Sườn núi Hà Lạc là một địa phương cách núi Đông Lạc ba trăm dặm, nơi này là một vùng đất bằng phẳng, quân Đông Lộ của tộc Nữ Chân và quân Bình Nhạc của Trịnh Thế Dân vừa hay đuổi kịp đến đây.
Còn chưa dựng trại, quân đội đã dừng lại ở đây, khoảng ba bốn dặm phía trước là khu vực thuộc Ninh Châu phủ, đại quân cũng không dám tiến thêm nữa.
Lúc này đại quân đã bắt đầu dựng trại, trong lêu chủ tướng quân Đông Lộ tộc Nữ Chân, Hoàn Nhan Hy Nhất và Hoàn Nhan Ngột Thuật đang cùng một nhóm tướng quân Nữ Chân tiến hành nghị sự.
Trịnh Thế Dân cũng dẫn theo một số tướng lĩnh dưới quyền tham dự. Bọn họ ngồi ở vị trí ngoài cùng.
Cho dù trên tay Trịnh Thế Dân có một trăm năm mươi nghìn binh sĩ, so với một trăm nghìn quân Tây Lộ tộc Nữ Chân và thêm năm mươi nghìn người, trong mắt người Nữ Chân, bọn họ không khác gì chó săn và làm bia đỡ đạn. Sở dĩ được xếp ngồi ở cuối là vì hiện tại bọn họ vẫn còn một ít giá trị lợi dụng.
Trịnh Thế Dân cũng biết rất rõ điều này, nhưng hắn ta biết rằng nếu không khuất phục trước người Nữ Chân, hắn ta sẽ mất hết tất cả những gì mình có hiện tại và sẽ không thể báo thù giết cha
"Đại soái, bốn mươi nghìn quân Con Cháu đang đóng quân ở phía trước cách đây một trăm dặm, bọn chúng đang giằng co với chúng ta.
Phía sau bọn họ khoảng trăm dặm chính là thành Phàn Dương. Nếu chúng ta có thể chiếm được thành Phàn Dương, quân Con Cháu sẽ bị chặt đứt đường lui. Mạt tướng muốn ứng chiến, dẫn quân đánh chiếm thành Phàn Dương”
Lúc này, một vị tướng trung niên trong quân Nữ Chân đứng dậy, nhìn Hy Nhất đang ngồi trên ghế chủ vị nói.
Hy Nhất nghe vậy, ánh mắt hiện ra vẻ tán thưởng.
"Những gì Thuật Khả rất đúng ý bổn soái. Tuy nhiên, muốn đánh lén quân Con Cháu từ phía sau e là không dễ dàng như thế.
Động thái của quân ta tùy thời đều có thể bị quân Con Cháu phát hiện bất cứ lúc nào. Cho nên Thuật Khả muốn đem quân đi đoạt thành Phàn Dương, bổn soái đồng ý, nhưng ta muốn ngươi quấy nhiễu đại quân Con Cháu. Bổn soái cho ngươi mười nghìn người, ngoài ra, quân Bình Nhạc phái thêm ba mươi nghìn người đi cùng ngươi.”
Kẻ xin ý chỉ đem quân ứng chiến chính là một trong bốn tướng lĩnh dũng mãnh nhất tộc Nữ Chân, Ngân Thuật Khả, hắn †a nổi danh như A Lỗ Bốc, người bị Giang Siêu giết chết.
"Thuật Khả, ngươi phải nhớ kỹ, quân Con Cháu cách thành Phàn Dương chỉ có mấy trăm dặm, bất cứ lúc nào cũng có thể quay trở về tiếp viện, ngươi phải nhanh chóng chiếm được thành Phàn Dương.
Theo tin tức tình báo gửi về, quân phòng thủ thành Phàn Dương chỉ có khoảng một nghìn người, với đại quân năm mươi nghìn người, trong thời gian một ngày chắc hẳn sẽ chiếm giữ được thành Phàn Dương”
"Về phần quân Con Cháu bên này, ta sẽ tận lực giữ chân bọn chúng, tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng có bất kỳ chuẩn bị nào quay trở về quân đội. Đợi đến lúc chiếm được thành Phàn Dương, chính là ngày chết của bọn chúng."
"Trận chiến này có thể thắng lợi hay không hoàn toàn dựa vào ngươi. Thuật Khả, đừng để bổn soái thất vọng...'
Hy Nhất gật đầu nói với Ngân Thuật Khả.
Ngân Thuật Khả võ ngực thật mạnh nói: "Đại soái yên tâm, một cái thành Phàn Dương chỉ có một nghìn binh lính trấn thủ, trong một ngày ta chắc chắn sẽ chiếm được nơi đó. Hiện tại quân đội của chúng ta đã có vũ khí của Trịnh công tử hỗ trợ."
Nói đến đây, Ngân Thuật Khả nhìn Trịnh Thế Dân ở bên kia, ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong mắt không nhịn được lộ ra vẻ chế giễu và khinh thường.
Hắn ta không gọi Trịnh Thế Dân là Trịnh soái nữa, một tiếng Trịnh công tử khiến Trịnh Thế Dân nghe được trong lòng không khỏi khó chịu.
Nếu không phải hắn ta còn giá trị sử dụng, đối phương thậm chí một tiếng Trịnh công tử cũng không thèm gọi.
Không phải gọi thẳng tên, thì cũng sẽ gọi hắn ta là gian cẩu.
Nhưng dù biết đối phương coi thường mình nhưng Trịnh Thế Dân vẫn gắng gượng mỉm cười với Ngân Thuật Khả.
"Được rồi... Vậy ta giao việc này cho Thuật Khả và Trịnh công tử, ngươi cũng phái thêm ba mươi nghìn quân Bình Nhạc đến hỗ trợ Thuật Khả.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.a_zz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Danh Sách Chương: