Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

450: Ngũ Cấp Thượng Giai Hung Thú


Oanh!
Kinh khủng giao phong, thanh trường thương cùng kình khí bất phân thắng bại!
Cảm nhận chân nguyên đang bị bòn rút một cách nhanh chóng và dần bị đẩy lùi, Đế Nguyên Quân hơi nhíu mày, ánh mắt hắn lộ vẻ ngưng trọng nhìn tôn cự nhân chằm chằm rồi ra tay hành động.
Chỉ thấy hắn đằng không bay lên cao và đồng thời vung tay khiến thanh trường thương đột ngột chuyển hướng bay vút lên cao khiến công kích của cự nhân đánh vào không khí.
Sau đó, pháp tướng sau lưng đồng thời đưa tay lên kết ấn và truyền vào thanh trường thương toàn bộ phần chân nguyên còn lại cùng thiên địa chi khí ở xung quanh rồi vung mạnh tay một cái.
Thanh trường thương thình lình chuyển hướng, mũi thương hướng thẳng về phía lồ ng ngực cự nhân rồi lao xuống với một tốc độ cực kỳ nhanh và mang trên mình một cổ lực lượng xuyên thấu cực kỳ khủ ng bố.
Không kịp phản ứng lại, cự nhân bị thanh trường thương đâm xuyên qua cơ thể và đệ lại một cái lỗ lớn ở trên lồ ng ngực.

Cơ thể vô lực khụy xuống, hai chân quỳ rạp xuống khiến khu vực xung quanh rung lên một cách kịch liệt.
Nhìn cự nhân đang run lên liên hồi, ánh mắt Đế Nguyên Quân đột nhiên phát trầm.
“Thật đáng sợ, nhận một kích chí mạng rồi mà vẫn chịu đựng được?”
Dứt khoát lao lên, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực và hiệu triệu pháp tướng ở sau lưng đánh tới.

Từng đạo quyền kình đánh xuống giống như mưa trút, tuy chân nguyên đã hao hụt hết toàn bộ nhưng nhục thân của hắn hiện tại đã có thể sánh ngang được với tứ cấp hung thú nên mạnh mẽ vô cùng.
Đón nhận cơn mưa quyền kình lên cơ thể, cơ thể cự nhân liên tục run lên và huyết nhục trên người thì tuôn ra giống như mưa.
Chịu một kích chí mạng và đón nhận từng đợt quyền kình nặng nề đánh xuống nhưng cự nhân vẫn có thể chống đỡ.

Chỉ thấy nó gồng mình, hai tay nắm chặt lại rồi đánh mạnh xuống khiến khu vực xung quanh rung lên kịch liệt và một đạo kình khí quét ra đẩy lùi hắn ra sau hàng chục trượng.

Cơ thể to lớn từ từ đứng dậy, cự nhân bước từng bước lảo đảo đi về phía Đế Nguyên Quân rồi đột ngột tăng tốc.

Vòng tay ôm chặt pháp tướng, cự nhân gồng mình phát lực siết chặt khiến trên thân pháp tướng hiện lên từng vết nứt lớn.
Chưa dừng lại ở đó, cự nhân lúc này hoàn toàn trở nên điên cuồng, huyết nhục càng b ắn ra thì khí tức trên người lại càng trở nên khủ ng bố.

Xoay mình ném Đế Nguyên Quân bay lên không, cự nhân ngưng tụ một lượng lớn khí lực vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một quyền.
Cảm nhận nguy cơ đang đến gần, Đế Nguyên Quân cắn răng xoay mình.

Ánh mắt nhìn chằm chằm quyền khí đánh tới thì hít vào một hơi thật sâu rồi sau đó hiệu triệu pháp tướng đan chéo tay ở phía trước để chống đỡ.
Oanh!
Men theo một tiếng động lớn và kéo theo đó là một thanh âm vỡ nát khiến ai ai nghe thấy cũng phải cảm thấy rùng mình.
Hai cánh tay bị chấn nát và bị dư ba đánh văng ra xa, Đế Nguyên Quân trượt dài hai chân một quãng và phun ra một ngụm máu tươi tanh nồng.
Đưa tay lên ôm ngực, Đế Nguyên Quân thở gấp một hơi, nói.
“Thật khó nhắn, bị thương đến thế mà nó vẫn có khí lực như thế này? Nếu cứ kéo dài thì sẽ càng gặp bất lợi, phải tìm cho bằng được hạch tâm?”
Giẫm mạnh chân lao lên, Đế Nguyên Quân vung tay khiến pháp tường nhảy bổ tới, bốn cánh tay to lớn trực tiếp bắt lấy tứ chi của cự nhân rồi nhấc bổng lên không trung.

Còn hắn đứng ở dưới thì quan sát để tìm kiếm hạch tâm, nhưng nhìn hết một vòng mà không có phát hiện gì cả.
Cự nhân dường như cũng đoán được ý định của hắn nên bắt đầu vùng vẫy để chống trả.


Gồng mình thu người, cự nhân rống lớn một tiếng rồi vung tay thoát khỏi rồi giáng một đòn giống như trời đánh khiến pháp tướng bị đánh văng ra xa.
“Hạch tâm của nó nằm ở đâu?”
Cắn răng chịu đựng, Đế Nguyên Quân vẻ mặt lộ ra sự ngưng trọng vô cùng, trên gương mặt hắn lăn xuống từng hạt mồ hôi lạnh khiến hắn không kiềm chế được mà rùng mình một cái.
Ngay khi vừa đứng dậy, hắn ngẩng đầu thì trông thấy cự nhân đã lao đến và dùng hai tay đánh mạnh xuống.
Đế Nguyên Quân trở mình, pháp tướng dùng tay bắt lấy công kích và vòng tay siết chặt cự nhân lại rồi sau đó quát lớn một tiếng.
“Nếu đã không tìm thấy thì ta sẽ trực tiếp tiêu diệt ngươi?”
Bỗng, ở trên mi tâm hiện lên một đạo ấn ký hình hỏa diễm và ở trên người hắn có một cổ khí lực giống như thái cổ thần thú vừa mới thức tỉnh.

Một cảm giác nóng bỏng bao trùm lấy toàn bộ khu vực và một cột hắc hỏa bốc lên bao trùm lấy hắn rồi sau đó lan ra nuốt chửng lấy pháp tướng.
Vẻ mặt pháp tướng thình lình thay đổi và để lộ ra vẻ dữ tợn vô cùng, nó trừng mắt, há rộng miệng để lộ từng cái răng sắc nhọn và ở trong miệng nó b ắn ra một đạo hắc hỏa hướng về phía đầu cự nhân.
Bị Thiên Ma Thần Hỏa nuốt chửng, cự nhân đau đớn vùng vẫy nhưng hai tay đã bị áp chế.

Nó dùng chân th úc mạnh khiến cơ thể pháp tướng run lên liên hồi và từng vết nứt lớn hiện lên.
Cắn răng chịu đựng, Đế Nguyên Quân bộc phát toàn bộ thực lực còn lại và thúc dục Thiên Ma Thần Hỏa lên đến cực điểm rồi quát lớn.
“Ta muốn nhìn xem, ngươi sẽ chết trước hay pháp tướng của ta sẽ nát trước?”
Gồng mình phát lực, pháp tướng càng ngày càng siết chặt tay rồi từ từ nhấc bổng khiến cự nhân không thể thoát ra được và bị Thiên Ma Thần Hỏa nuốt chửng.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân vung tay hiệu triệu Tử Huyền ở ngoài xa lao tới.

Tuy không còn chân nguyên để gia trì nhưng với lượng thương khí khủ ng bố đâm tới.

Rống!
Đau đớn kêu gào, cự nhân hét thảm một tiếng rồi từ từ gục xuống, sinh mệnh lực trên người cứ thế tụt xuống một cách nhanh chóng.
Đợi đến khu cự nhân hoàn toàn chết hẳn, Đế Nguyên Quân thu tay, pháp tướng từ từ tán đi rồi ngồi gục xuống và thở d ốc từng hơi nghe mệt mỏi vô cùng.
Nhìn thi thể cự nhân, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh.
“Có thể luyện hóa huyết nhục cự nhân thì nhục thân cơ hội đột phá đến tầng thứ mười?”
Một lúc lâu sau, Đế Nguyên Quân hồi phục được một chút chân nguyên liền đứng dậy, hắn vung tay ném ra từng mai linh thạch bố trí xung quanh một vòng trận pháp tụ linh rồi lấy ra tất cả thi thể của hung thú được luyện ở trong Dưỡng Linh Hồ.
Biến thiên địa làm lò, lấy Thiên Ma Thần Hỏa làm lửa đốt!
Thả mình ngồi trong huyết khí đang được nấu luyện.

Cảm nhận từng đợt huyết khí nồng đậm xâm nhập vào trong cơ thể khiến hắn không kiềm chế được mà run lên thành từng cơn.
Phát động Côn Bằng Công Đồ, Đế Nguyên Quân cắn răng chịu đựng sự mãnh liệt của huyết khí và cảnh giới nhục thân cứ thế tăng lên một cách chậm rãi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân đã bế quan ở nơi này gần một tháng và toàn bộ huyết khí đều đã bị hắn luyện hóa hết sạch sẽ và nhục thân hắn hiện tại đã nhập đến tầng thứ mười khiến lôi vân ùn ùn kéo đến ở bên ngoài Kim Tự Tháp.
Không chỉ có cảnh giới nhục thân được tăng lên, Đế Nguyên Quân mượn huyết mạch cự nhân tôi luyện lại nhục thân thêm một lần nữa khiến cấp bậc của Ngũ Hành chân thân trở nên mạnh mẽ hơn và nhất là đoạn huyết mạch Ứng Long ở trong cơ thể cũng đang được k ích thích.
Dần dà, huyết mạch Ứng Long trong người hắn bộc phát ra ngoài hóa thành hư ảnh bay lượn xung quanh và sau lưng hắn bỗng có hai cánh lớn xé rách y phục nhô ra.

Chưa dừng lại ở đó, ở trên người hắn xuất hiện dừng đường vân trông giống như từng lớp lân phiến và ở trên trán nhú ra một thứ gì đó trông giống như ngọc giác.
Hai mắt từ từ mở ra b ắn ra một đạo tinh quang cực kỳ nồng đậm.

Đế Nguyên Quân đưa tay lên rồi từ từ nắm chặt lại, cảm nhận lực lượng ở trong cơ thể, hắn bất giác nở một nụ cười nhẹ.
Liếc mắt nhìn hai cánh lớn ở sau lưng, Đế Nguyên Quân hơi cử động nhẹ một cái liền dịch chuyển đến một nơi khác cách đó hàng trăm trượng.
“Huyết mạch Ứng Long đúng là khiến người khác phải kinh ngạc? Tốc độ thật nhanh? Chưa kể, nếu kết hợp với Thuấn Bộ thì tốc độ còn nhanh hơn thế này nữa?”

Đế Nguyên Quân vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc thốt ra.
“Giờ thì, tầng thứ tư này sẽ còn mang lại những sự kinh ngạc cho ta nữa đây?”
Cùng lúc này, ở bên ngoài Hoang Đảo!
Lâm Tuyết Nhi, La Thiên cùng Thanh Lương các chủ đứng ở bờ bên kia chuẩn bị băng qua biển lớn thì Lâm Tuyết Nhi lên tiếng.
“Hai vị cẩn thận một chút, lúc trước ta đến đây đã bị ngũ cấp hung thú đánh chặn và thực lực của nó rất mạnh.

Với thực lực của ta hiện tại mà muốn đối phó với nó thì hơi quá sức nên nếu như không có gì khác biệt thì tốt nhất đừng nên gây ra bất cứ động tĩnh nào cả”.
Sau đó, Lâm Tuyết Nhi lấy ra ẩn thân phù rồi phát động chân nguyên thúc động rồi bắ n ra một vòng chắn bao trùm lấy cả ba người liền khiến toàn bộ khí tức hoàn toàn biến mất.
Tiếp đó, cả ba người đồng thời đạp không bay lên cao và hướng thẳng về phía Hoang Đảo.
Ở dọc đường, cả ba người không gặp bất cứ thứ gì ngăn cản nhưng khi vừa đặt chân đến giữa đường thì sắc trời ở xung quanh đột nhiên tối sầm lại và ở dưới mặt nước bỗng có hai trừng lớn nhìn chằm chằm cả ba người.
Lâm Tuyết Nhi phát lực quát lớn một tiếng.
“Đi”.
Thu lại Ẩn Thân Phù, cả ba người đồng thời bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài rồi dốc hết toàn lực bay về phía Hoang Đảo.
Từ mặt nước bỗng có một cái đầu lớn nhô lên và cùng với đó là bốn đạo thủy cầu được ngưng tụ rồi b ắn ra bốn cột nước mang theo uy lực cực kỳ bá đạo hướng thẳng về phía ba người.
Cảm nhận nguy hiểm đang đến rất gần, Lâm Tuyết Nhi dứt khoát quay người, tay phải cô đặt nhẹ lên chuôi kiếm rồi thình lình đánh ra một đạo kiếm quang hướng thẳng về phía đầu hung thú mà đánh.
Oanh!
Hai đại công kích giao phong kịch liệt, kiếm chiêu Lâm Tuyết Nhi mặc dù rất mạnh nhưng đối mặt với hung thú ngũ cấp thượng giai vẫn là một thứ gì đó hơi quá sức.
Rất nhanh, kiếm chiêu của cô bị bốn cột nước phá tan và tiếp tục xông thẳng đến.
Lúc này, La Thiên và Thanh Lương các chủ đồng thời đứng lại.
“Lâm tiểu thư, ta đến giúp ngươi?”
Cả ba người hợp lực, toàn lực đối phó ngũ cấp thượng giai hung thú!.


451: Long Ngâm


Đằng không bay lên cao, Lâm Tuyết Nhi tay phải nắm chặt chuôi kiếm, tay trái đưa lên vuốt dọc theo lưỡi kiếm khiếu máu tươi từ trên đầu ngón tay chảy xuống rồi dung nhập vào bên trong.

Dần dần, từ trên lưỡi kiếm toát ra một cổ kiếm khí cực kỳ khủ ng bố, nó mạnh đến mức mà khiến khu vực xung quanh giống như muốn ngưng kết lại. Chưa dừng lại ở đó, một cổ hàn ý từ trong mắt cô bộc phát ra ngoài khiến mọi thứ xung quanh như muốn đóng băng, lạnh lẽo vô cùng.

Bộc phát lực lượng lên đến cực điểm, khí tức Tinh Cực cảnh trên người cô cứ thế tuôn ra giống như thác và kết hợp với thiên địa hàng ngàn trượng ở xung quanh đều dung nhập vào trong lưỡi kiếm.

Lúc này, Lâm Tuyết Nhi liếc mắt nhìn xuống đầu hung thú rồi lên tiếng.

“Hai vị, ta vừa ngộ kiếm ý chưa lâu nên một kích này của ta cần thời gian ngưng tụ. Trong thời gian này cảm phiền hai người ngăn cản nó một lúc”.

“Chỉ cần một kiếm này của ta được ngưng tụ đầy đủ thì nó chắc chắn sẽ chết”.

Liếc mắt nhìn lên cao, cả hai người nghe thấy vậy thì hít vào một ngụm khí lạnh. Cả hai người hiểu rõ, bản thân là Tinh Cực cảnh và biết được sức mạnh của ngũ cấp hung thú đáng sợ đến nhường nào.

Với thực lực của hai người cao lắm cũng chỉ có thể gi ết chết được một đầu ngũ cấp sơ giai hung thú nên đối mặt với trung giai hung thú như thế này khiến họ cảm thấy áp lực vô cùng.

Nhưng Lâm Tuyết Nhi lại nói ra một câu chắc chắn như vậy khiến họ còn chấn kinh hơn nữa. Một kiếm có thể trảm ngũ cấp trung giai hung thú?

Chuyện này có thể sao?!

Hít vào một hơi thật sâu, La Thiên vẻ mặt tràn đầy sự phấn khích nhìn chằm chằm đầu hung thú rồi lên tiếng.

“Nghe thì có vẻ khó tin nhưng dựa vào khí thế đó khiến ta không thể không tin được?”

“Ngũ cấp trung giai hung thú rất mạnh, ta có thể không đánh bại được nhưng cầm chân thì không khó? Chiến”.

Lời nói vừa dứt, cả hai người đồng thời phát động toàn lực, khí tức Tinh Cực cảnh tầng hai cứ thế tuôn ra giống như từng đợt sóng lớn quét bay mọi thứ xung quanh.

Vung tay tụ lực, phương viên hàng trăm trượng thiên địa chi khí kết hợp với chân nguyên nồng đậm ngưng tụ lại thành một hóa thành hai quả cầu lớn ẩn chứa một cổ lực lượng bá đạo, mạnh mẽ vô cùng.

Cảm nhận thấy nguy hiểm trùng trùng, đầu hung thú liếc mắt nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi rồi rống lớn một tiếng. Cơ thể to lớn đập mạnh đuôi xuống mặt nước rồi đằng không nhảy lên cao, khóe miệng nó từ từ mở ra để lộ từng chiếc răng sắc nhọn và một quả thủy cầu bao hàm một cổ lực lượng hết sức đáng sợ.

La Thiên và Thanh Lương các chủ thấy thế cũng đằng không bay lên. Cả hai người đứng chặn trước người Lâm Tuyết Nhi rồi quát lớn một tiếng.

“Muốn đánh Lâm tiểu thư thì phải bước qua xác của ta?”

Lời nói vừa dứt thì đầu hung thú đã toàn lực đánh ra, ở trên thủy cầu hiện lên một vết nứt lớn và từ trong đó bắ n ra một đạo thủy lưu hình xoắn ốc đánh thẳng về phía hai người.

“Đến đây?”

La Thiên hơi hạ thấp người, ánh mắt nhìn đạo công kích đánh tới mà không để lộ bất cứ biểu cảm nào cả. Chỉ thấy hắn vươn người, hai quả cầu ở trên tay từ từ bay lên cao rồi thình lình biến lớn.

Sau đó, La Thiên hét lớn một tiếng rồi vung tay đánh hai quả cầu hướng thẳng về phía công kích.



Oanh!

Hai đại công kích kịch liệt vang vên bộc phát ra một tiếng động cực kỳ lớn, dư ba trong trận chiến quét ra xung quanh khiến mặt biển bị lõm xuống một hố sâu và đồng tời khiến mặt biển hóa thành một con sóng cao gần đến mười trượng quét ra xung quanh.

Không ai chịu nhường ai, La Thiên tuy lâm vào thế yếu nhưng hắn từ đầu cho đến cuối vẫn chẳng may may để ý. Hắn cắn răng bộc phát toàn lực, hai mắt trừng lớn nhìn chằm chằm đầu hung thú.

“Đến lượt ta rồi?”

Đứng ở bên cạnh, Thanh Lương các chủ đưa tay lên cao ngưng tụ chân nguyên hóa thành một cái đỉnh lớn trôi lơ lửng ở trên đầu hung thú nặng tựa như sơn nhạc đánh xuống.

Bị đỉnh lớn đánh trúng, đầu hung thú đột nhiên rung lên, ở trên đầu nó có không ít huyết nhục chảy xuống và cơ thể to lớn từ trên cao rơi xuống khiến mặt biển có một phen chấn động kịch liệt.

Rống!

Quá tức giận, đầu hung thú nhô lên khỏi mặt nước, ánh mắt nó tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm hai người rồi rống lớn một tiếng.

Ngay sau đó, ở bốn phương tám hương bỗng có từng cổ khí tức ngũ cấp hung thú bộc phát và đang lao thẳng về phía cả ba người.

Nhìn từng cột nước bắn lên cao, cả hai người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Để đối phó được với đầu hung thú kia đã hơi quá sức với cả hai người nhưng hiện tại lại có đến năm đầu hung thú khác đánh tới.

Ở trên mặt nước, từng quả đầu lớn nhô lên cao và từ trong miệng chúng b ắn ra một đạo kình khí hướng thẳng về phía hai người mang theo uy lực cực kỳ khủ ng bố.

“Khốn kiếp? Đám hung thú vậy mà liên minh lại với nhau?”

“Tình hình này không ổn một chút nào cả?”

Cắn răng bộc phát chân nguyên ra ngoài hóa thành một màn chắn chân nguyên cứng chắc để chống đỡ. Sắc mặt cả hai người lúc này thình lình chùng xuống và để lộ ra vẻ ngưng trọng vô cùng.

Ngay khi màn chắn chân nguyên sắp bị đánh nát thì ở sau lưng cả hai người bỗng truyền đến một cổ kiếm ý cực kỳ khủ ng bố và cùng với đó là khí tức của Lâm Tuyết Nhi dạt dào và cuồn cuộn vô cùng.

Lâm Tuyết Nhi dương kiếm, ánh mắt cô nhìn chằm chằm về phía đầu ngũ cấp trung giai hung thú rồi quát lớn một tiếng. Sau đó cô vung tay đánh ra một đạo kiếm quang lăng lệ và bá đạo vô cùng.

Trong mắt đám hung thú hiện lên một vệt kiếm mang sáng chói, sắc lẻm vô cùng và chỉ trong tích tắc thì kiếm mang đó đã đánh tới rất gần.

Đám hung thú hợp lực đánh ra một đạo kình khí hướng thẳng về phía kiếm mang. Nhưng chúng không thể ngờ được là một kiếm này của cô lại mạnh mẽ đến như vậy, kình khí của đám hung thú ngay khi vừa đánh trúng thì bị kiếm mang bổ ra thành hai nửa và cứ lao xuống mà không hề có bất cứ sự ngăn cản nào cả.

Liên tiếp, từng thanh âm da thịt bị kiếm mang đánh trúng vang lên và cùng với đó là từng tiếng kêu thảm của đám hung thú.

Nhất kiếm buông xuống, hai đầu ngũ cấp sơ giai hung thú bị chém ra thành hai nửa!

Nhìn mặt biết loang lổ máu tươi, cả hai người không kiềm chế được mà há hốc mồm, hai mắt thì trừng lớn nhìn thi thể hung thú trôi nổi và mặt biển bị một kiếm phân ra thành hai nửa khiến họ không thể tin vào mắt mình.

Lúc này, họ mới nhớ đến những lời nói ban nãy của Lâm Tuyết Nhi, một khi kiếm chiêu được ngưng tụ đầy đủ thì có thể sát ngũ cấp trung giai hung thú. Ban đầu thì cả hai người có chút khó tin nhưng khi chứng kiến một kiếm này đã quá đủ để chứng minh.



Trong mắt họ, một kiếm này của Lâm Tuyết Nhi còn kinh khủng hơn những gì họ tưởng tượng. Có thể phá tan công kích của sáu đầu hung thú kết hợp và có thể giế t chết hai trong số chúng?

Bất chợt, khóe miệng La Thiên run lên một cái rồi buột miệng thốt ra.

“Một kiếm có thể đoạn sơn nhạc, trảm vân, bổ hải? Đây chính là Địa cấp kiếm pháp?”

“Với uy lực này thì đừng nói ngũ cấp trung giai mà ngay cả thượng giai cũng khó giữ được mạng?”

“Uy lực một kiếm này rất mạnh nhưng mà…”.

Tay phải hơi rủ xuống, Lâm Tuyết Nhi vẻ mặt hiện lên sự mệt mỏi vô cùng, hơi thở cô gấp gáp và toàn thân đang không ngừng run lên.

“Vô Tự Kiếm Pháp quả thực rất mạnh nhưng hao hụt chân nguyên thì quá lớn?”

Nhớ lại kiếm chiêu Đế Nguyên Quân bổ đôi sơn nhạc từng thi triển trước kia, cô dựa vào Vô Tự Kiếm Pháp để diễn hóa lại một kiếm đó với uy lực mạnh hơn gấp trăm lần nhưng cũng vì thế mà chân nguyên hao hụt cũng cực kỳ lớn.

Cô tuy chưa tung ra chân chính uy lực của kiếm pháp này nhưng chân nguyên gần như đã hao hụt sạch sẽ.

“Tại sao hắn lại tung chiêu này dễ dàng đến như thế chứ? Rõ ràng lúc đó hắn chỉ mới là Thức Nhân cảnh đỉnh phong, cao lắm cũng chỉ là Ngưng Hải cảnh trung tầng?”

“Là do ta luyện kiếm chưa tinh sao?”

Lúc này, ở bên dưới mặt biển, bốn đầu hung thú còn lại sau khi chứng kiến uy lực của một kiếm này thì bị dọa sợ hai vô cùng. Ánh mắt chúng tràn đầy sự ngưng trọng nhìn chằm chằm Lâm Tuyết Nhi và trong đầu chúng lúc này chỉ muốn chạy khỏi nơi này thật nhanh.

Nhưng khi thấy tình trạng của cô không được ổn định, khí tức trên người đang yếu kém thì ánh mắt chúng dần trở nên trầm xuống và không giấu diếm được sát ý.

Đằng không bay lên khỏi mặt nước, cả bốn dầu hung thú đồng thời hướng thẳng về phía ba người, chúng há rộng miệng ngưng tụ thành từng quả cầu kình khí mang trên mình uy lực có thể diệt sát cả Tinh Cực cảnh cường giả.

Uy lực này đáng sợ vô cùng!

Nhìn bốn quả cầu đang ánh lên tinh quang và một cổ khí thế khiến cả ba người không rét mà phải run lên. Cảm nhận nguy hiểm đến gần, La Thiên cùng Thanh Lương các chủ dứt khoát quay người và mang theo Lâm Tuyết Nhi bỏ chạy.

Ngay khi cả ba người vừa quay người thì bốn đầu hung thú sắp sửa đánh ra công kích thì đột nhiên. Ở trên Hoang Đảo bỗng có một cổ khí lực kinh thiên phát ra và cùng với đó là một tiếng rống lớn khiến mặt biển cách đó hàng chục dặm cũng phải rung chuyển.

Không chỉ có tiếng rống đó mà ở trên cao bỗng có một cổ dị tượng to lớn buông xuống. Đó là hư ảnh của một đầu thần long dài hàng chục trượng và càng kỳ lạ hơn là trên thân nó lại có một đôi cánh lớn đang chấn động.

Cảm nhận tiếng rống đầy uy năng và dị tượng trải dài khiến bốn đầu hung thú cảm thấy như bị một thứ gì đó áp chế bản thân. Chúng thu lại toàn bộ công kích rồi thả mình lặn sâu xuống biển giống như muốn trốn tránh.

Chứng kiến dị tượng ở ngoài xa, cả ba người bất giác rùng mình một cái. Ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được thốt ra.

“Là… Là Long ngâm?”

“Thế gian vẫn còn tồn tại thần Long?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK