Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Từ trong cơn mê tỉnh dậy, khóe mắt Đế Nguyên Quân khẽ run nhẹ một cái rồi từ từ mở ra.

Vẫn giống như lúc trước, ở trong hang động này vẫn bị một màn đêm bao trùm.
Không chỉ có thế, tuy một năm đã qua đi nhưng Đế Nguyên Quân vẫn cảm nhận rất rõ ma khí do cấm pháp kéo đến vần tồn động ở khắp nơi trong hang động và không có dấu hiệu tán đi.
Đế Nguyên Quân đưa tay ra cảm nhận thì khẽ cau mày rồi thở dài một hơi.

Hắn không thể tin được, bản thân đã sử dụng đến tầng thứ hai của cấm pháp mà vẫn có thể tỉnh dậy trong thời gian một năm.
Ban đầu, Đế Nguyên Quân còn nghĩ bản thân sẽ cần thêm nhiều thời gian nữa mới có thể tỉnh dậy và hắn lúc đó gần như đã đặt hai chân vào tử môn quan trong trận chiến đó nhưng mà may mắn thay.

Cảnh giới của Hắc Ám Ma Chu bị rớt xuống tứ cấp đỉnh phong và trên thân đang mang trọng thương nên thực lực của nó bị giảm xuống không ít, một phần cũng là vì nó đã quá chủ quan nên Đế Nguyên Quân mới có cơ hội trở mình.
Tuy thời gian sử dụng cấm pháp rất ngắn nhưng những thương tổn mà hắn phải gánh chịu là cực kỳ lớn và hậu quả khi sử dụng càng kinh khủng hơn trước gấp nhiều lần.

Nếu như nhục thân hắn không đạt tới Thiên Địa cảnh, không có điểm sáng Huyết Đế Mộc thì không thể chịu đựng được và chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ lại những chuyện đó, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh, nói.
“Sử dụng cấm pháp quả thật rất nguy hiểm nhưng trong hoàn cảnh đó thì ta lại thu được không ít lợi ích?”
“Chịu đựng sự tàn phá của cơ thể nhiều lần và hồi phục thì khiến nhục thân trở nên mạnh hơn không ít, tuy cảnh giới không tăng nhưng cũng mạnh hơn trước một vài phần”.
“Ta thật sự không thể ngờ được? Thiên Ma Chi Khí trong người đã đột phá bích chướng tăng và so sánh với Thiên Địa cảnh thì đã đạt đến tầng thứ ba”.
“Đợi ta hấp thụ hết toàn bộ ma khí ở trong này thì dám chắc sẽ đột phá được thêm một đến hai tiểu cảnh nữa.


Sẵn tiện, trong tay ta có không ít linh dược và một khi luyện hóa hết toàn bộ thì cảnh giới cũng sẽ tăng lên gấp nhiều lần”.
“Đến lúc đó thì thực lực của ta sẽ mạnh hơn và có thể hoạt động ở nơi này dễ dàng hơn rồi? Chỉ cần không bị ngũ cấp hung thú nhắm trúng thì mọi chuyện sẽ không còn khó khăn giống như trước nữa?”
Đưa mắt nhìn ra khỏi hang, Đế Nguyên Quân bất giác thở dài một hơi rồi lên tiếng nói tiếp.
“Không biết tình hình bên phía Lâm Tuyết Nhi như thế nào rồi? Cô ấy bị truyền tống đến nơi nào? Nơi đó có nguy hiểm hay không?”
“Chắc mọi chuyện sẽ ổn cả thôi? Chỉ cần không bị truyền tống đến trước mặt ngũ cấp hung thú hoặc chỗ sâu của những phiến thiên địa thì sẽ không sao cả?”
“Việc cấp thiết của ta hiện tại là nhanh chóng đột phá cảnh giới, tìm kiếm cơ duyên và đi tìm cô ấy?”
Hai chân ngồi xếp bằng, Đế Nguyên Quân lấy ra toàn bộ linh dược rồi sau đó đưa tay kết ấn ở trước người và phát động Côn Bằng Công Đồ lên đến cực điểm.
Ở sau lưng hắn, một tôn Côn Bằng cao hơn hai trượng thình lình xuất hiện.

Chỉ thấy nó há rộng miệng nuốt chững toàn bộ đống linh dược vào trong miệng rồi sau đó ngẩng đầu cắn nuốt toàn bộ ma khí.
Chỉ thấy ở trong màn đêm bỗng có một cơn lốc với một sức hút cực kỳ k hủng bố từ trong khóe miệng của Côn Bằng bao trùm toàn bộ cả hang động.
 
Liên tiếp, từng đợt ma khí biến thành từng dòng và bị hút vào trong miệng giống như một cái hố đen thu nhỏ.
Dần dần, toàn bộ ma khí bị Côn Bằng thôn phệ triệt để rồi luyện hóa một cách điên cuồng.
Từ trên người Côn Bằng đồng thời bộc phát ra hai cổ lực lượng cực kỳ nồng đậm lần lượt là thiên địa chi khí và Thiên Ma chi khí.

Hai dòng khí xâm nhập vào trong cơ thể khiến Đế Nguyên Quân không kiềm chế được mà run lên từng cơn.
Đồng thời đón nhận hai cổ chi khí dung nhập rồi trở thành một phần của cơ thể.

Vì linh hải đột ngột tăng lên một cách chóng mặt khiến đan điền hiện lên những vết nứt dẫn đến từng dòng chân nguyên nồng đậm thoát ra và di chuyển khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể.

Cảm nhận đan điền nứt ra rồi lại lành và sự mạnh bạo của chân nguyên đang len lỏi ở khắp nơi khiến Đế Nguyên Quân đột nhiên run lên một cái và trên gương mặt hiện lên dáng vẻ đau nhức vô cùng.
Đợi đan điền dần liền lại, Đế Nguyên Quân vận khí biến đan điền hóa thành một vòng xoáy thu lại toàn bộ chân nguyên đang bị bạo loạn.
Tiếp đến, từng dòng Thiên Ma chi khí hóa thành từng đạo tinh quang xâm nhập vào trong cơ thể và lao thẳng Thiên Ma Thần Hỏa giống như đã tìm thấy được một cái vật chứa.

Nhưng với nhục thân của hắn hiện tại thì linh hỏa ở trong người cũng có giới hạn của nó.
Ban đầu, Thiên Ma Thần Hỏa còn chịu đựng được nhưng càng về sau thì lượng Thiên Ma chi khí dung nhập là quá lớn nên đã đạt đến cực hạn và không thể chứa đựng được thêm nữa.
Đế Nguyên Quân gồng mình ngăn cản những dòng Thiên Ma chi khí còn dư thừa để tránh bị trọng thương nhưng ma khí quá khủ ng bố và điên cuồng nên những cố gắng ngăn cản là chuyện không thể.
Ngay cả việc hắn sử dụng chân nguyên để cưỡng chế ngăn lại nhưng với ma khí thì chân nguyên của hắn chẳng là thứ gì cả nên không thể ngăn cản được.
Tiếp tục dung nhập vào trong linh hỏa và cưỡng ép đột phá giới hạn khiến Thiên Ma Thần Hỏa trong người trở nên bạo động và vượt ngoài tầm kiểm soát.

Bị thiêu đốt từ bên trong, Đế Nguyên Quân cảm thấy nóng vô cùng và lục phủ ngũ tạng thì bị ảnh hưởng trực tiếp khiến hắn kêu lên một tiếng đầy đau đớn.
Cố gắng chịu đựng, Đế Nguyên Quân gồng mình điều hướng Thiên Ma chi khí dung nhập từng chút một để cơ thể có thể thích nghi dần nhưng mọi sự cố gắng của hắn đều là vô nghĩa.
Tuy linh hỏa đang dần lớn lên nhưng với một tốc độ cực kỳ chậm nên lượng ma khí còn lại không thể vào kịp nên dẫn đến việc bạo khí và những phần chưa được luyện hóa thì xông thẳng vào trong cơ thể rồi di chuyển khắp mọi ngóc ngách trong người.
Từng sợi gân máu dần chuyển qua màu đen chạy dọc khắp nơi và mãnh liệt đến mức muốn phá vỡ hết tất cả, Đế Nguyên Quân toàn thân run lên một cách kịch liệt, trên gương mặt thì hiện lên vẻ đau đớn đến tột cùng.
Từng dòng máu tươi đen kịt từ mắt, tai, mũi, miệng chảy xuống thành dòng.

Không thể chịu đựng thêm được nữa thì gồng mình, ngẩng đầu nhìn lên cao rồi kêu lên một tiếng nghe vừa đau đớn và vừa thê thảm vô cùng.
Cảm giác này đau đớn đến mức khiến Đế Nguyên Quân như muốn chết đi rồi sống lại, vừa thống khổ và vừa dai dẳng đến mức mà không chịu dứt!
Thanh âm càng ngày càng nhỏ dần, hai mắt đau đớn mệt mỏi từ từ nhắm chặt lại, cơ thể dần trở nên vô lực rồi lịm xuống và nằm gục xuống.

Tuy cơ thể đã không thể chịu đựng được nhưng tâm trí hắn lúc này lại tỉnh táo hơn bao giờ hết nên cái cảm giác đau đớn mà hắn cảm nhận ban đầu chỉ là một nhưng nay lại tăng lên gấp nhiều lần và khiến đại não hắn như muốn nứt ra thành hàng ngàn mảnh vụn.
Dần dần, cái cảm giác đau đớn đến cùng cực đó từ từ giảm xuống nhưng hắn lúc này gần như không còn giữ được nhận thức của mình nữa nên lâm vào hôn mê sâu một lần nữa.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân hôn mê thêm một lần nữa và lần này lại kéo dài thêm một năm hơn nữa.
Cũng trong thời gian hơn hai năm này, ở trong bí cảnh đã xảy ra không biết bao nhiêu biến động.
Từ những người không có tên tuổi bỗng nhiên nhận được truyền thừa, cơ duyên to lớn thì một đường quật khởi, từ kẻ vô danh trở thành người mà ai ai ở ngoài kia cũng biết.

Cho đến những người, những thế lực lớn bị dồn đến một hiểm cảnh cực kỳ khốn cùng và từ đó bị tiêu diệt hoàn toàn.
Trong số những người, những thế lực nhận được cơ duyên to lớn tại bốn phiến thiên địa có Lý gia tại Hồng Linh thành và người đứng đầu chính là Lý Mộ Viên.

Kể từ khi quật khởi, Lý Mộ Viên sử dụng nhiều thủ đoạn đê hèn chèn ép không biết bao nhiêu người, từ cưỡng đoạt, cướp bóc và săn giết để đạt được mục đích.
Vì lo sợ trước thực lực của Lý gia hiện tại nên có rất nhiều người, nhiều thế lực lớn nhỏ cam nguyện thần phục hắn ta và trở thành một con chó chuyên giúp Lý gia xử lý những chuyện ghê bẩn nhằm thu lại được một phần nhỏ lợi ích.
Bên cạnh sự bành trướng của Lý gia, một thanh niên trẻ tuổi khác cũng nhận được một cơ duyên to lớn khác và được ca tụng là thiên kiêu mạnh nhất có tên là Hồng Vận Thiên.

Nhờ vào sự quật khởi đó nên Hồng gia cũng trở thành một thế lực lớn mạnh và tụ tập gồm nhiều thế lực thuộc cấp.
Ngoài hai gia tộc quật khởi đó thì những gia tộc khác lại trở nên khốn khó vô cùng.

Đa phần đều trở thành thuộc cấp với hai gia tộc đó còn những thế lực riêng lẻ khác lại nhỏ yếu và bị chèn ép đủ đường.

Trong số những gia tộc đó có La gia và những đồng minh.
Hai năm trước, La gia và Lý gia đã xảy ra một trận chiến và phần thắng trong trận chiến đó thuộc về Lý gia.

Mặc dù đã dốc hết sức nhưng La Thiên và những đồng minh đã liều mình chống đỡ nhưng dưới sự áp đảo về số lượng và thực lực của hai bên là quá lớn nên La gia đã sớm thất bại.

Trong trận chiến đó, người bên phía La gia tử thương rất nhiều.

Còn hai vị trưởng lão vì đảm bảo an toàn cho La Thiên và Thanh Lương các chủ nên đã liều mình ở lại để kéo dài thời gian.

Nhưng vì quá chênh lệch nên cả hai vị trưởng lão đã tử trận trong trận chiến đó.
Sau thất bại, La Thiên và tàn dư của đồng minh đã ẩn mình lẩn trốn nhưng bị người Lý gia truy sát nhiều lần.

Cho đến cuối cùng, toàn bộ đồng minh bị tiêu diệt toàn bộ và chỉ còn hai người còn sống là La Thiên và Thanh Lương các chủ.

Tuy vẫn còn sống nhưng trên người đã bị trọng thương rất nặng và không một ai biết được tung tích của hai người giống như đã biến mất khỏi bí cảnh.
Còn bên phía Lâm Tuyết Nhi, kể từ ngày cô truyền tống tới chỗ sâu nhất của Động Không Đáy cho nến nay vẫn chưa từng đi ra.

Những người từng đặt chân đến nơi này kể cả cường giả Tinh Cực cảnh nhưng chưa một ai có thể quay lại.
Kể từ đó, chỗ sâu của Động Không Đáy được người người xem là nơi một khi đi thì không bao giờ quay lại.

Nơi đó đáng sợ và kinh khủng đến mức mà ai ai cũng phong là cấm địa không được phép đặt chân đến đó.
Còn Lâm Tuyết Nhi hiện tại thì chưa rõ sống chết!
- --
Người có thiên phú tu luyện, đột phá nhìn có vẻ dễ dàng nhưng còn ** Quân thì… Không có thiên phú nên mỗi lần đều không khác gì cực hình.

Nhìn thương ghê.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK