-Biết vậy trước đây không nghe lời ngươi, sớm tiến hành kế hoạch thì đã không xảy ra việc này.
Gibson bắt đầu oán trách.
-Thiếu gia, trước đây toàn đội chúng ta đã phân tích rồi, nếu không chuẩn bị thì khả năng thành công cũng chỉ có 50%.
-Nếu như thành công còn dễ nói, nhưng thất bại, sẽ khiến cao tầng của khu lánh nạn Tinh Thuẫn tức giận, nếu bọn họ hành động thì sợ rằng tính mạng của ngài cũng khó mà bảo toàn.
Ôn Đặc quản gia giải thích nói. Giọng điệu hắn bình thản, cũng làm cho Gibson bớt giận hơn phân nửa.
Trên thực tế, thân là thành viên chính thức của tập đoàn Morgan, Gibson không cần thiết phải làm những chuyện nguy hiểm đến tính mạng để tăng thêm số lượng tinh thạch.
Dù sao, mục đích chính hắn đến Tinh Thuẫn chỉ là để làm cảnh, nếu có thể lập được thành tích thì địa vị của hắn trong gia tộc cũng sẽ nâng cao.
Dù hắn không làm gì cả thì cũng có thể ăn chơi sung sướng hết đời nếu mang họ Morgan.
-Giờ mọi chuyện đã thành ra như thế này rồi, ông thấy giải quyết như thế nào?
Sau khi bình tĩnh lại, Gibson dò hỏi.
-Chờ. Dù bọn họ có làm việc bí mật cỡ nào, thì những việc trọng đại vẫn không thể qua mắt chúng ta được. Chờ đến lúc mấu chốt của bọn hắn, ta xen vào phá hỏng kế hoạch là được.
Ôn Đặc quản gia giống như là đã sớm cân nhắc qua vấn đề này, lập tức trả lời.
Sau khi suy nghĩ kĩ càng, Gibson cũng cảm thấy đúng, gật gật đầu.
Lúc này, cửa phòng phát ra tiếng gõ cửa, một nữ thư ký mặc váy ngắn, đường cong nóng bỏng, thong thả đi đến.
-Thiếu gia Gibson, văn kiện của ngài đây.
Nữ thư ký mở miệng, âm thanh quyến rũ.
Nhưng mà ngay thời khắc Gibson tiếp nhận văn kiện thì không chịu được mà phất tay bảo cô ta rời đi.
Đối với nữ nhân, hắn luôn muốn có cảm giác mới mẻ.
Mỗi tuần hắn sẽ đổi một thư kí, nếu chất lượng tốt thì có thể sẽ giữ lại một tháng. Nhưng một tháng cũng đã hơi dài với hắn rồi.
Huống chi, cô thư kí trước mặt này đã ở đây hơn 2 tháng, hắn đã ngán đến tận cổ.
Nữ thư kí không được Gibson gọi lại thì trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, nhưng cũng chẳng thể làm gì mà rời đi.
-Thiếu gia, ngài vẫn nên chú ý thân thể một chút.
Lão quản gia Ôn Đặc trông thấy bóng lưng nữ thư ký kia rời đi, nhịn không được lắc đầu nói.
-Yên tâm, thân thể của ta rất tốt, cao nhất một tháng nữa, trình độ tối ưu hóa gen của ta sẽ chạm đến 100%.
Gibson phủ nhận, tiếp đó liền mở ra cặp văn kiện.
Hắn liếc mắt nhìn các điểm chính, liền biết đây là tình báo ở khu dưới.
Trong khoảng thời gian này, chuyện liên quan đến tầng dưới mà hắn quan tâm chỉ có một, đó là Bang Đầu Búa.
Nhớ lại video hôm qua đối phương gửi qua, lửa giận của hắn lại muốn bùng cháy.
Mỹ nữ như Liễu Diệu Diệu, loại này hắn gặp qua cực kì ít, còn đặc biệt hiếm, hơn nữa là cô nàng tên Vương Dao kia, thân hình nảy nở, bốc lửa, chắc chắn hương vị sẽ rất tuyệt.
Nhưng khi hắn nhìn đến nội dung ở phía sau, sắc mặt liền thay đổi.
Rầm.
Hắn hung hăng đem phần văn kiện này đập ở trên mặt bàn.
-Chỉ là một cái binh đoàn Liệt Thiên nho nhỏ mà dám hết lần này đến lần khác làm hỏng chuyện tốt của ta, hôm nay ta phải giết gà dọa khỉ, cho bọn chúng biết tay......
-Thiếu gia, ngài bình tĩnh một chút, mấy tên cao tầng của khu lánh nạn chỉ chờ sai lầm của chúng ta, cho dù Liệt Thiên đoàn có bị tiêu diệt, thì cũng chẳng mang đến ích lợi gì cho chúng ta, mất công bấy lâu nay tập đoàn đã bố cục ở đây.
Lão quản gia Ôn Đặc liền vội vàng khuyên nhủ.
-Vậy ông nói bây giờ ta phải làm sao? Chẳng lẽ mặc cho bọn hắn ở trước mặt ta nhảy nhót sao?
Gibson tràn đầy không cam lòng nói.
Trong lúc Ôn Đặc thuyết phục thì đã cầm văn kiện lên xem thử, đối với những sự kiện đã xảy ra cũng đã hiểu sơ qua.
-Binh đoàn Dã Lang này, chúng ta có thể lợi dụng bọn chúng, hai binh đoàn giao đấu với nhau, dù cao tầng của khu lánh nạn có biết chúng ta làm thì cũng chẳng thể làm gì được.
Ôn Đặc vừa cười vừa nói, thậm chí trong thời gian ngắn hắn cũng đã đại khái nghĩ ra toàn bộ kế hoạch.
Sáng ngày thứ hai, năm cô nàng kia đã dậy sớm ngồi trang điểm, lát sau có máy bay không người lái đem đồ ăn sáng đến.
Tới tận lúc bữa sáng sắp tới nơi thì Lâm Tinh Hải mới khổ sở bò dậy.
Đêm qua hắn trằn trọc cả đêm, đến gần 3, 4 giờ sáng mới ngủ được một giấc, ai biết được, cũng vì hắn không thể nào phát tiết dục vọng ngay tại chỗ được.
-Xem ra ở chung với nhiều cô gái như vậy cũng không phải là một lựa chọn tốt, nếu như chỉ ở cùng với một người thì có khi lại tốt hơn nha.
Lâm Tinh Hải ngẫm lại.
Nhưng hắn chỉ mới đến Tinh Thuẫn không lâu, cũng chẳng còn cách nào khác.
Nhưng nếu như Liễu Diệu Diệu nguyện ý gia nhập vào Binh đoàn đánh thuê Liệt Thiên, thì hắn có thể dễ dàng vận hành phòng kí túc xá này hơn rồi.
Nghĩ tới đây, hắn lập tức nhảy xuống giường, thừa dịp trong lúc đánh răng rửa mặt, hỏi Liễu Diệu Diệu:
-Đề nghị của tôi hôm qua, cô nghĩ đến đâu rồi?
-Được, nhưng hiện tại tôi còn chưa đi liền được, chờ đến khi trở thành người có gen tối ưu hóa, để mấy người Vương Dao ổn định hết đã rồi tính.
Liễu Diệu Diệu hồi đáp.
Lâm Tinh Hải gật đầu, như vậy cũng không tệ.
Dù sao Liễu Diệu Diệu cũng không có kinh nghiệm, nếu gia nhập binh đoàn Liệt Thiên ngay thì cũng chỉ ở trong khu lánh nạn chuyên tâm luyện tập.
Còn chuyện của Bang Đầu Búa cũng đã giải quyết xong xuôi, nên việc Liễu Diệu Diệu ở lại tầng dưới này chuyên tâm luyện tập cũng không khác nhau mấy so với việc gia nhập binh đoàn Liệt Thiên, ngoài ra còn có thể chăm sóc cho bọn người Vương Dao.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là tốc độ tăng trưởng của một người mang gen cấp A rất nhanh, chỉ cần 7 bình thuốc biến đổi gen là đủ để họ đột phá dễ dàng rồi.