Mục lục
Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tất cả mọi người thì chỉ có Trần Hàn là lộ ra một chút lo lắng

-Tinh Hải, mặc dù tài bắn súng của cậu tốt, nhưng thực lực của bản thân cậu vẫn còn quá yếu, cho nên khi vào trung tâm thành phố thì cậu cứ ở trên xe việt dã đi, nên đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu.

Phương Thiên Hòa mỉm cười nghiêm mặt nói với Tinh Hải.

Nụ cười trên mặt Lâm Tinh Hải đột nhiên đông cứng lại, chuyện quái gì vậy? Muốn tôi ở trong xe? Đi bộ vào trung tâm thành phố thì sao?

Nhìn vẻ mặt biến hóa của Lâm Tinh Hải, La Kiệt nghĩ hắn đang kinh ngạc cùng không hiểu thì mỉm cười:

-Thế nào, cảm thấy kinh ngạc phải không? Có phải trước đây cậu đã từng nghĩ rằng hai chiếc xe việt dã này là thừa thãi phải không?

Lâm Tinh Hải gật đầu, chiếc xe việt dã này cũng không có sức mạnh phòng thủ như xe bọc thép, nếu mang theo thì còn phải bảo vệ nó, còn không bằng tháo hai khẩu súng điện từ và lắp chúng lên xe bọc thép.

-Đó là bởi vì trước đây, không có cơ hội để chúng thể hiện giá trị của mình.

-Sở dĩ chúng được gọi là xe việt dã là bởi vì khả năng đi đường rất tốt. Ở trung tâm thành phố hầu như không có đường, chỉ có loại xe việt dã này mới có thể vượt qua.

-Khi đến lúc phải vận chuyển một tấn năng lượng khoáng thạch thì sẽ phải nhờ đến hai chiếc xe việt dã này.

La Kiệt vừa nói vừa vỗ vỗ xe việt dã bên cạnh.

-Làm sao có khả năng này?

Lâm Tinh Hải không thể tin được nói:

-Những chướng ngại vật bình thường thì không nói, nhưng những tòa nhà cao tầng bị sập kia thì sao? Chẳng lẽ mấy chiếc xe này có thể nhảy qua sao?

-Ha ha. Cậu nói đúng, thực sự có thể nhảy qua.

La Kiệt nói.

Lâm Tinh Hải: "…"

Nhìn vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ của Lâm Tinh Hải, La Kiệt không khỏi bật cười.

Cuối cùng hắn cũng có thể làm cho đối phương bất ngờ một lần.

-Tần Dương, chuyển xe việt dã sang chế độ kia đi.

La Kiệt nói, vỗ vào cửa kính xe.

-Được.

Tần Dương đồng ý.

Sau đó Lâm Tinh Hải thấy rằng gầm của chiếc xe việt dã này từ từ nâng lên. Giữa khung xe xe và bánh xe có một thiết bị giống như một cái bệ vậy, nâng gầm xe lên độ cao một mét so với mặt đất.

-Loại xe việt dã này sử dụng một loại khung xe có thể co duỗi thoải mái. Với thiết bị khí nén này, xe việt dã có thể vọt lên cao tối đa năm mét.

-Với hệ thống ổn định tuyệt vời và hệ thống phản lực, nó thậm chí có thể quay ba trăm sáu mươi độ trên không trung.

La Kiệt giới thiệu.

Lúc này Tần Dương điều khiển khá điêu luyện, Lâm Tinh Hải nhìn thấy chiếc xe việt dã phía trước đột nhiên chìm xuống, dưới sự thúc đẩy của thiết bị khí nén, nó lập tức bật lên, khiến cả chiếc xe đều nhảy dựng lên.

Và lúc này, những lỗ bên hông xe mà hắn luôn nghĩ là lỗ trang trí đã phun ra khí trắng. Mặc dù động năng do phản lực này tạo ra không quá lớn nhưng cũng đủ để chiếc xe hoàn thành một vòng quay ba trăm sáu mươi độ trên không.

Khi Lâm Tinh Hải nhìn chiếc xe việt dã trên cao tiếp đất, khí nén giải tỏa lực một cách hoàn hảo, sau khi thấy chiếc xe đứng vững trước mặt hắn, trong lòng hắn liền cảm thấy lạnh lẽo.

-Đến cùng vì cái gì mà ta tích cực muốn vào trung tâm thành phố như vậy?

Lâm Tinh Hải bắt đầu nghi ngờ bản thân.

Nhưng không ai để ý đến những gì hắn đang nghĩ. sau khi giải thích xong thì La Kiệt yêu cầu hắn lên xe việt dã và liên tục căn dặn hắn không được xuống xe.

Về phần những người khác thì dưới sự sắp xếp của Phương Thiên Hòa, họ đã kiểm tra trang bị và được cung cấp đạn dược.

Sau ba phút nghỉ ngơi, mọi người lại bắt tay vào cuộc hành trình.

Lâm Tinh Hải ngồi trên xe việt dã thì cảm thấy mất đi mục tiêu, chỉ ngồi ngây ra, cảm giác xe việt dã giống như tàu lượn vậy, không ngừng lượn lên lượn xuống, thậm chí còn nhảy tưng tưng lên.

Mà hắn không biết là lúc này Thẩm Hàn đang nói chuyện với Phương Thiên Hòa trong kênh liên lạc giữa hai Mecha.

Thẩm Hàn:

-Anh có kế hoạch gì đối với Lâm Tinh Hải?"

Phương Thiên Hòa:

-Tài năng xuất chúng như vậy, đương nhiên sẽ cố gắng hết sức để bồi dưỡng rồi. Sao vậy, cô có ý kiến gì khác sao?

Thẩm Hàn:

-Chính là bởi vì cậu ta quá tốt nên tôi mới lo lắng. Người như vậy sớm muộn gì cũng sẽ trưởng thành, đến lúc đó khả năng cậu ta nguyện ý ở lại nhóm lính đánh thuê của chúng ta thật sự quá thấp.

Phương Thiên Hòa:

-Không sao đâu. Mỗi người đều có tham vọng của riêng mình, cũng có thể hiểu được nếu cậu ta muốn tiến vào một sân khấu lớn hơn mà. Mà việc chúng ta bồi dưỡng ra một cường giả cũng coi như đã đóng góp cho nhân loại.

Thẩm Hàn:

-Anh quá rộng rãi rồi, tôi chỉ đang đau lòng cho tài nguyên của đoàn lính đánh thuê chúng ta mà thôi.

Phương Thiên Hòa:

-Haha. Nếu tôi không rộng rãi như thế này thì có lẽ cô đã không ở lại đây.

Thẩm Hàn không nói gì nữa, nhưng trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Lâm Tinh Hải ngồi ở bên trong chiếc xe việt dã, suy nghĩ về miên man khoảng chừng 5 phút, mới xem như đã lấy lại được tinh thần.

Mà trong khoảng thời gian này, dĩ nhiên các thành viên còn lại cũng không quấy rầy đến hắn, có lẽ nghĩ rằng hắn cần phải thích nghi.

Lâm Tinh Hải nhìn thấy những người khác trong lúc nỗ lực tiêu diệt Zombie, vẫn phải gắng sức để tiến về phía trước. Mà bản thân hắn lại ngồi ở bên trong xe đến ngây người, điều này làm cho hắn có một loại cảm giác tội lỗi không thể giải thích được.

Xốc lại tinh thần một chút, Lâm Tinh Hải nâng khẩu súng trường Ripper trên tay lên, bắt đầu phối hợp với các thành viên khác, tiêu diệt từng con Zombie đang nhào lên tấn công.

Nếu như tất cả đều đã đến, như vậy hắn cũng không ngại đóng góp một phần sức lực của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK