Đến đây?!
Bị khiêu khích Hắc Ám Ma Chu tức giận rống lớn một tiếng rồi bộc phát ra ngoài một cổ khí tức ngũ cấp hung thú mãnh liệt quét phăng mọi thứ ở xung quanh.
Ánh mắt mắt nó bộc phát ra lượng sát khí nồng đậm nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân rồi xông lên.
Dương mắt nhìn Hắc Ám Ma Chu lao tới, sắc mặt Đế Nguyên Quân hiện lên vẻ ngưng trọng và từng hạt mồ hôi lạnh lăn dài trên gương mặt hắn.
Biết bản thân khó lòng đối đầu nhưng hắn từ đầu cho đến cuối vẫn giữ lấy tâm ý của bản thân.
Cho dù nó có mạnh hơn đi chăng nữa thì hắn vẫn không bao giờ chùn bước.
Ánh mắt dần trở nên âm trầm, Đế Nguyên Quân trong lòng thầm nói.
‘Nhân lúc nó vừa đột phá nên cảnh giới chưa được ổn định nên ta vẫn còn cơ hội.
Chỉ cần không bức ép nó quá nhiều và tìm cơ hội sử dụng một kích kết liễu thì sẽ có khả năng?’
‘Nếu như để Lâm Tuyết Nhi ở lại thì ta sẽ nắm chắc phần thắng nhưng dưới sức ép đó thì Hắc Ám Ma Chu sẽ bị ép đến mức thiêu đốt tinh huyết để ổn định cảnh giới.
Như thế thì những tính toán của ta sẽ trở nên công cốc’.
‘Kể cả cảnh giới vẫn chưa ổn định nhưng cách biệt giữa ta và Hắc Ám Ma Chu vẫn còn quá lớn nên với tình hình hiện tại thì ta chỉ có thể dám chắc được một phần.
Nhưng chừng đó đã quá đủ đối với ta rồi?’
Vung nhẹ tay một cái, Đế Nguyên Quân hiệu triệu mười tấm Dẫn Lôi Phù hiển hiện ở trước người.
Sau đó, hắn cắn nhẹ đầu ngón tay trích ra một ít máu tươi rồi vung nhẹ khiến mười giọt máu dính lên những tấm phù văn đó.
Đưa tay kết ấn ở trước người, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi quát lớn một tiếng.
“Đánh”.
Ngay lập tức, từ trên một tấm Dẫn Lôi Phù hiện lên một vệt lôi dẫn sáng chọi chạy dọc khắp nơi rồi đột ngột đánh ra một đạo lôi quang bao hàm một cổ chi lực cực kỳ khủng bố hướng thẳng về phía Hắc Ám Ma Chu.
Rống!
Bị lôi quang nuốt chửng, Hắc Ám Ma Chu bị hàng trăm hàng ngàn tia lôi dẫn đánh trúng và chạy dọc khắp cơ thể thì kêu lên một tiếng nghe có vẻ đau đớn.
Tuy lôi quang mang trên mình uy lực có thể miểu sát hung thú tứ cấp sơ giai nhưng đối với Hắc Ám Ma Chu lại chẳng thể gây ra quá nhiều thương tích.
Lôi quang dần tán đi thì tấm phù văn không chịu đựng được uy năng nên bị chấn nát thành từng mảnh nhỏ rồi rơi xuống.
Tiếp đó, Đế Nguyên Quân tiếp tục phát động một tấm khác tiếp tục tấn công và khiến Hắc Ám Ma Chu bị ảnh hưởng.
Chớp lấy cơ hội, hắn một thân một pháp tướng lao lên.
Chỉ thấy hắn đưa tay lên cao vung xuống một cái thì tôn pháp tướng ở sau lưng hiện lên gương mặt dữ tợn và bộc phát một cổ lực lượng cực kỳ mạnh bạo và điên cuồng.
Bốn cánh tay đồng thời đưa lên cao rồi đồng loạt đánh xuống, với mỗi một loại vũ khí ở trong tay đều mang trên mình một cổ lực lượng cực kỳ đáng sợ.
Từ kiếm, thương, đao, chùy mãnh liệt đánh xuống giống như thái sơn áp đỉnh có thể chấn diệt tất cả mọi thứ ở trước mắt.
Dương mắt nhìn từng đợt công kích bổ xuống, Hắc Ám Ma Chu bị lôi quang cưỡng chế hành động khiến nó gặp không ít khó khăn.
Cảm nhận thấy nguy hiểm đang cận kề, nó ngẩng đầu rống lớn một tiếng và bộc phát toàn lực đánh bay toàn bộ lôi quang rồi dùng hai cái chân trước đan chéo lại với nhau để chống đỡ.
Oanh!
Kinh khủng va chạm, mặc dù công kích đã bị ngăn lại nhưng Hắc Ám Ma Chu chịu ảnh hưởng không nhẹ một chút nào cả.
Nhìn bên ngoài thì nó có thể ngăn lại nhưng dưới uy lực quá bá đạo của pháp tướng đã khiến hai cái chân trước hiện lên từng vết nứt lớn và cơ thể bị đẩy lùi ra xa mấy trượng mới có thể ổn định lại.
Không để nó có thời gian kịp phản ứng, Đế Nguyên Quân tiếp tục vung tay hiệu triệu thần tướng vung tay đánh trường tiên hóa thành một sợi dây dừng cứng chắc cuốn chặt lấy cơ thể Hắc Ám Ma Chu rồi dùng lực kéo lại.
Một cánh tay khác từ từ đưa lên, pháp tướng gồng mình đâm mạnh thanh trường thương hướng thẳng về phía đỉnh đầu của Hắc Ám Ma Chu.
Dưới tình cảnh đó, nó gần như không có cơ hội để phản ứng và chịu lấy một kích gần như là chí mạng.
Nhưng ngay thời điểm mũi thương sắp sửa đánh trúng thì từ trên cơ thể bộc phát một cổ lực lượng cực kỳ kinh khủng khiến trường tiên bị bung ra và lấy lại hành động của mình.
Chỉ thấy Hắc Ám Ma Chu giẫm chân nhảy lên cao để tránh né và đồng thời dùng hai chân trước sắc nhọn đâm thẳng về phía Đế Nguyên Quân.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Đế Nguyên Quân cắn răng hiệu triệu pháp tướng chống đỡ.
Chỉ thấy một cánh tay lớn vòng qua trước người hắn và cùng với đó là một hộ thuẫn cực kỳ cứng cáp.
Oanh!
Bị Hắc Ám Ma Chu đánh trúng, hộ thuẫn nhìn thì rất chắc chắn nhưng dưới một kích này lại trở nên mỏng yếu vô cùng.
Bị chấn diệt thành từng mảnh và đồng thời bị đẩy văng ra xa gần mười trượng.
Đế Nguyên Quân lúc này cảm thấy toàn thân vừa đau nhức vừa cảm giác nặng nề vô cùng.
Với thực lực của hắn hiện tại thì việc sử dụng pháp tướng thiên địa để tấn công là một chuyện không hề dễ dàng và chân nguyên hao hụt cực kỳ nhanh.
Ổn định lại cơ thể, Đế Nguyên Quân nuốt xuống một bình đan dược hồi phục rồi thở dài một hơi.
Ánh mắt hắn nhìn Hắc Ám Ma Chu đang lao đến thì cắn răng quát lớn.
“Đánh”.
Liên tiếp, ba đạo lôi quang sáng chói xé rách màn đêm đánh tới khiến Hắc Ám Ma Chu kêu lên một tiếng đầy đau đớn và thành công khiến công kích của nó bị gián đoạn.
Hít vào một hơi thật sâu, Đế Nguyên Quân giẫm mạnh chân lao tới.
Chỉ thấy hắn vung mạnh tay ném thanh trường thương sắc nhọn đâm thẳng về phía đỉnh đầu nó.
Dưới sự áp chế của ba đạo lôi quang, Hắc Ám Ma Chu gồng mình chống đỡ và lách người qua một bên để tránh né.
Nhưng trong hoàn cảnh đó, nó chỉ có thể lách người qua một bên để tránh phần hiểm yếu và bị thanh trường thương đâm xuyên qua lớp sừng cứng chắc và cắm sâu vào trong cơ thể.
Dùng trường tiên cuốn chặt chuôi thương, Đế Nguyên Quân vung tay đánh ra một đạo lôi quang men theo trường tiên và thanh trường thương truyền vào trong cơ thể nó.
Bị bốn đạo lôi quang đồng loạt tấn công từ trong và ngoài cơ thể, Hắc Ám Ma Chu cảm giác toàn thân trở nên nóng rát và đau đớn vô cùng.
Cơ thể to lớn run lên một cách kịch liệt và tám cái chân đồng thời khụy xuống.
Đau đớn là thế nhưng Hắc Ám Ma Chu dù sao cũng là ngũ cấp hung thú nên chỉ với công kích như thế này chẳng khiến nó gặp quá nhiều khó khăn.
Mặc dù cơ thể đã bị trọng thương nhưng khí tức ở trên người nó vẫn chẳng có dấu hiệu giảm xuống mà thay vào đó là càng ngày càng trở nên điên cuồng.
Rống!
Ngẩng đầu rống lớn một tiếng, ánh mắt Hắc Ám Ma Chu lệ khí và sát khí nồng đậm nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân rồi xông lên.
Nó mặc kệ lôi quang đang bao trùm khắp cơ thể và mặc kệ những cơn đau đến điếng người mà lao thẳng về phía trước.
Nhanh chóng áp sát, Hắc Ám Ma Chu vươn người dùng bốn cái chân sắc nhọn đâm liên tục về phía Đế Nguyên Quân với một tốc độ cực kỳ nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, Hắc Ám Ma Chu đã đánh ra hơn ba mươi đạo công kích và mỗi cái như thế đều là công kích chí mạng.
Con ngươi đột nhiên co rút, trong mắt Đế Nguyên Quân bỗng hiện lên từng điểm sáng đang đồng loạt đánh tới thì hít vào một ngụm khí lạnh.
Mất đi hộ thuẫn, hắn lúc này không còn có gì để có thể ngăn lại ngoài việc sử dụng một cánh tay của thần tướng đưa ra trước người để ngăn cản.
Liên tiếp, từng đợt công kích giống như mưa trút đánh tới khiến cánh tay hiện lên từng cái lỗ lớn và từng vết nứt đang dần lan ra xung quanh.
Oanh!
Men theo một tiếng nổ lớn, một cánh tay pháp tướng bị oanh kích vỡ nát b ắn ra một đợt phong bạo đẩy lùi Hắc Ám Ma Chu ra xa và bản thân hắn cũng bị đánh bay ra xa hàng chục trượng và đập mạnh lưng vào vách đá.
Thần tướng mất đi một cánh tay truyền đến một cảm giác đau đớn vô cùng.
Chỉ trong giây lát, hắn có thể cảm nhận được có hàng chục miếng xương sườn bị bẻ gãy nát thành từng mảnh nhỏ và bị chân nguyên cắn trả dẫn đến bị nội thương không hề nhẹ.
Phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người Đế Nguyên Quân lúc này đang không ngưng giảm xuống và thần tướng ở sau lưng hắn lúc này càng ngày càng trở nên mờ ảo trông giống như sắp biến mất.
Gồng mình đứng dậy, Đế Nguyên Quân nuốt xuống liên tục năm bình đan dược trị thương và năm bình đan dược hồi phục để cố gắng chống đỡ.
Một bên vừa vận chuyển Côn Bằng Công Đồ để luyện hóa và một bên dùng để chèo chống lấy pháp tướng.
“Đan dược trong tay ta không còn nhiều, phải đánh nhanh thắng nhanh?”
Dương mắt nhìn Hắc Ám Ma Chu đánh tới, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu để bình ổn tâm trí rồi trừng mắt nhìn nó.
Chỉ thấy hắn vung tay đồng loạt đánh ra những đạo lôi quang còn lại oanh kích và đồng thời hét lớn một tiếng.
Nhìn Hắc Ám Ma Chu bị lôi quang nuốt chửng, Đế Nguyên Quân giẫm mạnh chân lao lên với một tốc độ cực kỳ nhanh.
Chỉ thấy hắn nhảy lên cao và lao vứt qua người nó.
Sau đó, một cánh tay pháp tướng vươn ra nắm chặt lấy thanh trường thương đang cắm sâu vào trong cơ thể Hắc Ám Ma Chu rồi dùng lực nâng cơ thể to lớn của nó lên cao rồi vung mạnh tay tay ném mạnh về phía vách đá ở gần đó.
Không để Hắc Ám Ma Chu có thời gian đứng dậy, Đế Nguyên Quân tiếp tục xông lên và pháp tướng ở sau lưng hắn liên tiếp đánh xuống.
Trường tiên hì cuốn chặt, bốn cánh tay còn lại thì liên tiếp bổ xuống từng kích khiến lớn sừng cứng chắc ở trên người nó dần bị nứt vỡ và từng đợt máu tươi trên người nó phun ra giống như mưa.
Quá đau đớn, Hắc Ám Ma Chu dùng lực phá đứt trường tiên ra thành từng mảnh đồng thời quay người dùng một chân đánh mạnh vào lồng ngực Đế Nguyên Quân khiến hắn phun ra một ngụm máu lớn và đồng thời bị đánh văng ra xa hàng chục trượng.
Lăn lóc trên nền đá, sắc mặt Đế Nguyên Quân đau đớn trông khó coi vô cùng, khí tức trên người hắn thì đang giảm xuống cực kỳ nhanh và thương thế ở trên người gần như không có dấu hiệu hồi phục.
Ngay cả điểm sáng Huyết Đế Mộc có ánh lên cũng chẳng thể khiến hắn hồi phục nhanh chóng trở lại.
Gồng mình đứng dậy, Đế Nguyên Quân vừa ngẩng đầu nhìn lên thì Hắc Ám Ma Chu đã xuất hiện ngay trước mặt.
Trong mắt hắn, hình ảnh từng cái chân lớn từ trên cao dần hạ xuống và mỗi một kích như thế lại mang một cổ lực lượng có thể thể giết chết hắn một cách dễ dàng.
Dùng chút sức lực còn lại, Đế Nguyên Quân cắn răng hét lớn rồi dùng hết sức bình sinh để chống đỡ.
Tôn pháp tướng ở sau lưng gồng mình đối chiến nhưng cũng chỉ có thể ngăn chặn được một phần nào đó.
Bị Hắc Ám Ma Chu áp đảo triệt để, Đế Nguyên Quân khụy xuống, khóe miệng thì phun ra từng ngụm máu tươi và khí tức trên người sụt giảm một cách nhanh chóng.
Pháp tướng ngày một suy yếu và bị áp đảo trước sức mạnh khủng bố nên trên cơ thể dần hiện lên từng vết nứt lớn đang trải dài ra khắp nơi.
Oanh!
Men theo một tiếng nổ lớn, pháp tướng bạo nổ thành từng mảnh nhỏ và uy lực khủng bố thổi bay Đế Nguyên Quân và Hắc Ám Ma Chu văng ra xa.
Bị vụ nổ làm trọng thương nặng, Đế Nguyên Quân lúc này gần như không còn một chút sức lực nào cả.
Hắn yếu ớt nhìn Hắc Ám Ma Chu đang từ từ tiến lại gần và muốn đứng dậy để chống đỡ nhưng bản thân lúc này đã không thể cử động.
Khóe mắt run run, Đế Nguyên Quân từ từ nhắm mắt giống như cam chịu và chờ đợi cái chết đang đến gần..
Danh Sách Chương: