Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẻ đến không thiện!

Nhìn những bóng người khiến người khác cảm thấy buồn bực, Mục Thư Hàng bĩu môi.

"Ta tưởng là ai? Thì ra là đám Đan Minh tự luyển đây mà?"

"Các ngươi bây giờ cảm thấy vị thế của mình lớn lắm hay sao?"

Đáp lại, một trung niên nhân vẻ mặt kênh kiệu lên tiếng.

"Mục tông chủ, ta đây là đang quan tâm các ngươi? Sợ các ngươi lại làm ra dáng vẻ tệ hại như trước đây thì làm mất mặt giới luyện đan lắm?"

"Suy cho cùng thì trước đây ta cũng có chút giao tình nên mới nề mặt mới cho các ngươi chút lời khuyên. Nếu như không có khả năng thì tốt nhất nên rời khỏi đây kẻo lát nữa lại làm trò cười trước mắt của nhiều người."

"Chà, ta không ngờ ngươi có tấm lòng cao cả đến như vậy?"

Mục Thư Hàng khinh miệt nở một nụ cười đáp với giọng mỉa mai.

"Nhớ đến năm xưa, Đan Minh các ngươi chỉ là một đám luyện đan sư được Dược Vương Cốc ta hết lòng nâng đỡ từng bước mới có thể đạt được như ngày hôm nay."

"Haha..."

Mục Thư Hàng chưa kịp nói tiếp thì tên trung niên nhân một lần nữa lên tiếng.

"Mục Thư Hàng, ngươi bây giờ nói ra những lời này có phải hiểu nhầm gì không?"

"Trong tổ huấn có ghi lại công ơn giúp đỡ của Dược Vương Cốc nhưng đó đã là chuyện của mấy ngàn năm trước.

Thời điểm đó các ngươi là một phương thế lực luyện đan mà ai ai cũng phải ngưởng mộ. Nhưng..."

"Đó chỉ là hào quang ở trong quá khứ còn các ngươi hiện tại thì sao? Tông môn ngày càng lụi tàn, thiên kiêu trẻ tuổi không được mấy người."

"Ngươi nói xem, các ngươi bây giờ còn lại gì?"

"...".

Mục Thư Hàng cùng với các vị trưởng lão nghe thấy vậy thì sắc mặt chùng xuống. Họ biết những lời nói của hắn ta không sai, tất cả chỉ là hào quang trong quá khứ nhưng đối với họ hiện tại vẫn còn cơ hội.

"Chân trưởng môn."

Một vị trưởng lão Dược Vương Cốc lên tiếng.

"Ta không phủ nhận những gì ngươi nói nhưng những chuyện trong quá khứ thì vẫn mãi là quá khứ. Ngươi có thể ung dung tự đắc vì vị thế hiện tại của Đan Minh nhưng kỳ thi vẫn chưa bắt đầu thì không ai nói trước được điều gì?"

"Ta đây cũng không ngại nói thẳng, Dược Vương Cốc ta lúc này không còn giống trước. Nói không chừng các ngươi lần này phải xếp sau bọn ta rồi cũng nên."

"Hahaha, vị trưởng lão này đang nói đùa hay sao?"



Chân Hằng, tông chủ Đan Minh phá lên cười lớn rồi đáp lời.

"Ta thật sự tò mò, Dược Vương Cốc các ngươi hiện tại sẽ gây nên sóng gióng nào?"

"Ta nhớ không nhầm thì tên đệ tử lần trước tham dự tên là Dương Trọc nhỉ, nghe đâu đó thì hắn ta là trực hệ của đại trưởng lão mà khả năng luyện đan lại kém như vậy?"

"Lần này đi ta không thấy hắn, chẳng nhẽ các ngươi còn có người khác thay thế? À đúng rồi, sao ta có thể quên được nhỉ?"

Hắn vừa nói vừa liếc mắt nhìn Viên Thế và đánh giá.

"Các ngươi còn một vị Thánh Tử chưa lộ diện, nếu không nhầm là hắn nhỉ?"

"Tên này ta thấy cũng không tệ, nhìn qua thì có thể đoán được năng lực mạnh hơn tên lúc trước một chút nhưng để gây nên sóng gió thì vẫn chưa đủ. Ta đây cũng không ngại nói với các ngươi một chuyện, chuyến này sẽ không giống những năm trước nữa."

"Các đệ tử hạch tâm của những tông môn khác đều đã xuất đầu lộ diện, để mà nói về thiên kiêu thì trong mắt ta có mười người nỗi trội nhất. Trong đó có đệ tử đích truyền của ta?"

Đám người nghe thấy vậy thì không khỏi nhíu máy, bởi vì họ đã từng nghe qua danh tiếng của một tên đệ tử rất có thực lực của Đan Minh. Kể từ lúc gia nhập đến hiện tại đã một mạch leo lên vị trí hạch tâm được chú trọng bồi dưỡng nhất.

Để xét về danh tiếng thì Viên Thế so với tên đệ tử đó vẫn còn thấp hơn một chút!

"Hừ, nếu đã như thế thì sao?"

Mục Thư Hàng hừ lạnh, đáp.

"Thi đấu còn chưa bắt đầu thì không ai nói trước được điều gì? Ta đây cũng mong chờ đệ tử mà ngươi nói so với

Thánh Tử tông ta ai mới là người có năng lực hơn."

"Hahaha... Được, được."

Chân Hằng cười khẩy, ánh mắt nhìn Viên Thế lộ vẻ khinh thường.

"Tuy ta không có gì để nói nhưng cũng mong chờ về năng lực của hắn, chỉ cần đừng khiến ta cảm thấy thất vọng quá là được?"

"Ta đây sẽ rộng lòng đón đợi đến lúc có kết quả, tới lúc đó ta cười trước mặt các ngươi cũng không muộn."

Nói xong, hắn ta đắng ý phất tay rồi quay người rời đi trước ánh mắt hậm hực tức giận của đám người.

Lúc này, Mục Thư Hàng nhìn Đế Nguyên Quân rồi cười khổ.

"Tiểu huynh đệ, đã đề ngươi xem trò cười rồi."

Đáp lại, Đế Nguyên Quân dừng dưng trả lời.

"Chuyện của các ngươi không liên quan đến ta."

"Như vậy là tốt rồi?"



Mục Thư Hàng gật đầu.

Một lúc sau!

Tại trung tâm quảng trường Đan Tông!

Ở xung quanh là hàng vạn người đang ngồi chờ đợi và phía bên dưới có hơn một ngàn người tham dự đến từ những tông mồn luyện đan ở khắp nơi tụ tập. Bọn họ muốn thông qua trận thi đấu này vì cuốn bí pháp luyện đan trân quý và quan trọng hơn là được Đan Tông để ý.

Lúc này, đứng ở trung tâm quảng trường có năm vị lão giả của Đan Tông làm giám khảo với khí tức trên người rất hùng hậu. Tuy chỉ là ngoại môn trưởng lão những mỗi một người đều có thực lực và khả năng luyện đan vượt xa những tông môn tới tham dự.

Ngồi ở trên cao, Đế Nguyên Quân nhìn năm vị lão giả thì hơi cau mày. Ánh mắt hắn thâm thuy nhìn họ rồi thầm nghĩ ở trong đầu.

'Đan Tông này đúng không tệ, chỉ là trưởng lão ngoại môn mà đã đạt tới hàng thất phẩm luyện đan sư. Cao tầng thì chắc hẳn là bát phẩm, cửu phẩm và cũng có thể sẽ có người vượt qua cả cửu phẩm?'

'Chuyến đi này thật đáng mong chờ?"

Cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chăm chú, cả năm người có cảm giác như có một dòng điện chạy xẹt qua thì không khỏi giật mình. Ánh mắt họ liếc nhìn về phía khán đài dò xét.

"Ta vừa rồi có cảm giác như có ai đó đang nhìn ta chằm chằm, nếu như ta đoán không nhầm thì có lẽ người đó đang cố đánh giá năng lực."

"Nếu nói đúng hơn thì có lẽ đang xem xét cấp bậc của Đan Tông ta?"

"Tuy không biết người này rốt cuộc là ai nhưng có thể âm thầm thăm dò ta thì chứng tỏ người đó không phải người tầm thường. Có lẽ là một vị cường giả nào đó ở nơi khác đến."

"Nếu biết người đó là ai thì ta có thể thăm dò một chút."

"Còn nếu kẻ đó không phải người thiện thì ta cũng không sợ, Đan Tông ta chính là cự long ở Tây Vực. Liệu có kẻ nào ngu ngốc dám chọc vào ta hay sao?"

Lúc này, một vị lão giả khác đứng ra lên tiếng.

"Chào mừng tất cả các vị đã đến thịnh hội lần này của Đan Tông, ta thay mặt tông môn gửi lời chào chân thành và chúc các vị giành được những vị trí cao ở trên bảng."

"Trước khi thịnh hội bắt đầu, ta mạn phép nói qua về quy định của thịnh hội lần này. Cũng giống như những năm trước, tông môn dẫn đầu sẽ được tuy ý lựa chọn một gốc địa cấp linh dược và nhận được sự hỗ trợ của Đan Tông."

"Phần quà quan trong nhất chính là bí tịch luyện đan của Đan Tông và nhận được đặc quyền thăng hạng tông môn. Ngoài ra, cá nhân đứng đầu sẽ có cơ hội trở thành đệ tử ký danh của Đan Tông, được các trướng lão chỉ điểm và nhận được đặc quyền như đệ tử trong tông."

"Thịnh hội sẽ diễn ra bằng hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là thi đấu của các đệ tử hạch tâm và sẽ diễn ra trong vòng bảy ngày. Giai đoạn hai là cuộc thi của các luyện đan sư trên ngũ phẩm trở lên, giai đoạn này sẽ diễn ra ngay sau khi tìm ra được thiên kiêu đoạt đứng đầu."

"Vòng thứ nhất, tất cả các thiên kiêu phải luyện chế được một viên đan dược nhị phẩm chỉ trong một lần. Không giới hạn thời gian và sẽ chọn ra một trăm người luyện được đan dược có phẩm chất tốt nhất để tiến vào vòng thứ hai".

"Vòng thứ hai, sẽ luyện chế một loại đan dược tam phẩm và sẽ chỉ có hai mươi người vượt qua."

"Vòng thứ ba, sẽ luyện chế một loại đan dược tứ phẩm và chỉ có năm người vượt qua. Cuối cùng là vòng thứ tư, năm người cuối cùng phải luyện chế một loại đan dược bất kỳ dựa vào những loại linh dược được cung cấp đề luyện chế và thời gian giới hạn trong vòng năm canh giờ."

"Nếu các vị đã nắm rõ quy định thì ta chính thức tuyên bố...".

"Đan Tông thịnh hội, chính thức bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK