Nếu mình thật sự tấn công vào thành thì chắc là sẽ thương vong nặng nề.
Còn đám binh cướp tới gần tường thành thấy cảnh này thì đều trợn tròn mắt, sợ hãi mà nhìn lên tường thành trước mắt, rồi quay đầu lại nhìn khu để máy bản đá đã bị nổ tan tác phía sau, trong mắt hiện lên ý định rút lui.
Không có sự giúp đỡ của quả thiên lôi, bọn họ không dám tấn công vào thành, rốt cuộc thì danh tiếng của quân Con Cháu đã khiến cho bọn họ kiêng kị.
“Tấn công thành! Cung thủ chuẩn bị! Bắn tên!”
Lúc này, Trương Thông rốt cuộc hồi hồn lại.
Tuy rằng hắn ta có chút sợ hãi, nhưng nhiều hơn nữa là giận dữ và không cam lòng.
Cứ nghĩ đến bên mình còn chưa bắt đầu đã tổn thất hơn năm trăm người, và vũ khí lợi hại mà mình ỷ lại cũng bị hư hết, thì hắn ta lại cực kì giận dữ.
Hắn ta vừa dứt lời, những binh lính có ý định rút lui đành phải đẩy mạnh lên cổng thành, rồi ném thang lên trên tường thành.
Danh Sách Chương: