Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Để một con con kiến chạy thoát”.

Đế Nguyên Quân một kiếm giết chết rồi liếc nhìn phía bên ngoài cửa.

“Một con kiến hay vạn con kiến cũng giống nhau thôi”.
“Nếu các ngươi dám tới, ta một kiếm trảm chi”.
Nói xong.

Đế Nguyên Quân không để ý nữa, hắn bắt đầu đẩy chân nguyên vào trong vật màu đen, ánh mắt chờ đợi nhìn đại trận mở một lối đi vào.

“Thảo nào ta quan sát trận pháp một đoạn thời gian mà không thấy mắt trận pháp”.
“Thì ra là nằm ở trong này”.
“Người trước để lại cũng có vài phần thông minh, vừa biến cái này thành mắt trận pháp và cũng trở thành trận bàn có thể tùy ý điều khiển”.
Dần dần, một cánh cửa từ trên đại trận mở ra, Đế Nguyên Quân trực tiếp đi vào bên trong.
“Mộc Huyết Đằng bát phẩm linh dược mượn ao huyết dịch sản sinh ra một quả Huyết Đằng Quả tựu cửu phẩm, không tệ”.

Đế Nguyên Quân một tay lấy xuống, nhìn toàn thân linh dược có từng sợi gân xanh chạy dọc từ trên đỉnh xuống và những đường vân đỏ xếp chồng lên nhau.

Sau cùng là linh quả màu đỏ huyết với những sợi dây leo kết dính bao bọc ở phần dưới gốc rồi nói.
Linh dược đã hái, Đế Nguyên Quân nhìn xuống ao huyết dịch phía bên dưới mà không kìm nén được vui sướng.

“Mặc dù chỉ là huyết dịch nhị phẩm nhưng số lượng như này chắc đủ để nhục thân đột phá tới tầng thứ ba”.
Không chần chừ nữa, Đế Nguyên Quân trong đầu hiện lên Côn Bằng Công Đồ rồi bắt đầu thôn phệ.
Mặc dù vận chuyển công đồ này một vài lần nhưng vẫn không khỏi khiến hắn kinh ngạc, không chỉ giúp hắn thôn phệ linh khí để tu luyện mà còn giúp hắn luyện hóa huyết dịch trở thành huyết tinh.
Ở sau lưng hắn, một cái lỗ đen nhỏ dần dần hiện lên cùng với đó làm một lực hút mạnh mẽ kéo vào.
Ở trên mặt nước, những nhóm nước nhỏ dần hiện lên rồi hình thành một cột xoáy nước nhỏ từ từ bốc lên, bị lỗ đen sau lưng hắn thôn phệ triệt để.
Không biết trải qua bao lâu, toàn bộ huyết dịch đã bị Đế Nguyên Quân thôn phệ hết toàn bộ rồi bắt đầu luyện hóa thành huyết tinh.
Ngũ Hành Bá Thể Quyết!
Tầng thứ nhất vì huyết khí!
Tầng thứ hai vì nhục thân!
Mặc dù vừa đột phá tầng thứ hai và thành công ngưng luyện ra Ngũ Hành Chi Thể nhưng đó cũng chỉ là hình thức ban đầu mà thôi, chân chính Ngũ Hành Chi Thể còn bá đạo hơn thế nhiều.

Chi khi hắn chính thức nắm được năm loại thuộc tính ngũ hành rồi ngưng luyện ra được Ngũ Hành Tinh Thể hay còn gọi là “Thể nội hình thái”.
Nhưng để có thể đạt được điều đó không phải chuyện dễ dàng.


Bây giờ hắn chưa nắm được hết toàn bộ mà mới chỉ có hỏa thuộc tính mà thôi.
Hắn dựa vào Hỏa Nguyên Phách luyện ra được một tia linh hỏa, mặc dù không biết tên của nó nhưng kể từ khi luyện hóa thành công thì hắn bất chợt cảm nhận được hỏa thuộc tính cũng có dị động.
Mặc dù không chắc chắn nhưng hắn muốn thu thập bốn loại lực lượng khác rồi một lần mở ra xem.
Nhưng mà, mục tiêu của hắn không dừng lại ở ngũ hành mà cần phải vượt ngũ hành ở bên ngoài.
Lúc này, ở bên ngoài đại trận.

Một nhóm năm mươi người đã tập trung đầy đủ.

Dẫn đầu là một nam tử cao ráo, gương mặt sáng ngời, trên người khoác một bộ trang phục hoa mĩ, đó là một kiện bảo giáp bảo vệ tương đối chắc chắn và rất nhẹ.
“Hắn vào bên trong đã bao lâu rồi”.

Nam tử lên tiếng.
“Công tử, hắn vào trong đó đã được ba tháng rồi”.

Đứng ở bên cạnh, một tên đệ tử cúi đầu cung kính trả lời.
“Lâu vậy sao?”.

Nam tử vẻ mặt suy tư nói.
Đúng lúc này, đại trận xung quanh đột nhiên động.

Từ bên ngoài nhìn thấy một cánh cửa dần mở ra và theo đó là một bóng người cao khoảng chừng một mét bảy, trên thân khoác một bộ trang phục màu đen huyền bí và trên người toát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Đế Nguyên Quân đi ra ngoài thì nhìn thấy năm mươi người đã vây kín nơi này nên nở một nụ cười nói.

“Các ngươi tìm ta có việc?”.
“Tên khốn kiếp này, mấy tháng trước ngươi ra tay giết bọn ta, may mắn ta nhanh chân chạy thoát nếu không bây giờ ta đã là một bộ thi thể rồi”.

Nam tử lúc trước bỏ chạy tức giận quát lớn, trong ánh mắt hắn không giấu diếm sát ý.
“Ồ, thế sao?”.

Đế Nguyên Quân gật đầu đồng ý nói.

“Vậy bây giờ các ngươi muốn tìm ta báo thù?”.
“Các ngươi không ngại thì quay về có thể gọi thêm người, ta sẽ ngồi ở đây đợi các ngươi.


Chứ năm mươi người ta giết không đủ”.
“Ngạo mạn, ngươi nghĩ bản thân có chút thực lực thì muốn nói gì thì nói sao?”.

Nam tử trên trán nổi từng sợi gân xanh quát.

“Bản công tử ở đây muốn xem ngươi có thực lực như thế nào mà ăn nói ngông cuồng”.
“Ha, trong mắt những người kia ngươi có thể là công tử nhưng trong mắt ta, ngươi cũng chỉ là giun dế mà thôi”.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân khinh thường nói.

“Giun dế ý nghĩ, ta cần gì để ý”.
“Hồng Họa Dung ta tu luyện từ trước đến nay mới gặp kẻ cuồng ngôn như ngươi”.

Hồng Họa Dung đùng đùng tức giận, ánh mắt sát ý nhìn Đế Nguyên Quân nói.

“Ta muốn nhìn xem, ý ngươi giun dế là như thế nào?”.
“Ta là giun dế, hay ngươi là giun dế”.
“Tự nhiên, ta một mình ở đây”.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân hờ hững nở nụ cười lạnh nói.

“Ta đứng ở đây, các ngươi ai muốn lên nộp mạng”.
Lời nói vừa dứt, năm mươi người dưới sự dẫn dắt của Hồng Họa Dung lao lên đồng thời công phạt.
Đế Nguyên Quân gương mặt sắc lạnh, ánh mắt tự tinh nhìn đám người lao lên.

Đối mặt với cường địch, hắn từ trước đến giờ chưa một lần sợ hãi.

Cho dù là Thiên Đạo hay Thiên Vương lão tử, hắn cũng chưa từng để ý.
Mạng hắn ở đây ai có thể lấy!
Thiên Đạo không được!
Thiên Vương lão tử cũng không được!
Đế Nguyên Quân nằm chặt chuôi kiếm, toàn thân thúc dục đồng thời hai loại cảnh giới.


Cảm nhận được cơ thể dồi dào lực lượng, Đế Nguyên Quân phấn khích quát lớn.

“Giết”.
Suốt ba tháng bế quan, Đế Nguyên Quân ở bên trong luyện hóa hết toàn bộ huyết dịch và cảnh giới luyện thể của hắn đã đạt tới Thức Nhân cảnh tầng ba.

Không những thế, với cường độ cơ thể của hắn thì không một ai ở Thức Nhân cảnh có thể khiến hắn bị thương.

Thậm chí một vài Ngưng Hải cảnh cũng không được.
Nhảy vào trung tâm địch, Đế Nguyên Quân lúc này như hóa tu la.

Một tay vung kiếm tàn sát tứ phương.
Nhất kiếm hạ, nhất nhân vẫn!
Liên tiếp vung kiếm, Đế Nguyên Quân lực lượng càng thêm mạnh mẽ, hắn giết người càng nhiều, lực đạo cũng vì thế mà tăng lên.
“Các ngươi chỉ có thể làm được đến vậy thôi sao?”.

Đế Nguyên Quân nặng tay giết địch, trong vòng mười phút, hắn đã trảm diệt hơn hai mươi người.
Ba mươi người còn lại bây giờ cũng không dám vọng động, thực lực của Đế Nguyên Quân bọn họ đã nhận thức được một phần, đối diện với năm mươi người mà không hề sợ hãi, thay vào đó là cảm giác phấn khích.
Trong mắt họ, Đế Nguyên Quân giống như một con quái vật!
Rốt cuộc hắn tu luyện như thế nào mới đạt được loại lực lượng này!
“Ta nói các ngươi chỉ có chừng đó thực lực thôi sao?”.

Đế Nguyên Quân toàn thân huyết khí bao trùm như một tôn ma thần ra sức tàn sát.
Càng giết, huyết khí trên người hắn càng ngày càng nồng đậm, cùng với ánh mắt đỏ máu càng thêm đậm đặc.
“Toàn lực giết hắn”.

Hồng Họa Dung điên cuồng hét lớn.
Toàn bộ những người còn lại đồng loạt thúc dục cảnh giới lên đến đỉnh điểm rồi toàn lực đánh ra một kích.
Đế Nguyên Quân thấy vậy, trên gương mặt hắn nở một nụ cười càng thêm nồng đậm.

Đối với địch nhân càng mạnh, hắn càng phấn khích.
Oanh oanh!
Hơn hai mươi đạo lực lượng đánh ra hướng về phía Đế Nguyên Quân, nhưng hắn không hề tránh né mà trái lại nhảy vào bên trong công kích.
Toàn thân hắn thúc dục hai đại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi đánh ra một chưởng.
Huyền cấp thượng phẩm chưởng pháp, Phá Diệt Chưởng!
Chưởng khí đánh ra, Đế Nguyên Quân toàn lực chống trả.
“Chết đi”.

Hồng Họa Dung hét lớn, toàn bộ chân nguyên trong người đánh ra, Ngưng Hải cảnh tầng hai toàn lực một kích, kết hợp với hai mươi mấy người không thể giết hắn được sao?
Hồng Họa Dung tự tin rằng Đế Nguyên Quân sau một kích này chắc chắn sẽ chết.

Rầm!
Chợt, một tiếng nổ lớn vang lên.

Ở trung tâm vụ nổ, Đế Nguyên Quân một thân nhiễm huyết bị đánh văng gần mười trượng, va đập vào vách tường rồi rơi xuống đất.
“Hahaha, thành công”.

Nhìn Đế Nguyên Quân toàn thân nhiễm máu, Hồng Họa Dung vui mừng nở nụ cười lớn rồi nói.

“Hắn chết, hắn chết”.
Tin lời nói của Hồng Họa Dung, đám người xung quanh mặc dù mệt mỏi và vô lực nhưng cũng nở một nụ cười, tên sát nhân kia bây giờ đã chết rồi.
Nhưng nụ cười của bọn họ chưa được bao lâu thì ngay lập tức dừng lại.

Ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Đế Nguyên Quân mà không thể tin được.

“Không thể nào?”.
“Chịu một kích như vậy mà không chết”.
“Tên này là quái vật”.
“Là quái vật”.
Đám người hoảng loạn, một kích vừa rồi của họ đã là toàn lực, toàn bộ chân nguyên trong người không còn dù chỉ một phần, trải qua một trận chiến, trên người họ thụ thương cũng không ít.

Vừa hao hụt một lượng lớn chân nguyên trong một lần khiến sức lực họ mất đi toàn bộ, ngay cả việc đứng dậy rời đi cũng đã khó rồi.
Đế Nguyên Quân đứng dậy, trên cơ thể hắn.

Từng miệng vết thương dần dần lành lại, với ánh mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Không đến hai phút, toàn bộ thương tích khép lại.

Mặc dù không thể hồi phục hoàn toàn nhưng như thế cũng đã quá đủ rồi.
“Mười Ngưng Hải cảnh, mười ba Thức Nhân cảnh đỉnh một kích toàn lực không giết được ta”.

Đế Nguyên Quân nở nụ cười dưới gương mặt nhiễm máu, mái tóc bù xù, cùng với giọng nói lạnh lẽo, ánh mắt sát ý giống như ma.

“Ta không chết, các ngươi bất ngờ thế sao?”.
Đế Nguyên Quân toàn thân đều là máu, tay nắm chặt chuôi kiếm lảo đảo bước đến, từ từ tiếp cận từng người một.
Đế Nguyên Quân vung kiếm, ánh mắt điên dại, vẻ mặt giống như ma lần lượt đi qua.
Kiếm xuống, Đế Nguyên Quân giết chết từng người một.

Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn lên cao, như muốn nhìn những tinh cầu ở ngoài kia, ánh mắt đằng đằng sát ý chấn động cửu thiên, gương mặt dữ tợn, giọng nói khàn khàn khinh thường thế gian.
“Ta hỏi các ngươi?”.
“Ai là giun dế?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK